Vu Nhai lắc đầu, nói:
- Không sao, chẳng qua tiêu hao tinh thần hơi nhiều.
Vu Nhai lấy một hạt châu trong không gian giới chỉ ra, tập trung tinh thần. Vu Nhai không phải ma pháp sư, không chuyên môn tu luyện tinh thần lực, mới rồi khởi động quyển trục ma pháp cần dùng tinh thần lực. Nếu không phải Vu Nhai hấp thu nhiều kiếm ý, được ưu đãi về tương khí e rằng ngay khi khởi động quyển trục ma pháp đã thành đồ ngốc.
Trước đó Vu Nhai không biết khởi động quyển trục ma pháp sẽ có nguy hiểm biến thành đồ ngốc, nếu không hắn đã chẳng dám làm bậy.
Huyền Binh đế quốc biết dùng quyển trục ma pháp không có gì lạ, như nhiều người đều có không gian giới chỉ, chỉ cần tinh thần lực đủ là được. Nhưng trong Huyền Binh đế quốc có bao nhiêu người có tinh thần lực biến thái như Vu Nhai?
Dù là ma pháp sư chưa chắc chịu được, đừng quên lúc Vu Nhai còn là tiểu binh rượt Nguyệt Lâm Sa ra Bắc Đẩu thành. Công chúa Nguyệt Lâm Sa dùng quyển trục ma pháp nhưng không cắt đuôi hắn được.
Hơn nữa Huyền Binh đế quốc không có nhiều quyển trục ma pháp, cấp thấp thì đầy rẫy nhưng quyển trục ma pháp thiên giai như của Vu Nhai ngang ngửa thánh binh từ bát giai trở lên, thiếu đến tội. Buồn cười, Huyền Binh đế quốc tự rèn thánh binh bát giai, nhưng quyển trục ma pháp thiên giai đều nằm trong tay ma pháp sư thiên giai, sao có thể tùy tiện cầm lấy?
Ma pháp sư của Huyền Binh đế quốc có chế tạo ra được cũng sẽ không dễ dàng đem ra bán.
Vu Nhai nhờ U Linh Thú châu chữa trị hao tổn tinh thần trợ giúp nhanh chóng phục hồi, hắn thở hắt ra:
- Phù.
Ánh mắt Vu Nhai sắc bén lên.
Nói theo lời Khắc Liệt Luân Tư thì lần trước huyền binh bản mệnh của Độc Cô Cửu Dương vỡ thành mấy khối phải mất ba tháng phục hồi, lần này bị hòa tan hoàn toàn, muốn phục hồi trừ phi có thể dung hợp huyền binh bản mệnh thứ hai, nhưng xác suất quá nhỏ. Dù thật sự dung hợp, đời này Độc Cô Cửu Dương có trở về thực lực địa binh sư được hay không còn là ẩn số.
Tất nhiên tuy Độc Cô Cửu Dương bị phế nhưng gã còn mẫu thân Hoàng Phủ Nhàn, nữ nhân này cũng là người Vu Nhai quyết giết chết.
Chuyện này chưa đến lúc suy nghĩ, bây giờ Vu Nhai phải lo lắng về kỵ sĩ dự bị. Sau khi phục hồi Vu Nhai đưa mắt nhìn Kim Mã săn ma đoàn, từng bước một đi hướng đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn.
- Vu . . . Vu Nhai thiếu gia, tại hạ . . . Không biết người có cần trợ giúp gì không?
Hiện tại đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn hối hận đến thắt ruột, lòng thầm nguyền rủa Độc Cô Cửu Dương: Gia tộc nhà ngươi đấu tranh nội bộ mắc mớ gì cuốn ta vào? Bây giờ vừa đắc tội Vu Nhai thiếu gia Độc Cô gia kỳ lạ, lại đắc tội Huyền Thần điện. Đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn vội cười sum xoe, gã nói 'trợ giúp' tất nhiên là bồi thường.
Vu Nhai lạnh nhạt nói:
- Nếu mới rồi ta không nghe lầm thì ngươi nói là muốn đối phó người Bắc Đẩu hành tỉnh? Ngươi còn bảo trừ Bắc Đẩu ra những người khác đều có thể đi? Ta cũng đến từ Bắc Đẩu, có phải ngươi kỳ thị Bắc Đẩu chúng ta?
Người vây xem không nói chuyện, yên lặng nhìn. Độc Cô gia chiến đấu ở trong mắt nhiều người là thần tiên quyết đấu, không liên quan đến họ, Kim Mã săn ma đoàn thì có liên quan. Nếu thiếu gia Độc Cô gia họ Vu kỳ lạ tiêu diệt Kim Mã săn ma đoàn sẽ giúp ích rất lớn cho nhiều người trong Hàn Kiếm thành.
Đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn chửi thầm:
- Đến từ Bắc Đẩu con khỉ, sao ngươi không nói mình đến từ Ma Pháp đế quốc?
