Đan Đạo Hùng hỏi:
- Minh bà bà có thấy được không?
Minh bà bà lắc đầu, nói:
- Ta cũng không dám xem lung tung. Bây giờ trong Tinh Linh sâm lâm chắc
đầy cao thủ thần giai Cổ Duệ chi dân, chúng ta cách quá xa, nếu tăng
mạnh lực lượng để nhìn thì sẽ bị phát hiện.
Bọn họ không ở gần như cao thủ bách tộc.
Bách tộc có thể quang minh chính đại đến Tinh Linh sâm lâm nhưng nhóm
Đan Đạo Hùng, Thủy Tinh, Minh bà bà thì không được. Bọn họ chỉ có thể ẩn núp, vì họ là chỗ dựa mạnh nhất của Vu Nhai.
Dù ngày mai Vu Nhai thất bại, có lẽ bọn họ có mặt sẽ bảo vệ được mạng sống của hắn.
- Ài, thật không ngờ đệ tử nhặt được của ta thật sự thành công từ vòng
ngoài thế giới lữ giả đi ra, còn chạy tới đây thực hành kế hoạch lớn.
Không ngờ, thật không ngừ, không biết hắn làm cách nào?
Lâm Mộc Phong không mạnh đến mức lặng lẽ quan sát tình huống trong Tinh
Linh sâm lâm, lão chỉ biết chép miệng cảm thán. Vu Nhai đề nghị nên mượn kiếm huynh mời Lâm Mộc Phong đến Bắc Đẩu hành tỉnh, thực lực lão bị sự
kiên quyết vào vòng ngoài của Vu Nhai ảnh hưởng đã lên đến thần giai.
Nếu không phải Lâm Mộc Phong đột phá thực lực thì đã chết từ lâu.
Công hội lữ giả, bây giờ đã biến thành hình dạng gì rồi?
Tức là bây giờ bên Bắc Đẩu hành tỉnh có ba cao thủ thần giai gồm Lâm Mộc Phong, Minh bà bà, Băng bà bà. Còn có Đan Đạo Hùng sức chiến đấu thần
giai, nguồn lực lượng này đã xem như khá mạnh trên Thần Huyền đại lục.
Băng bà bà không đến, tuy nàng chấp nhận sự thật Vu Nhai là thiên tài
nhưng dù sao giữa hai người có khoảng cách rất lớn. Băng bà bà tọa trấn
Bắc Đẩu hành tỉnh, toàn bộ sức chiến đấu đi hết thì sợ Bắc Đẩu xảy ra
chuyện. Băng bà bà không muốn ở lại Bắc Đẩu hành tỉnh thuộc về Vu Nhai,
nhưng người người hết mực khuyên can.
Băng bà bà rất muốn sửa chữa mối quan hệ với Vu Tiểu Dạ, nàng thật lòng
thích Vu Tiểu Dạ. Dù sao Vu Nhai chưa quay về, Băng bà bà tạm thời ở lại Bắc Đẩu hành tỉnh cũng không sao. Băng bà bà tìm cớ cho mình rồi yên
tâm ở lại Bắc Đẩu hành tỉnh.
Tóm lại vì khoảng cách quá xa, người Bắc Đẩu hành tỉnh không biết bây
giờ Vu Nhai đang bùng nổ. Đan Đạo Hùng là cha vợ do đó không bị Vu Nhai
kích thích, nếu hiện tại gã trông thấy tình hình chiến đấu không chừng
sẽ bùng nổ bước vào thần giai.
Đi tới, đi tới, đi tới!
Vu Nhai không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, hắn không suy nghĩ nhiều, không rõ mình biểu hiện khủng bố cỡ nào. Vu Nhai không ngừng đè ép lão
nữ vương Tinh Linh, nàng ngày càn yếu thế. Vì tuổi già nên lực lượng của lão nữ vương Tinh Linh nhanh chóng tụt xuống.
Nhưng vì Tuyết Đế Nhi, lão nữ vương Tinh Linh phải liều, dù có liều mạng già này. Lão nữ vương Tinh Linh không rảnh cảm thán Cổ Duệ chi dân trẻ
tuổi trước mắt nghịch thiên cỡ nào, vượt qua một đẳng cấp lớn. Bây giờ
lão nữ vương Tinh Linh chỉ muốn chiến thắng, không hơn.
Tuyết Đế Nhi nhìn ra được lão nữ vương Tinh Linh muốn liều mạng.
- Nãi nãi, đừng!
Lão nữ vương Tinh Linh còn sống không bao lâu, nếu còn liều mạng thì sẽ
chết. Tuyết Đế Nhi đã quyết hành động kiên quyết tự sát toàn Tinh Linh
tộc, bây giờ nàng chỉ quan tâm nãi nãi của mình.
Đám người Tinh Linh tộc khóc ròng:
- Lão nữ vương!
Tuyết Đế Nhi nhìn thấu lão nữ vương Tinh Linh, bọn họ cũng vậy. Tinh
Linh tộc nhân rất hận, hận bản thân không có đủ thực lực, trơ mắt nhìn
lão nữ vương Tinh Linh liều mạng chút sự sống cuối cùng. Đám Tinh Linh
tộc trước đó không định tự sát lúc này thầm quyết tâm, nếu lão nữ vương
Tinh Linh chết thì bọn họ sẽ đi theo, quyết không lùi bước.
