“Mày không còn là em gái tao nữa rồi Lan à”

“Chính anh mới không còn là anh trai nữa”

“Em gái tao không giúp đỡ người ngoài,nó chỉ nghe lời một mình tao thôi”

Anh trọng vừa nói,tay vừa nhanh chóng chuẩn bị bắn,lòng súng hướng thẳng vào hộp sộ.Phía bên cảnh sát vô cùng căng thẳng,Hùng ở ngoài trong lòng nóng như lửa đốt.Cảnh sát ra sức khuyên can cũng không ănthua

“Vậy trước khi em chết trong tay anh,cho em được nói vài câu thôi”

Cô quay sang phía bên phải nhìn thẳng vào mắt Nah Hùng,cố gắng hét to

“Cho dù sau này chuyện gì xảy ra anh cũng phải sống thật tốt?anh cũng đừng nhớ em quá,cũng đừng buồn vì em.Em nhất định sẽ tìm cho anh một cô gái thật tốt..nhất định là như vậy?em sẽ từ bỏ anh”

“Không Lan à”

“Sau này nhất định phải kiếm 1 người vợ thật tốt?nếu em vắng mà không thăm được bé Na thì anh giúp em chăm sóc ngôi mộ nhỏ bé cho con nhé?hối hận duy nhất của em là đã không làm mẹ của bé Na như lời đề nghị của anh”

“Em đừng nói vậy mà..”

Cô nhìn anh nghẹn ngào,cô đang nghĩ gì vậy,cô thực sự muốn làm gì?

Lan nhanh chóng bước lên phía lan can,hai tay buông xõng,trời sầm tối âm u đến lạ thường,những cơn gió ù ù làm cánh tay cô lạnh buốt.Cô lấy cái nịt trong túi xách nhẹ nhàng buộc lại tóc,lau đi giọt nước mắt,lấy lộ phấn cùng thỏi son đánh vội lại rồi ngẩng mặt lên nhìn anh Trọng?

“Anh là người anh trai,là gia đình duy nhất mà em có.Chúng ta đã từng có những kí ức vô cùng đẹp đúng không?cái chết của bố mẹ không liên quan đến bất kì ai,đó là tai nạn không ai muốn.Anh đừng như vậy nữa,em chỉ muốn anh làm trai của em ngày xưa thôi.Không nóng tính,không chửi bới,nhẹ nhàng tình cảm mà học siêu giỏi nữa”

“Anh thấy hôm nay em xinh không?anh suốt ngày chê em con gái không biết trang điểm,giờ em trang điểm được rồi nè.Em cũng mặc váy hôm em đỗ đại học anh tặng em nữa.Nếu sau ngày hôm nay,ngay sau giây phút này em không còn ở bên cạnh anh nữa thì anh cũng không buồn đâu nhỉ,anh trai em mạnh mẽ mà”

“Anh đừng nhịn ăn nữa,nhớ ăn uống đầy đủ nhé,cách chế biến món ăn em đã ghi trong cuốn sổ này rồi,em để tạm dưới đất lát anh lấy nhé,anh đọc xong nhớ phải thực hiện nhé.Sau này còn lấy vợ,còn cho em một chị dâu với vài đứa cháu nữa chứ”

“Mày nói đủ chưa...”

Dường như câu nói của Lan có chút lay động anh Trọng.Cô nắm lấy tay anh,chĩa ngọn súng vào trái tim mình,tay cô đặt vào vị trí bóp cò súng thay anh.

“ cho dù ngoài kia họ có nguyền rủa anh,mắng nhiếc coi thường anh thì trong trái tim em,anh vẫn là người đàn ông,người anh trai em tôn trọng và yêu thương đến vô cùng?anh muốn em chết có đúng không,nhưng em sẽ không để anh làm vậy đâu?vì chính em sẽ thay anh kết liễu cuộc đời mình,em không muốn tay anh phải nhuốm máu thêm lần nào nữa”

“Mạng sống của em sẽ thay em gánh vác mọi nỗi lầm của anh”

“Em sẽ kết thúc tất cả..tạm biệt”

Cô cầm chặt tay anh trai,bóp cò thật mạnh,viên đạn đâm thẳng vào trái tim cô

Lan buông tay,thân thể chao đảo rồi chuẩn bị rơi xuống..Trọng bị máu của em gái bắn vào mặt,bàn tay anh run lên,anh như được trở về với thực tại.

Lan đứng gần lan cao,cô cố gắng bước xa thêm 1 bước chuẩn bị nhảy xuống lầu,trước khi thi thể lơ lửng trên không trung cô chỉ kịp nghe thấy tiếng hét

“Lan...”

Anh Trọng trong một giây ngắn ngủi đối diện với cái chết của em gái liền chạy lại,mau chóng bắt kịp được cổ tay cô trước khi cô rơi xuống.

Ở dưới sảnh và lề đường,người dân đứng xem đông nghịt ép tắc cả khu phố.Họ thấy Lan đang lơ lửng ở trên không trung lầu 8,bàn tay anh Trọng đang với lấy với hi vọng cứu được Lan.

