Nghe người trung niên nói xong, sắc mặt mọi người đều biến đổi.

Người trung niên này là võ giả tu vi Thiên Cương cảnh hậu kỳ, nếu là đơn độc chiến đấu thì e rằng mọi người ở đây đều không phải đối thủ của hắn.

- Lâm Thần, không cần lo lắng, mặc dù hắn là Thiên Cương cảnh hậu kỳ, nhưng chúng ta nhiều người như vậy, hắn cũng không dám làm xằng bậy. 

Ngao Hân cau mày an ủi Lâm Thần.

Nói cho cùng, người trung niên này cũng chính là vì Tinh Hoa Cổ Đồng trên người Lâm Thần mà tới, cho dù là đám người Ngao Hân hắn cũng chỉ là thuận tiện giải quyết thôi.

Nghe Ngao Hân nói Xong, Lâm Thần cười cười, tu vi của hắn là thấp nhất trong mọi người, đối phương lại vì hắn mà tới, trong lòng Ngao Hân khó tránh khỏi lo lắng cho Lâm Thần, lúc này mới mở miệng an ủi. 

Vẻ mặt những người khác có hơi không vui nhìn Lâm Thần, nếu như không phải vì Lâm Thần thì bọn họ cũng không bị võ giả trung niên này ngăn cản.

Trong mấy người, trong lòng Tạ Vĩ hơi động, bỗng dưng mở miệng nói:

- Lâm Thần, không phải ngươi đã chém chết một Thiên Cương cảnh hậu kỳ là đầu lĩnh Mã Tặc sao, như vậy ngươi có thể đánh chết người này hay không đây? 

Nghe vậy, những người còn lại đều đưa mắt nhìn về phía Lâm Thần.

Dù sao tu vi của Lâm Thần  cũng chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, không tận mắt nhìn thấy hắn chém giết võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ bọn họ là sao có thể tin hắn có thực lực như vậy chứ?

Lâm Thần không hề liếc hắn một cái. 

Vẻ mặt Ngao Hân lạnh lẽo, hừ nhẹ một tiếng nói:

- Tạ Vĩ, ngươi càn ngày càng quá đáng. Sư đệ đồng môn ngươi cũng dám giật dây.

Ngao Hân vừa nói, Tạ Vĩ đang kiêu ngạo hơi cúi đầu, có điều vẻ mặt vẫn cứ châm chọc nhìn Lâm Thần, một bộ dáng vô cùng xem thường. 

Dưới cái nhìn của hắn, Lâm Thần có rất ít tư chất, cũng không phải là đối thủ của hắn, chém giết võ giả tu vi Thiên Cương cảnh hậu kỳ... chỉ à nói láo.

Lâm Thần vung tay nói:

- Sự tình từ trên người ta mà ra, ta cần phải chịu trách nhiệm, người trung niên này để cho ta đối phó đi. 

Người trung niên này dù sao cũng là theo Lâm Thần mà đến, nếu như không phải mọi người cùng trở về Thiên Cực tông thì Ngao Hân căn bản không có chạm mặt người trung niên này.

- Chuyện này... Lâm Thần, ngươi không thể...

Ngao Hân sững sờ, thấp giọng nói. 

Viên Phi cũng sững sờ nói:

- Lâm Thần, thực ực của người này so với tên đầu lĩnh Mã Tặc kia e rằng còn mạnh hơn, chúng ta đồng thời đối phó hắn đi.

Không giống với Ngao Hân và Viên Phi, sắc mặt Tạ Vĩ vui vẻ, cổ quái nói: 

- Rất tốt, có cốt khí, có điều nếu như không thể chém giết hắn, vậy ngươi cũng không cần phải trở về.

- Không cần, các ngươi chờ ở chỗ này đi.

Lâm Thần không hề liếc mắt nhìn Tạ Vĩ, vẻ mặt lạnh nhạt đối với Ngao Hân và Viên Phi mà nói. 

Sau đó Lâm Thần trực tiếp hướng người phía trước đi tới.

