U Minh

Chương 25: Kế hoạch tiếp tục

Cuộc họp đã kết thúc, Lê Hoài Nam tiếp tục quay lại phòng đặt khoang trò chơi của mình, sau đó bắt đầu tiến vào Vận Mệnh. Một lần nữa xuất hiện tại Huyền Vũ thành, Lê Hoài Nam liền hướng cửa thành nam đi tới, bởi vì hắn đã hẹn cùng với toàn bộ nhân viên là sẽ ở nơi này tiếp ứng bọn họ. Khi Lê Hoài Nam đến gần, đã thấy nơi này đứng sẵn rất nhiều người rồi. Biết đây đều là người của mình, nên Lê Hoài Nam đi tới gần chỉ đạo nhóm người đi dần ra phía ngoài thành, chỉ để lại bốn người ở lại thông báo những người đến sau thôi. Sau đó tất cả mọi người cùng di chuyển ra ngoài thành, tìm một khoảng đất rộng lớn, Lê Hoài Nam ra hiệu bọn họ dừng lại chờ đợi những người cuối cùng đến. Đến lúc này, hắn mới có cơ hội xem thuộc tính của tích trượng, ngọc như ý cùng Địa Tàng kinh.

Tích trượng

Phẩm chất: Cấm kỵ

Miêu tả: từng là pháp trượng của U Minh giáo chủ, uy lực cực đại.

Trạng thái: Cấp 1 (có thể thăng cấp). Tích trượng là bảo vật trấn giáo của U Minh, bởi vậy liên hệ chặt chẽ đến khí vận của giáo phái. Mỗi lần giáo phái tấn thăng một cấp thì Tích Trượng theo đó cũng lên cấp theo cùng ngược lại. (Cấp bậc không giới hạn)

Hiệu quả:

1. Tất cả thuộc tính cơ bản đều được tăng 150 điểm.

2. Tăng sát thương (sát thương vật lý, sát thương phép thuật) lên 50%

3. Bỏ qua phòng ngự đối phương (phòng ngự vật lý, phòng ngự phép thuật) 25%

4. Tăng tốc độ triển kỹ năng 25%

5. Tăng thêm kỹ năng: U Minh chi môn.

Miêu tả: Địa Tạng dùng tích trượng mở ra U Minh, nên tích trượng tự mang theo hiệu quả này.

Hiệu quả: Không giới hạn bất kỳ nơi nào, tiêu hao 1000 điểm năng lượng trong 3s có thể mở ra U Minh chi môn. U Minh chi môn tồn tại 1s cần năng lượng.

Hạn chế: Một ngày chỉ có thể mở ra 3 lần U Minh chi môn, chỉ có U Minh giáo chủ mới có thể sử dụng.

Trạng thái: chưa khóa.

Ngọc như ý

Phẩm chất: cấm kỵ

Miêu tả: Từng là một khối ngọc bình thường, vật tùy thân của Địa Tạng. Được U Minh giáo chủ dần dần quán thâu pháp lực cùng cải tạo, uy năng cực lớn.

Trạng thái: Cấp 1 (có thể thăng cấp). Ngọc như ý là bảo vật trấn giáo của U Minh, bởi vậy liên hệ chặt chẽ đến khí vận của giáo phái. Mỗi lần giáo phái tấn thăng một cấp thì Ngọc Như Ý theo đó cũng lên cấp theo cùng ngược lại. (Cấp bậc không giới hạn)

Hiệu quả:

1. Tất cả thuộc tính cơ bản đều được tăng 150 điểm.

2. Giảm sát thương (sát thương vật lý, sát thương phép thuật) xuống 50%

3. Tăng tốc độ hồi năng lượng, lượng máu lên 100%

4. Phản hồi lực sát thương 10%, gia tăng phòng ngự 20%

5. Tăng thêm kỹ năng: Bảo hộ

Hiệu quả: Dùng 1000 điểm năng lượng tạo ra một vòng năng lượng thủ hộ hấp thụ sát thương bằng 50% lượng máu hiện tại, đồng thời giảm mọi lượng sát thương nhận vào xuống 30%. Thời gian tiếp tục: 30s. Thời gian làm lạnh: 12h.

