*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tagoon

Ánh mặt trời từ trên bầu trời chiều xuống, len lỏi qua từng tán cây xanh um tươi tốt trong rừng.

Nhóm cây đại thụ vươn mình, xoè phiến lá to rộng ra để đón lấy ánh mặt trời.

Các phiến lá quá nhiều quá lớn, thế cho nên khi dương quang vô biên vô hạn kia xuống đến dưới tàng cây chỉ còn lại vô số đốm nhỏ.

Một trận gió thổi qua, những đốm sáng kia cũng bắt đầu lay động.

"Sàn sạt" gió thổi lá kêu rì rào, một con Lai Tác Thác long dài chừng 1 mét, chi trước nhỏ nhắn, chi sau mạnh mẽ hữu lực từ trong lùm cây nhảy ra.

Lai Tác Thác long (Lesothosaurus)

2m

3-10kg

Đây là một loại khủng long tương đối hiếm thấy, chi giống như chân chim rất nhỏ, là đối tượng săn bắt của rất nhiều khủng long ăn thịt.

Con Lai Tác Thác long này nâng nửa người trên ngó nghía xung quanh một phen, sau khi cảm thấy không có nguy hiểm liền cúi xuống dùng hàm răng như mũi tên gặm bụi cây lên ăn.

Nó ăn thật sự chuyên tâm, miệng không ngừng nhai, không nghĩ tới đúng lúc này, một con gấu ngựa thật lớn từ phía sau lùm cây bên cạnh vụt ra, đánh tới nó......

Con Lai Tác Thác long kia chưa kịp chạy trốn đã bị gấu ngựa đánh gục, nháy mắt đã không còn tiếng động.

Gấu ngựa lúc này mới đứng dậy.

Con gấu ngựa này thân cao vượt quá hai mét năm, chờ khi nó đứng lên là có thể nhìn thấy trên mặt đất sống lưng của con Lai Tác Thác long đã bị đè gãy —— gấu ngựa này, vừa rồi đã dùng chính sức nặng của mình để cứng rắn đè chết con Lai Tác Thác long kia...... Rốt cuộc y liền tính qua một mùa đông đã gầy đi rất nhiều cũng còn nặng tới 400 kg, mà con Lai Tác Thác long đáng thương này thể trọng chỉ nhỉnh hơn mười kg một chút.

Gấu ngựa ngửi ngửi mùi hương trong không khí, lại nhìn thoáng qua Lai Tác Thác long trên mặt đất, đột nhiên biến thành một chàng trai thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn nhưng có chút thon gầy, ước chừng 1 mét 8 mấy.

Chàng trai này nhảy ra sau lùm cây, từ nơi đó lấy ra một cái váy làm bằng da khủng long mặc vào, sau đó xách con Lai Tác Thác long vừa mới bắt được lên rồi từ trong rừng rậm chạy vội về, làn da màu mật ong cùng với váy da màu xanh thẫm tung bay trong rừng cây thoắt ẩn thoắt hiện.

Y chạy trốn phi thường nhanh chóng, chỉ trong chốc lát đã tới dưới chân một ngọn núi cách đó không xa rồi đi vào một cái khe núi.

Khe núi không lớn, diện tích ước chừng 5-60 mẫu. Nơi này không có cỏ cây gì cả, bùn đất trên bề mặt bị người tới kẻ lui dẫm đến dị thường chắc chắn, cũng cực kỳ bằng phẳng, hình thành nên một cái quảng trường lớn được núi bao bọc xung quanh.

Xung quanh quảng trường dựng một vài túp lều đơn sơ, bên trong chất đống củi gỗ và tạp vật linh tinh, trên vách núi đá bên cạnh có một số bậc thang và huyệt động, thường xuyên có người ra ra vào vào.

Lúc này, mấy chục người cả trai lẫn gái mặc váy da thú đang bận rộn ở một góc quảng trường. Nhìn thấy nam nhân từ bên ngoài chạy tới, những người này sôi nổi chào hỏi với y: "Hùng Dã!"

"Hùng Dã, ngươi đã trở lại!"

"Hùng Dã ngươi thật lợi hại! Chỉ đi ra ngoài một lát thôi mà đã bắt được một con Lai Tác Thác long!"