“Lan,anh biết anh sai rồi”

“Anh xin lỗi”

Trong cơn mê man,cô vẫn cố mở mắt nhìn khuôn mặt anh mà nói

“Đó mới chính là anh trai của em chứ”

“Em cố lên,bám lấy tay anh,thật chặt vào,anh sẽ kéo em lên”

Hùng không thể kiềm chế nổi nữa,anh mặc kệ phía căn ngăn cảnh sát mà chạy lại.Người con gái anh yêu mạng sống chỉ được tính từng giây.

“Em chịu hết nổi rồi,em buông tay nhé”

“Em xin lỗi vì đã để lại anh một mình trên thế giới này”

“Xin anh đừng vì hận thù mà ôm chặt quá khứ”

Hùng chạy đến cũng không kịp níu đôi bàn tay ấy thêm lần nào nữa.Lan từ tầng 8 rơi xuống sảnh của tầng 1.Anh Trọng bất lực chứng kiến từ đầu đến cuối ánh mắt bi thương của em gái.

“Lan....”

Lan lựa chọn cái chết có lẽ là cô ấy nghĩ đó là sự lựa chọn tốt nhất cho tất cả mọi người.Dù cô ấy còn sống thì mãi mãi cô ấy cũng sẽ không thể đến được với Hùng vì chính anh trai cô đã giết con và vụ cũ của anh.Cô ấy cảm thấy có lỗi,cô ấy không muốn phải chịu đựng thêm bất cứ một nỗi đau nào thêm nữa,cuộc đời thực sự có nhiều sự lựa chọn,nhưng lựa chọn cái chết để kết thúc tất cả,lan đã để lại nỗi đâu,một vết sẹo quá lớn cho những người ở lại.Có lẽ cái chết ngay lúc ấy là lựa chọn tốt nhất

Ngày hôm ấy....người ta không chỉ trích anh Trọng là kẻ sát nhân,không đáng sống nữa.Người ta chỉ tiếc thương cho số phận của cô em gái,đến khi chết,vẫn cương quyết bảo vệ người anh trai tội lỗi đến cùng

Từ một gia đình hạnh phúc,đến bây giờ anh Trọng chỉ còn lại một mình bơ vơ trên thế gian này.Trách chi ông trời sao quá tàn nhẫn,số kiếp đã định,đôi khi muốn tránh cũng không được.

[..........]

1 năm sau...anh Trọng ngồi trên chiếc ghế đá trong khuôn viên của bệnh viện tâm thần.

Tay vẫn cầm cuốn sổ lẩm nhẩm công thức nấu ăn,bên cạnh là di ảnh cô em gái với nụ cười đang nhìn anh.

Do không trực tiếp gây ra cái chết cho bé Na,chỉ gây án hại chết Vân,mới do những bằng chứng mà cô Lan cung cấp,anh trọng từ án tử hình được giảm xuống chung thân

Ngày nào cũng bị ám ảnh về người em gái đã mất nên đã bị bệnh mà đâm ra hoang tưởng,đầuu óc hoàn toàn trở về với đứa trẻ 5 tuổi để sống với những tháng ngày bình yên nhất.

“Lan ngoan ngồi chơi để anh nấu cơm nhé”

Cứ nói chuyện một mình rồi gom những đồ lá khô túi vi lông chơi đầu hàng rồi tâm sự với di ảnh của Lan.

[........]

Anh Hùng và chị nhuần cầm một bó hồng trắng đặt trước nấm mộ đã xanh cỏ

- Họ tên:Trần Thị Hương Lan

- Hưởng thọ:25 tuổi

Anh lấy chiếc khăn lau đi những vết bụi trên bia mộ của cô.

“Anh và chị nhuần đến thăm em này”

“Em vẫn khoẻ chứ”

“Đã một năm trôi qua rồi,em vẫn sống tốt chứ”

“Em đã quên anh chưa,có nhớ anh không”

“Anh thì vẫn chưa thể quên hình ảnh cô giáo dễ mến ngay lầnđầu anh gặp đã có cảm tình”

Chị nhuần thấy vậy nói tiếp

“Chị đã mở được quán tạp hoá nhỏ ở dứoi quê rồi,ước muốn của chị đã thực hiện được,chỉ có điều không có em ở đây để ăn mừng”

Nói xong chỉ đưa ánh mắt nhìn về phía của hùng.Có lẽ hùng vẫn chưa quên được cô,anh vẫn chưa đủ can đảm để bắt đầu cuộc sống mới.

“Tôi tin con bé trên trời sẽ luôn dõi theo và ủng hộ cậu”

Trước ngày em đến là những tháng năm u buồn cô đơn

Vào ngày em đến là bông hoa nổ rộ đầy sắc hương trong cuộc đời tôi.Tình yêu của em ngọt ngào dịu nhẹ giống với tên gọi của em vậy

Sau ngày em đi,bông hoa tình yêu ấy chẳng thể nở rộ thêm lần nào nữa.

Ai ơi nghe này, đừng vì hận thì mà mãi chôn chặt quá khứ.Cũng đừng vì hận thù mà đánh mất bản thân,đánh mất đi gia đình.Bởi vì khi nhìn lại,cái giá của ta phải trả vô cùng đắt.Luật nhân quả không bỏ xót một ai,gieo nhân nào gặp quả ấy,gieo gió nhất định sẽ gặp bão? Việc duy nhất chúng ta nên làm là hãy sống tốt cuộc đời mình,còn những chuyện khác,hãy để ông trời sắp xếp.

———-the end———-