- Thú vị, quả nhiên là nhân quả luân hồi.

Tần Quân nhìn 36 viên Thời Không châu lơ lửng trước mặt, cười khẽ.

Nói xong, hắn liền nhắm mắt, Thời Không châu tan nhập trong Thần Thoại Hệ Thống, bây giờ Thần Thoại Hệ Thống vô hình, tồn tại ở trong đầu hắn, chỉ có hắn có thể nhìn thấy

Muốn sáng tạo Thần Thoại Hệ Thống, chính là sự tình dài dằng dặc, cũng may Tần Quân không vội.

Sau khi Đấu Chiến Thắng Phật, Vũ Văn Thành Đô, Lục Ngô xuất thế, cũng không cùng một chỗ xông xáo, mà tách ra, riêng phần mình xông xáo

Dẫn đầu xông ra danh tiếng không phải Đấu Chiến Thắng Phật, mà là Vũ Văn Thành Đô

Đấu Chiến Thắng Phật cũng không phải Tề Thiên Đại Thánh, đã hiểu được thu liễm tâm tính, nhưng Vũ Văn Thành Đô vốn là Hỗn Thế Ma Vương, ở thời kỳ Tùy Đường, nếu không gặp được quái thai Lý Nguyên Bá, hắn thiên hạ vô địch.

Lục Ngô điệu thấp nhất, độc bá một phương, an tâm tu luyện

Sau khi Vận Mệnh thành lập, Hồng Mông giết chóc cũng dần dần giảm bớt, tuy đây chỉ là tạm thời, sớm muộn gì cũng sẽ bắn ngược

Bởi vì Vận Mệnh không có khả năng vĩnh viễn áp chế chúng sinh.

Càng ngày càng nhiều Hồng Mông sinh linh đạt tới Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh, nhưng vẫn không có sinh linh đột phá Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh, phảng phất như là cực hạn, giống như Tần Quân không cách nào siêu việt Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh.

Không biết đi qua bao lâu.

Cửu Cung Thuỷ Đế đang ngồi xếp bằng luyện công bỗng nhiên mở mắt, trong mắt bắn ra tinh quang, thì thào nói:

- Hồng Mông nên có giới hạn, nên có phương vị.

- Ta nói, chính là Cửu Cung trật tự!

- Càn Cung, Khảm Cung, Cấn Cung, Chấn Cung, Trung Cung, Tốn Cung, Ly Cung, Khôn Cung, Đoái Cung, chia làm Hồng Mông Cửu Phương.

Cửu Cung Thuỷ Đế lâm vào trạng thái huyền ảo khó giải thích, giờ khắc này, hắn rốt cuộc tìm được giá trị tồn tại của mình

Vì sao hắn không kiềm hãm được lấy cho mình cái tên Cửu Cung, nguyên lai đều là định số.

Thanh âm của hắn tuy rất nhẹ, nhưng lại vang vọng não hải của toàn bộ sinh linh, như tiếng chuông chấn thế, để chúng sinh hoảng hốt.

Nhậm Ngã Tiếu, Cửu Cực Càn Đế, Thái Tố Thiên Quân, Thái Dịch Hỗn Độn, Âm Dương Nguyên Đế trong nháy mắt xuất hiện ở trước Cửu Cung Thuỷ Đế, nhìn Cửu Cung Thuỷ Đế ở trong đốn ngộ, biểu lộ của bọn hắn vô cùng phức tạp.

- Hắn đột phá?

Âm Dương Nguyên Đế hiếu kỳ hỏi.

- Không đúng, hắn giống như Tần Nô.

Thái Dịch Hỗn Độn nhíu mày nói, lời vừa nói ra, những người còn lại động dung.

Chẳng lẽ Cửu Cung Thuỷ Đế cũng muốn rời khỏi bọn hắn?

Nhậm Ngã Tiếu cắn răng nói:

- Cố gắng tu luyện không được sao? Vì sao nhất định phải lấy bản thân làm đại giá tạo phúc Hồng Mông? Chúng ta là thần, Hồng Mông sinh linh, Nguyên Sơ thất thần!

Hắn rất không hiểu điểm này.

Thái Tố Thiên Quân thở dài nói:

- Có lẽ đây là kết quả của chúng ta.

- Kết quả? Chúng ta có Phụ Thần? Dựa vào cái gì có kết quả?

Cửu Cực Càn Đế hừ nói, đối với cái này khịt mũi coi thường.

Tạo phúc Hồng Mông để làm gì?

Chết liền là chết, ngày sau cũng không có người nhớ kỹ.

Cửu Cung Thuỷ Đế không để ý đến bọn hắn, quanh thân bắn ra tường quang, vô cùng Thần Thánh.

Trong Nguyên Sơ không gian.

Tần Quân mở mắt, khẽ nhíu mày, Hồng Mông Đại Đế vẫn lạc hắn có thể hiểu được, dù sao cũng là vì Hồng Mông khai ích, Tần Nô cũng như thế, Vận Mệnh luân hồi.

Nhưng vì sao Cửu Cung Thuỷ Đế cũng phải đi theo gót bọn hắn?

Chẳng lẽ Hồng Mông Thần linh còn lại cũng phải như thế?

Tần Quân không muốn nhìn thấy kết quả này, dù sao hắn xem Nguyên Sơ thất thần như con của mình.

Nghĩ xong, Tần Quân đột nhiên phất tay, Nguyên Sơ lục thần liền xuất hiện ở trước mặt hắn