......

Mọi người đều đầy mặt cực kỳ hâm mộ, trong đó một mỹ nữ trẻ tuổi dáng người kiện mỹ nuốt một ngụm nước miếng nói: "Con Lai Tác Thác long này thật chắc nịch, nhìn là biết ăn ngon!"

"Ta cũng là vận khí tốt thôi." Xách theo con mồi Hùng Dã cười cười, lướt qua bọn họ đi về sườn phía đông khe núi.

Y vội vã đi tìm người —— y bắt được con mồi, Sư Lệ nhất định sẽ rất vui vẻ!

Những người cùng nói chuyện với Hùng Dã thấy y đi rồi lại tiếp tục bận bịu —— bọn họ đang xẻ thịt mấy con Tự Đà long.

Tự đà long (Struthiomimus)

1,4m

150kg

Mấy con Tự Đà long này ước chừng nặng hai ba trăm cân, là buổi sáng hôm nay các chiến sĩ trẻ tuổi trong bộ lạc bọn họ cùng nhau săn. Con mồi do tập thể săn được kiểu này thì đều là tài sản chung của bộ lạc. Sau khi bọn họ xử lý qua, người trong bộ lạc không phân biệt nam nữ già trẻ, mỗi người đều có thể được chia cho một phần, đương nhiên, phần tốt nhất sẽ được để lại cho các chiến sĩ tham gia săn thú. Đám người chiến đấu chủ lực như Hùng Dã và Sư Lệ tất nhiên còn có thể được chia cho phần tim và gan con mồi.

*2 cân Trung = khoảng 1kg

Nội tạng con mồi có thể tăng thêm sức lực cho bọn họ, có thể giúp đôi mắt bọn họ trở nên sáng hơn, là đồ ăn yêu thích nhất của bọn họ. Một vài thú nhân hóa thành nguyên hình khi đi săn thú, sau khi bắt được con mồi thì việc đầu tiên sẽ làm chính là xé mở bụng con mồi ăn sống nội tạng bên trong.

Thiếu nữ kiện mỹ vừa rồi thèm nhỏ dãi Lai Tác Thác long trên tay Hùng Dã dùng dao đá cắt cái cổ dài của Tự Đà long ra, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ nhìn theo bóng dáng Hùng Dã: "Hùng Dã thật lợi hại! Buổi sáng hôm nay vừa mới cùng mọi người đi săn, buổi chiều lại vẫn còn sức lực đi ra ngoài. Nếu ta có thể cùng y sinh một đứa bé thì tốt rồi!"

"Ngươi đừng mơ nữa. Y thích Sư Lệ, chờ đến khi hoa Hoả Diễm nở, bọn họ sẽ được tư tế chủ trì kết thành bạn lữ." Một chàng trai nhỏ gầy ngồi cạnh nói.

Ở bộ lạc bọn họ, tuyệt đại đa số người sẽ không kết thành bạn lữ với người khác, mà là muốn ở cùng ai thì ở, muốn cùng ai sinh con thì sinh, không thích thì tách ra.

Có vài người phụ nữ sinh bảy tám đứa con, mà cha của những đứa trẻ này thậm chí hoàn toàn không phải là cùng một người.

Chẳng qua, nếu hai người vào ngày hoa Hoả Diễm nở, dưới sự chủ trì của tư tế hướng về Thần Thú thề kết thành bạn lữ, vậy bọn họ sẽ không bao giờ có thể tách ra nữa, thú nhân khác cũng sẽ không quấy rầy bọn họ —— chia rẽ đôi bạn lữ từng được Thần Thú chúc phúc là có tội.

Bọn họ đối với lời của tư tế đại nhân vẫn luôn cực kì tin tưởng.

Thiếu nữ kiện mỹ kia nghe chàng trai nhỏ gầy nói như vậy, bĩu môi: "Ngươi nói ai chẳng biết? Ài! Hùng Dã y làm sao lại chọn Sư Lệ làm bạn lữ nhỉ? Bọn họ đều là nam, Sư Lệ cũng không thể sinh con cho y!"

