–—
Không nghe Trang chủ La Hán đáp lời, Vu Sơn Ma Nữ nổi giận tròn xoe đôi mắt.Nàng giơ bàn tay ngọc cầm ám khí Đoạn Trường châm lên hét:- Tránh ra, ta phóng ám khí Đoạn Trường châm này vào ngực lão trước.Nàng động đậy bàn tay ngọc phóng đi.Trang chủ La Hán kinh hãi:- Dừng lại !Vu Sơn Ma Nữ trợn mắt:- Sao ? Bây giờ lão chịu mở vòng vây cho bọn ta đi không? Nói mau.Trang chủ La Hán nghĩ thầm:- Bây giờ ta giả vờ chấp nhận theo ả ma đầu này cho ả ra đi, đợi khi bọn ả vừa qua khỏi đội ám khí Quỷ Kiến Sầu bất thình lình ta ra lệnh phóng ám khí giết bọn ả là kế lưỡng toàn chứ chẳng còn kế nào hay hơn được nữa.Nghĩ vậy. Trang chủ La Hán nhìn Vu Sơn Ma Nữ bằng một giọng nói ôn hòa:- Lão phu đã bằng lòng theo điều kiện của cô nương. Vậy cô nương hãy bảo vị hảo hán áo xanh kia buông tha phu nhân của ta ra, rồi ta truyền lệnh cho bọn thuộc hạ tháo mở vòng vây, chư vậy sẽ ra đi một cách an toàn. Vu Sơn Ma Nữ thét:- Lão đừng giở trò con nít. Lão không thể nào qua mắt được ta đâu. Lão định giả vờ chấp nhận điều kiện của ta, buông tha mụ này, đợi lúc ta vừa ra tới cổng, lão sẽ ra lệnh cho hai mươi bốn tên xạ thủ kia phóng ám khí Quỹ Kiến Sầu giết cả bọn ta.Nàng mạnh giọng:- Ta thấy lão nói có đúng không ?Trang chủ La Hán thấy khiếp sợ vì sự thông minh lịch lãm của Vu Sơn Ma Nữ.Ả nhìn thấy tận tâm can của lão, biết rõ cơ mưu của lão quả là một chuyện không thể tưởng tượng cho lão.Trang chủ La Hán đứng bất động nhìn Vu Sơn Ma Nữ chưa có một phản ứng nào.Vu Sơn Ma Nữ hét:- Lão đừng ương ngạnh, ta giết mụ vợ lão trước, sau đó sẽ đối phó với bọn lão.Nàng quay qua Chử Đồng nói lớn:- Đại sư huynh hãy đâm một kiếm vào trái tim mụ vợ lão tặc kia cho rồi đi.Oai khí của Vu Sơn Ma Nữ chẳng khác nào một viên nữ tướng đang cầm quân nơi bãi sa trường. Khiến cho quần hùng Hắc Bạch phía ngoài phải thầm phục trong lòng.Chử Đồng dõng dạc:- Được. Ngu huynh sẽ đâm một kiếm vào ngực mụ vợ lão tặc đây.Hắn vung thanh trường kiếm lên, hướng mũi kiếm đâm thẳng vào ngực La phu nhân.Trang chủ La Hán ngó thấy, khiếp đảm hét to:- Ngừng tay !Chử Đồng liền thu hồi thanh trường kiếm lại, nhìn Vư Sơn Ma Nữ ra hiệu cho biết thừa lúc trong Trang chủ La Hán hốt hoảng, rút lui ngay kẻo lão đổi ý.Vu Sơn Ma Nữ hiểu ngay ám hiệu của Chử Đồng.Nàng nhìn Trang chủ La Hán bằng ánh mắt dữ tợn hét lớn:- Lão hãy ra lệnh cho hai mươi bốn tên xạ thủ quỷ quái biến mất nơi này mau, chậm trễ ta sẽ bảo sư huynh đâm một kiếm vào trái tim mụ vợ lão.Không còn cách nào hơn được nữa Trang chủ La Hán quay lại hai mươi bốn tên xạ thủ Quỷ Kiến Sầu, lão cất giọng dõng dạc:- Các người hãy cút ra khỏi nơi này mau.Hai mươi bốn tên xạ thủ ám khí đồng thanh hô to:- Tuân lệnh !Liền đó bọn chúng trở vào trang viện, nháy mắt chẳng còn một tên nào.Vu Sơn Ma Nữ trỏ tay về phía gần một trăm tên môn đồ La gia trang hét:- Còn cái bọn quái quỷ kia cũng phải rời khỏi nơi này.Trang chủ La Hán câm hận thấu xương, nhưng vẫn làm theo ý của Vu Sơn Ma Nữ.Lão vẫy tay về phía chúng môn đồ:- Các ngươi hãy lui mau.Chúng môn đồ ứng thinh lập tức chạy trở vào phía trong trang viện.