Nữ lão sư nhìn Trang Dịch một lát, cuối cùng nhẹ gật đầu.

Học viện vì phòng ngừa tình huống đột phát, trong ba vị lão sư, vị lão sư giới thiệu cho Trang Dịch Tam Sinh Điệp liền là một phụ hồn sư vĩ đại, hơn nữa còn là chủ công chữa trị.

Đã được nữ lão sư cho phép, vị lão sư này đi lên phía trước một bước, một hư ảnh con cá nhỏ bạch sắc thoáng hiện sau lưng lão sư, có chút nhảy lên, nhảy tới trên tay lão sư, hào quang bạch tử sắc bao trùm lấy tay phải vị lão sư này, hắn đưa tay phải ra, sờ trên vết thương của Lôi Tu.

Lôi Tu thân thể cũng dần dần bị tia sáng này bao trùm, từ từ, vốn là huyết ngừng, sau đó xương cốt cùng huyết nhục bên trong, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục.

Trang Dịch ở kiếp trước trên chiến trường đã từng bái kiến hồn sư hệ chữa trị, không nói đến ai khác, Tưởng Tuyên chính là một tên trong đó. Đã từng, Trang Dịch cũng thấy tận mắt qua hồn sư chữa trị miệng vết thương, đối với hồn sư hệ chữa trị mà nói, đối tượng cấp bậc càng cao, càng là khó có thể chữa trị.

Đáng tiếc Lôi Tu cấp bậc mặc dù thấp, bị thương lại vô cùng nghiêm trọng, vị lão sư này vì giúp Lôi Tu chữa trị, hiển nhiên thật công phu, không chỉ có chữa trị phi thường tốt, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh.

Khi miệng vết thương Lôi Tu liền da khép lại sau, vị lão sư này thu tay về.

Trang Dịch cúi đầu nhìn miệng vết thương Lôi Tu, trừ lông bên trên chưa mọc trở về, đã nhìn không ra dấu vết bị thương rồi. Nhưng mà mặc dù miệng vết thương chữa trị, Lôi Tu lại vẫn chưa có tỉnh lại.

Tựa hồ đoán được Trang Dịch suy nghĩ cái gì, chữa trị lão sư nói: “Nó quá nhỏ, bị thương nặng như vậy, còn chảy không ít máu, lão sư chỉ có thể bảo chứng khiến miệng vết thương của nó khép lại, về phần có thể tỉnh lại hay không, sau khi tỉnh lại có thể hay không có ảnh hưởng gì, chỉ có thể nhìn vận khí của nó.”

Trang Dịch ôm Lôi Tu, cung kính hướng hai vị lão sư cúi đầu: “Cảm ơn lão sư.”

Mặc dù không biết Lôi Tu tình huống như thế nào, nhưng Trang Dịch trong đầu tinh thần không gian đã từng bước ổn định lại, dù sao Lôi Tu là triệu hoán thú của Trang Dịch, khế ước lực lượng dùng Trang Dịch làm chủ, Lôi Tu dù cho tử vong, cho dù có thể mang đến ảnh hưởng cho Trang Dịch, cũng không phải trí mạng, lúc này Lôi Tu không có nguy hiểm tánh mạng, tinh thần không gian của Trang Dịch tự nhiên khôi phục bình thường. Trang Dịch tin tưởng, Lôi Tu có thể ở nơi như không gian loạn lưu sống sót, điểm ấy thương nhất định sẽ không để cho nó vĩnh viễn ngủ say.

“Tốt rồi, đến cùng là chuyện gì xảy ra.” Nữ lão sư thấy tình huống ổn định lại, nhìn Trang Dịch cùng nhân viên chăn nuôi kia, uy nghiêm mà nói.

Trang Dịch ôm Lôi Tu, hắn nguyên bản định đối người này báo đáp lòng cảm kích một chút, dù sao Trang Dịch là từ trong tay nàng bắt được Lôi Tu, nhưng tưởng tượng đến tâm tình tức giận vừa rồi Lôi Tu truyền tới, cùng với về sau tận mắt nhìn đến hình ảnh Lôi Tu bị thương, trong mắt thần sắc không tự giác trở nên băng lãnh: “Ta đang nói chuyện với Vệ Cẩn, đột nhiên cảm giác được ma thú của ta gặp nguy hiểm, cho nên vội vàng đi tới, kết quả đúng lúc chứng kiến ma thú của ta phẫn nộ trảo thương cánh tay của nàng, mà nhân viên chăn nuôi lập tức sai khiến hồn thú của nàng, muốn giết chết ma thú của ta!”

