Herbert hơi sửng sốt, nhịn không được lần thứ hai nhíu mày.

liên tiếp hai tháng mỗi lần từ quân bộ về đến nhà đều có thể nhìn thấy tiểu nhân ngư nghênh đón cùng hắn mỉm cười ngọt ngào, khuôn mặt tươi cười ấy bất tri bất giác đã khắc sâu ở trong đầu Herbert, muốn xóa cũng xóa không được nữa rồi.

Hắn từ đấy cũng hình thành thói quen mỗi ngày đúng giờ từ quân bộ tan tầm, thói quen mặt lạnh đốc thúc tiểu nhân ngư không thích ăn cháo bột dùng xong bữa, thói quen trước khi ngủ dùng tay ấm bụng cho hệ tiêu hoá yếu ớt của tiểu nhân ngư ...... Mà thói quen thật là một điều đáng sợ.

Hạ Hi bên này căn bản vẫn luôn suy nghĩ cười như thế nào mới hợp quy cách là nụ cười của tiện thụ vì vậy chỉ có thể lấy số lượng chiến thắng chất lượng, cuối cùng sau khi cậu liên tục đối với Herbert cười suốt ba tháng, hệ thống đã phải nhắc nhở: "Chúc mừng nhiệm vụ chi nhánh ' vừa thấy người liền vui vẻ ' hoàn thành, khen thưởng 300 tích phân."

Hạ Hi thật sâu cảm thán, Tiện thụ thật sự là một kỹ thuật sống, cậu cảm thấy chính mình chỉ sợ vĩnh viễn đều không thể lĩnh ngộ được.

giá trị Sủng ái cũng bất tri bất giác khi Hạ Hi không chú ý tăng lên 35, vì thế Hạ Hi lại lần nữa gặp phải vấn đề không biết làm thế nào để xoát giá trị bị ngược.Đặc biệt sau khi biết được ở thế giới này nhân ngư được pháp luật bảo vệ vô cùng nghiêm khắc đến mức không một ai có suy nghĩ làm tổn hại đến nhân ngư, Hạ Hi cảm thấy càng thêm buồn rầu, đến cả cái đuôi ánh vàng xinh đẹp cũng trở lên hơi ủ rũ.

"Làm sao vậy?" Herbert nhìn Hạ Hi từng chút từng chút một chọc chọc cháo dinh dưỡng, căn bản là không chú ý ăn, lạnh lùng nói: "Không ăn xong cơm, về sau liền đừng nghĩ đến việc ăn thịt."

Hôm qua Kevin lại mang theo bác sĩ của viện nghiên cứu tới xem bệnh, kết quả là dạ dày Hạ Hi đã khôi phục rất nhiều, có thể ăn được một ít thịt đã qua xử lý và nấu kĩ, cho nên giữa trưa Hạ Hi liền híp mắt thỏa mãn uống canh xương hầm.

ánh mắt sắc bén của nam nhân làm Hạ Hi ngay lập tức nghĩ đến Herbert căn bản không thích nhân ngư mà thích cơ giáp chiến hữu của hắn, trong đầu lập tức nhảy số, cảm thấy như vừa mở ra một cánh cửa mới: Nếu cậu làm hỏng cơ giáp mà Herbert yêu tha thiết thì sao nhỉ......

Cơm nước xong Hạ Hi liền mở ra quang não xem phim hoạt hình, chỉ vào hình ảnh trên đó đối với Herbert lặp lại: "Cơ giáp, cơ giáp."

Bởi vì trẻ vị thành niên nhân ngư nói rất ít, vì thế Hạ Hi tận lực không mở miệng, kể cả mở miệng cũng chỉ nói ra những từ đơn ngắn gọn.

Trên màn hình đang chiếu đến phần cha của nhân vật chính xả thân chiến đấu với trùng tộc mà hy sinh, chỉ còn lại bộ cơ giáp đã bị tàn phá, vì thế thiếu niên cố nén bi thương kế thừa cơ giáp của cha mình.

Chẳng qua chỉ là một kịch bản thiếu niên anh hùng cổ điển nhưng thần sắc Herbert lại nháy mắt trở nên thâm trầm, tận lúc Hạ Hi kéo kéo ống tay áo hắn, hắn mới hồi phục tinh thần, "Phải, cái này kêu cơ giáp."

