Thẩm phán trưởng không bị xúc động, bình tĩnh nói:
- Hãy kể vụ việc . . .
- Hu hu, chuyện là thế này, tiểu nữ tử và Mộc Nguy chỉ là bằng hữu bình thường, hôm đó . . .
Vệ Vi Vi khóc kể lể, đổi trắng thay đen. Vệ Vi Vi kể rất gọn gàng, Mộc Nguy lừa nàng đi ngoài thành rồi định hiếp nàng nên nàng lỡ tay giết gã. Vệ Vi Vi sợ sẽ đền mạng nên hủy thi diệt tích, không ngờ hai ngày sau Mộc Nguy đột nhiên xuất hiện, tính tình thay đổi như một người khác.
Vệ Vi Vi nói xong đưa ra chứng cứ cá nhân, là hôm đó nàng bị đánh xỉu, có nhân chứng thấy, người qua đường thấy. Chuyện kia cũng có nhân chứng, mấy ngày trước có người trông thấy Vệ Vi Vi và Mộc Nguy ra khỏi thành.
Những nhân chứng đi ra đối chứng, bao gồm binh sĩ thủ thành mấy ngày trước.
Dù không ai thấy thì bây giờ phải tìm ra mấy 'người' thấy. Còn hai ngày trước Vệ Vi Vi tỏ vẻ không biết Mộc Nguy đi đâu thì dễ giải thích, giết người đương nhiên phải giả bộ ngây thơ, điều này không cần hỏi.
Thẩm phán trưởng nhìn Vu Nhai, hỏi:
- Mộc Nguy, tạm thời gọi ngươi như vậy. Ngươi có lời gì để nói?
Vu Nhai rất bình tĩnh, cuối cùng đã hiểu tại sao ghép tọi hắn là gián điệp, hóa ra Vệ Vi Vi đập nồi dìm thuyền. Nhưng Vu Nhai không để bụng, muốn dựa vào nhân chứng đẩy ngã hắn? Buồn cười, lão tử há mồm phun nước miếng đủ làm ngươi tơi tả. Đã qua ải huyết mạch, hình thức lực lượng, giờ là lúc Vu Nhai tình diễn.
Vu Nhai cười khẩy nói:
- Ta chỉ muốn hỏi Vệ Vi Vi lúc đó ngươi giết người tuy đã thành mây khói nhưng hiện trường nên sót lại đồ vật đi? Ví dụ như máu thịt, lấy ra đối chiếu với ta là rõ ràng.
Vệ Vi Vi nhìn Vu Nhai, cười nhạt nói:
- Vật sót lại? A, ngươi đã ngụy trang thành Mộc Nguy thì sẽ để lại chứng cứ sao?
Vu Nhai cười hỏi:
- Được rồi, cứ cho là như thế đi. Cho ta hỏi một vấn đề riêng tư, ngươi nói Mộc Nguy muốn hãm hiếp ngươi vậy có thành công không? Có thể nói chi tiết cụ thể không?
- Cái này . . .
Vệ Vi Vi bị hỏi nghẹn họng, nàng không biết trả lời ra sao. Không phải Vệ Vi Vi xấu hổ mà vì không hiểu tại sao nam nhân này hỏi ra vấn đề đó.
Vệ Vi Vi ngẫm nghĩ, cắn răng nói:
- Hắn thành công, ta làm sao chống cự nổi? Nhưng giữa đường ta phản kháng lỡ tay giết hắn.
- A? Nếu vậy là trong cơ thể của ngươi chắc còn sót lại đồ vật của Mộc Nguy, lấy ra nghiệm chứng đi.
Vu Nhai cười kỳ dị, thật ra nhiều ngày đã qua trời biết còn sót lại đồ vật không?
Vu Nhai cho rằng với tính cách của Vệ Vi Vi không chừng mấy ngày nay đã cùng ai lên giường, hắn hơi trêu chọc nàng một chút. Vu Nhai thề hắn thật sự không biết đêm hôm qua Vệ Vi Vi và Thanh Mộc hoàng tử lên giường. Mặt Vệ Vi Vi biến sắc, vội cúi dầu không để ai thấy mặt mình, tim đập nhanh, hắn đã hoảng loạn.
Thanh Mộc hoàng tử cũng biến sắc mặt, cơ mặt co giật, muốn ngăn lại tình hình phát triển.
Vu Nhai nhìn biểu tình của Vệ Vi Vi, cười càng tà ác:
- Chỉ cần lấy thứ bên trong ra rồi đối chiếu với ta là biết ngay. Nếu không đúng dĩ nhiên ta là giả, trước đó cũng phải đối chiếu với vài người có mặt tại đây.
Vệ Vi Vi thật sự bò lên giường nam nhân nào đó.
Thanh Mộc hoàng tử không nhịn được nữa đứng lên quát to:
- Thật vớ vẩn!
