Vu Nhai không thấy lạ, nhưng hắn suy nghĩ rất nhiều. Trong di tích ma pháp viễn cổ có thủ đoạn huyền binh thì chắc chắn là từ thời Cổ Duệ chi dân âm thầm thống trị nhân loại Thần Huyền đại lục, vậy Cổ Duệ chi dân ở đâu?

Vu Nhai vẫn luôn lo nghĩ về chủng tộc này, một di tích không cần vận động nhiều nhiều người rầm rộ như thế, khiến Huyền Binh đế quốc tùy tiện phái một đội, đưa một phù văn sư đi là được.

Hoặc trực tiếp phát động lực lượng trong bóng tối bắt một phù văn sư về, huyền binh giả thì Ma Pháp đế quốc có đầy.

Vu Nhai đã biết lý do công chúa Nguyệt Lâm Sa muốn giữ hắn bên người, ai kêu hắn chính là phù văn sư?

Trong xe ngựa, Nguyệt Lâm Sa nghe Vu Nhai thắc mắc hỏi thì mỉm cười nói:

- Mục đích thứ hai? Chờ xem biểu hiện của ngươi trong di tích thế nào rồi sẽ nói cho ngươi biết. Có lẽ còn mục đích thứ ba.

Vu Nhai không biết làm sao, hắn không thể nêu ra Cổ Duệ chi dân như đã hỏi lão bản thương đội, sơ sẩy một cái là sẽ gây ra hàng loạt rắc rối. Hơn nữa đây chỉ là suy đoán lung tung của Vu Nhai.

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Dù sao rất nhanh mình sẽ cùng Nguyệt Lâm Sa vào di tích, khi đó có thể tự nhìn, tự thăm dò.

Nhân tiện nói một chút, Ma Pháp đế quốc cần dựa vào Huyền Binh đế quốc đào di tích đương nhiên cũng phải chia ích lợi, có vấn đề đàm phán phân phối. Tóm lại Huyền Binh đế quốc sẽ không chỉ đưa vài người vào di tích ma pháp viễn cổ.

Vu Nhai bị hành động của công chúa Nguyệt Lâm Sa làm bực mình, nhỏ nhen nhắc lại việc này:

- Cha nó, nàng đừng quên lúc ở Chuy Lĩnh hành tỉnh đã đồng ý là vô điều kiện cho ta tư cách vào di tích.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa cười tươi nói:

- Thì chẳng phải ta đã cho ngươi sao? Ngươi muốn vô điều kiện cũng được, bây giờ ta về phủ ngay, sau đó ngươi trơ mắt nhìn mấy đồng bạn lên giàn hỏa thiêu chờ khi nò ngươi muốn vào di tích ma pháp viễn cổ cứ nói một tiếng với ta là được, ta tùy thời cho ngươi vào, không bị trói buộc.

Vu Nhai mím môi, không dám hó hé câu nào. Bị người bắt giữ điểm yếu thật sự rất khó chịu, hắn hơi hiểu tâm tình của Nguyệt Lâm Sa lúc bị hắn phát hiện tại Bắc Đẩu thành, đây là báo ứng.

- Người nói chuyện với công chúa là sát thủ thật sao? Không giống, không giống chút nào.

Bởi vì nhiều người, gió thỉnh thoảng thổi màn xe. Tuy dân chúng không biết hai người đang nói gì nhưng thấy nụ cười của rạng rỡ của công chúa Nguyệt Lâm Sa. Nam nhân này là ai? Tại sao có thể khiến công chúa cười tươi như vậy?

Như lúc trước đã nói, công chúa Nguyệt Lâm Sa ít khi cười trước mặt người khác, thái độ luôn kiêu ngạo.

Ồn ào!

Đã đến quảng trường Quang Minh thần điện, thanh âm náo động ầm ĩ. Quang Minh thần điện đã bắt đầu tuyên bố cái gì. Vu Nhai không còn biểu tình nhẹ nhàng như trước, dù có xác suất cứu người rất cao. Vu Nhai xuyên qua khe hở nhìn đằng trước nhất quảng trường Quang Minh thần điện, nơi đó là quang minh thần đài. Dân chúng chỉ có thể đứng bên dưới, phía trên là nơi đặt giàn giáo.

Có năm cây cột sáng lấp lánh dựng trên quang minh thần đài, mỗi cây cột trói một người, là đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Trầm Lâm Trúc.