"anh , muốn xem."

Herbert lập tức nghe hiểu ý Hạ Hi, "Muốn xem cơ giáp của ta?"

"Ân, muốn."

"Nó ở quân bộ," Hạ Hi thấy quả nhiên thần sắc của Herbert khi nhắc tới cơ giáp ôn hòa vài phần, "Nó đang có vài vấn đề nhỏ, kĩ sư cơ giáp ở quân bộ đang giúp nó cải tiến."

Hạ Hi ngay sau đó liền nói: "Đi quân bộ xem."

Herbert không rõ vì sao Hạ Hi bỗng nhiên lại nảy sinh hứng thú đối với cơ giáp của hắn, chẳng lẽ là nghe được từ quang não hoặc từ phía quản gia về chiến tích của hắn nên nhất thời sinh ra tò mò, chính là không hiểu tại sao, một kẻ nổi danh máu lạnh như hắn lại không thể nhẫn tâm cự tuyệt bất kì yêu cầu gì của tiểu nhân ngư, huống chi đây là lần đầu tiên đối phương yêu cầu mình.

"Hiện tại không được, quá muộn, cần yêu cầu đúng giờ đi ngủ." Herbert cuối cùng lên tiếng: "Ngày mai chúng ta đi."

Trở thành nhân ngư đầu tiên bước chân vào quân bộ, dù cho có tôn đại Phật Herbert đi cùng, Hạ Hi vẫn không thể tránh khỏi trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Kỳ thật mọi người trong quân bộ chờ mong Hạ Hi đã lâu, đặc biệt là sau khi chứng kiến tướng quân từ lúc có tiểu nhân ngư thay đổi rõ rệt, từ việc trên bàn làm việc gọn gàng bỗng xuất hiện thêm mấy đĩa phim chiếu về nhân ngư, sổ tay dưỡng dục người cá, bách khoa toàn thư về những điều cần chú ý khi dưỡng dục nhân ngư trẻ vị thành niên, như thế nào cùng tiểu nhân ngư của bạn câu thông......

Phải biết là, ngay cả mấy tên tân binh cao to cực kỳ ngưỡng mộ tướng quân đều bị khí độ nghiêm khắc cùng lãnh khốc của hắn dọa đến kinh hồn táng đảm, vậy thì những sinh vậy mềm mại tinh tế như nhân ngư chẳng phải trực tiếp bị dọa khóc sao? Tinh tế sao có thể tồn tại một nhân ngư không sợ hãi tướng quân?

Quả nhiên là sống lâu mới được mở mang tầm mắt, nhân ngư như vậy vẫn còn tồn tại và càng may mắn là bọn họ cuối cùng cũng được gặp.

tiểu nhân ngư với cái đuôi kim sắc ngoan ngoãn nằm trong ngực đại tướng quân, không khóc, không nháo, chỉ thấy một đôi mắt xinh đẹp tò mò xuyên thấu qua bả vai tướng quân nhìn đông nhìn tây, quả thực đáng yêu đến mức làm bọn họ chỉ muốn quỳ xuống.

Đáng tiếc mọi người chỉ kịp nhìn trong tích tắc, còn chưa kịp nhìn kỹ, Herbert đã rảo bước mau chóng ôm Hạ Hi tiến vào thang máy chuyên dụng, chỉ để lại hình bóng đuôi cá mờ ảo nhoáng lên rồi biến mất.

Thật sự giống như bị bàn chải cọ lấy trái tim. Vì thế, một loạt người bình thường có cho kim cương cũng không dám lại gần tổng văn phòng, vì muốn được nhìn kĩ tiểu nhân ngư,liền lấy một đống lý do để được gặp tướng quân. Cái gì mà có hồ sơ muốn đem tướng quân xem qua, tin cơ mật muốn đem tướng quân xét duyệt, thậm chí cao lớn thô kệch trung tướng ôm cái cây lau nhà điện tử, ngụy trang thành người máy gia đình, quái dị tiến đến phòng tướng quân, hỏi: "Tướng quân, tôi cảm thấy phòng ngài có mùi hôi, có yêu cầu......"

