Người Vu Nhai đẫm mò hôi nói:
- Mê Thành tiền bối, thiên phú long văn của người tệ thật, chỗ này bày không đúng. Ta kêu người hỗ tợ, không phải thêm phiền.
Vu Nhai lõa nửa người trên rèn những thứ cần cho việc chữa bệnh mắt, oán trách lão già Mê Thành này nọ. Vu Nhai không quá gắt gỏng, hắn cảm thấy có thể chỉ huy lão nhân siêu mạnh này tâm tình rất sướng. Thiên phú long văn của lão già Mê Thành không tệ, chẳng qua lão mới nghiên cứu nó vài ngày.
Lão già Mê Thành khác với Vu Nhai, suốt đời lão nghiên cứu phù văn, tư tưởng thâm căn cố đế, đột nhiên đổi cách rất khó quen tay. Chờ lão già Mê Thành từ từ thói quen thì sẽ tiến bộ siêu nhanh.
Vu Nhai nhìn hướng Đan Đạo Hùng mặt không biểu tình, nói:
- Khụ, cái kia, Đan bá phụ, ma tinh bày không đúng lắm. Ta thấy nên tìm mấy ma pháp sư mạnh hơn bày ma tinh đi, nếu sớm biết như vậy sẽ không cho Thất hoàng tử mang Tạp Đức đi.
Như Thủy Tinh dự đoán, vị phụ huynh này thật sự theo tới Dao Quang thành. Có lẽ lúc Vu Nhai và Thủy Tinh lãng mạn trên tường thành thì Đan Đạo Hùng núp trong góc rình ngó. Khi Vu Nhai bắt tay vào làm thứ chữa bệnh cho Thủy Tinh, Đan Đạo Hùng như u linh chui ra, giao ma tinh, ma pháp chữa trị, tài liệu luyện kim, thậm chí là tài liệu rèn gã đã chuẩn bị sẵn.
Lần trước Vu Nhai đi di tích Đế Long tộc từng khiến Tiểu Hắc liên lạc với Thủy Tinh, nói cho nàng biết bệnh án. Thủy Tinh báo tin tốt cho Đan Đạo Hùng biết, sau đó gã chuẩn bị sẵn tất cả.
Đáng thương tấm lòng phụ mẫu trong thiên hạ.
Tức là bây giờ trừ dược vật Tinh Linh tộc, long văn ra những cái khác đều có hai phần.
Không đúng, tài liệu rèn chỉ có một phần. Vì bây giờ Vu Nhai đang sửa chữa những tài liệu rèn này. Mặc dù Đan Đạo Hùng tìm nhân vật đẳng cấp đại sư nhưng gã thuật miệng, đoàn tạo đại sư không hiểu. Chính Đan Đạo Hùng cũng không rõ thứ Vu Nhai muốn. Vu Nhai nói cho Thủy Tinh, nàng truyền lời cho Đan Đạo Hùng, gã lại nói với đoàn tạo đại sư rèn như thế nào. Trung gian rất phức tạp, tuy chỉ là mấy chục cây kim nhưng đó là thứ chữa bệnh, rất chú trọng tỉ mỉ.
Rèn giống như luyện kim thuật, cần nắm giữ tốt các loại kỹ xảo, dù có dự án cũng chưa chắc rèn ra được thứ Vu Nhai muốn. Cho nên Vu Nhai sửa lại hết, hắn còn có Khắc Liệt Luân Tư chỉ điểm.
Tóm lại là cố gắng đạt đến mức hoàn mỹ.
Đương nhiên Đan Đạo Hùng lấy được quyển trục ma pháp chữa trị, tài liệu luyện ki m không tốt bằng của Vu Nhai. Đan Đạo Hùng cùng lắm là tìm ma pháp sư, luyện kim sư trong Huyền Binh đế quốc, còn Vu Nhai tìm công chúa Ma Pháp đế quốc.
Về ma tinh thì không tệ, chủ yếu ở chỗ bày biện.
Đan Đạo Hùng đang bày ma tinh tổ thành ma pháp trận, đáng tiếc gã giỏi đánh nhau nhưng không hiểu mấy chuyện này. Ma pháp sư bên cạnh thì không ra gì, toàn tìm từ Bắc Đẩu thành. Chỗ như Bắc Đẩu thành làm sao có ma pháp sư ra hồn? Vu Nhai nhớ đến Tạp Đức thiếu gia, tuy thực lực của gã không ra gì nhưng quý tộc sinh ra trong Ma Pháp đế quốc lại miễn cưỡng xem như thiên tài, chắc chắn mạnh hơn ma pháp sư cùng đẳng cấp trong Huyền Binh đế quốc.
Dù sao thì dư một phần để dự phòng cũng tốt.
Đan Đạo Hùng ngẫm nghĩ, từ bỏ hành động nghiệp dư.
Đan Đạo Hùng nói với Vu Nhai:
- Ngươi chờ chút, ta đi tìm thêm vài thứ khác.