Nam nhân trong bộ lạc đều lấy nhiều con xem là vinh quang. Phụ thân Hùng Dã, tộc trưởng đời trước của bộ lạc bọn họ, đã cùng năm người phụ nữ sinh dục chín người con. Tộc trưởng của bộ lạc hiện tại, thúc thúc Hùng Dã, cũng cùng ba nữ nhân sinh dục năm đứa trẻ.

Cố tình Hùng Dã lại cực kỳ khác người. Y mới vừa thành niên không lâu, thế nhưng lại quyết định cùng một người đàn ông kết làm bạn lữ.

Thiếu nữ kiện mỹ nghĩ đến đây, tiếc nuối vô cùng.

Nàng và Hùng Dã cùng nhau lớn lên, đối với chàng trai trẻ trung mạnh mẽ nhất, còn thức tỉnh thành gấu ngựa có sức chiến đấu phi phàm này rất có hảo cảm. Nàng đã từng nói cho tất cả bạn thân rằng chờ Hùng Dã thành niên, nàng muốn ngủ cùng Hùng Dã, sinh cho Hùng Dã một đứa con.

Kết quả một người đặc biệt thích hợp làm cha đứa nhỏ như vậy, thế mà lại luẩn quẩn trong lòng muốn đi tìm bạn lữ cố định!

Y tìm bạn lữ cố định cũng liền thôi, thế nhưng còn tìm nam nhân chỉ đứng sau y trong bộ lạc!

Thiếu nữ kiện mỹ liếc mắt nhìn nam nhân nhỏ gầy bên cạnh một cái, thở dài.

Trừ Hùng Dã và Sư Lệ ra, chiến sĩ trẻ tuổi cường đại nhất trong bộ lạc chính là Hổ Nguyệt. Đáng tiếc Hổ Nguyệt là nữ, không thể cùng nàng sinh con, lại nhìn về phía sau...... chẳng còn ai khác ngoài nàng a!

Nàng thật sự không muốn sinh con cho mấy gã đàn ông ngay cả nàng cũng đánh không lại, còn lớn lên khó coi kia đâu!

Thiếu nữ kiện mỹ ưu thương cực kỳ, cầm dao nhỏ dùng sức chém xuống một cái đã nhẹ nhàng chia xương đùi của Tự Đà long ra làm hai nửa.

Mấy cục xương này sẽ dùng để nấu canh —— cốt tủy bên trong là mỹ vị hiếm thấy, còn có thể cung cấp năng lượng cho bọn họ, không thể lãng phí!

Trong lúc thiếu nữ kiện mỹ còn đang bởi vì không thể sinh con cho Hùng Dã mà cảm thấy đáng tiếc, Hùng Dã đã xách theo Lai Tác Thác long đi tới sườn phía đông khe núi nơi có rất nhiều huyệt động được mở ra trên vách đá.

Bộ lạc của bọn họ tên là bộ lạc Đại Hùng, bởi vì người sáng lập ra bộ lạc này là một người thức tỉnh thành một con gấu ngựa hình thể cực lớn —— mỗi một thú nhân đều sẽ thức tỉnh vào thời điểm trên dưới mười tuổi, thức tỉnh thành các loài động vật không giống nhau, sau đó thì có thể dùng trạng thái động vật để chiến đấu săn thú. Mọi người sau khi thức tỉnh còn sẽ lấy tên động vật mình thức tỉnh thêm vào tên của mình.

Tỷ như Hùng Dã, trước lúc y mười tuổi vẫn luôn gọi là "Dã", qua mười tuổi y thức tỉnh thành gấu ngựa giống với phụ thân, ở đằng trước thêm một chữ "Hùng" thì mới có cái tên Hùng Dã này.

Lại tỷ như Sư Lệ, hắn nguyên bản gọi là "Lệ", sau này thức tỉnh thành sư tử nên mới bị gọi thành Sư Lệ.

Nơi đông nhất ở khe núi là bên dưới một cái huyệt động lớn, dùng để cho trẻ con và người già trong bộ lạc tập thể cư trú. Từ bậc thang bên cạnh bước lên trên là có thể đi tới tầng thứ hai tầng thứ ba, nơi đó có rất nhiều huyệt động được phân cho các chiến sĩ trong bộ lạc cư trú. Phía trước mỗi một tầng huyệt động còn có một hành lang rộng khoảng hai mét.