“Ma thú này mặc dù là hổ con, nhưng lại tràn đầy tính công kích!” Nhân viên chăn nuôi nghe vậy, lập tức nói, “Ta ôm nó điều tra tình huống, kết quả đột nhiên bị nó công kích, thậm chí bị thương, cho nên dưới tình thế cấp bách liền…”

“Ngươi nói láo, trước khi nó công kích trước ngươi, ngươi nhất định làm gì nó, bằng không dùng tính tình dịu dàng ngoan ngoãn của nó là tuyệt đối sẽ không công kích người trước.” Trang Dịch nói.

“Ta chỉ kiểm tra thân thể của nó một chút, đồng thời ta phát hiện, nó không phải một con mèo con, mà là một con hổ con.” Nhân viên chăn nuôi nói, “Con ma thú này phi thường giảo hoạt, thấy ta phát hiện chủng loại của nó, lập tức thẹn quá thành giận, dịu dàng ngoan ngoãn cùng e lệ lúc trước tất cả đều là giả vờ.”

Trang Dịch nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía các lão sư, hắn tin tưởng nghe xong đối thoại của bọn họ, các lão sư tự có quyết đoán.

“Chẳng qua là phát hiện chủng loại mà thôi, có cái gì tốt thẹn quá thành giận.” Nữ lão sư nhìn nhân viên chăn nuôi nói, “Huống chi, ngươi thân là hồn sư, thậm chí ngay cả một đầu dã thú tuổi nhỏ cũng đánh không lại, bị thương có lẽ tự mình kiểm nghiệm, mà không phải sát hại ma thú của đệ tử!”

Nhân viên chăn nuôi thấy nữ lão sư vậy mà đứng ở bên phía Trang Dịch, lập tức sốt ruột: “Không phải như thế, ta phát hiện đầu ma thú này có chút không tầm thường, trong cơ thể nó có năng lượng tựa hồ không giống ma thú bình thường!”

“Hả?” Nữ lão sư có chút nhướng mày, “Có cái gì không giống.”

“Thời điểm ta kiểm tra thân thể của nó, phóng ra hồn lực, kết quả bị nó hấp thu.” Nhân viên chăn nuôi nói.

Ba vị lão sư học viện Bardon nghe vậy, lập tức lộ vẻ xúc động.

Sau khi hồn sư có được hồn thú, lực lượng lợi dụng hồn thú phóng xuất ra được gọi là hồn lực, ví dụ như lúc nãy chữa trị hồn sư chính là dùng hồn lực cứu chữa Lôi Tu. Hồn lực mạnh yếu là căn cứ quyết định cấp bậc hồn thú, mà tốc độ tăng trưởng hồn lực cùng tiên thiên tinh thần lực có quan hệ. Như Tưởng Tuyên cùng Thượng Thanh Vân liền đã có được hồn lực, Trang Dịch mặc dù hiện tại cũng có thể trở thành hồn sư, nhưng bởi vì còn chưa học được vận dụng, bởi vậy còn không có cái này.

Hồn lực cho tới bây giờ đều chỉ có thể phát ra, cho tới bây giờ chưa từng nghe qua có ai có thể thôn phệ hồn lực, đặc biệt là loại tình huống này còn xuất hiện ở trên người một con ma thú cực kỳ nhỏ yếu, liền càng đáng giá chú ý.

“Nhìn ra được nó là cái giống gì sao?” Nữ lão sư lập tức hỏi.

“Nhìn không ra.” Nhân viên chăn nuôi lắc đầu, “Có lẽ điều này cũng cùng nó biến dị có quan hệ, ta vốn nghĩ hảo hảo nghiên cứu một chút, không nghĩ tới bị nó mãnh liệt chống cự.”

“Vậy ngươi cũng không nên ra tay tổn thương ma thú của đệ tử.”

“Nó ngay cả hồn lực của ta đều có thể hấp thu, ta hoài nghi thể chất của nó cũng có chút đặc thù, cho nên ra tay nặng chút.” Nhân viên chăn nuôi nói, “Hơn nữa phụ cận có các ngươi này vài tên phụ hồn sư cường đại tại, thế nào cũng sẽ không khiến nó tử vong.”

