- Ách, ta làm sao biết được. Ta đã nói ký ức của ta bị chủ nhân trước đây khóa lại, hoặc sau khi chủ nhân trước đây ném ta tới nơi khởi nguồn Nguyên Giới mới làm ra ta, cũng đánh vào một chút ký ức cần giải phong... Như lần trước, không phải sau khi ngươi cảm ngộ bầu trời sao, trong ký ức của ta mới hiện ra chuyện có liên quan tới lực lượng tinh không sao? Có thể ngươi cảm ngộ địa thế trên mặt trăng xong, ta cũng có thể có ký ức mới xuất hiện.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn trả lời. Trước đây hắn cũng đã nói lời tương tự. Nhưng trước đây hắn nói trí nhớ của hắn bị xóa bỏ. Dường như sau khi Vu Nhai cảm ngộ bầu trời sao, tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn mới biết được hắn có vài ký ức bị khóa lại.

Đúng vậy. Sau đó, Vu Nhai mới liên tục quấy rầy hỏi tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn trước đó vì sao không truyền thừa tất cả cho hắn. Hóa ra sau khi hắn cảm ngộ bầu trời sao, thứ thuộc về lực lượng tinh không mới xuất hiện ở trong trí nhớ của tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn.

Dường như ký ức của tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn bị chủ nhân trước kia của hắn khóa lại. Chỉ khi chủ nhân hiện tại đạt được mức độ nào đó mới có khả năng mở được cái khóa này. Có thể ở trong trí nhớ của tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn vẫn cất giấu rất nhiều bí mật của chủ nhân cũ của hắn. Nếu như có thể giải ra từng cái một, cũng có thể hiểu rõ được bí mật của người sáng tạo Nguyên Giới. Đương nhiên, Vu Nhai cũng không phải không hoài nghi là tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn không muốn nói. Thật ra tiểu gia hỏa này cái gì cũng biết. Nhưng hắn không có cách nào. Tiểu gia hỏa này không nói hắn cũng không muốn ép...

- Về phần thứ xung quanh mặt trăng, ta làm sao biết được. Có lẽ xung quanh mặt trăng còn có ánh trăng!

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn lại đảo mắt, trực tiếp thể hiện một ánh mắt khi dễ, dường như đang nói ngươi có lòng hiếu kỳ cũng quá lớn đi?

Vu Nhai ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào ánh trăng Thần Huyền một hồi, cuối cùng lại lắc đầu, không tiếp tục lo lắng nữa.

- Vu Nhai đại ca, nhanh đi theo ta. Công chúa Linh Vũ nàng, nàng...

Đúng lúc Vu Nhai muốn rơi xuống tiểu thành bên trong Lục Thiên Sát Trận, một thân ảnh đột nhiên từ phía dưới vọt tới. Không ngờ chính là nữ vương Tinh Linh Tộc Tuyết Đế Nhi. Nàng từ rừng rậm Tinh Linh ở phía ngoài Lục Thiên Sát Trận bay lên.

Phải biết rằng, rừng rậm Tinh Linh cách Lục Thiên Sát Trận rất gần.

- Công chúa Linh Vũ thế nào?

Vu Nhai có phần sững sờ, chợt hỏi.

Sau khi Vu Nhai mang công chúa Linh Vũ về Bách Tộc Loạn Địa đã giao nàng cho Tinh Linh Tộc. Vu Nhai hi vọng nàng có thể ở dưới tâm linh mỹ lệ của Tinh Linh Tộc dần dần bớt bi thương. Đương nhiên, trước đó, hắn cũng tìm nàng, hỏi qua ý của nàng, xem nàng có muốn trở về Huyền Binh Đế Đô hay không. Dù sao nơi đó có phụ hoàng và huynh đệ tỷ muội của nàng.

Nhưng lúc đó công chúa Linh Vũ chỉ cười thảm một tiếng:

- Trở lại sao? Không. Ta không muốn trở về đó. Bên trong bức tường thành cung cấm này chỉ có sự lạnh lùng vô tình. Ở đó căn bản không phải là thân tình. Ở đó chỉ có quyền lực... Phụ hoàng và huynh đệ tỷ muội cũng chỉ là công cụ của quyền lực. Tại sao ta lại muốn trở lại đó? Trở lại có thể còn phải gả cho người ta không thích.

Lúc đó Vu Nhai chỉ im lặng. Sau đó hắn đưa nàng đến Tinh Linh Tộc...

Tuyết Đế Nhi đối với công chúa đế quốc Huyền Binh này cũng rất thương tiếc, bảo người của Tinh Linh Tộc chiếu cố, đồng thời cũng bảo các tộc nhân không ngừng xoa sạch bi thương trong trái tim nàng. Ngay hôm nay, nàng không ngờ lại lộ ra dáng vẻ tươi cười hiếm thấy...

- Vu Nhai đại ca, công chúa Linh Vũ nàng, nàng tự tuyệt...

