Chỗ này là trung tâm nội điện Huyền Thần điện, bốn phía có lực lượng cường đại như kiếm ảnh trận, đương nhiên kém hơn kiếm ảnh trận của Độc Cô gia nhiều, nhưng đã quá đủ để thông thiên nhất thức tăng thêm đẳng cấp, dẫn động cắn nuốt. Thôn thiên nhất thức . . . Bạo!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một nơi trong bảo các bên phải lại vang lên tiếng nổ điên cuồng. Thôn Thiên kiếm quả nhiên siêu khủng bố, Vu Nhai thấy rõ ràng lực lượng của đối phương bị hao mòn, thấy huyền binh bản mệnh của người âm trầm chậm rãi nứt ạn.
Vu Nhai cũng thấy kiếm trong tay vỡ thành mảnh vụn, đây là di chứng mỗi lần hắn sử dụng tuyệt kỹ Thôn Thiên kiếm. Không một thanh kiếm nào chịu nổi lực lượng cường đại của thôn thiên nhất thức, U Hoang kiếm cũng có nguy hiểm nứt rạn. Vu Nhai vốn định dùng Thí Thần Ma Nhẫn đánh ra thông thiên nhất thức nhưng nó không chịu, Thí Thần Ma Nhẫn cho rằng tuyệt kỹ của nó không kém hơn thôn thiên nhất thức.
Vu Nhai biết nhưng hắn trừ chính, nghịch tà nhẫn thất trảm ra không quen tay cái khác, không thể đánh giá cần sử dụng bao nhiêu lực lượng. Vu Nhai xông lên trước nhưng hắn cần chuẩn bị đường lui, khi hắn sử dụng thôn thiên nhất thức có thể dẫn động lực lượng cắn nuốt xung quanh, Thí Thần Ma Nhẫn không sánh bằng được. Vu Nhai dùng chiêu này là muốn . . . Tuyệt sát.
Lực lượng dần tan biến, người âm trầm cười khùng khục:
- Tuyệt kỹ thật đáng sợ, còn có thuộc tính cắn nuốt. Tiếc rằng chưa đủ để giết ta, tiểu tử hãy bỏ cuộc đi.
Người âm trầm cảm giác lực lượng thôn thiên nhất thức rút đi, cũng cảm giác được sức mạnh trong cơ thể Vu Nhai yếu dẫn, rất nhanh chiến thắng sẽ thuộc về gã.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Vậy sao?
Rõ ràng Vu Nhai suy yếu đến không có lực lượng nhưng không hiểu sao lòng người âm trầm lạnh lẽo, dường như gã đã quên thứ gì quan trọng. Nhưng tuyệt kỹ, huyền binh của Vu Nhai quá hỗn độn, người âm trầm có quên cũng là bình thường. Rốt cuộc gã quên cái gì?
Lúc này một tiếng rít gào trầm thấp vang lên khiến người âm trầm chợt nhớ ra.
Từ khi nào Tiểu Hắc quay vào trong không gian giới chỉ của Vu Nhai giờ nó vọt ra. Vẫn như tình huống lúc trước, Tiểu Hắc há to mồm táp cổ người âm trầm. Vì khoảng cách quá gần nên người âm trầm không kịp phản ứng.
Nhất kích tất sát!
- A a a . . .
Người âm trầm không bao giờ ngờ gã sẽ chết giống đồng bạn người im lặng, bọn họ có thể gặp nhau dưới suối vàng. Người âm trầm nghĩ vậy, nặng nề té xuống.
- Hộc hộc . . .
Vu Nhai té cái bị ch, vết thương trên người tuôn ra. May mắn dược hiệu Ám Hắc Ma Vân căn vẫn còn, tạm treo một mạng. Vu Nhai nhìn thiên binh sư bên cạnh chết không nhắm mắt, hắn gượng cười. Vu Nhai không ngờ có thể vượt một đẳng cấp lớn giết thiên binh sư, lần đầu tiên hắn phải dốc hết mọi vũ khí bí mật, cuối cùng nhờ Tiểu Hắc mới thắng.
- Chít chít!!!
- Đúng vậy! Chúng ta là siêu tổ hợp, ha . . . Khụ khụ . . .
Vu Nhai nghe hiểu Tiểu Hắc nói cái gì, hắn há mồm cười to động vết thương, đau suýt tắt thở. Bỗng nhiên Vu Nhai biến sắc mặt, mới rồi Thôn Thiên kiếm dẫn động lực lượng nào đó trong Huyền Thần điện, có lẽ bây giờ nơi này đã bị phát hiện.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Đi, chỗ này không tiện ở lâu.
Tiểu Hắc bỗng sốt ruột kêu chít chít.
Tiểu Hắc với khứu giác nhạy bén đã cảm ứng được cái gì. Sắc mặt Vu Nhai lại thay đổi, bây giờ có đi cũng không kịp nữa. Đừng nói là với thân tàn này, dù lúc Vu Nhai còn khỏe mạnh cũng không thoát khỏi.
