Nhưng xem cảnh giới của hắn hình như cũng không quá cường đại, cũng không phải đỉnh phong!
- Người như vậy không có khả năng không có tiếng tăm gì! Chẳng lẽ hắn vừa từ phía trên xuống? Sao hắn lại biết Tiểu Loan và Tiểu Dịch?
Hai mươi mấy người còn có thể chiến đấu đã đi tới, thi nhau hỏi. Độc Cô Hồng còn chưa chắc chắn, nên không biết trả lời như thế nào. Đúng lúc này, phía xa có một nhân ảnh chạy rất nhanh tới. Đó là một nữ tính. Trên tay nàng còn nắm thanh kiếm nhuộm đầy máu.
- Đồng Cô...
- Các ngươi không có sao chứ? A, ở đây xảy ra chuyện gì vậy? Ai chạy tới hỗ trợ sao? Trong làng nguy cấp như vậy, thế nào...
- Đồng Cô, là… là người thần bí kia!
Độc Cô Hồng cắt ngang lời Đồng Cô, còn có chút ngẩn người nói.
- Người thần bí nào?
Đồng Cô nghi ngờ hỏi.
- Chính là người thần bí đã cứu Tiểu Loan và Tiểu Dịch, nhận được truyền thừa của thần linh Dị Ma Nhân, cưỡi Long Báo tiến vào Minh Huyễn Cổ Lâm. Chính là... Đúng rồi, Vu Nhai kia.
Độc Cô Hồng vẫn không dám tin tưởng.
- Sao có thể như vậy được?
Đồng Cô theo bản năng trả lời. Nhìn biểu tình Độc Cô Hồng, nàng hỏi lại lần nữa:
- Thật sự là hắn sao?
- Ta cũng không biết!
Độc Cô Hồng cười khổ, sau đó kể lại chuyện xảy ra trước đó cho Đồng Cô nghe. Trong nháy mắt, Đồng Cô cũng cảm thấy nghi ngờ.
Đúng vào lúc này, phía Mê Thành lại truyền tới tiếng bước chân vội vã. Trong nháy mắt mọi người trở nên cảnh giác. Nhưng rất nhanh mọi người lại thở phào nhẹ nhõm. Không ngờ chính là người chủ sự. Nếu đã thu xếp cho những người bị trúng độc xong, tất nhiên hắn phải chạy về trợ giúp dân làng.
- Chiến Đồng, các ngươi không có chuyện gì là tốt rồi. Đúng rồi, các ngươi có gặp một người thanh niên cưỡi Long Báo hay không?
- Thật sự là người cưỡi Long Báo kia sao?
Đồng Cô quay lại hỏi người chủ sự.
- Đúng vậy. Các ngươi không gặp hắn sao? Ta còn muốn hỏi xem có phải các ngươi nói người kia đã tiến vào Minh Huyễn Cổ Lâm sao? Nếu đúng, vậy không biết hắn thật sự tiến vào rồi đi ra, vẫn căn bản chưa hề đi vào?
Người chủ sự nói.
Trước đây mọi người đều hóa trang thành Dị Ma Nhân. Nếu không phải Độc Cô Hồng nhìn thấy Long Báo, thật sự không nhận ra.
Người chủ sự lại kể về chuyện hắn xuất hiện ở bên cạnh lão đầu Mê Thành thế nào. Nghe đến đó, Đồng Cô và Độc Cô Hồng cơ bản đã xác định được hắn chính là người thần bí kia. Nhưng hắn làm thế nào mà có thể đi ra được? A, vấn đề này ngay cả lão đầu Mê Thành cũng không biết.
- Đúng rồi Chiến Đồng, tiền bối Mê Thành nói, tên Vu Nhai này chính là con trai của Độc Cô Chiến Phong.
- Cái gì, ngươi nói cái gì?
Đồng Cô vốn đang nhíu mày suy nghĩ, trực tiếp ngẩng đầu lên, cả người ngây ra như phỗng.
Từ phía xa Vu Nhai đã nhìn thấy Dị Ma tộc đang bao vây tấn công làng nhân loại. Nếu so với nhân loại, số lượng Dị Ma tộc xuất hiện không ít. Chỉ có điều lực lượng từng người lại yếu hơn rất nhiều. Cho nên độc giết gần một nửa lực lượng chiến đấu của nhân loại, ưu thế của bọn họ lập tức thể hiện ra.
- Trùng hợp như vậy sao? Lại gặp tướng quân Tạp Lạc Đặc.
Vu Nhai cưỡi Long Báo đi tới, không nghĩ tới vừa vặn nhìn thấy Dị Ma Nhân rời khỏi vòng vây, lẻn vào làng nhân loại. Không nghĩ tới vừa lúc gặp Tạp Lạc Đặc có vẻ như đi ra cổ vũ sĩ khí. Dù sao hắn cũng liên tục nói, không biết nói cái gì đó.
Trong lòng Vu Nhai thoáng động. Nếu như ám sát nhân vật cực kỳ quan trọng của Dị Ma tộc ở ngay chỗ này thì sẽ thế nào?
