Ngày thứ ba mươi sáu: Võ
Qua, Nghiêm Sương ra khỏi Mê Vụ sơn mạch. Ngay từ đầu hai người đã vào
Mê Vụ sơn mạch rèn luyện Thí Thần quân lần cuối, bây giờ Võ Qua, Nghiêm
Sương đã có thể khống chế Thí Thần binh giáp. Hai người dùng lực lượng ý chí cường đại bắt giữ một con ma thú hắc ám thất giai, đến bây giờ mới
xem như chiến sĩ Thí Thần quân thật sự, trở thành tấm gương cho mọi
người.
Lúc trước Võ Qua biểu thị sẽ nắm giữ Thí Thần binh giáp trong vòng hai
tháng, bây giờ mới qua ba mươi sáu ngày, có thể thấy Mê Vụ sơn mạch giúp ích lớn cỡ nào.
Vu Nhai thở phào nhẹ nhõm, có Võ Qua, Nghiêm Sương thì hắn không cần tự mình rèn luyện Xích Sắc quân đoàn.
Hai mươi mấy người Từ Hắc Tử rèn luyện mấy ngày nay, có thể miễn cưỡng
mặc Thí Thần binh giáp vào, chuẩn bị đi Mê Vụ sơn mạch huấn luyện lần
cuối. Không đến đỉnh địa binh sư, không bắt giữ được tọa kỵ thất giai
quyết không trở ra!
Đương nhiên trừ bọn họ ra Thủy Tinh, Dạ Tình cũng không lười biến. Hai
nữ nhân tu luyện điên cuồng. Đặc biệt là Dạ Tình, nàng đã đến thiên binh sư, cũng mặc một bộ chiến giáp cường đại hơn, là một trong mấy bộ chiến giáp Vu Nhai có được trong không gian giới chỉ của Vu Thuấn có một bộ
thích hợp Dạ Tình. Lý do Dạ Tình được mặt bộ chiến giáp này là vì đi
cùng đám Từ Hắc Tử rèn luyện trong Mê Vụ sơn mạch.
Thủy Tinh là nửa ma pháp sư, không cần vào lại Mê Vụ sơn mạch, nhưng
nàng tu luyện rất khắc khổ. Quang minh, Thủy Tinh không ngừng cảm ngộ
thánh ý quang minh, cũng tu luyện đôi mắt kỳ lạ.
Ngày thứ ba mươi bảy: Côn Vực hành tỉnh hoàn toàn bị chiếm đóng. Các
tiểu hành tỉnh như Giản Lĩnh, Chuy Lĩnh hành tỉnh thì có phần lớn mảnh
đất được lấy lại. Chiến trường chuyển dời đến mấy hành tỉnh nhỏ, Huyền
Binh đế quốc hầu như từ bỏ khu vực tận cùng phía nam.
Đây là chuyện rất đau khổ nhưng như Độc Cô gia chủ suy đoán, Huyền Binh đế quốc buộc phải làm như thế.
Ngày thứ ba mươi chín: Gia chủ Lý gia của Chuy Lĩnh hành tỉnh chết trận, Lý Thân Bá tạm thay chức gia chủ. Chiến dịch thu phục Chuy Lĩnh hành
tỉnh, Lạc Thiên vương quốc đánh ầm ĩ. Quân lệnh đưa xuống, ra lệnh Kích
Lĩnh, Bắc Đẩu hành tỉnh phái binh cứu viện ngay.
Ngày thứ bốn mươi: Vu Nhai Bắc Đẩu đại nguyên soái cưỡi Hắc Ma Cự Thiên
Hống mang theo tinh binh Bắc Đẩu hành tỉnh xuống nam vào Lạc Thiên vương quốc.
Hiện tại Lạc Thiên vương quốc đã không tồn tại, bọn họ không bị Cổ Duệ
chi dân nuốt mà là Huyền Binh đế quốc nuốt. Buồn cười là lúc trước Lạc
Thiên vương quốc còn đầu vào Cổ Duệ chi dân, có lẽ bây giờ Cổ Duệ chi
dân vẫn đang hứa hẹn phục quốc cho bọn họ?
Cùng lúc đó, quyển sách thiên địch cự long bắt đầu bán rộng rãi trong lãnh thổ Huyền Binh đế quốc.
Có lẽ chiến tranh rất nhanh sẽ tạm dừng, Vu Nhai nhanh chóng bán sách nếu không chờ cự long kéo đến thì phiền.
Nhiều người không tin vào quyển sách, còn dè bỉu, cơ bản làm ồn ào chơi.
Ánh mắt cao thủ siêu sắc bén, đặc biệt siêu cường giả chiến đấu với cự
long ở tiền tuyết đọc quyển sách là biết ngay dù một ít là nói linh tinh nhưng có mấy phần sự thật. Ví dụ như Đông Phương Thần Thông . . .
