Đầu óc Vu Nhai rối loạn,
tình báo quá ít lại không phải sân nhà, chuyện đến đột ngột, hắn không
biết bắt tay từ đâu. Điều đáng mừng duy nhất là Vu Nhai ở trong bóng
tối, không ai ngờ hắn đã biết vài chuyện.
- Vu huynh, có lẽ ta có cách.
Vong Linh huynh mở miệng nói:
- Chỉ cần tìm ra Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác, tuy bọn họ đã chết nhưng ta là Vong Linh pháp sư.
Mắt Vu Nhai sáng rực. Đúng vậy, Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác không thỏa hiệp mới dẫn đến họa sát thân, chỉ cần tìm ra hai người đó để Vong Linh
huynh tìm cách khiến xác chết nói chuyện là sẽ giải quyết được, thậm chí tìm hiểu tình huống thành lũy lữ giả. Vu Nhai không biết thần chi
nguyên, thiên phú chi nguyên là cái gì.
- Nhưng phải mau, nếu linh hồn của bọn họ tan biến hay ý thức tán loạn thì ta đành chịu bó tay.
Vu Nhai gật đầu, bắt đầu hành động. Đừng quên kiếp trước Vu Nhai là nhân viên tình báo, đời này rành ẩn núp này nọ, sở trường nhất là tìm manh
mối. Đầu tiên Vu Nhai tìm ra vị trí thiên tài đến sau kia ở đâu, nếu
Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác biết bí mật của gã vậy chắc chắn trước đó chung một đội.
Quả nhiên không lâu sau Vu Nhai tìm đến một đội có tên là Nghịch Tiến.
Thiên tài đến sau đó là đoàn trưởng của Nghịch Tiến đoàn đội, tên là
Uông Thịnh, thực lực khá mạnh, thuộc hàng thiên tài hạng nhất. Nhưng đội này không xếp vào mười đoàn đội, rất bình thường.
Hiển nhiên là Uông Thịnh mời Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác vào Nghịch Tiến đoàn đội.
Nghịch Tiến đoàn đội trú đóng ở khu an toàn trục tuyến khu vực vòng
giữa, nhiều người nói cười không biết âm mưu đang uấn nhưỡng. Bọn họ
tiến vào ngoài rìa khu vực vòng giữa tìm thiên phú chi nguyên, thần chi
nguyên mạnh hơn làm người ta hướng đến. Bọn họ khao khát cuộc sống thánh giai hoặc thần giai, là thanh niên có lý tưởng.
Vu Nhai vãnh tai lắng nghe bọn họ thảo luận, đa số người không biết có
chuyện gì, lo tìm Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác quan trọng hơn. May mắn có
người cảm thán tình huống của hai người đó. Dường như Uông Thịnh đoàn
trưởng công bố Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác quá tham lam muốn tự mình đi săn quái thú, lấy quy tắc chi nguyên kết quả bị quái thú giết.
Uông Thịnh tạo câu chuyện rất hay, phải tạo ra chuyện khiến một số người tin tưởng.
Vu Nhai tìm manh mối trong mấy thứ này, rất nhanh mò ra lỗ hổng. Nếu Vu
Nhai không biết Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác chết oan uổng thì lỗ hổng này
không tính lỗ hổng, nhưng hắn đã biết vì vậy có thể nhìn thấu suốt.
Qua một buổi tối điều tra, Vu Nhai, Vong Linh huynh đến nơi ẩn khuất cách chỗ Nghịch Tiến đoàn đội đóng quân không xa.
- Tử khí, chắc là đây.
Nơi này có tử khí, hiển nhiên Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác được Uông Thịnh hẹn tới đây.
Hai xác chết đã bị lực lượng cường đại tuyệt đối đánh nát, chôn vùi.
Vu Nhai vốn định đào xác hai người lên, tiếc rằng chỉ còn xương vụn thịt nát. Tuy trải qua nhiều chuyện nhưng tâm tình Vu Nhai không chịu nổi
tràn ngập nặng nề, người mình quen vốn sống sờ sờ lúc này chết oan chết
uổng, xác không tọn vẹn. Vu Nhai đến thế giới lữ giả với tâm tình thản
nhiên lúc này không còn nữa, hắn bị buộc tiến vào trạng thái chiến đấu,
đầu chân mày ẩn chứa sát khí.
Vu Nhai hỏi:
- Vong Linh huynh, có thể ngưng tụ linh hồn của bọn họ không?
Vong Linh huynh nói:
- Có thể. Bọn họ chết oan, trong lòng không giải được gút mắt, lúc còn
sống thực lực không yếu, sẽ không nhanh chóng tan biến. Ta sợ nhất là
bọn họ bị Uông Thịnh mang đi đút cho quái thú ăn.
