Thập vạn sơn lâm
Cách Á Cát thành khoảng 500 dặm, thuộc phạm vi bên ngoài của thập vạn sơn lâm,
khu rừng núi có kích thước bao trùm mười vạn dặm, đó là lý do vì sao nơi đây
có tên thập vạn sơn lâm. Càng đi vào trong, quái thú càng cao cấp. Nghe nói đi
hết thập vạn sơn lâm là một khu đất hoang, nhưng cụ thể là cái gì, Tạ Tinh
không biết được
Theo như tin tức thu thập được, thì thập vạn sơn lâm không phải chỉ gần Á Cát
thành, mà còn gần rất nhiều quốc gia thành thị khác. Á Cát thành thuộc Kỷ Đản
đế quốc, tuy lớn hơn Hoành Nguyệt quốc gấp mấy lần, nhưng mà ở Cửu Thần đại
lục lại không được vào bảng xếp hạng các đế quốc lớn
Ngồi trên xe ngựa, Tạ Tinh bắt đầu tính toán, nếu như cậu lấy được thiên thạch
thì lúc quay về sẽ dễ dàng bị người khác phát hiện. Lúc về sẽ phải ôm một cái
túi lớn, tuy rất nhiều người mang túi lớn nhưng mà cái túi của Tạ Tinh lại rất
lớn dễ thu hút sự chú ý hơn
Tuy viên thiên thạch này ai có cách lấy về, nhưng nếu cậu lấy về được thì chắc
chắn sẽ có người động lòng tham, tuy bây giờ thực lực đã hồi phục được 7 phần,
nhưng mà ở cái thế giới biến thái này cậu cũng không dám đảm bảo đồ sẽ không
bị người khác cướp mất
Tuy chiếc xe ngựa đi không có nhanh, nhưng trời chưa tối thì đã đến phạm vi
bên ngoài của thập vạn sơn lâm. Ở đây có một thị trấn nhỏ, tuy không nhiều
người dân, nhưng đa số lại là những tiệm buôn và khách điếm, nơi này chủ yếu
phục vụ cho các mạo hiểm giả ở thập vạn sơn lâm
Tạ Tinh biết khả năng của mình có hạn, so với những cao thủ ở đây khoảng cách
rất lớn, nên đi vào thị trấn thì đưa Ấu Tình vào khách điếm. Sợ Ấu Tinh có
chuyện gì, Tạ Tinh chỉ thuê 1 phòng, dù gì chỉ là ở lại 1 đêm thôi
Thức ăn ở khách điếm này rất mắc, chất lượng lại kém, tuy Tạ Tinh không muốn
ra ngoài nhưng đành phải đi ra mua một chút đồ ăn cho Ấu Tình, bản thân cậu
chỉ cần ăn lương khô là được nhưng không thể để Ấu Tình chịu khổ theo
Tuy Ấu Tình không thể nói chuyện, nhưng từ lúc ra ngoài thì luôn nghe lời của
Tạ Tinh, không có ý kiến gì
Tạ Tinh đi khỏi khách điếm, trực tiếp đến một tiệm cơm gần đó muốn mua vài món
đem về. Thị trấn tuy rất nhiều mạo hiểm giả và thương gia, nhưng lúc trời tối
thì cũng không có mấy ai ra đường
Tạ Tinh vừa đi ra khỏi khách điếm chưa đến 100 mét, cảm thấy một bóng người từ
ngoài sau chạy đến, có vẻ như cậu sắp bị tập kích, bây giờ cậu không còn là
người yếu kém như lúc trước, nhanh chóng né qua một bên
“Thân thủ không tệ, tiểu huynh đệ” một người đàn ông trên tay cầm một cây gậy
gỗ, trên miệng nở nụ cười bước ra
Tạ Tinh phẫn nộ, biết ở đây rất loạn, nhưng mà không nghĩ rằng loạn đến như
vậy, trời vẫn chưa tối hẳn thì đã bị tập kích, tuy người này chỉ muốn đánh gục
cậu, nhưng cậu không dám khẳng định là lát nữa hắn có muốn lấy mạng cậu hay
không?
Trong lúc phẫn nộ, Tạ Tinh lại cảm thấy sức mạnh của mình yếu kém. cậu nghĩ
nếu mình chết thì những ngày sắp tới của Ấu Tình sẽ rất thê thảm, nghĩ đến
đây, đột nhiên phẫn nộ tiêu tan, đây là một thế giới mạnh được yếu thua
Thấy Tạ Tinh nở nụ cười nhìn mình, người đàn ông ngẩn ra, trong lòng nghĩ,
người này biết không phải đối thủ của mình, muốn cầu xin tha mạng chăng?
Người đàn ông cười nói: “Ngươi cũng biết được khoảng cách của 2 ta? Yên tâm,
ta không giết người. Ngươi chỉ là một người thường, thân thủ không tồi. Ta là
một người tu luyện đến tụ nguyên tam tầng, giết ngươi thật là mất mặt. Được
rồi, giao tiền trên người của ngươi ra, không ngờ ngươi là người thường mà dám
đi ra ngoài đường vào lúc buổi tối”
Tạ Tinh cười: “nếu không đến nước bất đắc dĩ, ta cũng không muốn gây ân
oán...”