Đảo mắt nhìn quanh không còn thấy một chiếc bóng môn đồ La gia trang thấp thoáng. Vu Sơn Ma Nữ nhìn Chử Đồng, nói thật nhanh:- Đại sư huynh hãy dùng mụ đó làm cái mộc đi trước, bọn muội sẽ hỗ trợ phía sau.Lại nhìn Mộ Anh. Vu Sơn Ma Nữ nói- Tiểu thư hãy chuẩn bị bế Tần Bạo theo bọn muội.Rồi lại quay sang hai anh em Miêu Sơn Nhị Hùng. Vu Sơn Ma Nữ gấp lên:- Nhị vị hiền huynh hãy đi kiềm hỗ trợ cho đại sư huynh của muội.Hai anh em Miêu Sơn Nhị Hùng gật đầu bước tới gần Chử Đồng, dàn ra hai phía cách khoảng một trượng, tay lăm lăm trường kiếm.Mộ Anh ôm chặt Tần Bảo trong tay trái, bước lại nhặt lấy trường kiếm tới đứng gần Vu Sơn Ma Nữ.Chử Đồng vương chỉ giải huyệt cho La phu nhân, đẩy trung phụ đi tới phía trước.Dĩ nhiên La phu nhân là tấm bia cho bọn người của Trang chu La Hán.Mộ Anh đi theo sau lưng Chử Đồng, cách năm thước.Sau cùng. Vu Sơn Ma Nữ lấy trong cái bọc da ra mười mũi ám khí Đoạn Trường châm, chìa ngay trước mặt Trang chủ La Hán.Nàng trợn mắt:- Tất cả bọn lão hãy đứng yên tại chỗ, bất cứ có kẻ nào động đậy, ta sẽ ném mười mũi ám khí Đọan trường châm vào các người. Nên nhớ ta ném một lần trúng hai mươi mục tiêu, đừng ngu xuẩn sẽ chết thảm.Trang chũ La Hán cùng năm vị lão nhân áo gấm điều khiếp đảm, cứ nghĩ rằng Vu Sơn Ma Nữ là một sát thủ của Đoạn Hồn giáo nên không còn một ai dám động tịnh.Quần hùng Hắc Bạch cũng kinh tâm, đứng im phăng phắc nhìn ám khí Đoạn hồn châm trong bàn tay ngọc của Vu Sơn Ma Nữ.Quét mắt nhìn một lượt. Vu Sơn Ma Nữ hừ lạnh một tiếng lùi ngược theo Mộ Anh.Trông thấy cách thức điều động cực kỳ cẩn thận của Vu Sơn Ma Nữ, Trang chủ La Hán cùng năm vị lão nhân muốn động thủ cũng cam đồng thúc thủ. Sáu người chỉ biết lấy mắt nhìn theo bọn Vu Sơn Ma Nữ rời khỏi đấu tràng.Anh mắt của Trang Chủ La Hán rực lửa, máu câm thù sôi sục trong tim.Ra tới cổng La môn, trông thấy bốn tên môn đồ đứng phhía ngoài, Chử Đồng hét lơn:- Cút nhanh, chậm trễ ta giết mụ nàyBốn tên môn đồ nhìn thấy La phu nhân bị bọn Chử Đồng khống chế, hốt hoảng bỏ chạy tán loạn.Nhìn hai con tuấn mã của Chử Đồng và Tần Bảo, Vu Sơn Ma Nữ quay về phía trước:- Nhị vị hiền huynh hãy dắt hai con tuấn mã kia ra ngoài cửa nhanh lên.Hai anh em Miêu Sơn Nhị Hùng quay trở lại dắt hai con tuấn mã ra ngoài cổng La môn.Bọn người Vu Sơn Ma Nữ, Chử Đồng tới bày tuấn mã cách đó hai mươi trượng.Chử Đồng trỏ tay sang con bạch mã của Tần Bảo thúc hối Mộ Anh:- Tiểu thư hãy lên con bạch mã chở Tần nhị đệ đi trước.Mộ Anh đặt thân hình Tần Bão nằm vách ngang lưng con bạch mã rồi leo lên ngồi phía sau.Vu Sơn Ma Nữ nhìn hai anh em Miêu Sơn Nhị Hùng:- Nhị vị hiền huynh hãy dẫn đường đi trước, coi chừng bọn La Hán tập kích.Hai anh em Miêu Sơn Nhị Hùng nhảy lên lưng ngựa phóng đi.Mộ Anh giục con bạch mã đi kế hai anh em Miêu Sơn Nhị Hùng.Chử Đồng buông La phu nhân nằm xuống đất nói:- Hãy nằm đó rồi lão đưa vào.Chử Đồng thúc ngựa chạy chầm chậm. Cuối cùng là Vu Sơn Ma Nũ cản hậu ở phía sau.***