Hắn nhìn sang, sau đó liền thấy Độc Cô Cửu Tà đứng ở nơi đó với vẻ mặt đau khổ. Mà ở trước mặt hắn là một lão già, thậm chí còn già hơn so với Độc Cô Thanh Viêm trước kia. Trên khuôn mặt có một chòm râu bạc, nhưng hai mắt lại không thấy có bao nhiêu nếp nhăn, ánh mắt chớp hiện tinh quang.
- Thanh Hải bá tổ, lần này ta tới không phải để tham gia khảo hạch kim bào, mà là dẫn người khác tới thôi.
Độc Cô Cửu Tà vẫn lộ vẻ mặt đau khổ, dưới chân khẽ di chuyển. Làm chuyên gia đánh không lại bỏ chạy, Vu Nhai biết Độc Cô Cửu Tà muốn chuồn đi. Hắn cũng không biết lão già này có gì đáng sợ. Lại nghe trong miệng Độc Cô Cửu Tà nói thầm nói:
- Không phải nói mấy ngày này lão gia hỏa này vượt ải đi sao? Thế nào lại còn ở đây? Thế nào không tẩu hỏa nhập ma vậy? Thật khổ.
- Ngươi nói cái gì, ngươi muốn ta tẩu hỏa nhập ma sao?
Độc Cô Thanh Hải vuốt râu bạc nói.
- Không có không có. Ta chỉ nói kiếm của ngài nhập ma, có thể đột phá.
Độc Cô Cửu Tà vội vàng nói.
- A, Cửu Tà, ngươi không hổ danh là truyền nhân ta chọn trúng. Không hổ danh là con giun trong bụng ta. Chính là đêm qua, ta lấy kiếm nhập ma cho nên đã đột phá!
Độc Cô Thanh Hải nhìn Độc Cô Cửu Tà rất thưởng thức. Người Độc Cô gia cũng có đệ tử thân truyền. Ngoại trừ tuyệt học gia truyền của Độc Cô gia, luôn có người nghiên cứu ra kiếm pháp của mình. Những kiếm pháp tất nhiên không cần cống hiến ra, có thể trực tiếp tìm thế hệ con cháu thậm chí con cháu chi nhánh làm truyền nhân. Lại nghe vị lão đầu này hỏi:
- Đúng rồi. Ngươi vừa nói cái gì? Ngươi không phải tới khảo hạch, mà dẫn người tới sao? Người nào muốn ngươi dẫn tới, lại không mở miệng thỉnh giáo ta là sao?
- Thanh Hải bá tổ, không nhìn thấy sao? Chính là người bên kia. Hắn mới là truyền nhân tốt nhất cho kiếm pháp điên cuồng của bá tổ. Bá tổ xem hắn anh tuấn tiêu sái, mị lực mười phần, hơn nữa thiên phú rất tốt, huyết mạch phản tổ.
Độc Cô Cửu Tà nâng tốc độ nói lên tới mức nhanh nhất.
Độc Cô Thanh Hải theo bản năng nhìn sang, không ngờ nhìn thấy Vu Nhai đang ngây người đứng ở nơi đó nhìn xung quanh!
- Cái gì mà gọi là kiếm pháp điên cuồng. Phải gọi là Huyễn Tà Kiếm Pháp. Ta nói này Cửu Tà, kiếm pháp của ta có gì không tốt chứ? Hắn không phải là một Kỳ Binh Giả sao? Kỳ Binh Giả thì học kiếm làm gì chứ? Hơn nữa ngươi xem hắn đứng ngơ ngác ở đó, có chỗ nào giống với có thiên phú thật tốt chứ? Ta muốn chính là loại người như ngươi. Hắc hắc, ngươi giống như ta lúc còn trẻ, đủ tà. Vừa lúc xúng đôi với kiếm pháp của ta!
Độc Cô Thanh Hải chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn thấy ngay thân phận Kỳ Binh Giả của Vu Nhai. Sau đó hắn không để ý tới nữa, nói:
- Cho dù ngươi muốn tìm cũng phải tìm một kẻ có dáng dấp giống ngươi chứ?
- Thanh Hải bá tổ, hắn rất tà. Thậm chí còn ta hơn so với rất nhiều. Không tin bá tổ hãy nghe ta nói. Hắn...
Độc Cô Cửu Tà nói thật nhanh.
- Tà cái rắm. Nhìn vẻ mặt bộ dạng đần độn như vậy. Hơn nữa Cửu Tà, ngươi sao có thể tùy tiện dẫn người ngoài tới nơi này? Phải biết rằng, ở đây đã là phạm vi của Kiếm Ảnh Trận, là một trong những bí mật lớn nhất của Độc Cô gia chúng ta!
Độc Cô Thanh Hải còn nói thêm.
Lúc này Vu Nhai đã đi tới. Hắn sững sờ khi nghe lời đối thoại của bọn họ, không hiểu nguyên nhân.