Hạn chế: Chỉ có U Minh giáo chủ mới có thể sử dụng.

Trạng thái: chưa khóa.

Địa Tàng kinh:

Phẩm chất: cấm kỵ.

Miêu tả: Bên trong ghi chép sở học cả đời của U Minh giáo chủ Địa Tàng vương.

Cấp độ: 0 (Chưa tu luyện)

Hiệu quả: chưa rõ

Tăng cấp cần điểm kinh nghiệm: 50 ngàn.

Hạn chế: Chỉ có U Minh giáo chủ mới có thể tu luyện.

Trạng thái: chưa khóa.

Nhìn đến thuộc tính của ba đồ vật, trừ Địa Tàng kinh chưa tu luyện hiệu quả chưa rõ ra, Lê Hoài Nam thầm hô một tiếng quá ngịch thiên rồi, ngoài những hiệu quả phụ trợ cự lớn ở bên ngoài, Tích Trượng còn có mang theo kỹ năng chủ động U Minh chi tôn quả thực là thần kỹ chạy trốn, đặc biệt là không giới hạn bất kỳ nới nào nghĩa là kể cả bị nhốt ở bất cứ đâu hay bị phong ấn, chỉ cần đầy đủ năng lượng cùng một chút thời gian thì không ai có thể giữ lại được. Thêm vào kỹ năng bảo hộ của ngọc như ý, hoàn toàn là chế tạo cho mình một xác rùa đen, rất khó có thể công phá được. Mặc dù chưa tu luyện Địa Tàng kinh, nhưng chỉ riêng phẩm chất cấm kỵ là Lê Hoài Nam biết ý vị như nào, một khi tu luyện thành công thì khi đó trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cá nhảy thế không thể đỡ, Lê Hoài Nam có đủ tự tin cùng giai vị vô địch.

Thời gian chầm chậm qua đi, số lượng người cũng đã đến gần đủ, Lê Hoài Nam liền bắt đầu khóa lại các trang bị, cảm giác lực lượng truyền đến trong thân thể, Lê Hoài Nam thầm hô một tiếng sảng khoái. Ở điểm này Vận Mệnh là tuyệt nhất, bởi nó thể mang lại cho người chơi cảm giác sức mạnh, không như các trò chơi truyền thống khác. Tại đây theo đẳng cấp tăng lên, người chơi hoàn toàn có thể tự mình trải nghiệm cảm giác tay không phá đá, khai sơn đoạn thủy… khiến cho người người mê muội. Thời gian trôi qua, số lượng người cũng đã đến đủ, khoảng hơn năm người, số lượng khá lớn, mọi người đều vẻ mặt hiếu kỳ nhìn vị chủ tịch trẻ tuổi này, không hiểu nguyên nhân gì mà lại tụ tập mọi người đến nơi đây, nhưng không ai dám mở miệng hỏi, chỉ đứng đó mà chờ đợi lấy.

Lúc này, Lê Hoài Nam tay cầm tích trượng, gương mặt rất nghiêm túc, năng lượng bắt đầu tụ tập vào tích trượng thầm hô một tiếng:”U Minh chi môn mở”. Chỉ thấy toàn bộ tích trượng bị một đoàn ánh sáng đen bao phủ, theo đó một lỗ đen dần dần hiện lên trong không trung, Lê Hoài Nam vội ra hiệu mọi người tiến vào trong đó, bởi hắn nhìn thấy năng lượng của mình đang tụt dần, có chút sợ không đủ vội ra hiệu mọi người nhanh chóng tiến vào. Nhìn đến từng người từng người nhanh nhẹn đi vào, năng lượng cũng tiêu hao ngày càng lớn, 20s sau theo Lê Hoài Nam sau cùng tiến vào cánh cổng cũng liền biến mất.

