Thể loại: cổ trang, cung đình, cường công cường thụ, si tình công, lạnh lùng thụ, ngược luyến tàn tâm, ngược thân.
Một khi nước mất nhà tan dù với thân phận thiên chi kiều tử cũng như tiền hưởng vương gia lại được tân hoàng vô cùng yêu thương.
Hắn nên là một người mang nhiều oán hận, nhưng người kia lại kiên trì dùng tình yêu mười năm của mình để khiến hắn cam lòng rơi vào tay giặc.
Thật sự có thể yêu hắn sao?
Quốc hận gia cừu, người thương hắn bị hắn tổn thương tới nản lòng thoái chí,
mà hắn, cũng bị tình cảm rối rắm không ngừng này bức đến gần như điên cuồng.
Yêu không được, hận nan bình, một phen tình cảm bị kìm hãm, thâm cung tịch liêu,
vận mệnh như một thanh thần kiếm sắc bén, ở cuối đường tình, là loại kết cục gì đang chờ đợi bọn họ?
Trích:“Ta lấy lòng ngươi, tra tấn ngươi, nhục nhã ngươi, vô luận ta làm cái gì, ngươi cũng không để ý sao? Xem đi, ta lại giết người, bởi vì ngươi, ta lại giết một người Hán, ngươi căn bản không phản ứng sao? Ngươi rốt cuộc muốn ta phải đối xử với ngươi như thế nào, ngươi rốt cuộc muốn cái gì, Trần Danh Thu? Vàng bạc châu báu, trân châu ngọc khí, thậm chí thiên hạ Trần gia của ngươi, chỉ cần ngươi mở miệng, cái gì ta cũng có thể cho ngươi.”
“Ta hận hắn, vì quốc hận, vì gia cừu, lại vì bản thân ta. Ta chỉ có thể hận hắn, cũng chỉ có thể dựa vào hận hắn mà sống sót. Cho nên ta cuối cùng cố ý khiến hắn tức giận, thương tổn thân thể mà hắn yêu là điều duy nhất ta có thể làm để trả thù. Cũng chỉ có nỗi thống khổ này, mới có thể kích thích thân thể đã chết lặng của ta, trị liệu cơn đau vĩnh viễn của ta. Như vậy ngươi đã minh bạch chưa, ta đang dựa vào thương tổn chính mình để thương tổn hắn, dựa vào thương tổn hắn để trị liệu chính mình.”