Về chuyện dung binh thần thuật, nhiều người có mặt đều không biết. Nơi này chỉ là một trong nhiều hùng quan mặt trận phương bắc, có lẽ sẽ nhận được vài chuyện xảy ra trong Ma Pháp đế quốc trước hết, nhưng ai rảnh quan tâm nội bộ Huyền Binh đế quốc?
May mắn trong số đó có người nghe tiếng gió, giải thích sơ là mọi người hiểu ngay. Nếu đúng là quyển trục ma pháp siêu mạnh thì cách Vu Nhai cắn ngược lại Dương Tiên Tuấn không có vấn đề gì.
Những người nghe tiếng gió không biết Vu Nhai chính là tử tôn họ Vu của Độc Cô gia.
Bọn họ chỉ biết trong Hàn Kiếm thành có người phát động ma pháp đáng sợ, tổn thương tử tôn của Độc Cô gia hoặc đại gia tộc nào đó. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị chạy đi với tốc độ siêu nhanh, chút tin tức tới tay bọn họ đã là giỏi.
Cho nên mọi người chưa biết Vu Nhai là người Độc Cô gia.
Mắt quét tới quét lui, cuối cùng dồn hết vào vị trí kế bên Yến đại nhân, cũng là kỵ sĩ dự bị xếp hạng ba. Tổ thứ nhất, thứ hai là thượng lục tỉnh, trung lục tỉnh, không có khả năng chú ý Bắc Đẩu hành tỉnh. Hạ lục tỉnh đáng ngờ nhất.
Nhưng rất nhanh mọi người nhíu mày, chẳng lẽ đã đoán sai?
Tổ hạ lục tỉnh bị nghi ngờ nhún vai, khóe môi co giật, xòe tay tỏ vẻ mình vô tội.
Dù sao thì sự việc càng lúc càng thú vị, mọi người cùng nhìn hướng Vu Nhai. Người này hoặc là làm việc không suy nghĩ hoặc tâm kế rất nặng. Mặc kệ Dương Tiên Tuấn có đúng là gian tế Ma Pháp đế quốc hay không, Vu Nhai đã đứng ở vị trí bất bại.
Buồn cười, hành động lúc đó của Dương Tiên Tuấn khiến người ta nghi ngờ, là chiến sĩ nhiệt huyết của Huyền Binh đế quốc lập tức nhảy ra thì có gì sai? Vu Nhai không sai, là Dương Tiên Tuấn sai cố ý châm chích, tại gã tạo ra hiểu lầm.
Có lẽ trước đó Dương Tiên Tuấn không biết dung binh thần thuật là gì, nhưng ai bảo gã xui? Chọn tội gì không chọn lại bảo Vu Nhai là gian tế Ma Pháp đế quốc? Kết quả bị hắn cắn ngược lại.
Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan thở phào. Hai người biết Vu Nhai không phải chiến sĩ nhiệt huyết hay làm việc không suy nghĩ, chắc chắn tiểu tử này cố ý, hắn đã tính kế đâu vào đấy, đi đường nào hắn cũng an toàn.
Trong khi mọi người suy đoán là ai khiến Dương Tiên Tuấn đối phó Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị thì một thanh âm vang lên làm mọi người có mặt choáng váng.
- Chết tiệt, Dương Như Hóa tướng quân, chuyện gì đây? Quả nhiên điệt tử của ngươi là gian tế!
Đó là Hoàng Phủ đại tướng quân, gã đập bàn, mặt say xỉn đỏ rực, biểu tình rất tức giận.
Rút lại lời vừa nói, không phải mọi người có mặt đều là cáo già.
- Đại tướng quân, ta sẽ điều tra chuyện này . . .
Dương Như Hóa biết sự việc khó thể xoay chuyển, dù vậy gã vẫn bênh vực Dương Tiên Tuấn.
Dương Như Hóa nhìn hướng Vu Nhai, nói:
- Coi như chuyện đúng với điều ngươi nói, nhưng ngươi là binh sĩ của đế quốc lại không chia rõ trắng đen, sự việc chưa rõ ràng đã đánh quan viên tiếp đãi, thậm chí đánh tàn phế huyền binh bản mệnh của hắn, quá buồn cười!
Vu Nhai ngoan ngoãn nhận sai, biểu tình chính nghĩa chắp tay nói với Hoàng Phủ đại tướng quân:
- Đúng vậy! Đây là lỗi của ta, bởi vì ta quá hận Ma Pháp đế quốc nên mới xúc động, xin đại tướng quân hãy trị tội!
Nếu để Dương Như Hóa nói thì gã sẽ dùng vô số lý do chèn ép Vu Nhai, hay thậm chí không cần lý do gì. Vu Nhai yếu hơn Dương Như Hóa về thế lực, nên hắn cần dựa thế. Nữ tướng quân trung niên là lựa chọn hàng đầu, có vẻ nàng đối đầu cùng Dương Như Hóa. Nhưng bây giờ Vu Nhai nhìn ra Hoàng Phủ đại tướng quân là thùng cơm, gã rất có tình cảm với Huyền Binh đế quốc.
