24.

Tôi đang nằm nghỉ trên giường thì có tin nhắn đến.

" Lên đây đi, phòng tổng thống."- là một số lạ không hiện tên người gửi.

Dù không hiện tên nhưng tôi vẫn biết đó là Giang Chí Đình. Rõ ràng, anh ta có số điện thoại của tôi, biết tôi đi đâu làm gì nhưng không hề liên lạc với tôi trong 4 năm đó.

Thấy tôi không trả lời anh lại gửi một tin nhắn khác đến, lần này là một bức ảnh.

Khi tôi mở ra xem, đồng tử tôi khẽ co lại, tôi bật dậy rời khỏi giường sau đó chạy lên phòng anh.

" Giang Chí Đình anh có ý gì?"

"Em lo cho hắn ta như thế à?"

" Tôi lo cho bạn trai tôi chẳng phải là chuyện đương nhiên ư?"

Anh ta đưa cho tôi xấp ảnh: "Loại bạn trai này em cũng muốn ư?"

Xấp ảnh đó đều là ảnh của Gianr Khâu và những người bạn trai cũ của anh.

Tôi nhìn lướt qua, giọng mỉa mai:

" Thì sao chứ? Anh ấy song tính thì sao, tôi thích là được."

" Vậy ư? Thế bố mẹ cậu ta có chấp nhận không? Rằng cậu ta cũng là một người đồng tính?"

Anh đứng dậy, từng bước từng bước ép tôi vào cạnh bàn. Tim tôi hẫng một nhịp nếu để bố mẹ Gianr biết việc này, họ... Anh trai của Gianr Khâu là một người đồng tính nhưng vì gia đình phản đối nên đã t.u.t.u cách đây 4 năm, bố mẹ Gian bị đả kích nặng nề nên luôn thúc giục Gianr Khâu nhanh chóng yên bề gia thất.

" Vậy nên, giờ em hãy chia tay với cậu ta đi."

" Anh uy hiếp tôi?"

" Thẩm Lam, nên nhớ rằng anh chưa bao giờ là người tốt, chuyện anh muốn làm thì không ai cản được. Bằng bất cứ giá nào anh cũng phải đạt được. Anh không uy hiếp em, mà là cho em một cảnh cáo, còn nếu em không nghe theo thì anh không chắc."

" Ý anh là thứ bây giờ anh muốn là tôi? "

" Không phải là thứ, mà là người, người anh muốn vẫn luôn là em."