Từ đầu tới cuối, đều xem tạ Vĩ là không khí, không hề để ý tới hắn.

Thấy tình hình như vậy, Tạ Vĩ nhất thời nổi giận, hắn lại thấp giọng cười lạnh, thầm nói: 

- Nhìn xem ngươi chết thế nào.

Thực lực võ giả có tu vi cùng cấp đều phân chia cấp bậc, mà người trung niên này là Thiên Cương cảnh hậu kỳ, so với Lâm Thần cao hơn mấy cảnh giới, mạc dù đổi lại là Ngao Hân cũng không có nắm chắc phần thắng, làm sao Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong như Lâm Thần lại có thể thắng được.

Khi Viên Phi nói Lâm Thần đánh chết võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ là đầu lĩnh đám mã tặc bọn họ đều không tin. 

... 

Người trung niên hung tàn này thân mang trường bào màu trắng, nhìn thấy Lâm Thần đi tới cười nhẹ một tiếng, người trung niên nói

- Tiểu tử, coi như ngươi thức thời, giao Cổ Đồng Tinh Hoa ra cho ta, ta có thể cho ngươi toàn thây. 

Thiên Cực tông là một trong năm tông môn lớn ở Nhạn Nam vực, Lâm Thần lại là đệ tử nội môn của Thiên Cực tông, tư chất bất phàm, tông môn tự nhiên là quan tâm, nếu như người trung niên hung tàn này đánh cướp đồ trên người lâm Thần, một khi Thiên Cực tông biết được tất nhiên sẽ phái người ra truy sát.

Đến lúc đó, hắn chỉ có thể chạy ra ngoài Nhạn Nam vực, bằng không hắn nhất định sẽ chết. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết của tất cả những điều này là Thiên Cực tông phải biết được tin tức, vì lẽ đó, người trung niên hung tàn này không tính để cho bất cứ ai trong đám Lâm Thần chạy thoát, nếu không hắn sẽ gặp phiền phức lớn.

Sắc mặt Lâm Thần không đổi nói: 

- ta khuyên ngươi tốt nhất nên biến khỏi đây ngay lập tức.

- Ha ha...

Người thanh niên hung tàn dường như là nghe được truyện buồn cười nhất trên thế giới này vậy, hắn cười không ngừng, dừng một lát, hắn nói: 

- Chỉ bằng mấy người các ngươi? Tiểu tử, hôm nay các ngươi ai cũng đừng hòng chạy thoát.

Tiếng nói vừa dứt, thân hình người trung niên hung tàn đột nhiên lóe lên, hướng Lâm Thần vọt tới. Cùng lúc đó, hai tay hắn mở ra, đánh thẳng xuống ngực Lâm Thần.

Sắc mặt Lâm Thần cũng không đổi, "loảng xoảng" một tiếng rút Hàn Thiết kiếm ra khỏi vỏ, ở giữa không trung lưu lại mấy đạo tàn ảnh, hướng thẳng người trung niên hung tàn kia đâm tới. 

Ầm ầm...

Hai đạo âm thanh nặng nề vang lên.

Sau một khắc liền nìn thấy thân thể người thanh niên hung tàn và thân thể Lâm Thần đều lui về sau mấy bước, sắc mặt Lâm Thần không thay đổi, mà thần sắc người trung niên hung tàn này lại hiện lên một vẻ kinh ngạc. 

Vốn dĩ hắn cho rằng Lâm Thần chỉ là tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, hắn chỉ cần vận dụng năm thành chân khí là đủ để đối phó, nhưng một chưởng vừa rồi lại bị Lâm Thần cản lại, ngang sức ngang tài.

Có điều, tuy rằng như vậy nhưng người tưng niên hung tàn cũng không thèm để ý, có lẽ lâm Thần cũng có một ít thực lực, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh cao, không thể nào là đối thủ của võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ được.