"Ta thấy thứ cần làm sạch chính là đầu óc của cậu!" Chưa nói xong đã bị Herbert không thể nhịn được đánh gãy, "Cút đi!"

"Ha ha......" Hạ Hi nhịn không được cười ra tiếng, nhìn đối phương vóc dáng hùng tráng như vậy cầm cây lau bé xíu thật sự rất giống một con gấu diễn xiếc.

Trung tướng lập tức ngẩn người, kể cả vừa bị tướng quân đuổi ra ngoài cũng vứt ra sau đầu.

Ôi mẹ ơi! y thế nhưng chọc tiểu nhân ngư cười! Tiểu nhân ngư cười rộ lên quả thực quá xinh đẹp!

Nghe được tiếng cười của Hạ Hi, Herbert cũng không tránh khỏi ngẩn người, liền không tiếp tục so đo thủ hạ giả ngu, phân phó: "Thay ta thông tri đến bộ phận phát minh nghiên cứu, yêu cầu bọn họ đưa cơ giáp của ta tới, tí nữa ta sử dụng ."

cơ giáp của Herbert căn bản đã nâng cấp xong, bị đưa đến đấu trường chờ đợi kiểm nghiệm,

Thời khắc Herbert mang Hạ Hi bước vào đấu trường, Hạ Hi liền bị vật thể đứng sừng sững giữa sân hấp dẫn.

Nó là một khối kim loại to gấp 2 lần người, cao trên 4 mét, quanh thân được bao phủ bởi một lớp kim loại đen sáng loáng, lẳng lặng đứng ở nơi đó, chỉ dựa vào hình dáng cùng thiết kế bên ngoài cũng đủ khiến người ta tâm động.

Nhân ngư cùng cơ giáp hoàn toàn là hai thái cực đối lập, một cái vô cùng cường đại cứng rắn, một cái lại yếu ớt mềm mại, dù cho Hạ Hi có luôn biểu hiện khác hẳn đồng loại, Herbert vẫn không nhịn được lo lắng Hạ Hi có thể bị loại hình giống như quái vật khổng lồ này dọa đến, thẳng đến khi thấy trong mắt Hạ Hi không hề che dấu sự kinh ngạc cùng yêu thích, hắn mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.Bên cạnh đó còn có một cảm giác xa lạ nói không lên lời kéo đến, có lẽ chính là cảm giác cao hứng khi người mình thương cũng yêu thứ mình thích. Loại cảm giác này thật sự thoải mái, khiến gương mặt lãnh lệ mọi ngày của Herbert không khỏi hiện lên một tầng ôn nhu mà chính bản thân hắn cũng không biết, hắn nhẹ nhàng mở miệng: "Nó gọi là 'Thí', là của cha để lại cho ta."

Hạ Hi chớp chớp mắt chăm chú nghe Herbert lần đầu tiên nói về quá khứ của hắn: "Cha ta từng là chiến binh mạnh nhất đế quốc, khi ông ấy còn sống, ' Thí ' luôn kề vai sát cánh theo ông ấy trong từng cuộc chiến, hiện giờ nó lại đồng hành bên ta trong từng chiến dịch...... Nó đã trải qua hơn ba lần đại tu bổ và thăng cấp, máy móc của nó đều tiên tiến và nhanh nhất đế quốc, thậm chí nó còn có thể tự ý thức hỏi chủ nhân."

Herbert nhìn về phía Hạ Hi, "Ta không biết cậu có thể hiểu được toàn bộ những gì ta nói hay không, nhưng ' Thí ' là đồng đội quan trọng nhất của ta, tựa như sinh mệnh ta vậy, ta hy vọng cậu cũng thích nó giống ta, cho nên đem nó giới thiệu cho cậu, cũng muốn giới thiệu cho nó về cậu."

Nói xong, Herbert vỗ nhẹ cơ giáp, chỉ vào Hạ Hi nghiêm túc nói: "' Thí ', đây là Tiểu Hi."

Đại cơ giáp sau khi nghe hắn nói thực sự động động thân thể chậm rãi hạ lưng đến, đầu máy bắn ra một tia sáng màu xanh dò xét từ trên xuống dưới người Hạ Hi, đồng thời một giọng nói điện tử vang lên: "Xin chào, Tiểu Hi."