Huyệt động của Sư Lệ ở ngay tầng thứ hai.

Hùng Dã còn chưa đi hết bậc thang đã nhìn thấy Sư Lệ mặc váy da thú nằm trên đám cỏ khô phơi trên tảng đá đáy khe, lười biếng tắm nắng, đôi mắt nửa nhắm nửa mở.

Người thức tỉnh thành sư tử đều rất thích ngủ, cũng giống như người thức tỉnh thành gấu ngựa sẽ có thói quen ngủ đông...... Bộ dáng lười biếng này của Sư Lệ, Hùng Dã đã từng gặp nhiều lần rồi.

Nhưng y vẫn cứ nhìn đến mê mẩn.

Y thích Sư Lệ, cảm thấy có nhìn thế nào cũng không đủ...... Sư Lệ thật sự rất đẹp!

Cơ mà thời gian đã không còn sớm......

"Sư Lệ, tỉnh tỉnh." Hùng Dã gọi một tiếng, khóe miệng cong lên: "Ta bắt được con mồi!"

Bọn họ là chiến sĩ bộ lạc, cách mỗi một ngày là phải tập hợp đi ra ngoài săn thú một lần, hôm nay chính là ngày phải đi săn.

Sư Lệ buổi sáng chạy hơi nhiều, trở về là lập tức nằm xuống, buổi chiều cũng không muốn ra khỏi cửa. Nhưng y suy xét đến đồ ăn bộ lạc phân cho bọn họ có lẽ không đủ nên mới đi ra ngoài thêm một chuyến.

Vận khí y không tồi, không tốn bao nhiêu thời gian đã bắt được một con Lai Tác Thác long.

Tuy rằng Lai Tác Thác long không lớn, nhưng cộng thêm đồ ăn được bộ lạc phân cho, cũng có thể giúp y và Sư Lệ, còn cả người nhà Sư Lệ ăn no trong hai ngày. Ngày mai không săn thú tập thể, y và Sư Lệ có thể đi ra ngoài săn con mồi khác tồn trữ.

Một mùa đông qua đi, y gầy rất nhiều, hình thú cũng không cường tráng, nhu cầu bức thiết lúc này là phải có nhiều thức ăn hơn một chút.

Sư Lệ nằm trên cỏ khô, mở to mắt nhìn nhìn chung quanh, nhíu mày, thực mau lại nhắm nghiền hai mắt.

"Sư Lệ, tỉnh tỉnh!" Hùng Dã duỗi tay vỗ vỗ vai Sư Lệ.

Sư Lệ đột nhiên bừng tỉnh, sau đó giật mình nhìn Hùng Dã: "Hùng Dã? Ngươi...... Ngươi không phải......"

Sư Lệ đột nhiên dừng miệng, trong mắt hắn tràn đầy vẻ nghi hoặc, còn có tràn đầy không dám tin, tựa như Hùng Dã là một con khủng long gì đó vô cùng đáng sợ ấy.

Biểu tình như vậy của hắn làm Hùng Dã cảm thấy quái quái: "Sư Lệ, ngươi làm sao vậy?"

Sư Lệ không nói gì, hắn đột nhiên nhảy dựng lên, cau mày nhìn qua chung quanh, lại cúi đầu nhìn lại chính mình, còn sờ lên bụng một phen.

Sư Lệ giống với Hùng Dã, đều là người có vóc dáng rất cao trong bộ lạc, cũng đều rất cường tráng. Một mái tóc dài màu nâu cuồng dã tứ tán, bên trên còn dính cọng cỏ theo động tác hắn bay tới.

Hùng Dã cảm thấy hơi chướng mắt, lấy tay hất cọng cỏ kia từ trên đầu Sư Lệ xuống đất.

Hành động này của y khiến Sư Lệ phục hồi lại tinh thần, một lần nữa nhìn về phía y.

Sư Lệ biểu tình thay đổi liên tục, sau đó đột nhiên biến thành sư tử chạy trốn ra ngoài.