Người trung niên hung tàn cười lạnh một tiếng nói: 

- Tiểu tử, cũng có chút thực lực, bất quá ta lại muốn xem xem ngươi có thể chống đỡ nổi một chưởng của ta hay không.

Người trung niên hung tàn vừa lên tiếng, thân thể của hắn lần thứ hai lóe lên, tốc độ cực nhanh, ở giữa không trung lưu lại mấy đạo tàn ảnh.

Thấy vậy, vẻ mặt Lâm Thần nghiêm trọng hẳn lên. 

Thực lực người trung niên hung tàn này so với đầu lĩnh Mã Tạc kia rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều.

Phía sau, Ngao Hân thấy một màn như vậy, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, có điều lại có chút lo lắng.

Người trung niên hung tàn mặt dù không có dùng toàn lực, nhưng Lâm Thần lại có thể tiếp được, cũng làm cho bọn họ thấy bất ngờ, dù sao tu vi của Lâm Thần so với người trung niên này cũng thấp hơn rất nhiều. 

Nhưng quan trọng hơn là hiện tại người thanh niên hung tàn này gia tăng chân khí, vậy Lâm Thần có thể ngăn cản nổi hay không?

Trong rừng rậm.

sắc mặt Lâm Thần không thay đổi, Hàn Thiết kiếm trong tay lấy tốc độ cực nhanh đâm ra phía trước. 

Huyễn kiếm.

Hàn Thiết kiếm sắp đạt đến một mức độ nhất định rồi, ngay lập tức ở trên không trung lưu lại mấy đạo tàn ảnh, âm thanh vù vù vang lên cực kỳ chói tai.

Phịch một tiếng, Hàn Thiết kiếm của Lâm Thần cùng chưởng công kích của người trung niên va vào nhau. 

Chân khí của người trung niên hung tàn mạnh mẽ, trực tiếp đánh bay y phục trên người Lâm Thần, thân thể của hắn hướng về phía sau lùi lại, thân thể vô cùng chật vật.

Mà người trung niên hung tàn vẫn là đứng vững vàng tại chỗ, sắc mặt không thay đổi nhưng hai bàn tay hắn cũng khẽ run lên.

- Quyền lực của tiểu tử này thật lớn. 

Nhìn thấy vẻ mặt Lâm Thần chật vật, nhưng giờ khắc này người trung niên hung tàn này cũng hơi coi trọng Lâm Thần rồi.

Một chưởng vừa nãy, hắn vận dụng tám phần chân khí, tuy ràng thân hình Lâm Thần có hơi chật vật nhưng vẫn cản lại được.

Quan trọng hơn là, khi đối kích, bên trong Hàn Thiết kiếm đột nhiên tuôn ra một luồng sức mạnh cường hãn, chấn động làm bàn tay của hắn hơi tê. 

Sắc mặt của người trung niên hung tàn nghiêm trọng hẳn lên.

- Tiểu tử, chịu chết đi.

Thiên Tàn chưởng. 

Giống như là không muốn phí thời gian nữa, người thanh niên hung tàn này đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, song chưởng lần thứ hai đập xuống Lâm Thần.

Lần này, người thanh niên hung tàn trực tiếp thi triển võ kỹ, muốn một lần chém chết Lâm Thần tại chỗ.

Cách đó không xa, Ngao Hân và Viên Phi nhất thời lo lắng, người thanh niên hung tàn này là võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ, chỉ cần hơi lăn lộn một ít, học được võ kỹ chí ít cũng là Huyền Mịch cấp thấp, mà võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp làm cho bản thân vô cùng mạnh mẽ, mà tu vi còn cao hơn Lâm Thần mấy cấp... 

Ngao Hân âm thầm vận chân khí trong cơ thể, chuẩn bị trợ giúp Lâm Thần bất cứ lúc nào.

Viên Phi lại hơi cắn răng, rút đại đao ra cũng chuẩn bị trợ giúp Lâm Thần.