- A? Tại sao có thể như vậy được?

Vu Nhai cũng bị dọa giật mình. Thật ra thời điểm thấy Tuyết Đế Nhi lộ vẻ căng thẳng xông lên, hắn đã có dự cảm không lành. Nhưng khi nghe được tin tức này, hắn vẫn không nhịn được, cảm thấy tâm thần chấn động. Không biết vì sao, trong lòng chợt cảm giác đau sót...

- Đúng vậy. Ta cũng không biết vì sao trong lòng nàng vẫn luẩn quẩn. Nàng rõ ràng đã nở nụ cười.

Trong mắt Tuyết Đế Nhi còn đẫm lệ.

- Đi. Dẫn ta đi gặp nàng...

Tinh Linh Tộc có một cây phòng. Lúc này, công chúa Linh Vũ đã tới cây phòng kia nửa tháng. Xung quanh có không ít người của Tinh Linh Tộc vây quanh. Khi bọn họ nhìn thấy nữ vương Tuyết Đế Nhi dẫn theo Vu Nhai đến, tất cả đều tự động nhường đường. Không ít người của Tinh Linh Tộc còn nhìn Vu Nhai đầy vẻ sùng bái và kính trọng. Không còn là loại ánh mắt kính trọng mà xa cách như trước kia.

Là hắn đã khiến cho Tinh Linh Tộc tiếp tục tồn tại. Là hắn khiến nữ vương Tuyết Đế Nhi có thể tiếp tục làm nữ vương. Hiện tại, dì cả phát điên của Tuyết Đế Nhi đã bị theo dõi. Nàng vẫn là người của Tinh Linh Tộc, chỉ có điều không có tự do.

A, chỉ là mọi người còn có chút lo lắng. Tới lúc nào nữ vương Tuyết Đế Nhi mới có thể có hậu đại? Tiếp theo cứ mặc cho nữ vương làm như thế sao?

Đúng vậy, nữ vương Tuyết Đế Nhi đoán chừng sẽ không gả cho bất kỳ kẻ nào ngoại trừ Vu Nhai đại đế ra. Nhưng nếu như gả cho Vu Nhai đại đế, vậy hài tử sinh ra lại không thể là thuần tinh linh. Thật đau đầu. Tuy rằng Tinh Linh Tộc có phương pháp không cần thông qua giao phối vẫn sinh hạ được hài tử, nhưng không phải dưới tình huống vạn bất đắc dĩ chắc chắn sẽ không sử dụng. Tạm thời cũng không phải là lúc nghĩ tới những thứ này. Dù sao đại lục loạn như vậy, bất kỳ ai cũng không thể bảo đảm Tinh Linh Tộc của hắn nhất định có thể tiếp tục tồn tại. Vẫn phải tiếp tục chiến đấu. Chỉ hy vọng Vu Nhai đại đế có thể thành công.

Công chúa Linh Vũ chết, khiến ánh mắt các tinh linh đều mang theo ưu thương, nhìn theo Vu Nhai tiến vào cây phòng.

- Hoả táng bọn họ!

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Vu Nhai đại đế và nữ vương Tuyết Đế Nhi lại từ trong cây phòng đi ra. Sau đó, Vu Nhai mặt không đổi sắc, phân phó nói. Trong giọng nói không che giấu được bi thương của hắn. Nhưng trong bi thương lại mang theo một sự dứt khoát...

Đám người Tinh Linh Tộc lặng lẽ gật đầu.

Không lâu sau đó, một lễ tang dành cho Luyện Khinh Vũ và công chúa Linh Vũ được tiến hành ngay trong Tinh Linh Tộc. Vu Nhai đại đế tự mình tiễn đưa bọn họ. Ngoại trừ hắn cùng Tinh Linh Tộc ra, cũng không có người nào khác. Hiện tại ngay cả Thủy Tinh cũng đang bận rộn. Đúng vậy, liên minh bách tộc vẫn có rất nhiều chuyện phải xử lý.

Nhiệm vụ chủ yếu nhất của Vu Nhai đại đế này vẫn là tu luyện. Tất nhiên hắn cần người có thể tin được giúp hắn.

- Vu Nhai đại ca, khuya lắm rồi, hãy đi nghỉ ngơi trước đi?

Lại một buổi tối. Tối nay Vu Nhai không tu luyện. Hắn đã đứng ở trước bia mộ của Luyện Khinh Vũ và công chúa Linh Vũ hồi lâu.

Đúng vậy, sau khi hoả táng lại chôn xuống. Hắn đang đứng trước bia mộ của hai người.

Đây là thỉnh cầu cuối cùng của công chúa Linh Vũ trong di thư. Bởi vì nàng đã nghe Vu Nhai nói qua về chuyện của Luyện Khinh Vũ. Nàng rất sợ thân thể Luyện Khinh Vũ lại bị Huyền Thiên Chân Thần đoạt lại.