Dịch và edit: PUPANDA

Nơi Dịch Tranh Hoa muốn đi là một làng du lịch ở ngoại ô A thị, hiện tại đang tháng 9, vẫn là tháng làm việc, nên đi học thì đi học, nên đi làm thì đi làm, bởi vậy, người dạo chơi không phải rất nhiều, Dịch Tranh Hoa tối qua đã liên lạc trước người bên làng du lịch, người phụ trách nói với anh, hết thảy đã chuẩn bị xong.

Dịch Tranh Hoa nghĩ ngợi, nơi đó không phải rất xa, lái xe mà nói cũng khá tiện, liền quyết định lái xe đi, buổi tối trước khi đi lúc nhắc với bạn nhỏ, bạn nhỏ chỉ hưng phấn gật đầu, với Trình Vân mà nói, chỉ cần có thể đi chơi, đi thế nào đều được.

Hai người ăn bữa sáng xong, sau khi thu xếp hết thảy xong đã 10h, hai người quyết định ở đó chơi 5 ngày, chủ nhật về.

Mấy ngày hai người ra ngoài dì Chu cũng được nghỉ, chỉ cần chiếu cố tốt chính mình là được.

Đồ đạc Dịch Tranh Hoa vốn nghĩ cần mang theo không nhiều, soạn một hồi vẫn đem theo không ít, hai người mỗi người một cái vali nhỏ, Dịch Tranh Hoa mỗi tay xách một cái, rất thoải mái xuống lầu, trực tiếp đến bãi đỗ xe tầng hầm.

Hai người hôm nay mặc đều rất hưu nhàn, Trình Vân áo ngắn tay màu trắng, cái quần 9 tấc, lộ ra cổ chân trắng nõn, trên bàn chân là đôi giày vải bố màu trắng. Cậu đội cái nón che nắng, mặt vốn đã nhỏ nay càng nhỏ hơn, có thể nhìn thấy khóe miệng cậu mang ý cười, cả người tản ra hơi thở trẻ trung sáng sủa.

Dịch Tranh Hoa hôm nay không có đặc biệt tạo kiểu tóc, tóc rất tự nhiên xỏa ra, mặc cái áo ngắn tay trắng, cái quần dài màu đen, đôi giày thể thao, khác với Trình Vân là trên sống mũi anh đeo cái kính mát to, che hơn nửa mặt, môi lộ ra đang mím, rất là đẹp.

Dịch Tranh Hoa bỏ vali vào cóp sau, sau đó lấy cái túi trên vali xuống, để vào trong xe, trong túi đựng là nước và đồ ăn vặt, là cho bạn nhỏ ăn trên đường đi.

Ra khỏi trung tâm thành phố, cách xa ồn ào, Trình Vân đẩy vành nón lên, để mình nhìn người không tốn sức nữa, mặt mày đều là ý cười, bên miệng cũng mang theo nụ cười, nhìn Dịch tiên sinh lái xe bên cạnh, hỏi: "Dịch tiên sinh, em có thể mở cửa sổ không?"

Dịch Tranh Hoa gật đầu.

Trình Vân bấm cửa sổ xe xuống, thời tiết hôm nay rất tốt, ánh nắng đầy đủ, có chút chói, gió thổi đến mang theo hơi nóng, nhưng không cảm giác oi bức. ((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))

Dịch Tranh Hoa ngẩng đầu nhìn ánh nắng chiếu thẳng tới, duỗi một bàn tay ra đè vành nón của Trình Vân, lại lấy ra một cái kính mát đưa cho bạn nhỏ, "Chói lắm, đeo vào."

Trình Vân vui vẻ nhận lấy, cậu vừa nãy đã cảm thấy Dịch tiên sinh đeo kính mát rất đẹp trai, vốn cũng muốn đeo, nghĩ mình không mua, đành phải thở dài trong lòng, không ngờ Dịch tiên sinh lại lấy ra một cái kính mát cho cậu, cậu đeo kính trên sống mũi, móc di động ra, điều chỉnh góc độ, chụp bức ảnh, tâm tình rất tốt xem bức ảnh này cười vui vẻ.

Trong ảnh Trình Vân ở phía trước, ngẩng mặt nhìn ống kính, kính mát che nửa mặt, chỉ có độ cong của khóe môi rất rõ ràng, giơ chữ V, cả người trông ngố tàu, Dịch tiên sinh chỉ chiếm một phần ba bức ảnh, ở trong ảnh chỉ có mặt nghiêng đeo kính mát, trông có hơi lạnh lùng.

