Dựa vào trí tuệ, kinh nghiệm của nhân loại dung hợp lực lượng ma thú, tức là Vu Nhai ở trong mệnh hồng vừa có thể dùng lực lượng nhân loại vừa dùng được sức mạnh ma thú.
Bây giờ tình huống trong vô số toái hồn rồng và Xích Thố là giống nhau, Vu Nhai có thể bản năng thúc giục ma pháp rồng. Nhưng Vu Nhai không thích ứng với ma pháp chẳng bằng không dùng, cơ thể cự long mạnh mẽ cộng với kinh nghiệm chiến đấu của nàng đã đủ.
Tóm lại muốn mở gút toái hồn phải dựa vào con rồng bạo lực chiến đấu, đầy bạo lực.
Điều đáng an ủi duy nhất là chờ khi Vu Nhai hoàn thành công tác biến toàn bộ mệnh hồng toái hồn thành ngôi sao thì hắn sẽ là người hiểu rõ ma pháp rồng nhất trên Thần Huyền đại lục. Dù Vu Nhai không thể dùng nhưng nếu hắn gặp cự long sẽ có ưu thế chiến đấu rất lớn.
- Cha nó, tan vỡ đi, lão tử sử dụng cách chiến đấu của long hoàng, rồng tạp chủng nhà ngươi mơ đấu với ta?
Vu Nhai bắt đầu hành động mở gút toái hồn, mới đầu gian nan rồi dần thích ứng. Vu Nhai phát hiện công tác không quá khó khăn, nguyên nhân thì như hắn nói, hắn đã nhận truyền thừa cách chiến đấu từ bảy long hoàng. Long hoàng tất nhiên cường đại hơn rồng bình thường dù là về mặt gì. Nên rồng địch có ma pháp cũng chịu bó tay.
Từng ngôi sao mờ nhanh chóng treo trên bầu trời huyễn ảnh, mệnh hồng trên trời biến mất dần. Thời gian trôi nhanh, Vu Nhai không ngừng chiến đấu, đấu trong hiện thực, trong huyễn ảnh.
Các ma thú trong Loạn Xuyên sơn mạch gặp xui xẻo, khi Vu Nhai rảnh rỗi sẽ lấy cơ thể nhân loại dùng chiến kỹ cự long liều mạng với cự long, giống như cách hắn hóa thân Xích Thố tàn nhẫn giết đám người Hoàng Phủ Cung, Hình Uyển, Ngũ Thanh, Công Tôn Bình.
Vì càng rảnh rọt năng lực chiến đấu trong thế giới huyễn ảnh không tránh khỏi luyện tập chiến đấu trong hiện thực.
Vu Nhai một đường giết tới, đói thì trứng rồng, mệt mỏi thì ngủ, có tinh thần lại chiến đấu. Nhờ trứng rồng, đấu với rồng trong mệnh hồng tẩy lễ, Vu Nhai hầu như biến thành cự long hình người, phát ra uy nhiếp cự long.
- Grao! Grao grao!
Phía xa hễ cảm nhận được hơi thở rồng là các ma thú trốn sạch. Con ma thú sơ đoạn bát giai cụp đuôi bỏ chạy. Quá đáng sợ, tại sao trong Loạn Xuyên sơn mạch có cự long?
Không đúng, nên hỏi là tại sao trong Thần Huyền đại lục có cự long?
Suốt hai ngày không gặp ma thú làm Vu Nhai bực mình.
May mắn thanh kỳ tuấn mã thú không bỏ Vu Nhai mà đi, tuy trong mắt nó đầy khó hiểu. Uy nhiếp rồng quá quá cường đại làm thanh kỳ tuấn mã thú không cách nào chống cự, có lẽ lúc này chúng nó nghĩ mẫu thân 'tổ tiên' này năm xưa là rồng cái, bị thanh hồ kỹ vĩ thú hiếp rồi sinh ra hắn. Thanh hồ kỹ vĩ thú uy vũ, dám đè cả rồng cái.
Thanh kỳ tuấn mã thú đã không nghĩ 'tổ tiên' Vu Nhai là thanh hồ kỹ vĩ thú mà là thanh hồ kỹ vĩ thú kết hợp cự long cái tạp giao sinh ra hắn, huyết mạch tinh thuần hơn bọn chúng.
- Cha nó, hai ngày đã qua, rốt cuộc lão tử học được cách giấu hơi thở rồng, để xem đám ma thú các ngươi làm sao chạy?
Đã qua hai ngày từ khi ma thú thấy Vu Nhai là cong đuôi chạy. Vu Nhai đành vừa chạy vừa vào trong mệnh hồng trên bầu trời huyễn ảnh giải gút, không ngừng nghĩ cách giấu hơi thở rồng đi.
Cuối cùng Vu Nhai đã làm được, hắn cuồng cười. Nhưng rất nhanh có bồn nước lạnh tạt xuống đầu hắn.
Cổ Đế Long Linh trầm giọng hỏi:
- Vu tiểu tử, bảy ngày đến, đã tới Bắc Đẩu, ngươi nên về nhà trước chờ sau này có dịp lại đến?