Đan Đạo Hùng chạy ra ngoài, có vài ma pháp sư sắp gặp xui. Ai bảo ma pháp sư không có địa vị trong Huyền Binh đế quốc?
Thời gian trôi qua sáu ngày, Đan Đạo Hùng vừa bắt vừa nâng đến vài ma pháp sư, thêm lão già Mê Thành, ba chủ lực hỗ trợ chuẩn bị xong mọi thứ. Thủy Tinh cố góp sức hỗ trợ. Dạ Tình, Tiểu Mỹ thường hay chạy tới. Nghiêm Sương ít khi đến, chắc vì lúng túng thân phận của mình.
Nghiêm Sương cùng Nghiêm Lôi ở bên ngoài canh giữ, giám sát Dao Quang thành xây dựng.
Nghiêm Sương đáng thương hoặc nên nói là Nghiêm Lôi tội nghiệp, gã vốn có cơ hội tốt nhất nhưng cuối cùng nữ nhi của gã là người cô độc. Bằng hữu tốt nhất là Dạ Tình, Tiểu Mỹ đều không biết nên đối mặt với nàng thế nào.
Trong lúc dó Huyền Binh Đại Đế lại đưa vài thánh chỉ đến, phong cho Vu Nhai danh hiệu thủ tịch long văn sư, ngoài ra không phong gì nữa, thưởng cho nhiều tiền. Cơ bản Dao Quang thành xây dựng toàn là Huyền Binh Đại Đế bỏ tiền ra.
Huyền Binh Đại Đế uyển chuyển đề nghị Vu Nhai đến Huyền Binh đế đô thu đồ đệ.
Vu Nhai chỉ có thể trả lời rằng:
- Xin Huyền Binh Đại Đế phái vài người đến học tập đi, ta tạm thời không không muốn rời khỏi Bắc Đẩu. Tốt nhất là người hiểu phù văn, nếu không thì không rõ ai có thiên phú long văn.
Nếu đã công khai Vu Nhai biết long văn thì hắn phải làm chuyện gì đó, hắn sớm chuẩn bị tinh thần nhận vài đồ đệ.
Như lời Vu Nhai đã nói lúc giết Ngũ Thanh, giết một phù văn sư như ngươi thì sao? Lão tử có thể giúp Huyền Binh Đại Đế dạy ra mấy Độc Cô Đoạn Vân, tuy bây giờ biến thành long văn sư nhưng ý nghĩa như nhau.
phù văn sư có địa vị rất cao, quốc bảo đúng không? Lão tử đào tạo mấy đồ đệ, dù khi đó thực lực của ta không đi lên nhưng địa vị trong Huyền Binh đế quốc sẽ khiến người khác hâm mộ, ghen tỵ. Bọn họ muốn đối phó Vu Nhai cũng phải suy nghĩ cho kỹ.
Vẫn câu nói cũ, Vu Nhai không quá chú trọng long văn, chỉ mình hắn hiểu thứ sâu sắc trong long văn.
Dù nhận đồ đệ nhưng Vu Nhai sẽ không dễ dàng giao long văn sâu sắc ra, ít nhất đợi gặp một đồ đệ trúng ý rồi tính. Lứa tuổi hiện nay của Vu Nhai chưa đên lúc nhận đồ đệ chính thức.
Vu Nhai hỏi người tuyên chỉ:
- Phải rồi, Huyền Binh Đại Đế xử Mông thân vương như thế nào? Tội danh gì?
Quan viên tuyên chỉ mỉm cười nói:
- Mông thân vương vẫn là Mông thân vương, nhưng quân quyền bị lấy đi chín phần, cắt giảm nhiều đất phỏng. Đám người Hoàng Phủ Cung bị định tội hao tổn quốc thể nặng nề, chết chưa hết tội. Nhị hoàng tử thì vì không biết dùng người, bị Mông thân vương phạt đến mấy hành tỉnh như Thuẫn Lĩnh điều tra, sẽ mất thời gian rất dài. Còn Thất hoàng tử, ha ha, ba phần quân quyền bị cướp của Mông thân vương trở thành của Thất hoàng tử.
Quan viên tuyên chỉ rất khách sáo với Vu Nhai.
Nhị hoàng tử bị ném ra trung tâm quyền lực, Thất hoàng tử nắm giữ nhiều quyền lực hơn, đây là sự khác biệt.
Có lẽ quan viên tuyên chỉ không để bụng mấy thân phận đại nhân vật Bắc Đẩu hành tỉnh nhưng Thất hoàng tử có địa vị như hôm nay là một tay Vu Nhai tạo ra, hắn có địa vị rất cao trong mắt Thất hoàng tử. Cộng với thân phận thủ lịch long văn sư, quan viên tuyên chỉ không biết đó là gì nhưng hắn nói thu mấy phù văn sư làm đồ đệ khiến gã giật mình.
Sau khi giải thích tình huống quan viên tuyên chỉ trở về Huyền Binh đế đô báo cáo.
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng. Mông thân vương và Vu Nhai đã đến tình trạng không chết không ngừng nên hắn phải hỏi thăm.