Tiền tuyến, Đông Phương Thần Thông trông rất tiều tụyy nhưng ánh mắt sắc bén cầm một quyển thiên địch của cự long, lẩm bẩm:
- Thiên địch của cự long? Tiểu tử này càng lúc càng bí ẩn.
Đông Phương Thần Thông nhìn cự thú bên cạnh mình là thiên bằng màu vàng, cũng là thủ hộ thú của Huyền Binh đế quốc. Huyền Binh Đại Đế thậm chí
phái thủ hộ thú đến, Huyền Binh đế quốc thật sự dốc hết nội tình ra.
Đông Phương Thần Thông hỏi:
- Ngươi thấy thứ này có ích không?
Thiên bằng màu vàng nói tiếng người:
- Ta từng đánh nhau với cự long, tuyệt đối hữu dụng.
Điều này chứng minh thiên bằng màu vàng là ma thú thần giai.
Đông Phương Thần Thông cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Ngày mai chúng ta hãy đi giết một con cự long thần giai đi!
Thiên bằng màu vàng nhe răng nói:
- Ta cũng rất mong chờ mùi vị thịt rồng thánh giai.
Mắt thiên bằng màu vàng lóe tia nghi hoặc, là người nào hiểu rõ cự long
như vậy? Đông Phương Thần Thông nói có thể là một nữ nhân siêu may mắn
lão quen, chẳng lẽ là phản đồ Cổ Duệ chi dân?
Thiên bằng màu vàng cười ung dung, Thần Huyền đại lục có rất nhiều di
tích, được đến thứ gì cũng không lạ. Chỉ cần nội dung trong sách là thật đã đủ.
Ngày thứ bốn mươi mốt: Đông Phương Thần Thông và thiên bằng màu vàng
chém giết cự long hệ thổ thánh giai trong Giản Lĩnh hành tỉnh, khen mảnh đất bí ẩn không dứt miệng. Mảnh đất bí ẩn bắt đầu bán đắt, được Huyền
Binh Đại Đế gọi là thần thư đồ long.
Sĩ khí tiền tuyến tăng cao, công hội võ học và cái tên tác giả Đồ Long giả nổi tiếng gần xa.
Vu Nhai sẽ không ngu dùng tên thật viết sách, hắn lấy danh nghĩa một võ
học giả vô danh trong công hội võ học viết ra, btú danh gọi là Đồ Long
giả, rất sến. Vu Nhai vốn không muốn dùng công hội võ học, cự long sẽ có mục tiêu chính xác. Nhưng Thủy Tinh bảo không sao, Đan Đạo Hùng sẽ
không quan tâm, hơn nữa sẽ quảng cáo công hội võ học nổi tiếng cớ sao
không làm? Công hội võ học toàn nghiên cứu võ học, không ngờ bên trong
có người rành về chiến kỹ long tộc như thế.
Siêu cao tầng như Đông Phương Thần Thông, Huyền Binh Đại Đế hơi điều tra liền biết Đồ Long giả là ai. Vu Nhai chỉ không muốn quá nổi tiếng tạo
thành rắc rối không cần thiết, trong thế cục hiện nay nổi tiếng tương
đương với cá nằm trên thớt.
Mặc kệ Vu Nhai có dùng tên thật hay không chắc chắn các cự long biết là hắn viết ra quyển thiên địch của cự long.
Chắc chắn các cự long biết, dù sao con cự long băng hệ chưa chết.
Biết thì biết, chuyện này không có cách nào che lấp được, nhưng để vài
người rảnh rỗi biết tìm tới cửa thì phiền chết. Bái sư, khiêu chiến thậm chí là vài Cổ Duệ chi dân ám sát yêu rồng. Vu Nhai không rảnh ứng đối
những chuyện.
Cùng ngày, Vu Nhai và Lý Thân Bá gặp nhau trên chiến trường. Hai người
vẫn là chiến hữu, Lý Thân Bá bây giờ không còn là võ si thô thần kinh
nữa, trong thời gian ngắn ngủi gã đã đến thánh binh sư. Tọa kỵ duối thân Lý Thân Bá là đỉnh thánh giai, tay cầm cây búa tiến hóa thành thần binh từ bao giờ.
Lý Thân Bá nhìn Vu Nhai, trầm giọng nói:
- Tất cả là phụ thân trước khi chết cho ta, ta tuyệt không bôi nhọ người.
Vu Nhai im lặng, hắn không muốn truy hỏi thêm. Vu Nhai biết việc Lý gia chủ tử chiến.
Trong Vu Nhai im lặng, một thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Tuyệt không làm nhục như cây kích trong tay ta, nó là thần kích mấy ngàn năm trước đã giết Cổ Duệ chi dân!
Vu Nhai, Lý Thân Bá nhìn sang, giật nảy mình, hóa ra là Lữ Nham. Lúc này Lữ Nham hoàn toàn thay đổi so với lúc gã rời khỏi Huyền Binh đế đô, mới qua bao lâu mà gã cũng vào thánh binh sư?
Mặt Lữ Nham có mấy vết sẹo như quỷ, trông bá đạo mà dữ tợn.