- Ngươi không có tội, dưới loại tình huống kia đổi lại là ta thì ta cũng sẽ ra tay.
Hoàng Phủ đại tướng quân nói:
- Là hắn có tội. Dương Tiên Tuấn, ta hỏi ngươi, rốt cuộc ngươi có phải là gian tế Ma Pháp đế quốc? Nếu không nói rõ ràng thì đại tướng quân ta lại phế ngươi lần nữa!
Mặt Dương Tiên Tuấn đau đớn nói:
- Đại tướng quân, sao ta có thể là gian tế? Không an quá, toàn là hắn vu không an cho ta!
- Ý ngươi là những gì hắn nói là xạo?
- Cái này . . .
Dương Tiên Tuấn không biết nên nói sao, có nhân chứng, gã không thể cắn chết đổ tội cho Vu Nhai.
Lúc này có binh sĩ ở bên ngoài báo cáo:
- Đại tướng quân, các vị tướng quân, đã mang binh sĩ thủ thành đến.
Những binh sĩ này thuộc hàng dưới chót nhất bỗng chốc thấy tình hình rầm rộ thì bứt rứt cục súc, không dám giấu diếm. Trước mặt mọi người, các binh sĩ thủ thành run rẩy kể lại chuyện trước cửa thành, đúng y như Vu Nhai đã kể.
Nhưng bị Dương Tiên Tuấn trừng, đám lính thủ thành chùn chân, bổ sung một câu:
- Nhưng sau này chúng ta nghĩ lại nếu Dương đại nhân là người của có lẽ thì chắc chắn không phải gian tế Ma Pháp đế quốc.
Hoàng Phủ đại tướng quân tức giận quát:
- Dương Tiên Tuấn, ngươi còn lời gì để nói?
Hoàng Phủ đại tướng quân phớt lờ đám binh sĩ thủ thành giải thích câu cuối vẽ rắn thêm chân.
Không đợi Dương Tiên Tuấn trả lời, Hoàng Phủ đại tướng quân nói tiếp:
- Người đâu, kéo gian tế Ma Pháp đế quốc xuống, đánh hai mươi quân côn trước rồi tính.
Dương Như Hóa nói nhanh:
- Đại tướng quân . . .!
Hoàng Phủ đại tướng quân nói:
- Ngươi cũng khó tránh tội, chờ giải quyết gian tế này xong sẽ đến lượt ngươi.
- Người đâu!
Dương Như Hóa hoàn toàn bị động:
- Đại tướng quân, nếu điệt nhi của ta thật sự là gian tế thì ta sẽ tự tay giết hắn. Nhưng trong chuyện này có rất nhiều điểm lạ, sao có thể chỉ bằng vào lời vài người nói đã kết luận điệt nhi của ta là gian tế?
Gặp phải đại tướng quân này làm Dương Như Hóa không biết nên nói cái gì. Nếu Hoàng Phủ đại tướng quân giống những cáo già khác nhìn thấu sự thật phía sau còn đỡ, Dương Như Hóa sẽ hỏi rõ ràng, dù sao chuyện gian tế không nhỏ. Nhưng Hoàng Phủ đại tướng quân là thùng cơm.
Dương Như Hóa phớt lờ Hoàng Phủ đại tướng quân, gã chuyển sang nhìn Dương Tiên Tuấn, nói:
- Tuấn nhi, rốt cuộc là sao? Hãy thẳng thắn trước mặt đại tướng quân, mọi người, nếu không ngươi sẽ là gian tế.
Dương Tiên Tuấn không ngốc, gã biết chuyện trước mắt không thể kiểm sáot, biểu tình liên tục thay đổi. Mọi người nhìn hướng máy kỵ sĩ dự bị khác trừ Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị ra, xem ra có kẻ sắp bị kéo xuống nước.
Nhưng nghe Dương Tiên Tuấn giải thích, mọi người ngẩn ngơ. Không phải là kỵ sĩ dự bị nào trong ba tổ khác sai khiến? Vu Nhai sửng sốt, không phải Hoàng Phủ Nhàn giở trò, thì ra là việc riêng của Dương Tiên Tuấn.
Dương Tiên Tuấn nhỏ giọng nói:
- Chuyện là vậy, bởi vì Vu Tiểu Dạ luôn nhắc đến biểu ca Vu Nhai nên ta rất khó chịu, nghe nói biểu ca của nàng tham gia Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị thì muốn làm khó hắn trước cửa thành.
Sự việc không liên quan kỵ sĩ dự bị ba hành tỉnh khác, cũng không phải Hoàng Phủ Nhàn sai khiến mà vì Vu Tiểu Dạ, biểu muội của Vu Nhai. Vu Tiểu Dạ được Dương Như Tiêm lão sư mang về Dương gia. Tức là Dương Tiên Tuấn xem Vu Nhai là tình địch.