Vong Linh huynh hành động, ánh sáng âm u lóe lên. Quái thú bày ra huyễn
chi thánh đạo, không cần sợ ánh sáng xanh hấp dẫn ai đến.
Vong Linh huynh ngâm xướng, bốn phía lấp lánh đốm sáng, đó là các mảnh linh hồn.
Vu Nhai từng thấy vô số vonh linh Ải Nhân tộc ở phản nghịch chi cốc,
trong nghịch kiếm thần bí địa của Lạc Thiên thần kiếm tiếp xúc oan hồn
cường đại nên không xa lạ gì. Quả nhiên theo đốm sáng ngưng tụ, hai bóng người dần rõ ràng hơn.
Vu Nhai biết hai bóng người đó chỉ là thể linh hồn.
Không lâu sau hai linh hồn mở đôi mắt trống rỗng, mờ mịt nhìn Vu Nhai, Vong Linh huynh.
- Chúng ta làm sao vậy? A, vu huynh, sa ngươi ở đây?
Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác nhớ nơi này là trục tuyến khu vực vòng giữa,
theo lý thuyết Vu Nhai có thực lực, tiềm lực tệ không vào được mới đúng.
- Hai vị, thật ra các ngươi . . . Ài, các ngươi có nhớ ký ức cuối cùng không?
- Ký ức cuối cùng?
Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác mờ mịt, giây lát sau linh thể vặn vẹo.
- Đúng rồi, Uông Thịnh mới chúng ta tham gia, chấp hành âm mưu của hắn.
Mới đầu chúng ta giả bộ nhận lời sau đó định đi tố cao, không ngờ chưa
chạy ra Nghịch Tiến đoàn đội đã bị Uông Thịnh phát hiện.
- Uông Thịnh hẹn chúng ta đến đây. Sau . . . Sau đó chúng ta đã . . .
Chúng ta đã . . . Đã bị Uông Thịnh giết, nhưng tại sao? Không đúng,
chúng . . . Chúng ta đã . . .
Vu Nhai không biết nên nói sao:
- Ài, các ngươi nên biết đồng bạn của ta là Vong Linh pháp sư.
Vong Linh huynh khá lạnh lùng, cứng nhắc kể lại tình hình một lần. Hai
linh hồn đã chết không cam lòng, điên cuồng, vặn vẹo, Vong Linh huynh
ngâm xướng trấn an Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác mới không biến thành oan
hồn.
Tâm tình Liệt Ai Nhân khá rộng rãi, tỉnh táo lại ngay, gã chấp nhận số phận đã chết.
- Ta nghĩ Vu huynh đã nghe được một vài tin tức đi, muốn biết cái gì cứ
hỏi đi. Chúng ta đã chết, không cầu gì khác hơn là báo mối thù máu này
giùm.
A Đặc Thác còn đang vặn vẹo, vì tiết kiệm thời gian nên Vong Linh huynh
ngăn cách hai linh hồn ra. Vốn có tương lai tốt đẹp bỗng nhiên chết đi,
sau khi chết ý thức bị người đào móc ra, loại cảm giác này người chưa
chết rất khó tưởng tượng.
- Chúng ta muốn biết tất cả những gì các ngươi biết.
Vu Nhai không an ủi gì nhiều, hắn kể lại đoạn đối thoại đã nghe nam nhân trung niên, Uông Thịnh nói.
Vu Nhai lên tiếng:
- Chúng ta vừa đến trục tuyến khu vực vòng giữa, chưa vào thành lũy lữ
giả, không rõ ràng tình hình. Trừ bí mật các ngươi biết ra hãy nói cho
chúng ta nghe về thần chi nguyên, thiên phú chi nguyên.
- Cái gì? Các ngươi chỉ bằng vào hai người đi đến tục tuyến?
Tuy Liệt Ai Nhân đã chết nhưng rất quan tâm chuyện này.
- Ừm! Đúng là chỉ có hai người chúng ta nhưng . . .
Vu Nhai không khoe khoang, hắn thuận miệng lấy cớ là có cách đặc biệt.
Liệt Ai Nhân nhìn Vong Linh huynh. Vong Linh pháp sư vốn kỳ dị, có cách đặc biệt cũng không lạ lùng.
Liệt Ai Nhân không đào móc vấn đề này nữa, gã nói:
- Ta không biết bọn họ có muốn giết ngươi không, Uông Thịnh không nói.
Ta chỉ biết là bọn họ muốn giết hạch tâm hội viên, giết chết những hạch
tâm hội viên không thuộc thế lực của họ. Lấy thần chi nguyên, thiên phú
chi nguyên làm mồi . . .
Liệt Ai Nhân chậm rãi kể ra Uông Thịnh muốn hai người làm chuyện gì.