Hãy bình tĩnh nhìn, Vu Nhai thở phào. Có lẽ vì mặt mũi nên Quang Minh thần điện không ngược đãi năm người thêm, thậm chí chữa lành các vết thương trước đó. Đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Trầm Lâm Trúc hơi tiều tụy, mệt mỏi.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa nhìn ra suy nghĩ trong đầu Vu Nhai, lạnh lùng nói:

- Không chịu ngược đãi sao?nếu không phải Thất hoàng tử các ngươi còn chút lương tâm thì sợ là bọn họ sẽ bị quất ngược đãi, khi lên giàn thiêu dùng quang minh trì dũ thuật phục hồi bộ dạng ban đầu. Quang Minh thần điện không có lòng tốt như vậy, chính ngươi lần thứ hai tiêu diệt thánh quang ma kỵ đoàn của nàng.

Tim Vu Nhai run lên. Đúng vậy, Vu Nhai khuấy động Ma Pháp đế đô lộn xộn, hoàn toàn tiêu diệt thánh quang ma kỵ đoàn. Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na không tìm thấy chỗ trút giận sẽ tốt bụng không đụng vào đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá sao?

May mắn sứ đoàn Huyền Binh đế quốc còn ở đây, nếu ngược đãi đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Trầm Lâm Trúc là không để mặt Huyền Binh đế quốc.

Tuy Thất hoàng tử không có cách cứu người nhưng gã phái người đi hoặc đích thân nhìn, đưa đồ ăn này nọ được. Nếu thấy đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Trầm Lâm Trúc bị ngược đãi, hoặc nghe bọn họ oán trách bị hành hạ thì Thất hoàng tử sẽ kháng nghị.

Chuyện này chứa nhiều thù riêng, Ma Pháp đế quốc đặc biệt dặn dò Quang Minh thần điện nên biết một vừa hai phải.

Vu Nhai dời ánh mắt nhìn hướng khác trên quang minh thần đài. Đằng trước quang minh thần đài là một đám quang minh ma pháp sư, trong đó quang minh thánh nữ Lộ Luân Na đứng chính giữa, nghi thức hôm nay do nàng chủ trì. Nữ nhân chết tiệt không biết có bối cảnh gì, thánh quang ma kỵ đoàn của nàng bị tiêu diệt hết hai lần nhưng vẫn không bị phạt.

Quang minh thánh nữ của Quang Minh thần điện đang tuyên bố cái gì đó, dân chúng đứng phía dưới xôn xao.

Một số đại nhân vật đứng hoặc ngồi hai bên quang minh thần đài xem hình phạt. Trong đó có một đám người mặc giáp rất bắt mắt, là người của sứ đoàn Huyền Binh đế quốc. Nhị hoàng tử, Thất hoàng tử đều đến xem.

Nhị hoàng tử đến là hiển nhiên, nhưng Thất hoàng tử cũng tới xem? Bọn họ không sợ làm Huyền Binh đế quốc mất mặt sao?

- Có lẽ Thất hoàng tử rất tin tưởng vào ngươi hoặc là U Linh sát thủ kia.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa nhìn thấu biểu tình khó hiểu của Vu Nhai, nói:

- Chờ đi, nếu hỏa hình lần này thuận lợi thì đồng bạn của ngươi sẽ chịu loại lửa đau khổ nhất. Tuy trên cơ thể bọn họ không bị ngược đãi nhưng nhìn biểu tình chắc Quang Minh thần điện công kích ngôn ngữ, tâm linh.

Vu Nhai nhìn theo ánh mắt công chúa Nguyệt Lâm Sa. Vẻ mặt Tiểu Mỹ mờ mịt, biểu tình đứa trẻ bị oan mà không có chỗ thổ lộ, rất uất ức, làm người nhìn đau lòng.

Quang Minh thần điện tự xưng là quang minh mắt điếc tai ngơ.

Tiểu Mỹ đưa mắt bàng hoàng chuyển hướng Thất hoàng tử, dường như chỉ nơi đó mới khiến nàng dao động. Tiểu Mỹ muốn nói cái gì rồi lại không dám nói, nàng yên lặng nhìn Thất hoàng tử, cố gắng giữ bản tính ngây thơ tự nhiên.

Nghiêm Sương gầy rộp đi, cũng đầy bi thương nhìn hướng Thất hoàng tử. Nghiêm Sương cố gắng lắc đầu với Thất hoàng tử. Độc Cô Cửu Tà vẫn cười tà nhưng tinh thần hơi tệ, biểu tình kiêu ngạo, kiên quyết chưa từng thay đổi. Độc Cô Cửu Tà cũng nhìn hướng Thất hoàng tử, thỉnh thoảng cười tự tin.

Độc Cô Cửu Tà nhìn hướng đám người Độc Cô Cửu Diệp, trước khi chết gã muốn thể hiện những gì thuộc về Độc Cô gia trước mặt tộc nhân.

Vẻ mặt Lý thân Bá kiên quyết, mắt nhìn lung tung, không biết gã đang mong chờ điều gì.