Lần này Khắc Liệt Luân Tư không phải Khắc Liệt Luân Tư lên tiếng mà là Cổ Đế Long Linh với oán khí cực lớn. Mỗi ngày nhìn tiểu tử này tu luyện nhưng không thấy chế tạo Đế Long kiếm, Cổ Đế Long Linh thoải mái mới lạ.
- A!
Vu Nhai ngẩn người, khóe môi co giật:
- Mau vậy?
Cổ Đế Long Linh vẫn khó chịu nói:
- Đúng là mau.
Vu Nhai không tin, hắn thầm đếm. Ngày đầu tiên nhận truyền thừa, thích ứng huấn luyện. Ngày thứ hai liều mạng đấu với các loại rồng địch trong mệnh hồng, xem như đã thích ứng. Bắt đầu ngày thứ ba thì quen tay, sau đó chưa thấy đủ nên Vu Nhai tàn sát đám ma thú muốn khóc. Ngày thứ tư tiếp tục, ngày thứ năm cũng nên như vậy nhưng đến buổi tối Vu Nhai phát hiện ma thú xung quanh cảm giác đến hắn liền chạy. Ngày thứ sáu, bảy thì như bên trên đã nói, Vu Nhai cố gắng giấu hơi thở rồng đi.
- Thật sự trôi qua bảy ngày, vậy . . . Về Bắc Đẩu đi.
Vu Nhai ngần ngừ một chút, quyết định trở về Bắc Đẩu hành tỉnh. Khi đã quyết định nỗi nhớ nhung dâng trào trong lòng Vu Nhai, hắn muốn chạy tới trước mặt mẫu thân ngay. Vu Nhai hít sâu đè nén các loại cảm xúc, xoay người chạy hướng Bắc Đẩu hành tỉnh. Nếu cứ đi thẳng hướng nam sẽ vào Lạc Thiên vương quốc.
Sau mấy canh giờ, Bắc Đẩu thành Huyền Binh đế quốc, gần Á Xuyên yếu tắc có một người nguyên thủy dẫn theo trăm con ma thú hình ngựa màu xanh xuất hiện. Người đó khoác da thú, tóc rối xù, râu ria xồm xoàm, người phát ra hơi thở ma thú mãnh liệt, hình tượng này không phải người nguyên thủy thì là gì?
Người nguyên thủy mở miệng nói:
- Lạ thật, chỗ này tuy cách yếu tắc còn một khoảng nhưng theo lý thuyết ta mang nhiều ma thú xông ra từ Loạn Xuyên sơn mạch nên bị phát hiện mới đúng, tại sao im lặng như vậy?
Người nguyên thủy chính là Vu Nhai. Bảy ngày trước Vu Nhai còn chú ý hình tượng, nhưng bảy ngày nay hắn điên cuồng chiến đấu trong hiện thực và huyễn ảnh, không rảnh chú ý nhiều. Vu Nhai lười lấy y phục trong không gian giới chỉ ra thay, khoác đại da thú.
Vu Nhai lắc đầu, nói:
- Chắc sẽ không có chiến đấu gì, hoặc là huấn luyện theo lệ thường, hoặc lơ là giám thị. Thôi kệ nó, đỡ rắc rối cũng tốt.
Vu Nhai không rối rắm vấn đề Á Xuyên yếu tắc, hắn đạp chân lên mảnh đất Bắc Đẩu hành tỉnh. Vu Nhai càng muốn chạy về nhà ngay, hắn mang theo ma thú đến từ đất tận cùng phía tây Thần Huyền đại lục lao nhanh hướng Bắc Đẩu thành.
Vu Nhai không biết mẫu thân sẽ ở Bắc Đẩu thành hay Dao Quang thành, Bắc Đẩu thành gần hơn nên hắn đến đó trước.
- Lạ thật, không khí Bắc Đẩu hành tỉnh rất lạ, chẳng lẽ Cổ Duệ chi dân đến?
Vu Nhai đi qua mấy thành trấn nhỏ, không khí rất kỳ lạ, tiểu thành không náo nhiệt như trước. Vu Nhai thốt ra suy đoán xong lại lắc đầu. Cổ Duệ chi dân sẽ không đến nhanh như vậy, Vu Nhai nghĩ có lẽ đã tưởng tượng nhiều. Trong tình huống này Ma Pháp đế quốc sẽ không đánh với Huyền Binh đế quốc, tiểu quốc xung quanh càng không có can đảm. Vậy chuyện gì xảy ra?
Vu Nhai nhíu mày hỏi:
- Chẳng lẽ là ảo giác?
Vu Nhai quyết định chờ dến tiểu thành tiếp theo sẽ tìm người hỏi chuyện.
Vu Nhai hỏi vài người nhưng không rõ tình huống cụ thể, chỉ biết mấy ngày nay có một siêu đại nhân vật đến Bắc Đẩu hành tỉnh, hình như muốn giết loạn thần tặc tử gì đó. Vu Nhai hỏi mấy người, có người bảo là giết gian tế Ma Pháp đế quốc. Nói tóm lại một chủ nhân đến, chủ nhân muốn giết người, đơn giản như vậy.