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Thôn Thiên kiếm, đánh tan hơi thở xung quanh, sau đó chúng ta đi Huyền Binh bảo các ở chính giữa.
chỉ còn một cách này, Vu Nhai chỉ có thể cá cược, đánh cược thành công lặng lẽ lẻn vào Huyền Binh bảo các, cược Thôn Thiên kiếm sẽ giúp đỡ, cược người đến không tìm tòi trong Huyền Binh bảo các.
- Tiểu Hắc, ngươi đi lấy không gian giới chỉ của hai người chết kia cho ta.
Tuy Vu Nhai không biết báu vật có thể hoán đổi huyền binh bản mệnh có nằm trong không gian giới chỉ của người im lặng, người âm trầm không nhưng bây giờ hắn phải cược, nếu không có thì sau này tìm cách khác.
Bây giờ Vu Nhai không rảnh vào bảo các bên phải xác nhận, tìm kiếm báu vật.
Vù vù vù vù vù!
Lần này Thôn Thiên Kiếm không kiêu kỳ, đánh tan hơi thở xung quanh. Khi Tiểu Hắc cuỗm hai không gian giới chỉ vọt trở về thì xuất phát đi Huyền Binh bảo các nằm ở chính giữa. Thôn Thiên kiếm không cần dẫn đường, nó chỉ cần biết thần binh ở đâu là được.
Nhóm Vu Nhai khá may mắn, bảo các bên phải và bảo các chính giữa liền nhau, hắn bị Thôn Thiên kiếm mang vào trong Huyền Binh bảo các.
Nhóm Vu Nhai càng may mắn, vì phát hiện chuyện bảo các bên phải nên bây giờ một số người chạy qua đi, xác suất Vu Nhai bị phát hiện giảm đến thấp nhất. Nhưng dù vậy vẫn có khả năng Vu Nhai bị phát hiện, đối phương không tìm thấy người sẽ tìm tòi nguyên Huyền Bảo Lâu. Vu Nhai không ra được, sợ là Huyền Bảo Lâu đã bị phong tỏa.
Vu Nhai đành tiếp tục vào sâu bên trong, tốt nhất có thể đi vào trung tâm Huyền Binh bảo các, nơi đó mới là an toàn nhất, cũng có thể tiếp xúc với huyền binh khoảng cách gần. Nếu may mắn nghịch thiên, có lẽ Vu Nhai sẽ được một món binh linh hoặc thánh binh, hay thần binh.
Đương niên bây giờ Vu Nhai không có thời gian suy nghĩ nhiều, chủ yếu là co giò bỏ chạy.
- Có bốn thiên binh sư canh giữ, làm sao đây?
Thôn Thiên kiếm rất nhanh đi tới trước Huyền Binh bảo các, chỗ này phòng ngự nghiêm ngặt hơn bảo các bên phải, bốn thiên binh sư mạnh hơn người âm trầm, người im lặng lúc trước, sắp ngang ngửa với Yến đại nhân. 347 là gốc của Huyền Binh đế quốc, những thứ khác chỉ là lối nhỏ trong Huyền Binh đế quốc, chỗ này không canh giữ nghiêm ngặt mới lạ.
Vù vù vù vù vù!
Đang lúc Vu Nhai không biết nên làm sao thì Thôn Thiên kiếm bỗng nhúc nhích, hắn vòng qua một gian phòng, bên trong giống như bảo cách bên phải, có nhiều phòng phân loại đặt huyền binh, ít nhất cũng cỡ thất giai. Có một số kỵ giáp cho kỵ sĩ chính thức, đều là thứ hiếm có nhưng không lọt vào mắt Vu Nhai.
Bây giờ Vu Nhai thắc mắc là Thôn Thiên kiếm mang hắn tới đây làm gì?
Đang lúc Vu Nhai khó hiểu, bên tai nghe giọng Thôn Thiên kiếm lạnh băng:
- Kêu con ma thú vừa quang minh vừa hắc ám đậy miếng gạch đá đó lại.
Thôn Thiên kiếm vòng xuống dưới một giá binh khí, cạy mở một khối gạch đá, mang theo Vu Nhai chui xuống. Vu Nhai chiến hữu đáng thương vừa bị thương nặng lại còn phải ăn đất.
Tiểu Hắc trong siêu tổ hợp đậy lại miếng đá như cũ rồi cũng chui xuống theo.
Chỉ cần không phải cố ý cạy miếng đá này tuyệt đối sẽ không phát hiện có người đào đất bên dưới, mặt trên có nhiều đất cát rải rác. Nhưng Tiểu Hắc siêu thông minh, nó dọn sạch đất xát.
Thôn Thiên kiếm có năng lực cảm ứng thần binh, nó ở trong lòng đất vẫn tìm ra vị trí rất chính xác. Thôn Thiên kiếm lao ra ngoài, cạy mở một miếng đá. Đương nhiên dưới lòng đất có một lớp như vòng phòng ngự, là Huyền Thần điện ngăn chặn người đào đât. Tiếc rằng vo odụng với Thôn Thiên kiếm, nó âm thầm nuốt mất năng lượng phòng ngự.