“Vậy khi hồn thú của ngươi công kích nó có gì khác thường hay không?” Nữ lão sư hỏi.

“Không có, khả năng bởi vì quá yếu ớt, chỉ có thể thừa nhận hồn lực tương đối ôn hòa.”

Thấy lực chú ý của các lão sư cùng nhân viên chăn nuôi đều bị hai chữ “thôn phệ” hấp dẫn đi, Trang Dịch nhìn nhân viên chăn nuôi một bộ dáng nghiêm túc thảo luận cùng lão sư, hắn tự nhiên không có khả năng khiến nhân viên chăn nuôi thực hiện được, tránh được trách phạt như vậy.

Trang Dịch nhìn nhân viên chăn nuôi hỏi: “Nói như vậy, là ngươi phát hiện ma thú của ta có lực lượng thần kỳ, cho nên muốn càng thêm tỉ mỉ dò xét thân thể nó, kết quả nó không phối hợp, bị thương ngươi, cho nên ngươi mới động thủ?”

Nhân viên chăn nuôi nhẹ gật đầu: “Không sai.”

Trang Dịch khóe miệng câu ra một vòng cười lạnh: “Vậy ngươi vì cái gì giết nó? Trong cơ thể nó có lực lượng thần bí, bất luận đối với ta hay là đối với học viện, cũng sẽ là chuyện tốt, ngươi lại thừa cơ động thủ giết nó, có mục đích gì? Không cần nguỵ biện ngươi không có sát tâm, miệng vết thương của nó ở cổ, là nơi trí mạng nhất! Ta xem, ngươi nhất định là có cái bí mật gì không thể cho ai biết, cho nên mới muốn động thủ!”

Trang Dịch nói xong, quay người nhìn về phía ba vị lão sư: “Lão sư, ta từng nhìn thấy trên sách vở, nghe nói, một vài hồn sư cao cấp, có thể sử dụng một loại thủ pháp, cướp đoạt lực lượng của hồn sư hạ đẳng hoặc là ma thú, sau đó chuyển hóa cho mình dùng…”

Loại thủ đoạn này vài năm sau sẽ khiến sóng to gió lớn, là vì hành vi cướp đoạt của một đám hồn sư cao cấp này, mới làm cho dị ma sau này có thể thuận lợi xâm lược, dễ dàng đã khống chế một ít cao cấp hồn sư nhân loại, làm cho nhân loại tạo thành tổn thất không thể đo lường. Đương nhiên điểm này Trang Dịch bây giờ là tuyệt đối sẽ không nói, tung tích dị ma ít nhất phải hai năm về sau mới xuất hiện, hiện tại thịnh thế an ổn, hắn một cái hồn sư vừa mới nhập học năm nhất, nói cái này căn bản sẽ không ai tin.

“Trang Dịch, ngươi đừng có ăn nói bừa bãi, tùy ý vu oan người tốt!” Nhân viên chăn nuôi nghe xong những lời Trang Dịch nói, lập tức giận tím mặt, tựa hồ bị chọc lấy đau nhức bình thường, mãnh liệt đi về phía trước vài bước chỉ vào Trang Dịch muốn động thủ, lại kịp thời bị nữ lão sư kia cản lại.

“Trịnh Phương, chúng ta những lão sư này còn đang ở đây mà ngươi dám động thủ với đệ tử, ngươi có còn đem chúng ta để vào mắt hay không!”

Nữ lão sư nghiêm nghị nói xong, quanh thân mãnh liệt phát ra một cổ khí thế cường đại, một con rết hư ảnh vẻ mặt dữ tợn từ phía sau nàng nhảy lên cao, người xung quanh nhìn thấy con rết to như vậy, mặc dù là hư ảnh, tất cả đều sợ hãi kêu lên một cái, không ít nữ sinh thậm chí mặt mũi trắng bệch.

Nhân viên chăn nuôi bị nữ lão sư hung hăng răn dạy, con rết kia mặc dù chỉ là chợt lóe lên, rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa, nhưng vừa mới trong nháy mắt đó, uy áp đáng sợ thiếu chút nữa làm nàng ngồi bệt xuống đất, nhân viên chăn nuôi thái dương lập tức toát mồ hôi lạnh: “Xin lỗi, ta quá vọng động rồi…”

Khí thế toàn thân nữ lão sư lập tức thu lại, khôi phục bộ dáng bình tĩnh lúc trước, nhưng người ở chỗ này rốt cuộc không ai dám nhìn thẳng ánh mắt vị lão sư này nữa rồi.

