Thần Chi Nguyên Giới này là
Lục Thiên Thần Ấn. Nó còn có một tên gọi khác là Cổ Ma Thần Ấn, là đế ấn của Cổ Ma tộc. Khi ta chỉnh đốn Bách tộc mới nhận được. Không nghĩ tới
còn chưa dâng lên cho đại đế, đã phải dùng để ngăn cản bảy kiếm Kinh
Thiên nên vỡ vụn.
Vu Nhai nói chuyện phiếm.
- Thật sự vỡ rồi sao?
Hô Diên gia chủ nhìn chằm chằm vào hắn hỏi.
- Quả thực vỡ rồi. Nếu như Hô Diên gia chủ không tin, có thể theo ta đi
tới Bách Tộc Loạn Địa xem. Chắc hẳn vẫn có thể tìm được mảnh vụn của nó.
Vu Nhai cười quỷ dị nói. Đương nhiên, lời này mang theo thâm ý. Huyền
Binh Đại Đế ngươi không phải dụ ta tới đế đô sao? Hiện tại ta dụ ngươi
đi Bách Tộc Loạn Địa, xem ngươi có dám nhận hay không. Ta đã tới. Còn
ngươi, ngươi có dám đi không?
Đúng vậy, gia chủ sáu tỉnh cao cao tại thượng, Vu Nhai đã có thể gọi nhịp.
- Hừ, ta rất chờ mong.
Hô Diên gia chủ cũng lạnh lùng nói, nhưng không có nói sẽ đi một người. Ý tứ chỉ sợ là sẽ đánh tới.
- Được rồi. Lục Thiên Nguyên Giới của Vu Nhai quả thực đã bị nghiền nát. Cũng vỡ nát giống Lạc Thiên Nguyên Giới của Độc Cô gia ta.
Độc Cô Chiến Huyền đột nhiên đứng lên, căn bản không cần Huyền Binh Đại
Đế cho phép. Tiếng nói vừa dứt, các vương và các vị cao thủ ở đây đều
giật mình. Rất nhanh bọn họ liền nhìn sang.
Huyền Binh Đại Đế khẽ nhíu mày. Hắn không nghĩ tới Độc Cô Chiến Huyền
lại bất ngờ nói ra như vậy. Tuy nhiên, điều này cũng nằm trong dự đoán
của hắn. Chỉ phải tiêu diệt Độc Cô Chiên Huyền, đoạt được Thần Chi
Nguyên Giới của Vu Nhai, sẽ không sợ có người ngả về phía Độc Cô gia
nữa.
Dù sao đế quốc Huyền Binh đã thống trị mấy nghìn năm. Các vương không có khả năng dễ dàng phản chiến như vậy.
Lục Thiên Nguyên Giới vị nghiền nát? Có trời mới tin.
Độc Cô Chiến Huyền vừa nói như vậy, không ai dám bảo hắn cống hiến Lạc
Thiên Nguyên Giới cho đại đế, càng không có người nào lại gây khó dễ cho Vu Nhai nữa. Lại nghe Độc Cô Chiến Huyền nói:
- Sợ rằng hiểu biết của đại đế đối với Thần Chi Nguyên Giới còn chưa đầy đủ. Vậy ta vãn chỉ nói tới đây thôi...
Hắn cũng chỉ nói đến đó. Không có cách nào, điều hắn biết trên căn bản là do Vu Nhai nói cho.
Đương nhiên, Độc Cô Chiến Huyền cũng biết chuyện Huyền Nguyên Chi Lực. Lạc Thiên Kiếm Linh đã nói rõ với hắn.
Nhưng hắn không có nói về những điều này. Vừa nói hắn vừa nhìn về phía Huyền Binh Đại Đế hỏi:
- Đúng rồi đại đế, trước đó đại đế nói muốn chúng ta cùng nhau mưu đoạt
Huyền Thiên Nguyên Giới. Theo ta được biết, trong sái đại Nguyên Giới,
Thần Chi Nguyên Giới cuối cùng quả thực gọi là Huyền Thiên Nguyên
Giới...
Cục diện vốn có lại trở nên yên tĩnh. Cho dù ai nghe được chuyện Thần
Chi Nguyên Giới, tâm tình không nhịn được cũng bị kích động. Bọn họ vốn
cho rằng Vị Tri Chi Địa chỉ là Vị Tri Chi Địa. Nhưng không nghĩ tới lại
là Thần Chi Nguyên Giới. Hơn nữa còn có năm tồn tại khủng khiếp giống
như nó.
Còn có thế giới Lữ Giả. Nghiệp đoàn Lữ Giả mới biết, thoạt nhìn không có uy hiếp gì đã lặng lẽ vươn ma trảo của mình ra xung quanh.
Đế quốc Ma Pháp cũng có, Vu Nhai cũng có, Độc Cô gia cũng có. Hình như
thật sự chỉ còn lại có đế quốc Huyền Binh là không có. Nhưng Huyền Thiên Nguyên Giới phù hợp với Huyền Binh tới mức nào? Chắc hẳn là ở ngay
trong lãnh thổ của đế quốc Huyền Binh. Có thể thật sự đã bị phát hiện.