Hùng Dã không rõ nguyên do nhìn Sư Lệ chạy trốn, nhặt cái váy da thú mà Sư Lệ bởi vì đột nhiên biến thân khiến dây cỏ bị đứt lên, đi tới bên cạnh bậc thang

Nơi đó có huyệt động của Sư Lệ.

Sư Lệ và mẹ Sư Lệ, với cả em trai hắn, đến bộ lạc từ tám năm trước.

Đó là một mùa hè, Hùng Dã vừa mới thức tỉnh thành gấu ngựa vốn dĩ đã rất thích xuống nước bắt cá ăn, nhìn thấy thúc thúc mình ở trong sông bắt cá liền đi theo bên cạnh học hỏi, còn học được ra dáng ra hình, biến thành tiểu gấu ngựa bắt được vài con cá lớn mà hồi trước không thể bắt được.

Nhóc cắn chết cá đặt ở bờ sông, định mang về rồi ăn, không nghĩ tới đột nhiên có một con ấu sư xám xịt vụt ra ăn cá của nhóc......

Nhóc nhào lên đập cho con sư tử kia một trận, đánh tiểu sư tử đến hôn mê. Lúc này nhóc cũng thấy sợ hãi, vội vàng đi tìm thúc thúc hỗ trợ. Sau đó thúc thúc nhóc liền mang tiểu sư tử này, còn cả mẹ và em trai của tiểu sư tử cùng trở về bộ lạc.

Tiểu sư tử kia chính là Sư Lệ.

Sư Lệ lúc ấy là đói lả cho nên mới ngất xỉu, không có gì trở ngại. Nhưng mẫu thân nó lại cực kỳ cực kỳ suy yếu, thiếu chút nữa thì chết, vẫn là tư tế gia gia lấy thảo dược ra mới cứu được bà.

Sau đó, bọn họ một nhà ba người liền ở luôn trong bộ lạc Đại Hùng.

Cơ mà lúc ấy một nhà bọn họ vô cùng nhỏ yếu, bởi vậy nên vẫn chưa được tiếp nhận là thành viên chính thức của bộ lạc. Thúc thúc y, tộc trưởng bộ lạc chỉ cho phép bọn họ ở lại trong bộ lạc, ở xung quanh bộ lạc thu thập đồ ăn mà thôi.

Ba năm trước Sư Lệ rốt cuộc cũng có thể tham gia đi săn, bộ lạc mới tiếp nhận một hộ ngoại lai này của bọn họ. Năm trước Sư Lệ thành niên, càng ngày càng lợi hại, bộ lạc nhất trí chọn một cái huyệt động cho bọn hắn cư trú.

Những năm một nhà Sư Lệ sinh sống quanh bộ lạc nhưng chưa được bộ lạc tiếp nhận, Hùng Dã vẫn luôn cực kỳ chiếu cố Sư Lệ, còn luôn luôn dẫn hắn đi bắt cá bẫy khủng long con thậm chí côn trùng. Tình cảm giữa hai người ngày càng tốt, cơ hồ như hình với bóng. Cuối năm trước sau khi hai người tròn 18 tuổi, bọn họ cũng quyết định ở bên nhau, hơn nữa chỉ có lẫn nhau —— bọn họ muốn trở thành bạn lữ dưới sự chúc phúc của Thần Thú.

Nhưng hôm nay Sư Lệ quái quái...... Nếu như đặt ở trước kia, Sư Lệ hẳn là sẽ nhào lên, cùng y thương lượng con Lai Tác Thác long này muốn ăn như thế nào, sau đó khen y một câu.

Hùng Dã khó hiểu cực kỳ.

Tác giả có lời muốn nói:

Tân văn mở ra rồi!

Lai Tác Thác long và Tự Đà long đều là khủng long, tới Tác Đặc long là khủng long loại nhỏ trên dưới mười kg. Tự Đà long được coi là khủng long nhỏ, nhưng cũng đã nặng khoảng 150 kg rồi. Con mồi trong truyện này, chính là khủng long đại loạn hầm!!

Các loài khủng long đều là loạn nhập, Jurassic kỷ Phấn trắng sa mạc thảo nguyên, sẽ cùng xuất hiện ở một chỗ ~