Trang Dịch ngơ ngác nhìn nữ lão sư, trong nội tâm kinh ngạc so với người khác càng nhiều.

Ở kiếp trước dị ma đại chiến, các lão sư học viện Bardon cũng phần lớn lên chiến trường, mang theo các học viên cùng nhau chiến đấu. Trang Dịch do là người bình thường, không thể phân phối cùng một chỗ với người học viện Bardon, nhưng là không ngại hắn nghe thấy uy danh những người này. Một trong số đó chính là hồn thú con rết cấp tám, nữ vương hồn sư Thượng Quan Tịnh, chỉ bằng nàng một người trên chiến trường phát huy tác dụng, có thể so với năm cái hồn sư cấp tám!

Đại lục quy định, hồn sư cấp tám thống nhất xưng là vương hồn sư, chỉ có hồn sư cấp chín trở lên mới có tư cách phong hào, nhưng mà nữ hồn sư này lại bằng vào cống hiến của nàng cùng với anh dũng đối với chiến trường, được tất cả mọi người sớm phong hào vi “Độc quái nữ vương”. Nàng mặc dù là một phụ hồn sư, nhưng hồn thú con rết của nàng không chỉ có có thể sử dụng độc đến phụ trợ đồng đội, trong quần chiến cũng phát huy tác dụng cực lớn, hơn nữa còn vừa có khả năng tấn công, quả thực có thể so với ba hệ hồn sư, những người đã từng nâng đỡ nàng, cũng không khỏi được vẻ mặt kính nể, dù sao nữ tính vốn là nhu nhược, Thượng Quan Tịnh lại thiết huyết như thế, liền không ít nam tính hồn sư đều sinh lòng bội phục.

Đáng tiếc trong một hồi chiến dịch, bởi vì dị ma mai phục, Thượng Quan Tịnh vì để cho đồng đội trở về, dứt khoát lựa chọn cản phía sau, cuối cùng hi sinh.

Trang Dịch nhìn Thượng Quan Tịnh lúc này đứng ở trước mắt, nghĩ đến nàng ở kiếp trước uy danh, trong nội tâm lập tức vô cùng kính nể.

Đúng lúc này, Thượng Quan Tịnh quay đầu nói với Trang Dịch: “Trang Dịch, một việc không có chứng cớ, không thể nói lung tung, thực lực của nàng không đủ để cướp đoạt bất luận cái gì sinh mệnh lực lượng, điểm này ta có thể chứng minh.”

Lúc này chuyện Lôi Tu quan trọng hơn, Trang Dịch đem chút ít trí nhớ ở kiếp trước trước dứt bỏ, cung kính nói với Thượng Quan Tịnh: “Lão sư, có lẽ thực lực của nàng còn chưa đạt tới cảnh giới hồn sư cao cấp, nhưng là nhân viên chăn nuôi này đến từ phụ hồn sư thế gia Trịnh gia, ta lúc trước may mắn đọc được một quyển sách, từng đề cập phụ hồn sư Trịnh gia có một loại gia tộc bí thuật, trong đó trùng hợp bao hàm một chiêu này.”

Thượng Quan Tịnh nghĩ nghĩ, lúc này mới nói: “Giống như xác thực như thế, ngươi chưa nói chỉ sợ ngay cả ta đều quên… Trang Dịch, trong chúng đệ tử nghe đồn ngươi học thức uyên bác, xem ra cũng không phải là không có lửa thì sao có khói.” (lời đồn vớ vẩn)

Trang Dịch cúi đầu, thần thái cực kỳ khiêm tốn. Hắn ở kiếp này căn bản không có thời gian đọc sách, hiểu rõ tất cả đều là ở kiếp trước từ thư viện xem xét, trong đó không ít nội dung đều là bát quái sử về những thế gia này, có trời mới biết thư viện trường vì cái gì thả những tạp thư này, lúc ấy chẳng qua là đến xem bát quái, dù sao hắn căn bản không có cách nào tiếp xúc những đệ tử thế gia này, không thể tưởng được ở kiếp này ngược lại lại có tác dụng lớn.