Vể mặt đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn không dám lộ ra bất mãn, cười làm lành nói:
- Hiểu lầm, hoàn toàn hiểu lầm, ta không biết Cửu Dương thiếu . . . Độc Cô Cửu Dương muốn đối phó người, nếu biết thì chúng ta tuyệt đối không nhận. Tên của người như sấm bên tai, Bắc Đẩu hành tỉnh là nơi rất tốt, nghe nói sắp đuổi kịp Kiếm vực hành tỉnh, sao chúng ta dám kỳ thị?
Đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn nói xong liếc xéo đám thuộc hạ sau lưng.
Đám người Kim Mã săn ma đoàn thi nhau nói:
- Đúng đúng, chúng ta rất ngưỡng mộ Bắc Đẩu hành tỉnh, mong chờ có ngày được bái phỏng.
Khóe môi Vu Nhai co giật, những săn ma nhân lăn lộn bên ngoài đều là cáo già, co được giãn được. Mới rồi đánh chưa đã tay, Vu Nhai định tái chiến nhưng nhìn vẻ mặt Kim Mã săn ma đoàn bây giờ bảo hắn đánh sao được?
- Phải không? Vậy nhớ đến chơi, ta sẽ chiêu đãi.
- Không dám! Không dám!
Vu Nhai nhìn hướng Yến đại nhân:
- Phải rồi Yến đại nhân, kỵ sĩ dự bị chúng ta còn lâu mới huấn luyện xong, nghe nói có vài người không có tinh thần kỵ sĩ kỳ thị Bắc Đẩu chúng ta, cho vật tư quá ít đúng không?
Từ lúc Vu Nhai xuất hiện đến bây giờ Yến đại nhân không lên tiếng, yên lặng nhìn hắn biểu hiện.
Vu Nhai mới ra mặt có sức hiệu triệu, đến khi Độc Cô Cửu Dương xuất hiện thì va chạm, cuối cùng thả dung binh thần thuật ra. Có thể nói là cao triều pahạp phồng, khiến Yến đại nhân như trông thấy gã hồi trẻ. Chuyện nhà Độc Cô gia đã giải quyết xong, nguy hiểm cho binh linh kết thúc, nhưng thời gian trình diễn của Vu Nhai vẫn chưa kéo màn.
Không đợi Yến đại nhân đáp lời, Hạng Phi giành nói trước:
- Đương nhiên. Tổ cha nó, nhiều kỵ sĩ đồ bỏ khinh thường Bắc Đẩu, cho chúng ta vật tư thiếu thốn.
Giọng Hạng giáo quan vang dội vô cùng. Lúc huấn luyện kỵ sĩ đã biết Hạng giáo quan không phải loại người chất phác, gã ngầm hiểu ý Vu Nhai. Khi nói đến bốn chữ kỵ sĩ đồ bỏ Hạng Phi liếc hướng Lưu Hàn Trạch.
Hạng Phi có cảm xúc với Vu Nhai mãnh liệt hơn Yến đại nhân. Tiểu tử này là trực hệ của Hạng giáo quan, gã xem một chuỗi sự việc mà sục sôi máu nóng, không uổng người là Hạng Phi giáo quan gã bồi dưỡng ra.
Hạng Phi giáo quan vĩ đại đã quên lúc đầu gã cũng nằm trong số người coi thường Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị.
- Vậy sao? Vị đoàn trưởng này, chúng ta thiếu vật tư, ngươi thấy . . .
Sa mặt đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn rất dày, mặt không đổi sắc nói:
- Không thành vấn đề, mọi chuyện cứ giao cho ta. Góp phần sức cho Huyền Thần điện là trách nhiệm của chúng ta.
Được một tấc lại muốn tiến một thước là sở trường của Vu Nhai, hắn nói:
- Vậy sao? Thế thì đa tạ đoàn trưởng. Nhưng vì bị kỳ thị nên chúng ta ít có không gian giới chỉ, sợ là không đủ chứa nhiều vật tư của ngươi. Thật khó nghĩ.
Đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn sảng khoái nói:
- Chuyện nhỏ, chúng ta còn có mấy không gian giới chỉ trống.
Vu Nhai ngại ngùng nói:
- Thật ngại không dám nhận.
Đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn thấy vậy thầm yên lòng, có vẻ tiểu tử này không tham vố lớn, không khó hiếu kính. Nhưng Vu Nhai nói câu tiếp theo làm đoàn trưởng Kim Mã săn ma đoàn cảm thấy có phải lúc hắn ở Bắc Đẩu hành tỉnh chuyên diễn kịch không?
Vu Nhai nói:
- Đây là không gian giới chỉ trống, chắc có chuyện cần dùng, các ngươi còn phải đi về lấy. Thôi thôi, hãy giao hết không gian giới chỉ trên người các ngươi cho ta là được, vừa tiện lợi lại mau lẹ.