Một hài tử khác có được Chí Cao Thần Lực, tên là Tần Bất Phụ, chính là Hắc Điệp tiên tử sinh.

Tiểu tử này không hợp Tần Thiên Thừa, thậm chí có chút ghen ghét Tần Thiên Thừa.

Nếu không có Tần Thiên Thừa, hắn chính là Thiên tử được cả Hồng Mông tán thưởng, bởi vì so với thiên tử thiên nữ khác mà nói, thiên phú của hắn cực mạnh.

Vừa nghĩ tới Tần Bất Phụ, lực chú ý của Tần Quân liền chuyển hướng Tần Bất Phụ.

Giờ phút này, Tần Bất Phụ đang cùng Cơ Bất Bại tu luyện.

Bây giờ Cơ Bất Bại sớm đã đạt tới Bất Hủ Pháp Tiên Thiên, đương nhiên, may mắn mà có Tần Quân trợ giúp, chinh triệu thành Thần Ma.

Hai ông cháu đang ở thái cổ tiềm tu.

Tần Bất Phụ người mặc áo đen, khuôn mặt lạnh lùng, kế thừa dung mạo của Tần Quân cùng Hắc Điệp tiên tử, như là công tử từ trong bức họa đi ra.

Cơ Bất Bại ngủ gật ở trên một tảng đá lớn, trong miệng còn ngậm một cọng cỏ.

Vừa ngủ vừa vỗ mông.

Tên này càng ngày càng không có chính hình.

Tần Bất Phụ nhịn không được mở mắt, nói:

- Gia gia!

Thanh âm của hắn cực lớn, chấn động đến toàn bộ bát hoang rung động kịch liệt.

Cơ Bất Bại dọa đến khẽ run rẩy, vội vàng xoay người ngồi dậy, khi hắn lấy lại tinh thần, nhìn thấy Tần Bất Phụ nhìn mình chằm chằm, lập tức tức hổn hển nói:

- Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo! Cẩn thận ta treo ngược ngươi lên đánh!

Tần Bất Phụ cũng nổi giận, hỏi:

- Đã nói mang ta đi tu luyện? Ngươi chỉ biết ngủ!

Cơ Bất Bại nói năng hùng hồn đầy lý lẽ:

- Ta là để ngươi thư giãn một tí!

- Tiểu tử ngươi quá vội vàng, so với Thiên Thừa kém quá xa!

Nghe vậy, Tần Bất Phụ tức giận đến cái trán nổi gân, hắn ghét nhất người khác so sánh hắn với Thiên Thừa, nhưng hắn hiểu được Cơ Bất Bại là cố ý kích thích hắn, không thể để cho Cơ Bất Bại đạt được.

- Hừ!

Hai tay của hắn khoanh ở trước ngực, hừ lạnh một tiếng nói:

- Nếu như ngươi không muốn dạy ta, có thể, ta đi tìm Huyền Đế!

Huyền Đế là Trưởng Tham Thương!

Hắn đối với con trai của Thiên Đế rất có hứng thú, vẫn muốn thu đồ đệ.

Cơ Bất Bại nghe xong, lập tức mặt giãn ra vui cười, nói:

- Bất Phụ a, ngươi sao có thể như vậy! Gia gia bản lĩnh lớn lắm!

Một già một trẻ, bắt đầu đấu võ mồm, nhìn như cãi lộn, nhưng cực kỳ ấm áp.

Tần Quân mỉm cười, đối với Tần Bất Phụ ghen ghét, hắn nhìn ở trong mắt, nhưng không có để ở trong lòng, bản tâm của Tần Bất Phụ không xấu, huống chi Tần Thiên Thừa còn rất ưa thích hắn.

Trong các huynh đệ tỷ muội, Tần Thiên Thừa thích Tần Bất Phụ nhất, cho dù Tần Bất Phụ luôn châm chọc khiêu khích hắn.

Có lẽ là bởi vì Chí Cao Thần Lực tồn tại.

Đúng lúc này, trong bát hoang bỗng nhiên xuất hiện một đạo hắc khí, vô cùng tà ác, nó xé rách không gian, cấp tốc đánh tới Tần Bất Phụ.

Trong Thiên Đế Thần cung.

Sắc mặt của Tần Quân đại biến, lúc này biến mất tại nguyên chỗ.

- Xú lão đầu! Ngươi còn khoác lác! Nếu không có phụ hoàng ta, ngươi có thể có thành tựu hôm nay?

Tần Bất Phụ chỉ cái mũi của Cơ Bất Bại mắng, đúng lúc này, một đạo hắc khí như mũi tên đánh tới Tần Bất Phụ.

- Cẩn thận!

Cơ Bất Bại vội vàng đẩy Tần Bất Phụ ra, bởi vì hết thảy phát sinh quá nhanh, hắn cũng không kịp né tránh.

Oanh một tiếng!

Một bóng người vĩ ngạn ngăn ở trước hai ông cháu, chính là Tần Quân.

Hắn một chưởng vỗ về phía hắc khí, đánh bay hắc khí kia.

Bát hoang đại lục trực tiếp vỡ nát, vô số ngôi sao hóa thành tro bụi.

Cuồng phong tứ ngược, Cơ Bất Bại cùng Tần Bất Phụ vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, khi thấy bóng lưng của Tần Quân, bọn hắn đều sửng sốt.