"Nó có thể nói?" sự kinh ngạc trong lòng Hạ Hi đã không thể hình dung bằng ngôn ngữ, nhịn không được sờ sờ đầu cơ giáp đang vì cậu mà cúi thấp đầu.

Herbert gật đầu, "Ân, cậu có thể chơi cùng nó."

Lời này nếu để cho người khác nghe xong khẳng định sẽ cảm thấy không còn gì để nói, để một cơ giáp loại hình cơ giáp cao cấp nhất đế quốc bồi một tiểu nhân ngư chơi chẳng khác gì không biết trọng dụng nhân tài, đây rõ ràng là việc mà người máy gia đình hay làm, thật sự là lấy dao mổ trâu để giết gà. Nhưng Herbert ngữ khí lại vô cùng tự nhiên, "Cậu có thể tùy ý chỉ huy nó, nó đã nhận cậu, sẽ không làm thương tổn cậu."

Nó sẽ không thương tổn ta, nhưng chính ta lại muốn thương tổn nó thì phải làm sao? Nghĩ đến bị ngược giá trị hiện tại mới chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Hạ Hi liền nhịn không được muốn thở dài. Tựa hồ là để chứng minh lời nói của Herbert, ' Thí ' vươn tay về phía Hạ Hi, nhẹ nhàng nâng cậu lên.

Hạ Hi so với cơ giápthực sự quá nhỏ bé, nó chỉ dùng một ngón tay là có thể đem cậu niết dập nát, nhưng mà giờ phút này, đường đường là một cơ giáp chiến đấu nổi tiếng chắc chắn cùng sắc bén lại mềm nhẹ phủng nho nhỏ nhân ngư trên tay, không làm thương tổn đến cậu một phân một hào, giống như mãnh hổ bảo vệ tường vi.

Đúng lúc này, quang não Herbert đột nhiên vang lên, là âm báo dành riêng cho những người có chức vị cao, đế quốc lập tức muốn triệu khai video hội nghị, tuy ngắn gọn nhưng lại phi thường trọng yếu, yêu cầu hắn lập tức tham gia.

Xét thấy Hạ Hi cùng ' Thí ' ở chung thực hòa hợp, hội nghị cũng không kéo dài, Herbert tạm yên tâm để Hạ Hi lưu lại đấu trường, vội vàng chạy đến phòng họp tổng chỉ huy.

Nội dung Hội nghị thực sự làm người phi thường khiếp sợ: Một thị vệ hoàng gia sáng nay thay ca đột ngột phát cuồng, ý đồ công kích bệ hạ, cuối cùng bị đánh gục, sau khi chết thân thể ngoài dự đoán biến thành Trùng tộc, tin này nói lên điều gì, trùng tộc hoàn toàn có thể hóa trang thành con người? như vậy hoàn toàn dễ dàng ẩn thân vào xã hội con người đánh cắp thông tin, làm nội gián. trung tâm tình báo Nội các cùng thời gian cũng truyền đến tin tức, mỗi năm mùa xuân là mùa Trùng tộc sinh sôi nẩy nở số lượng lớn, vì mưu cầu không gian cư trú mở rộng, chúng đã kế hoạch đến mùa xuân sẽ bắt đầu một lần đối nhân loại quy mô lớn tiến công.

Cách mùa xuân tiếp theo chỉ còn ước chừng hơn nửa năm, trong khoảng thời gian này cần phải chuẩn bị kĩ càng cho chiến tranh. Video hội nghị kết thúc, Herbert lập tức triệu tập một bộ phận tướng lĩnh quan trọng , trưng cầu ý kiến mỗi người, bước đầu đàm luận chiến lược tiếp theo.

Cuộc họp vừa mới diễn ra được một nửa, đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra.

"Tướng quân, cơ giáp của ngài ở đấu trường xuất chiến! Hơn nữa khiêu chiến chính là cấp A ' tàn sát giả '!" Người tiến vào báo cáo hoảng đến quân lệnh gõ cửa đều quên mất, "Trong khoang điều khiển của cơ giáp, chính là tiểu nhân ngư của ngài ......"

-----------

Ta cảm thấy chương này khá hồi hộp nên ta quyết định để mọi người chờ đến ngày mai mới đăng chương mới ~~^V^~~ ahihi