Mấy đệ tử nội môn Thiên Cực tông khác ngoại trừ tạ Vĩ ở ngoài, những người còn lại cũng hơi do dự, có chút sợ hãi thực lực người trung niên hung tàn kia mà không dám bước tới. 

Không giống với vẻ mặt lo lắng của Ngao Hân, Tạ Vĩ thấy một màn như vậy lại vô cùng vui mừng, hận không thể một chưởng đập chết Lâm Thần.

Uống...

Vẻ mặt Lâm Thần nghiêm trọng, trong miệng khẽ quát một tiếng, cả người hắn bỗng nhiên hóa thành một con ưng già nhưng không có lùi mà tiến tới, hướng người trung niên hung tàn kia mà đi. 

Cùng lúc đó, Hàn Thiết kiếm trong tay hắn đột nhiên đam ra.

Tất Tinh Liên Hoàn kiếm.

Huyễn kiếm. 

Triển khai hai thức võ kỹ cùng một lúc, có điều một khắc sau, trên Hàn Thiết kiếm liền bắn ra một đạo kiếm khí dài hai mét, thẳng táp công kích về phái người trung niên hung tàn kia.

Ầm...

Hàn Thiết kiếm cùng bàn tay công kích nhau, sắc mặt lâm Thần hơi thay đổi, có điều cũng trong lúc này, tay trái của hắn đột nhiên xuất hiện một cái Hắc Sắc trường côn, đem hết toàn lực hướng người trung niên hung tàn đập xuống mạnh mẽ. 

Người trung niên hung tàn hẳn là không ngờ tới Lâm Thần đang cùng hắn đối công lại dư sức lấy ra vũ khí hướng về phái hắn.

Có điều người trung niên hung tàn cũng phản ứng rất nhanh, thân thể hắn chấn động, mặt khác một tay đang muốn công kích lồng ngực Lâm Thần đột nhiên rút về, sau đó hướng Hắc Sắc trường côn trên tay trái Lâm Thần vồ xuống, giống như là muốn nắm lấy Hắc Sắc trường côn của Lâm Thần.

Sau một khắc. 

Đùng.

Ầm.

Liên tục hai âm thanh nặng nề vang lên, Hàn Thiết kiếm, Hắc Sắc trường côn đều với bàn tay của người trung niên hung tàn công kích cùng nhau. 

Ngay sau đó, sắc mặt Lâm Thần hơi thay đổi, thân thể không nhịn được chợt lui về sau.

Mà thân thể người trung niên hung tàn này cũng lui về sau hơn mười bước mới dừng lại, Hắc Sắc trường côn của Lâm Thần cùng với bàn tay hắn đấu nhau lúc này đang run rẩy cực kỳ, sắc mặt khẽ biến thành màu trắng xám.

Thấy một màn này, Ngao Hân và Viên Phi ở cách đó không xa dều thở phào nhẹ nhõm, trên mặt từng người lộ ra vẻ kinh ngạc bội phục. 

Nếu đổi lại là bọn họ, e rằng dưới công kích của người trung niên hung tàn triển khai võ kỹ coi như ngăn chặn được cũng sẽ bị trọng thương.

- Lam sao có khả năng?

Sắc mặt Tạ Vĩ kinh ngạc, khó có thể tin. 

Lâm Thần chặn lại rồi?

Thực lực của hắn dĩ nhiên có thể sánh ngang với Thiên Cương cảnh hậu kỳ.

Mặc kệ mọi người nghĩ như thế nào, kết quả vẫn là như vậy. 

Không giống với mọi người, người thanh niên hung tàn hơi thở dốc nhìn Lâm Thần, ánh mắt lộ ra từng vệt sợ hãi. Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng đối phó với Lâm Thần dễ như trở bàn tay, sau đó lại chém giết những người khác, ai biết được một võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong lại chặn được hắn.

Quan trọng hơn là, Lâm Thần chỉ mới là tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong đã có thực lực như vậy, nếu như chờ hắn trưởng thành, người trung niên hung tàn làm thế nào có thể trở thành đối thủ của hắn?