Tất cả Tinh Linh tộc nhân ánh mắt căm hận nhìn Du Vũ Nhi.
- Du Vũ Nhi!
Lúc trước bọn họ cảm thấy Du Vũ Nhi làm nữ vương cũng không tệ, bọn họ
yêu thương, kính trọng Du Vũ Nhi đại công chúa nhưng bây giờ chỉ có hận. Ha ha, dẫn Cổ Duệ chi dân đến cướp bóc chủng tộc của mình, không quan
tâm tình cảm mẫu thân, cháu gái, người như vậy không xứng làm con người.
Nhìn xem, Du Vũ Nhi cảm giác ánh mắt căm hận của Tinh Linh tộc nhưng vẫn cười kiêu ngạo, tự phụ. Du Vũ Nhi không có chút sự lương thiện của Tinh Linh, nếu nàng thật sự là kẻ xấu thì thôi, cố tình nàng ngốc nghếch bị
người tẩy não.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Không ai chú ý những Tinh Linh phản đối, trận quyết chiến cuối cùng sắp
đến. Mộc Nguy bùng nổ, khiến hao ỏ cây cối trên mảnh đất Tinh Linh tộc
tăng trưởng nhanh, tuân theo lệnh của hắn. Mộc Nguy như ma pháp sư, vô
số thực vật ùa hướng lão nữ vương Tinh Linh, chớp mắt che giấu cảnh
tượng chiến trường.
Lão nữ vương Tinh Linh cũng bùng nổ. Nơi đây là Tinh Linh sâm lâm, bên
kia là Thánh thụ Tinh Linh, lão nữ vương Tinh Linh tin tưởng nàng có ưu
thế hơn Mộc Nguy. Lão nữ vương Tinh Linh phải vững tin như vậy, biểu
tình kiên quyết, dù rút hết sự sống thì nàng quyết tâm chiến thắng.
Nhưng khi lão nữ vương Tinh Linh ôm tâm tình liều mạng bỗng ngây người,
sau lưng Mộc Nguy, dây leo quấn quanh nhau thành bốn chữ to: Ta là Vu
Nhai.
Trong phút chốc bốn chữ lớn vỡ ra, lão nữ vương Tinh Linh nhìn hướng đối thủ mình định liều mạng. Mộc Nguy quát to xông lên, khi hắn lao nhanh
có một lớp da mặt rơi xuống.
Mặt nạ da người? Lão nữ vương Tinh Linh trông thấy nửa bên mặt nạ là
khuôn mặt nàng không mấy quen thuộc nhưng ký thác hy vọng tràn đầy.
Mặt nạ da người lại dán lên, sau đó Mộc Nguy không xông lên nữa. Tay Mộc Nguy cầm liêm đao màu xanh to lớn ngưng kết từ lực lượng trong cơ thể.
Chớp mắt lão nữ vương Tinh Linh ra quyết định, dù giây trước trông thấy
khuôn mặt đó có phải là ảo giác hay không thì nàng chỉ có thể tin tưởng.
Lão nữ vương Tinh Linh không có thời gian suy nghĩ nhiều, nàng giả bộ chống cự, liêm đao màu xanh khổng lồ ập đến.
Bùm!
Bên ngoài, Cổ Duệ chi dân, Tinh Linh tộc nhân thấy cảnh tượng hỗn loạn.
Hoa cỏ cây cối biến to ra bện thành một bức tường, gió thổi mạnh dẫn đến nguyên tố cuồng bạo, lúc trước có nói tổng ưnh tận thế. Nhưng tình
huống này không kéo dài quá lâu, vang tiếng nổ điếc tai.
Vu Nhai trông thấy một liêm đao to lớn xé rách mọi thứ xung quanh bay
lên cao rồi chém xéo xuống, chém hướng lão nữ vương Tinh Linh đứng.
Tiếng gió rít từ khu vực trung tâm lao ra ngoài, đụng kết giới cao thủ
xung quanh kêu vù vù, hoa cỏ bị xé rách, tình hình hỗn loạn khiến người
nhìn mơ hồ.
Nhưng cao thủ có thể thấy rõ Mộc Nguy đã thắng. Giống như trận Mộc Nguy
đấu với Thanh Mộc hoàng tử, mũi liêm đao cách huyệt thái dương lão nữ
vương Tinh Linh một khoảng rất ngắn. Tóc lão nữ vương Tinh Linh trắng mà rối xù dính đầy lá cây, cọng cỏ, mặt nàng trắng bệch tựa lệ quỷ.
Gió mạnh từ đâu thổi tới, thổi bay cảnh tượng hỗn loạn phô bày ra trước mắt mọi người.
Tuyết Đế Nhi, các Tinh Linh tộc nhân hét lên:
- Nãi nãi . . .!
- Lão nữ vương . . .!
Bọn họ định xông lên nhưng bị lão nữ vương Tinh Linh phất tay ngăn lại.