CHƯƠNG 63.1

Phiên ngoại: Trọng sinh truyền kỳ

Tình địch

Đầu đề báo giải trí hôm nay là: Hứa Kiệt lại dìu dắt người mới, cùng đóng phim.

Ngày Hứa Kiệt đi làm lại, tôi ở Lạc Địa Song cùng học trưởng vừa xem TV vừa bàn công việc, khi trên TV bắt đầu phát sóng trực tiếp nơi làm việc của cậu, tôi không khỏi nhìn về phía TV.

Hiện tại tất cả mọi người đều biết quan hệ giữa tôi cùng Hứa Kiệt, thân phận của tôi cũng bị người biết hết. Khi đó học trưởng cười cười, vẻ mặt anh thoải mái vỗ vai tôi, nói: “Nếu thân phận công khai rồi, vậy bắt đầu làm việc đi.” Sau đó học trưởng lôi kéo bác sĩ ra ngoài nghỉ phép, tất cả điện thoại di động và vân vân đều không liên lạc được.

Vì vậy mà ngày ngày của tôi trôi qua đầu tắt mặt tối… Chờ bận rộn qua đi thì cũng là một tháng sau rồi, mà trong lúc này, Hứa Kiệt một mực ở nhà không ra khỏi cửa.

Hôm nay khi tôi trở lại, Hứa Kiệt đang ngồi đọc kịch bản. Dưới ánh đèn chiếu rọi, khuôn mặt cậu rất nhu hòa. Tôi đem y phục treo lên giá, ngồi xuống bên cạnh cậu.

Hứa Kiệt buông kịch bản nhìn tôi nở nụ cười, sau đó ôm lấy cổ của tôi, ở trên môi tôi hôn hôn.

Tôi bế lấy cậu, sau đó tựa ở trên ghế salon lười biếng nói: “Thế nào? Có hứng thú với phim này à?”

Hứa Kiệt gật đầu nói: “Đây là kịch bản mới mà chú Phong Minh cho em đấy, em xem cũng thấy rất hứng thú.”

“Vậy nhận đi.” Tôi thản nhiên nói: “Em cũng thích đóng phim mà.”

Hứa Kiệt gật đầu nhìn tôi cười nói: “Em thích, nhưng mà…”

“Không cần nhưng nhị gì hết, em thích thì cứ làm đi.”

Hứa Kiệt nhìn tôi ôn hòa cười, tôi híp mắt đem cậu ôm chặt, thấp giọng nói: “Chẳng qua trước đó, chúng ta phải vội vàng làm một chuyện khác đã.”

Hứa Kiệt mỉm cười, ôm lấy cổ tôi rồi nhắm hai mắt lại.

Tôi thích cậu như thế, vẫn luôn rất thích.

Ngày Hứa Kiệt đi làm lại là ngày được Âu Phong Minh tỉ mỉ lựa chọn, ngày cậu đi làm lại cũng truyền ra tin cậu đang dẫn dắt người mới dưới tay Âu Phong Minh, tôi nghe xong cũng không có để ý.

Lúc này trong TV cũng nói tới tin tức cậu dẫn dắt người mới, tôi mới chuyên chú ngồi xem. Nhiều năm như vậy rồi, Hứa Kiệt vẫn luôn là khối ngọc thạch trong suốt xinh đẹp, rất ôn nhuận, rất dễ nhìn.

Trong TV cậu cũng chỉ nói mấy lời vui mừng vì đi làm việc lại, sau đó là các fan ủng hộ, cuối cùng Hứa Kiệt đứng ở nơi đó để cho cánh báo chí chụp ảnh làm tuyên truyền, cậu nói: “Đề tài của bộ phim này tôi chưa bao giờ thử qua, và đây cũng là do đối tác mới của tôi viết ra, vì vậy bộ phim này khiến tôi quyết tâm xuất hiện trở lại.”

Cậu nói rất nhiều lời cảm kích, tôi mím mím môi, cuối cùng MC tuyên bố người hợp tác mới của cậu – Dương Thần tiến lên sân khấu.

Dương Thần vừa lên sân khấu tôi đã có cảm giác rất xấu… Khuôn mặt hắn rất tuấn tú, rất có khiếu làm ngôi sao, thế nhưng ánh mắt của hắn khiến tôi rất khó chịu, tổng nghĩ là lạ.