**************************************

Một cơn gió nhẹ thoảng qua, Lê Hoài Nam biết mình đã trở lại U Minh. Bởi bây giờ mùa thu, không khí tại Huyền Vũ thành còn có chút nóng bức, không giống với U Minh khí trời lúc nào cũng trong lành mát mẻ. Nhìn đến những người chơi đang chạy tung tăng trên cánh đồng hoa bỉ ngạn bất tận, đang vui chơi quên cả đất trời, Lê Hoài Nam cảm thấy có chút vui mừng, nguyện nụ cười luôn đọng lại trên môi tất cả mọi người. Có chút cảm thán như vậy, bỗng nhiên lóe lên một cái, một bóng người bỗng nhiên hư không xuất hiện bên canh Lê Hoài Nam, đồng thời một thanh âm già nua theo đó vang lên:

- Giáo chủ đã quay trở lại.

Lê Hoài Nam nhìn người đến là Vô Gián cũng không ngạc nhiên, bởi vì hắn cũng có định nghĩa được phần nào sức mạnh của nhóm người này rồi. Lê Hoài Nam chỉ nhìn hắn thoáng một chút, sau đó quay lại nhìn những người chơi đang tung tăng vui đùa, đặc biệt những người chơi nữ đang tụ tập cùng nhau tạo dáng chụp ảnh. Vô Gián cũng theo đó nhìn lại, hắn biết giáo chủ đi mang về một nhóm người mới cho U Minh, cũng có chút cảm khái vị giáo chủ này tận tâm cùng chu đáo, nhưng lúc này giọng Lê Hoài Nam lại vang lên:

- Vô Gián lão, lão nhìn xem nơi này lại tăng thêm nhiều sinh khí.

Sau đó không chờ Vô Gián trả lời, Lê Hoài Nam đi lên phía trước chuẩn bị tụ tập lại mọi người, dù sao thời gian còn thiếu rất nhiều, không thể hưởng thụ mãi được. Nhìn Lê Hoài Nam như vậy, Vô Gián có chút không hiểu ra sao nhưng vẫn từ từ đi theo phía sau Lê Hoài Nam. Lê Hoài Nam từ từ đi đến trước nhóm người rồi lớn tiếng nói:

- Được rồi mọi người, từ nay về sau nơi này là địa bàn của chúng ta.

Nghe thấy điều này, tất cả mọi người đều hoan hô lớn một tiếng, những người cảm thấy có chút bất mãn bởi vì phải chờ đợi cũng theo gió mà bay. Trước khi đến nơi này, bọn họ được quản lý dặn dò rất kỹ rồi, vốn có chút thấp thỏm nhưng đến nơi đây đều rất là thỏa mãn, bởi bọn họ đều có thể cảm nhận được bất phàm. Những môn phái hiện tại đều có địa bàn rõ ràng, chỉ có những thánh địa kia mới có một không gian riêng biệt hoàn toàn tách với nhân gian. Nhưng hiện tại bọn họ thấy điều gì? Đây cũng là một nơi hoàn toàn tách biệt, cho nên làm sao có thể không thỏa mãn được. Lúc này chỉ thấy giọng của Lê Hoài Nam tiếp tục vang lên:

- Tình huống của chúng ta thì mọi người cũng được quản lý nói trước rồi, trạng thái hoàn toàn là bách phế đãi hưng. Mọi người là nhóm người đầu tiên tiến đến nơi này, điều này mang ý nghĩa gì tin tưởng mọi người cũng hiểu. Cho nên tôi muốn mọi người cùng nhau cố gắng tập trung đoàn kết lại, cùng nhau chung sức xây dựng lên một U Minh giàu có mà mạnh mẽ. Đến khi đó, mọi người đều là những công thần đầu tiên, giáo phái và tập đoàn sẽ không quên công sức của mọi người. Cho nên hiện tại chúng ta cùng nhau cố gắng.

Bánh vẽ là tuyệt kỹ của tất cả những người lãnh đạo, Lê Hoài Nam bây giờ sử dụng tương đối là nhuần nhuyễn rồi, tất nhiên từ bánh vẽ đến bánh thật không hề dễ dàng, nhưng không vẽ ra thì bao giờ mới thực hiện được. Quả nhiên phía dưới nghe được đều máu nóng dâng trào, không biết từ ai bắt đầu, tất cả mọi người đều đồng thanh hô to cố gắng, thanh thế rất là to lớn.