Tâm tình mọi người trở nên rất nặng nề. Đến bây giờ bọn họ mới chính thức ý thức được đại lục Thần Huyền loạn tới mức này.
- Là như thế này, không lâu trước đây, ở một tuyệt địa ngay trong tỉnh
Hoàng Vực phát hiện ra một truyền tống trận không gian cổ xưa. Thời điểm ban đầu cũng không quá để ý, chỉ phái người đi vào truyền tống trận
kiểm tra. Không nghĩ tới bọn họ đều một đi không trở lại. Thậm chí ngay
cả cường giả cấp bậc Thần Vương trở vào cũng vô cùng nguy hiểm. Sau đó,
tổ gia gia ta, cũng chính là Thần Hoàng Thần Vũ cũng đi vào điều tra.
Không ngờ cũng gặp phải nguy hiểm. May là thực lực lão nhân gia ta cường đại mới may mắn tránh khỏi tai họa. Ôi, cũng chính lúc này ta mới nhận
được tin tức có liên quan tới Thần Chi Nguyên Giới...
Huyền Binh Đại Đế cứ chậm rãi nói như vậy, đại khái ý tứ chính là chỗ đó đặc biệt đáng sợ. Rất có thể là Thần Chi Nguyên Giới. Cho dù Thần Hoàng tiến vào cũng sẽ gặp phải nguy hiểm. Cho nên hắn mới triệu tập các
vương đến đây cùng nhau mưu đoạt...
Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền đều âm thầm liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ cảm thấy Huyền Binh Đại Đế không giống như đang nói dối. Sợ rằng thật sự có một nơi đáng sợ như vậy. Còn chuyện có phải mới phát hiện gần đây hay
không còn phải bàn lại.
- Trên thực tế, ta cũng không biết nơi đó có phải là Thần Chi Nguyên
Giới hay không. Càng không biết có phải là Huyền Thiên Nguyên Giới hay
không. Nhưng nếu ngay cả Thần Hoàng cảnh cũng gặp phải hung hiểm, tuyệt
đối không phải là nơi bình thường. Không biết các vị Vương gia có dám đi vào tìm hiểu hay không?
Cuối cùng Huyền Binh Đại Đế nghiêm túc nói, cũng chậm rãi nhìn lướt qua
các vương. Dường như hắn thật sự không muốn chiếm nơi đó làm của riêng
vậy.
- Nghe theo lệnh của đại đế...
Các vương đáp.
Những người ở chỗ này có người nào chưa từng trải qua phong sương, có
người nào không phải là nhân vật giơ tay nhấc chân có thể chấn động đại
lục. Có cơ hội tốt như vậy bọn họ làm sao có thể không đi? Về phần Thần
Hoàng đi vào cũng gặp hung hiểm. A, Thần Hoàng không thể làm được, không nhất định là bọn họ không thể làm được.
Hơn nữa...
Tất cả đều liếc mắt nhìn Vu Nhai. Vu Nhai có thể nghĩ tới, bọn họ cũng
có thể nghĩ tới. Sợ rằng chỗ kia là thật, nhưng chắc hẳn không phải vừa
mới phát hiện. Nó đã sớm bị phát hiện, nhưng hiện tại mới công bố ra,
chuẩn bị đối phó với Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền.
Thậm chí có khả năng hoàng tộc Huyền Binh đã hoàn toàn khống chế chỗ đó.
- Ha ha, đã như vậy cũng không cần tiếp tục trì hoãn nữa. Ngày mai liền
xuất phát. Hiện tại uống rượu trước. Sau đó còn có một tấm địa đồ do
Thần hoàng Trương Thần Vũ đã dò xét qua, giao cho các vị nghiên cứu.
Huyền Binh Đại Đế cười to, sau đó lại vỗ tay nói:
- Ca vũ, tấu nhạc...
Âm nhạc bắt đầu nổi lên. Đám vũ nữ đều chạy nhanh vào. Ở trong Kim Bằng
Điện, điệu múa lưu hành nhất của đế quốc Huyền Binh liền xuất hiện.
Trong đám vũ nữ có một nữ hài bộ dáng có vẻ đặc biệt xuất chúng. Nàng
chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, mang theo vẻ đẹp ngây thơ thuần
khiết. Nhưng cổ quái chính là trong sự ngây thơ của nàng lại mang theo
sự u oán, sầu bi. Dường như nàng mang cả sự sầu bi này vào trong điệu
múa, khiến cho những người xem cũng cảm thấy lòng trầm xuống.
Vu Nhai đã không phải là thiếu niên ngây thơ, càng không phải là thời
điểm vừa xuyên qua. Tuy rằng hắn vẫn là một sắc quỷ, nhưng không có nói
là thấy mỹ nữ đã nghĩ thượng. Hắn còn không có hoang dâm vô độ như vậy.
Cùng lắm hắn chỉ hoang dâm với lão bà của mình mà thôi...
Cùng lắm hắn chỉ cảm thán. Cuộc sống trong thâm cung quả nhiên đủ bi kịch.