“Chậc chậc, Dương Thần này nha, Âu Phong Minh không biết từ nơi này tìm ra được bảo bối thế này, khí chất thật giống cậu đấy.” Học trưởng ở một bên cười nói.

Anh nói xong, lòng tôi sửng sốt, tôi rốt cục cũng rõ ràng tia cổ quái kia rồi, Dương Thần cho tôi cảm giác như là tôi thứ hai vậy.

Thấy trong TV Hứa Kiệt nhìn hắn cười đến thoải mái, lòng tôi càng ngày càng không vui. Vì vậy tôi đứng lên nhìn học trưởng nói: “Học trưởng, em có việc, anh cứ làm trước đi.” Nói xong không để ý học trưởng phản đối, tôi xuống lầu lái xe đi tìm Hứa Kiệt.

Sau khi đến nơi, tôi đi vào hậu trường, Âu Phong Minh đang đứng ở chỗ kia hút thuốc, thấy tôi thì cười cười.

Tôi nhíu mi cũng chưa nói cái gì, liền thấy Phương Thiển cũng đứng ở nơi đó, nhìn người trong TV, thần sắc mang theo mấy phần vui mừng nói không nên lời.

Tôi chú ý tới y, hóa ra y đang nhìn Dương Thần trong TV… Điều này làm cho tôi thở phào nhẹ nhõm.

Phương Thiển thấy tôi thì mỉm cười, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, y vốn đã là người xinh đẹp tự nhiên, khiến người khác không thể bỏ qua.

“Không phải Hứa Kiệt nói cậu bận rộn sao? Sao lúc này lại rảnh rỗi tới đây thế?” Phương Thiển nhìn tôi khẽ mỉm cười.

“Bận rộn xong rồi.” Tôi thản nhiên nói.

Phương Thiển gật đầu, tôi vốn muốn hỏi y cùng Dương Thần kia có quan hệ gì, có điều cuối cùng cũng không nói ra miệng.

Lúc này, chương trình ở phía trước kết thúc, Hứa Kiệt cùng Dương Thần cùng nhau đi đến, hai người đang nói chuyện rất vui vẻ.

Tôi có chút không vui, lúc này Dương Thần ngẩng đầu liếc nhìn tôi, sau đó nhướng nhướng mày, thần sắc bỗng nhiên có phần bừng tỉnh, lúc Hứa Kiệt thấy tôi vội vàng bỏ lại hắn chạy đến bên cạnh tôi.

Dương Thần chầm chậm đi qua, ở lúc hắn vươn tay ra bắt tay chào hỏi tôi, theo cảm giác tôi cũng cảm thấy hắn không quá thích tôi.

Hàn huyên hai câu, tôi lôi kéo Hứa Kiệt rời đi. Dọc theo đường đi có người muốn xin chụp ảnh, tôi cũng hợp tác mà chụp hai tấm.

Lúc ngồi trên xe, Hứa Kiệt nhìn tôi cười nói: “Sao nom anh không mấy vui vẻ thế?”

“Không.” Tôi nhìn cậu thản nhiên nói: “Em có thiện cảm với Dương Thần à?”

Hứa Kiệt gật đầu nói: “Anh ta rất giống anh.” Tôi nhíu nhíu mày, chỉ nghe Hứa Kiệt nói: “Nhưng mà, anh ta thủy chung không phải anh, cho nên yên tâm đi, em sẽ không thích anh ta đâu.”

Nghe cậu nói thế tôi nhịn không được nhìn về phía cậu, chỉ thấy cậu cười đến vô cùng thoải mái, tôi nhấp miệng hừ lạnh một tiếng, Hứa Kiệt lại ở bên cạnh cười nửa ngày.

Cậu cười như thế, tôi liền trực tiếp lái xe về nhà. Lúc về nhà thì cả hai vận động kịch liệt một phen khiến cậu ngủ say như bất tỉnh. Tôi nhìn thấy kịch bản của cậu rơi trên mặt đất, vì vậy nhặt lên nhìn thoáng qua, chỉ thấy trên kịch bản kia viết 《Trọng Sinh Truyền Kỳ》

Tôi không khỏi ngây ngẩn cả người, Trọng Sinh Truyền Kỳ.