Hắn khẽ nhíu mày. Xung quanh đều là cao thủ. Khả năng thành công chưa đầy ba phần. Hừ, chưa đầy ba phần thì chưa đầy ba phần. Ở thế giới Thiên Tội Uyên này, ngoại trừ lão đầu Mê Thành ra, không có cường giả nào chịu áp chế với quy tắc dưới Thiên Tội Uyên có thể vây khốn được mình.
Nếu như trước Hoàng Binh Sư tam đoạn hắn còn có điều cố kỵ. Hiện tại hắn đã là Hoàng Binh Sư ngũ đoạn đỉnh phong, lại thêm dung hợp kiếm ý của u linh, cùng Dẫn động Minh Huyễn Cổ Lâm, người đánh bại hắn có lẽ có, nhưng muốn giữ hắn lại sợ rằng ở Thiên Tội Uyên còn chưa sinh ra.
Vu Nhai tài cao mật lớn, cũng không dám lưu lại. Dù sao người trong thôn vẫn đang chờ Thần Minh Quả của hắn.
Lặng lẽ lẻn tới gần Tạp Lạc Đặc, hắn do dự một chút. Sau đó hắn đeo mặt nạ khắc rồng.
U Hoang Kiếm, giết...
Keng...
- A a...
Tạp Lạc Đặc có trực giác giống như ma thú mạnh nhất. Trong nháy mát khi Vu Nhai vừa ra tay, hắn liền có phản ứng...
Tay liêm đao vội vàng đón đỡ, phát ra tiếng kim loại va chạm. Dù không muốn, Tạp Lạc Đặc vẫn bị thua thiệt nhiều, cả người bị đánh bay ra ngoài.
Đúng vào lúc này, các cao thủ xung quanh cũng thét chói tai đánh tới.
Vu Nhai không chậm trễ, vẫn đột phá vòng vây lao về phía làng, đồng thời tiện tay chém đầu hai cao thủ Dị Ma tộc. Các Dị Ma Nhân đuổi không kịp, trong nháy mắt không nhìn thấy rõ thân ảnh của người ám sát.
- Tướng quân, ngài không sao chứ? Đó là người nào vậy?
Cao thủ Dị Ma Nhân dùng ngôn ngữ của bọn họ nói.
- Nói không chừng nhân loại ẩn cư xuất hiện. Không được, chúng ta phải tấn công mãnh liệt hơn.
Sắc mặt Tạp Lạc Đặc không tốt nói.
Cho dù là ai sau khi bị ám sát ngay cả cái lông thích khách cũng không phát hiện, đều sẽ cảm thấy khó chịu.
Về phần Người ẩn cư, chính là loại cường giả thần bí trong truyền thuyết của Dị Ma tộc. Bọn họ lại không biết. Đa số người ẩn cư mà bọn họ nhắc tới đều từ phía trên đi xuống.
Trong chớp mắt, Vu Nhai đã đến làng nhân loại. Hành động ám sát tướng quân Tạp Lạc Đặc thất bại, khiến Vu Nhai có chút phiền muộn nhỏ. Nhưng hắn cũng không để lòng.
Ban đầu, nhân loại ở nơi này không có quan hệ gì với hắn. Cùng lắm, xem như chuyện này là do hắn gây ra, nên hắn đi ra chịu trách nhiệm một chút mà thôi.
Đương nhiên, nếu là chuyện không thể làm được, hắn tuyệt đối sẽ chạy đi. Cùng lắm thì mau chóng cứu Tiểu Loan và Tiểu Dịch cùng với mấy người trước đây ra mà thôi.
Trước đây bọn họ mạo hiểm tính mạng trở lại Minh Huyễn Cổ Lâm nhắc nhở hắn. Phần ân tình này, hắn vẫn phải nhớ kỹ.
Đương nhiên, thù lao là chiếc mặt nạ khắc hình rồng trên mặt cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng thúc đẩy hắn ra chút lực.
Về phần Thần Minh Quả, vốn không có ích lợi gì, tích lại ở trong nhẫn không gian cho tốn diện tích sao?
Hắn còn nghĩ, sau khi rời khỏi đây có thể bán ít tiền hay không? Nếu như không thể, vậy trực tiếp bỏ đi. Bây giờ nói trắng ra chính là sử dụng 500 Thần Minh Quả đổi một chiếc mặt nạ khắc hình rồng. Nếu như người của Độc Cô gia biết được, không hiểu có thể mắng chửi lão đầu Mê Thành phá sản hay không?
Nếu như có thể, sau khi chuyện ở đây kết thúc, tìm hiểu thêm một chút nguyên liệu rèn siêu cấp thì tốt hơn.
Làng nhân loại và Dị Ma Nhân vừa vặn ngược nhau. Khu dân cư của Dị Ma Nhân có vẻ giống như thành, có thể nhìn thấy có tường rào đất xung quanh. Đây đơn giản là thiếp vàng lên trên mặt bọn họ.
Làng nhân loại... Nói là làng, lại có thể nhìn giống như một thành thị.