Triệu Hoán Thần Binh

Chương 899: Đột phá, thiên binh sư!

Cái gọi là mưu sự tại nhân thành sự tại thiên.

Hôm thứ nhất Vu Nhai đến tiệm đạo cụ ma pháp La Lạp, rạng sáng ngày thứ hai giết người, rạng sáng ngày thứ ba lại giết người. Ngày thứ tư giết ma đạo sư thiên giai trung đoạn vào ngày công chúa Nguyệt Lâm Sa kiên quyết khiến người tìm tòi ký ức của mình. Rạng sáng ngày thứ năm Vu Nhai không giết người mà chờ ban ngày mới giết. Khi Vu Nhai hoàn thành tất cả kết hợp lại sẽ hình thành thế cục hoàn mỹ.

Lúc trước có chuyện công chúa Nguyệt Lâm Sa, Thất hoàng tử, tiếp theo là tin đồn U Linh sát thủ khiến mọi chuyện nghiêng hướng Vu Nhai.

Hy vọng cứu người càng lúc càng lớn, khi Độc Cô Đoạn Vân thả tin đồn Ngọc Nữ tộc thì hy vọng sẽ tăng lớn thêm.

Hôm nay là ngày thứ năm trong thời hạn bảy ngày đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá sẽ bị đưa lên giàn hỏa thiêu. Vu Nhai chỉ còn một ngày rưỡi, hắn phải làm hai chuyện. Thứ nhất là tăng thực lực lên thiên binh sư, thứ hai là bước cuối cùng, bước quan trọng nhất, tìm công chúa Nguyệt Lâm Sa. Dù trước đó Vu Nhai làm thế nào thì hắn nhất định phải kéo một đại nhân vật của Ma Pháp đế quốc che chở đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá.

Vu Nhai làm nhiều như vậy chỉ vì giao dịch cứu người với công chúa Nguyệt Lâm Sa.

Trong khi Ma Pháp đế đô càng lúc càng điên cuồng, các không thể nắm giữ tuôn ra ào ạt, gian phòng Vu Nhai ở tạm lại yên lặng như thể mất đi nhịp tim đập, tiếng hít thở.

Trong thế giới im ắng chợt vang thở dài u buồn:

- Sống và chết thì ra không chỉ khiến địa diễn cảm nhận sinh tử mà ta cũng có cảm giác.

Đó là giọng của Vu Nhai, cuối cùng hắn đã diễn biến ra sinh tử địa diễn. Nhưng khi thế giới huyễn ảnh bắt đầu sinh tử luân hồi Vu Nhai mới biết có thể khiến nó diễn hóa ra sinh tử không phải vì hắn giết nhiều người mà do hắn đã cảm nhận được sống và chết.

Ngươi nói năm ngày qua Vu Nhai không đối mặt nguy hiểm chết chóc? Chỉ mình Vu Nhai biết mỗi khi hành động hắn ôm quyết tâm phải chết, nguy hiểm trong đó không đơn giản như đã thấy.

Vu Nhai biết sinh tử của đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, Trầm Lâm Trúc nằm trong tay hắn. Đây cũng là sống và chết.

Nên Vu Nhai đã xé mở tầng ngăn cách quan trọng nhất của địa binh sư, cuối cùng diễn hóa ra sinh tử đại địa trong huyễn ảnh. Khi sương mù bao phủ mặt đất biến đi, sự sống hiện ra, cảm giác phá kén trọng sinh dâng lên. Huyền khí vận chuyển nhanh, Thần Huyền Khí Điển vận chuyển pháp tắc kéo theo tinh huyết Vua Đế Long tộc đủ khiến huyền khí căng đầy phun trào.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong cơ thể Vu Nhai như có núi lửa phun trào, từng đợt huyền khí hoá khí thành nước lũ phá tan tầng tầng chướng ngại, cuối cùng thuận lợi chuyển động.

Các binh linh điên cuồng hấp thu lực lượng mới này. Lực lượng này về bản chất đã biến đổi nhiều, Thôn Thiên kiếm linh, Thí Thần Ma Nhẫn, Cổ Đế Long Linh quá cường đại nên không phản ứng gì nhiều, nhưng vẫn có thể cảm nhận được bọn họ vui sướng. Trước giờ Vu Nhai chưa từng có loại cảm giác này, thì ra đến thiên binh sư chỉ giúp Thôn Thiên kiếm linh, Thí Thần Ma Nhẫn, Cổ Đế Long Linh ăn no nê một chút.

Linh thể của Cổ Đế Long Linh chưa hoàn toàn hồi phục. Thôn Thiên kiếm linh từng nói nàng cũng bị thương, nên lực lượng thiên binh sư vẫn khiến bọn họ rất hưng phấn, ít nhất đã bước lên con đường phục hồi lực lượng mạnh nhất.