Người đàn ông giống như vừa nghe thấy điều gì buồn cười lắm, cười lạnh nhạt
nói: “đừng lãng phí thời gian của ta, ta nói là đưa tiền ra đây nếu không muốn
mất mạng, nhanh lên”
Tạ Tinh đột nhiên đưa tay lên, ngay lúc người này tưởng Tạ Tinh chịu thua, đột
nhiên 3 cây tụ tiễn nhanh chóng bắn về phía hắn
Ám khí? Người đàn ông lập tức né tránh, lần đầu tiên hắn cảm thấy mình không
phải do sợ hãi mà né tránh, mà là phẫn nộ, ở thị trấn này, một người thường
lại dám đi tập kích người tu luyện như hắn
Tạ Tinh chưa biết được trình độ của người tu luyện, nhưng lần trước thấy qua
Huỳnh sư huynh của Khinh Y ra tay, lúc đó cậu không kịp trở tay, nếu không nhờ
vào câu nói trước khi động thủ của Huỳnh sư huynh thì có lẽ cậu đã không thể
tránh được
Nên 3 cây tụ tiễn này bắn ra, Tạ Tinh cũng không hi vọng sẽ bắn trúng, rất
nhanh liền bắn ra 3 cây tụ tiễn tiếp theo, đồng thời tiến lên. Nhanh chóng đến
trước mặt người đàn ông
Người đàn ông quả là lợi hại, 6 cây tụ tiễn đánh liên tục mà không bị trúng
một cây nào, chỉ phải lui về sau mấy bước
Tạ Tinh kinh ngạc, người này chỉ mới có 3 tầng mà đã như thế, cao hơn nữa thì
không biết sẽ lợi hại đến mức nào
Bị một người thường ép đến nước này, lại còn dám tiến đến trước mặt mình,
người đàn ông phẫn nỗ. Trên tay phát động tinh lực, chuẩn bị giết Tạ Tinh, đột
nhiên hắn cảm thấy đau trước ngực, chớp mắt tinh lực tiêu tan, đây là đợt công
kích của người thường sao? Một người bình thường đánh hắn mấy cái cũng không
có vấn đề gì, nhưng hắn không ngờ được lại bị đánh gục như thế
Mới được 3 giây, người đàn ông chỉ vào mặt Tạ Tinh muốn nói nhưng lại không
nói ra lời, lập tức ngã xuống đất
Tạ Tinh thở dài một hơi, nói với người đàn ông đã chết: “Vì nếu có thể, ta sẽ
báo thù ngay lập tức chứ không để lại ân oán, ngươi hiểu rồi chứ”
Tim của con người là điểm yếu chí mạng, nơi đây phân bố rất nhiều dây thần
kinh và động mạnh chủ, nếu như bị đánh mạnh vào, huyết quản sẽ bị chặn lại làm
cho tim đập mạnh rồi ngừng hẳn, chết trong 3 giây
Tạ Tinh chọn công kích vào tim của con người, là kỹ thuật đánh của Vĩnh Xuân
quyền, một chiêu xuất ra giống như đang cá cược, cậu sợ tu luyện giả có nhiều
chỗ khác với người thường, nhưng xem ra Tạ Tinh đã đánh giá cao hắn
Nhanh chóng lấy túi tiền trên thắt lưng của người đàn ông rồi tìm lại mấy cây
tụ tiễn, chỉ tìm thấy 5 cây, cậu từ từ rời khỏi, thậm chỉ cái xác vẫn để đó.
Tạ Tinh biết nơi đây giết người chẳng khác gì giết gà giết heo, tuy trong thị
trấn có những người đánh thuê, nhưng mà những người này chỉ bảo vệ khu vực
ngoài thành, đối với những người trong thị trấn giết người thì tuyệt đối không
truy cứu
Khi Tạ Tinh mua đồ ăn về đến khách điếm Ấu Tình đã rất lo lắng, tuy cô nghe
lời Tạ Tinh không đi ra khỏi phòng, nhưng lại luôn nhìn vào cửa phòng, giống
như từ lúc Tạ Tinh đi ra đến lúc trở về, mắt cô chưa từng rời khỏi đó. Tạ Tinh
cảm thấy trong lòng khó chịu, nếu như ban nãy cậu bị giết, Ấu Tình giờ sẽ ra
sao? Xem ra mình phải nhanh chóng gia tăng thực lực mới được
Thấy Tạ Tinh đi vào, tuy Ấu Tình không thể nói chuyện, nhưng ánh mắt tỏ ra rất
vui vẻ
Tạ Tinh cùng Ấu Tình ăn tối, quyết định phải nhanh chóng gia tăng thực lực. Ăn
cơm xong Tạ Tinh cho Ấu Tình ngủ trước, rồi mới mở cái túi vừa lấy được ra xem
Ở bên trong có hơn 100 lượng vàng, 1 cuốn sổ, ngoài ra còn có một miếng bản đồ
bằng da, một cây chủy thủ nhỏ
Tạ Tinh không biết trên bản đồ vẽ nơi nào, cậu cất nó vào. Mở cuốn sổ ra,
trong đó ghi chép cách tu luyện tinh quyết cho tu tinh giả. Tạ Tinh vui mừng,
tuy chỉ là một quyển tinh quyết thấp đến nỗi không thể thấp hơn, nhưng cậu vẫn
muốn thử xem bản thân mình có thể tu luyện không
Tạ Tinh làm theo hướng dẫn hình thành tinh nguyên ghi trong cuốn sổ, làm theo
cả một đêm nhưng lại chẳng cảm giác thấy gì, thở một hơi dài cất cuốn sổ đi,
xem ra cậu không có tinh nguyên thật rồi