Vu Nhai cười gian:
- Như thế nào? Hoàng tử điện hạ lo lắng?
Đám người đứng xem nhìn ra chút chuyện. Biểu tình Cổ Duệ chi dân kỳ dị, đám con lai người và thần thầm la hay. Vu Nhai phản kích quá tuyệt. Nhân loại bình thường thì không biết nên phản ứng ra sao. Vệ Vi Vi là nhân loại, Thanh Mộc hoàng tử là Cổ Duệ chi dân, Mộc Nguy là con lai.
Dù thế nào thì mọi người nhìn ra sự thật Thanh Mộc hoàng tử muốn vu oan cho Vu Nhai, Vệ Vi Vi có gian díu với gã. Nhiều người tin Mộc Nguy đứng giữa sân là Mộc Nguy thật sự.
Tiểu Mỹ nheo mắt nhìn Vu Nhai, kẻ lừa đảo này hiểu biết thât nhiều, có thể nói ra lý do như thế.
Tiểu Mỹ thầm nghĩ:
- Nếu lấy ra thứ sót lại trong cơ thể mình chắc là của tên xấu xa kia để lại?
Nghĩ đến đây mặt Tiểu Mỹ đỏ rực, trong người nàng còn sót lại thứ đó, không biết có mang thai không?
Vu Nhai tiếp tục truy hỏi:
- Đều là vật còn sót lại, nếu xác chết đã không thấy đâu thì có thể lấy ra từ trong thân thể người nữ, đây là lý luận rất đơn giản. Hoàng tử điện hạ rất hy vọng ta là giả đúng không? Tại sao không cho ta lấy ra?
Vu Nhai nhìn hướng thẩm phán trưởng, nói:
- Xin thẩm phán trưởng hãy lấy ra vật sót lại trong cơ thể nàng này đối chứng với ta, trả lại trong sạch cho ta.
Tuy thẩm phán trưởng chưa từng nghe có cách xử án như vậy nhưng đúng là có thể đối chiếu. Thế nhưng chuyện trước mắt rõ ràng vật sót lại được lấy ra chắc chắn không thuộc về Mộc Nguy, khi đó sẽ không chứng minh được Mộc Nguy thật giả ngược lại kéo Thanh Mộc hoàng tử vào. Thẩm phán trưởng sẽ không bị tiểu tử này lợi dụng làm đầu mâu.
Thẩm phán trưởng nhức đầu nghĩ cách đẩy việc đi:
- Đã qua nhiều ngày, dù còn sót lại cũng không tồn tại đến bây giờ. Dù sao Mộc Nguy bị giết giữa đường chứ không phải làm xong chuyện rồi bị Vệ Vi Vi giết.
Thẩm phán trưởng thật tình không biết Vệ Vi Vi nói thật hay giả, tóm lại có một lý do là được. Máu lai chết tiệt này dùng từ rất sắc bén.
Vu Nhai cũng biết hắn cung cấp cách nghiệm chứng đó không đáng tin, hoàn thành mục đích là được. Vu Nhai không dồn ép, lúc này không nói gì lại hơn, dù sao nhiều người tự đoán ra, rất có thể tưởng tượng dữ dội hơn sự thật.
- A! Vậy không biết Vệ Vi Vi còn lý do gì nói ta không phải là Mộc Nguy không?
- Tính cách của ngươi hoàn toàn thay đổi.
- Ngươi vì nịnh nọt Mộc Hạo mà muốn giết ta, ta còn có thể đối xử như cũ với ngươi sao? Không giết ngươi đã là nhân từ, còn dám cắn ngược lại ta? Thẩm phán trưởng đại nhân, chuyện đó không như nàng ta nói, sự thật là . . .
Vu Nhai kể lại nguyên nhân Vệ Vi Vi giết Mộc Nguy thật như thế nào. Mộc Nguy bây giờ là Vu Nhai, hắn miêu tả kỹ càng, có lớp có lang. Vu Nhai thậm chí nói cả việc Vệ Vi Vi muốn bám đùi Lam Thương Tử, đắc tội Hắc Nguyệt công chúa. Đây toàn là lời thật, Vệ Vi Vi nghe mặt biến trắng bệch.
Vu Nhai kể xong hỏi:
- Ngươi nghĩ có thể giết ta được sao? Cho rằng ta thành mây khói? Buồn cười, giống như không ai tin có ngày ta sẽ đừng tại đây.
Mọi người đã hiểu.
Mộc Nguy có thực lực kinh khủng, dù đang làm chuyện phòng the thì Vệ Vi Vi không thể nào thành công giết người, càng đừng nói Mộc Nguy che giấu sâu như vậy, không giống như biểu hiện mặt ngoài.
Có lẽ Vệ Vi Vi cho rằng nàng đã giết Mộc Nguy nhưng đó là biểu hiện giả, lúc đó hắn giả chết.