Hai người so sánh với nhau, càng lộ rõ sự ngố tàu của Trình Vân.

Trình Vân cả đường chụp ảnh, ăn quà vặt, nghe nhạc, lại trò chuyện với Dịch tiên sinh, thường chụp lén mấy bức ảnh, xem ảnh chụp lén vui.

Chờ lúc đến địa điểm, trong di động của Trình Vân có rất nhiều ảnh dìm của chính mình, Trình Vân chụp ảnh là thật gà, xấu cỡ nào cũng có, cậu cũng muốn chụp ảnh dìm của Dịch tiên sinh, lại mãi không chụp được.

Trình Vân không nản lòng, trong lòng suy nghĩ, thời gian còn dài.

Hai người theo chỉ dẫn của bản chỉ đường đỗ xe ở bãi đỗ, sau đó liền xách vali đến quầy tiếp tân, đăng ký thông tin nhận phòng, nhận thẻ phòng.

Hai người đặt là một phòng, vừa mới công bố tin kết hôn, nếu đặt hai phòng, truyền ra quá bẽ mặt.

Lúc Dịch Tranh Hoa đặt phòng đã nói với Trình Vân chuyện này, Trình Vân cũng hiểu, nhưng có biết trước cũng không cách nào che đậy thấp thỏm trên đường đến phòng của cậu, khi mở cửa phòng ra, nhìn thấy tình cảnh bên trong, cả mặt đỏ bừng.

Trong phòng bố trí rất là lãng mạn, trên sàn trải nến, xếp thành trái tim, trên bàn trà để một bó hoa hình trái tim, trên giường rải đầy cánh hoa hồng, phòng này bị bố trí như phòng tân hôn.

Dịch Tranh Hoa đứng ở cửa, nhìn cả phòng đỏ tươi này, hơi thở lãng mạn đầy phòng, môi mím càng chặt hơn, ngón tay cầm vali bóp chặt, có thể thấy là đang kiềm nén tức giận.

Cuối cùng anh xoay đầu nhìn bạn nhỏ, giơ tay đỡ trán, đành chịu nói: "Xin lỗi, bạn anh hình như đã hiểu lầm...."

Dịch Tranh Hoa lúc này có chút không biết giải thích thế nào, hiểu lầm sao? Bạn anh cho rằng anh dẫn theo là người yêu tân hôn, cho nên mới chuyên môn bố trí phòng thành như vậy, muốn cho Dịch Tranh Hoa một kinh hỉ, lại không ngờ quan hệ của hai người rất vi diệu, nhìn thấy căn phòng thế này, kinh hỉ không có, chỉ có kinh hách với lúng túng.

Trình Vân trong vô tình nhìn thấy một hộp bao cao su để trên tủ ở cửa, mặt càng đỏ hơn, nhất thời không biết nên nói gì, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, cậu thật sự là bị giật nảy mình.

Dịch Tranh Hoa cuối cùng thở dài, không giải thích nữa, nói với bạn nhỏ: "Chúng ta đổi phòng khác đi."

Trình Vân gật đầu, nếu họ hiện tại đi vào dọn dẹp, cũng phải dọn rất lâu, còn không bằng trực tiếp đổi phòng khác.

Người bạn Dịch Tranh Hoa liên lạc đã biết họ đến, cũng biết họ đã đi đến phòng, nghĩ họ hẳn đã nhìn thấy kinh hỉ hắn dày công chuẩn bị, hắn cảm thấy nên đi chào một tiếng, thuận tiện cầu khen ngợi.

Vào lúc Dịch Tranh Hoa định đổi phòng, người bạn kia bước ra nhịp điệu lục thân không nhận, mang theo nụ cười kiêu ngạo, đầy mặt xuân quang đi đến, thuận tay khoác trên vai Dịch Tranh Hoa, nói: "Tranh Hoa, kinh hỉ tôi cho cậu có hài lòng không?"

Dịch Tranh Hoa nhúc nhích vai hất móng vuốt gác trên vai mình ra, trợn mắt, liếc hắn một cái, có thể là rất giận, anh không trả lời chính diện mà hỏi lại: "Cậu thấy dáng vẻ tôi như đang vui sao?"

Ôn Tu Trúc bị hất ra cũng không giận, thật sự trên dưới đánh giá Dịch Tranh Hoa một lượt: "Tôi thấy cậu rất cao hứng mà." Nói xong nhìn Trình Vân đội nón cúi đầu bên cạnh, nhướn mày với Dịch Tranh Hoa, giống như cái gì đều đã hiểu nói: "Đây là chị dâu sao?"