Hoa...

Hơn một tỉ sinh linh đều trừng to mắt, hít vào khí lạnh, không thể tin được mình thấy một màn này.

Lăng Đế lại bị đánh bay?

Khánh Đế động dung, Chính Hoa Tà Phật ngạc nhiên, Đại Năng còn lại cũng giật nảy mình

Đây chính là Lăng Đế!

- Làm sao có thể!

Tiêu Lang cao giọng nói, phảng phất như phàm nhân thấy quỷ, hơn mười vị Tạo Hóa Thái Hư Tôn ở bên cạnh cũng đang kinh ngạc thốt lên, Lý Viêm Long càng quỳ xuống, ngồi liệt trên mặt đất

Thoát ly Bất Bại kiếm, toàn thân Cực Đế buông lỏng, thở dài ra một hơi.

Lúc trước một khắc ấy, hắn cảm giác linh hồn của mình sắp bị Bất Bại kiếm hấp thu, để hắn chưa tỉnh hồn

Đồng thời hắn âm thầm kinh ngạc thực lực của Tần Quân, Bất Bại kiếm ngay cả hắn cũng thúc thủ vô sách, Tần Quân lại nhẹ nhõm ném đi, rất khó tưởng tượng thực lực của bọn hắn chênh lệch

- Hắn đến cùng là ai?

- Thiên Đế a, trách không được hắn sử dụng tên Thiên Đế, còn có thể bình yên vô sự.

- Thiên Đế? Nguyên lai là hắn!

- Dám phản kháng Lăng Đế, Thiên Đế chết chắc!

- Vừa rồi chỉ là Lăng Đế không có chú ý, nếu đối kháng chính diện, Thiên Đế hẳn phải chết!

Các sinh linh bắt đầu châu đầu ghé tai, cho dù Lăng Đế biểu hiện quá mức bá đạo, bọn hắn vẫn đứng ở bên Lăng Đế

- Ngươi tránh ra, ta có thể đối chiến!

Cực Đế cắn răng nói, vẫn duy trì trạng thái Ngũ Tướng Thông Thần, sát ý trong mắt so với lúc trước càng sâu, hận không thể xé nát Lăng Đế

Tần Quân không để ý đến hắn, vẫn nhìn chằm chằm Lăng Đế nói:

- Trận chiến này tính ngươi thắng, như vậy kết thúc đi!

Nếu không phải dựa vào Bất Bại kiếm, Lăng Đế chưa hẳn có thể chiến thắng Cực Đế

Nhưng pháp bảo cũng là một bộ phận của thực lực, Tần Quân không có nhiều lời, mặc kệ như thế nào, hắn cứu được Cực Đế.

Tương lai còn rất xa, hắn cần bồi dưỡng một số hạt giống tốt.

Vô luận là Tô Đế, hay Cực Đế, đều hợp khẩu vị của hắn.

Lăng Đế run rẩy tay trái, sắc mặt âm trầm nhìn về phía Tần Quân, Bất Bại kiếm cấp tốc bay trở về trong tay hắn, hắn cắn răng nói:

- Không thể thả hắn đi! Hắn chính là đại kiếp tà số, ngày sau thế tất sẽ đi tà đồ, đến lúc đó Hồng Mông Thần linh cũng không làm gì được hắn!

- Thì tính sao, trẫm chỉ biết hiện tại hắn không có đi đến tà đồ.

Tần Quân mặt không biểu tình nói, hắn ghét nhất Vận Mệnh, cho dù tương lai Cực Đế có khả năng thật biến thành tà số, nhưng hiện tại Cực Đế không phải.

Không thể bởi vì tương lai như thế nào, liền mạt sát một người trước mắt.

- Ngươi…

Lăng Đế tức giận đến không biết nói cái gì, lời đã đến mức này, Tần Quân còn tùy hứng

Trong lúc nhất thời, hình tượng vĩ đại của Tần Quân ở trong lòng hắn bắt đầu sụp đổ

Thiên Đế trong lòng của hắn, hẳn là vì Hồng Mông suy nghĩ.

Dù sao Thiên Đế thế là Thần linh sớm nhất của Hồng Mông, thậm chí có khả năng đản sinh ở trước Hồng Mông

- Hắn đúng là tà số! Không thể thả đi!

Đúng lúc này, Chính Hoa Tà Phật bỗng nhiên mở miệng nói, mặc dù hắn là Tà Phật, nhưng uy vọng cực cao, ngay cả hắn cũng nói như thế, chúng sinh bắt đầu lấy ánh mắt khác thường nhìn chăm chú về phía Cực Đế

Chẳng lẽ ngày sau Cực Đế thật sẽ hủy diệt Hồng Mông?

- Gia hỏa này…

Tô Đế nhìn về phía Chính Hoa Tà Phật, chau mày lẩm bẩm.

Đường Khuynh Thiên cũng nhìn về phía Chính Hoa Tà Phật, nhẹ giọng nói:

- Mẹ! Ghét nhất là hòa thượng! Không nghĩ tới Hồng Mông cũng có hòa thượng!

Trong Hồng Mông Giới cầu, Tần Quân liếc mắt nhìn Chính Hoa Tà Phật, tên này rõ ràng là e thiên hạ bất loạn.

Ngươi một cái Tà Phật, có ý tứ mắng người ta là tà số sao?

Tần Quân quay người, đi về phía Cực Đế, không nhìn chúng sinh, chuẩn bị dẫn Cực Đế đi

- Coi như ngươi là Thiên Đế! Cũng không thể cứu hắn!

Lăng Đế gầm thét nói, hắn nhìn ra được cảnh giới của Tần Quân, mới Tạo Hóa Thái Hư Tôn hậu kỳ, tuy bày ra thực lực cao thâm mạt trắc, nhưng cảnh giới ở đó, hắn cần gì e ngại?

Hắn đã sớm nghe nói Tần Quân vào luân hồi, đây chính là thời điểm Tần Quân yếu nhất