- Thanh Hải bá tổ, hắn thật sự rất tà. Hắn cũng không phải là người ngoài. Đây là lá thư giới thiệu của Chiến U thúc dành cho ngài. Đúng rồi, ta còn có việc đi trước!
Độc Cô Cửu Tà chợt à một tiếng rồi quay người. Đáng tiếc hắn chạy chưa đầy hai bước đã bị Độc Cô Thanh Hải giữ lại.
- Nếu đã tới, ngày hôm nay ngươi cũng đừng mong rời đi. Lập tức đi vào cho ta, lấy kim bào, sau đó trở thành truyền nhân của ta!
- Ta thật sự không thích hợp với kiếm pháp của ngài!
- Ngươi chưa thử qua làm sao biết được là không thích hợp?
- Ta quả thực không đủ điên... Ách, tà. Thật sự!
Độc Cô Cửu Tà không đi được, vẻ mặt đau khổ cãi lại nói.
- Kiếm pháp của ta không xứng với ngươi sao? Ngươi nghi ngờ kiếm pháp của ta quá yếu sao?
Độc Cô Thanh Hải lạnh lùng nói.
- Dĩ nhiên không phải. Mà là, mà là ta thật sự không thích hợp.
- Ngươi không thích hợp, vậy ai thích hợp?
- Hắn. Hắn thật sự rất tà. Hơn nữa thiên phú thật tốt. Chủ yếu nhất là hắn và Cửu Huyền muội muội có quan hệ mật thiết!
Độc Cô Cửu Tà lại giơ ngón tay chỉ về phía Vu Nhai:
- Ngươi xem hắn đi, tuyệt đối là người tốt nhất để chọn làm truyền nhân và tôn nữ tế!
Vu Nhai vẫn sững sờ đứng ở bên cạnh. Hiện tại hắn đã hiểu. Lão nhân này muốn tìm Độc Cô Cửu Tà làm truyền nhân cho kiếm pháp của hắn. Độc Cô Cửu Tà lại không chịu. Kết quả là thành như vậy.
Chỉ có điều, Độc Cô Cửu Tà cũng không phúc hậu. Trước không nói kiếm pháp của lão nhân này có mạnh hay không, có thể khẳng định là đặc biệt tức cười. Nhưng không ngờ hắn lại đổ họa tới trên người mình?
Hơn nữa trong lời nói của Độc Cô Cửu Tà, có thể biết lão đầu này chính là gia gia của Độc Cô Cửu Huyền. Ta nhổ vào. Chẳng lẽ ngay từ khi mới bắt đầu hắn đã muốn dẫn mình tới trước mặt lão nhân này. Nếu không hắn sẽ không nhiệt tình như vậy, lúc nào cũng tình nguyện Đưa thư tình?
- Ta không quan tâm ngươi có học kiếm pháp của ta hay không. Ngày hôm nay ngươi vẫn phải đi sát hạch cho ta!
Độc Cô Thanh Hải lười nói nhiều lời vô nghĩa với hắn, vung tay lên, trực tiếp kéo Độc Cô Cửu Tà tiến về phía trong cung điện dường như thần bí ở phía trước chuôi kiếm. Sau đó truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Độc Cô Cửu Tà.
Độc Cô Thanh Hải không thèm quan tâm đến lý lẽ, lại nhìn Vu Nhai một chút nói:
- Ngươi muốn làm truyền nhân của ta, còn muốn theo đuổi tôn nữ nhà ta sao?
- Không...
- Không cần phủ nhận. Tất cả mọi lời dối trá ở trong mắt lão nhân gia ta cũng chỉ giống như phù vân trong núi này. Ta cảnh cáo tiểu tử ngươi, con cóc đừng nghĩ tới chuyện ăn thịt thiên nga. Loại người chất phác như ngươi cho dù có là thiên tài đi nữa cũng vô dụng. Huống hồ ngươi còn là một Kỳ Binh Giả!
Độc Cô Thanh Hải trực tiếp cắt ngang lời Vu Nhai nói. Nếu để cho người Bắc Đấu biết hắn nói Vu Nhai chất phác, không biết có thể làm cho cả Bắc Đấu Thành trực tiếp chất phác luôn hay không?
Lại thấy lão đầu mở thư giới thiệu của Độc Cô Chiến U ra:
- Ta xem một chút. Tiểu tử ngươi là áo bào tím, chỉ là còn chưa mặc vào đã muốn trực tiếp trùng kích ngân bào. Tiểu tử, con người tốt nhất vẫn nên đi từng bước. Loại khiêu chiến vượt cấp này vẫn không phải làm nhiều.
Vu Nhai thực sự hết chỗ nói rồi. Hắn cảm giác mình ở trước mặt lão đầu này quả thực quá chất phác. Căn bản không có lời nào để nói nữa.
Độc Cô Thanh Hải nhìn Vu Nhai không nói lời nào, trong lòng càng không thích. Hắn trực tiếp vò nát thư giới thiệu của Độc Cô Chiến U. Hắn chỉ xem qua một chút. Về phần chuyện Vu Nhai cứng rắn xông qua mấy lần, không có thú vị, không chú ý!