Lúc trước khi hấp thu binh linh tuy cũng có lợi cho Thôn Thiên kiếm linh, Cổ Đế Long Linh, Thí Thần Ma Nhẫn nhưng không rõ ràng như bây giờ.

Phong Doanh, 97, Khắc Liệt Luân Tư, Xích Thố đều là linh thánh binh, tuy không sung sướng đến đỉnh nhưng chúng rất hưởng thụ.

Trong hỗn loạn ngay cả ma iêm binh linh cũng không dông dài nói nhảm, dường như có chút ý thức. Binh linh ma thú hắc ám trong Thâm Hải Huyền Tinh Chuy gào thét hấp thu, chỉ có nó là liên tục trưởng thành. Đại Địa chi thuẫn có xúc động muốn đập nát binh linh. Linh thể Linh Doanh liên tục tăng cao.

Linh Doanh vui vẻ kêu lên:

- Doanh doanh . . .

Vài chỗ trên Tinh Linh thần nỗ đã khép lại.

Cuối cùng chỉ còn Huyền Binh Điển, hình như không có biến đổi gì nhiều, nhưng phù văn xung quanh càng rõ ràng hơn. Vu Nhai có thể thấy một góc hoàn chỉnh, tuy lúc trước hắn cũng thấy một góc nhưng không trọn vẹn thế này.

- Chờ xong việc nơi này sẽ cố gắng học một góc này, có lẽ sẽ có biến đổi, thậm chí dòm ngó được bí mật Thần Huyền Khí Điển. Dù không có thì học thêm vài loại Luân Chuyển Thần Ấn là tốt rồi.

Vu Nhai nếm vị ngọt Luân Chuyển Thần Ấn nên ngày càng khao khát loại năng lực này.

Dù là huyền binh bản mệnh nào thì vẫn là binh linh, khi Vu Nhai đạt đến thiên binh sư cảm giác rõ ràng mối liên kết hơn. Liên kết đã hiện rõ thì có thể dòm ngó binh linh Thôn Thiên kiếm linh, Thí Thần Ma Nhẫn được không?

Bởi vì đột phá mà tạm thời quên phiền não, bản tính Vu Nhai lại lộ ra. Vu Nhai cười dâm dùng linh giác thăm dò hướng Thôn Thiên kiếm linh.

Rầm!

- Cha nó!

Khi linh giác Vu Nhai tiếp xúc Thôn Thiên kiếm thì cảm giác lực lượng mạnh mẽ ập đến đá bay ý thức của hắn. Vu Nhai chửi thề.

Trong Huyền Binh Điển phát ra thanh âm lạnh lùng nói:

- Muốn xem hình dạng của ta? Chờ khi ngươi đến thánh binh sư có lẽ sẽ được một cơ hội. Bây giờ nếu ngươi dám tới gần thì coi chừng ta đánh ngươi rớt cảnh giới!

Vu Nhai với ánh mắt ai oán nói:

- Thôn Thiên kiếm lão bà tàn nhẫn quá, phải chờ ta đến thánh binh sư mới chịu gả, ta sắp không đợi kịp.

Bộ dạng Vu Nhai như thiếu niên buồn phiền vì tình, trong u buồn toát lên vẻ đẹp trai.

- Gả cho ngươi . . . Ta nhất định sẽ đâmn át miệng của ngươi!

- Đâm . . . Nát? Thôn Thiên kiếm lão bà, nàng có thể đâm sao? Chẳng lẽ nàng không poahỉ là nữ?

Vu Nhai nhảy cẫng lên ra vẻ sợ hãi, lời nói khiến người phát điên. Thôn Thiên kiếm linh sắp không nhịn được nữa.

Khi Thôn Thiên kiếm linh nổi điên thì mặt Vu Nhai nghiêm nghị, nghiêm túc nói:

- Cái kia, đùa, đùa thôi. Lão bà của ta sao có thể là nam được? Yên tâm đi, ta nhất định sẽ đạt tới trình độ nàng yêu cầu sau đó cưới nàng, ta thề!

Thôn Thiên kiếm linh ngẩn ngơ, nàng nghĩ đến một tình huống. Tình huống đó là lúc trong căn phòng Vua Đế Long tộc, về mặt lý luận Thôn Thiên kiếm linh xem như một nửa . . .

- Mình đang nghĩ gì vậy?

Thôn Thiên kiếm linh lắc đầu nguầy nguậy, lạnh lùng nói:

- Hừ! Tự mình đa tình!

Nói xong Thôn Thiên kiếm linh mặc kệ Vu Nhai.

Vu Nhai biết chừng mực, không dám làm quá đáng nhưng trong lòng thầm sướng. Dường như Thôn Thiên kiếm linh hơi thay đổi, tại sao? Từ sau khi ra khỏi di tích Đế Long tộc thì Vu Nhai phát hiện Thôn Thiên kiếm linh khác với lúc trước, nhưng hắn không thể nói rõ khác ở chỗ nào.

Mặc kệ nó, điều khác lạ này phát triển theo chiều hướng tốt.