Tiên Ngục

Chương 855: Cầu sinh chi tranh (hạ)(2)

Tình hình bên trong dũng đạo, tạm thời mà nói, cũng là đối với chính mình có chút thuận lợi, nhưng vẫn là tìm không ra được Cực Mộc lão tổ đang ẩn thân trốn ở chỗ nào.

Tô Triệt vẫn luôn nhắc nhở chính mình, Đại Thừa kỳ cường giả tuyệt đối không được phép khinh thường, chỉ cần là không có diệt giết chết hắn, vậy thì tuyệt không thể phớt lờ.

Phanh phanh phanh...

Trong đại sảnh, tử sắc cự nhân đột nhiên liều mạng đấm vào đầu mình, nhìn động tác nửa quỳ trên mặt đất của hắn, cảm giác hình như là cực kỳ thống khổ. Tô Triệt không khỏi đoán rằng, hẳn là bộ vị trọng yếu hạch tâm nhất của hắn, đã bị Tiểu Hắc ăn mòn, mới gặp phải phản ứng cực đoan như vậy.

Quả nhiên, chỉ qua hơn mười phút sau, liền thấy được...

Phanh một tiếng, tử sắc cự nhân cả người bạo tạo ra, hóa thành tử sắc khí lưu đầy trời, sau đó liền có thể thấy được thân thể thật lớn của Tiểu Hắc cao hơn mười ở trong khí lưu như ẩn như hiện, rất có khả năng là hắn từ trong thân thể tử sắc cự nhân biến lớn thân hình, đem đối phương làm bạo nổ.

Đợi được tử sắc vụ khí trong đại sảnh dần dần mỏng đi, Tô Triệt cũng thấy rõ, giữa trán của Tiểu Hắc hiện ra một mai tử sắc tinh thạch, tựa như khảm vào đó vậy.

Chính là bởi vì có thêm một mai tử sắc tinh thạch này, Tiểu Hắc tốc độ hấp thu tử sắc vụ khí mới có thể đề thăng lên mấy lần. Bởi vì, Tiểu Hắc hiện tại hấp thu những tử sắc vụ khí kia đã không chỉ dùng miệng, mà là thông qua tử sắc tinh thạch trên trán.

Vù vù vù...

Tử sắc khí lưu cuồn cuộn không ngừng mà dũng mãnh vào bên trong tinh thạch, khiến người ta có cảm giác cực kỳ thông sướng, giống như giang hà nhập hải phù hợp tự nhiên vậy.

- Lần này, Tiểu Hắc khẳng định là kiếm được, hơn nữa còn là được lợi lớn đi sao?

Lão Hắc ngữ khí tuy có chút trầm thấp, nhưng trên thực tế, đây cũng là khi hắn cực kỳ hưng phấn mới làm ra loại biểu hiện này.

Tô Triệt cũng hiểu được, Tiểu Hắc khẳng định là được lợi, tám chín phần mười lúc này sẽ là một cơ hội để thực lực của hắn tấn cấp. Loại tử sắc khí lưu này có thể thay thế chân huyết của Vu Thần, có thể khiến Tiểu Hắc nhảy vọt vào Hóa Thần Kỳ.

Ước chừng thời gian hơn mười phút, những tử sắc khí lưu cực kỳ nồng nặc tràn ngập bên trong đại sảnh kia đều bị Tiểu Hắc hấp thu không còn. Hoặc giả nói, hẳn là đến lúc chứa đựng trong mai tinh thạch giữa trán kia, nhiều năng lượng như vậy, phỏng chừng Tiểu Hắc trong khoảng thời gian ngắn hẳn là khó có thể tiêu hóa hấp thu.

Ầm ầm ầm, cảm thấy mỹ mãn, cước bộ càng trầm trọng, càng hữu lực, hắn khom lưng nhặt lên song nhận đại phủ, không cần Tô Triệt phân phó bất cứ cái gì, đó là đi tới trước mặt tế đàn, giơ cao chiến phủ lên, từng cái thế đại lực trầm đập xuống.

Ầm!

Cả tòa đại sảnh lại sản sinh rung chuyển kịch liệt, quy mô cũng càng lớn hơn hai lần trước.

Ầm!

Ngay sau đó lại là một phủ nữa... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ầm ầm ầm...

Tiểu Hắc hoàn toàn không đếm xỉa tới những địa chấn rung chuyển này, từng phủ một liên tục không ngừng mà bổ chém lên thủ hộ quang tráo của tế đàn.

Bên trong đại sảnh và dũng đạo rung chuyển kịch liệt càng ngày càng nghiêm trọng, đổi là người thường khẳng định đều phải nằm úp sấp trên mặt đất bò loạn xung quanh, không có khả năng đứng vững được.

- Thiên Vũ, bên trong phát sinh chuyện gì? Ngươi đang làm cái gì vậy?

Tiếng quát tháo của Cực Mộc lão tổ xuyên thấu qua mấy tầng kết giới phòng ngự, hơi có chút không rõ hỏi:

- Thiên Vũ, không nên làm bừa a! Ngươi nếu là có thể khiến không gian nơi này sản sinh sụp đổ, chúng ta đều đừng nghĩ chạy thoát, đều sẽ chết hết!

Cực Mộc lão tổ nhân sinh từng trải phong hậu cỡ nào, hơi cân nhắc một chút là có thể đoán ra được, Tô Triệt hẳn là đoạt được khối Cầu Sinh Lệnh kia, dĩ nhiên muốn mạo hiểm phá hủy không gian bên trong nơi này.

- Thế nào, sợ hãi sao?

Tô Triệt cười nhạt một tiếng, đối với hắn trả lời:

- Ngươi nếu là sợ hãi, vậy thì sớm cút đi. Ta phỏng chừng, ở đây một chốc nữa còn không sụp đổ, ngươi nếu là cút nhanh một chút, hẳn là vẫn kịp.

- Được, Thiên Vũ, ngươi cứ chờ đấy cho ta!

Cực Mộc lão tổ tức giận đến không nhịn được, lại không có biện pháp, hắn bị chặn ở trong dũng đạo căn bản không qua đó được. Trước mặt hắn, không chỉ có hai đầu dị thú cường hãn điên cuồng công kích, còn có liên tục mười đạo Thượng phẩm đạo khí kết giới phòng ngự cần đánh vỡ mới có thể đi tới bên trong đại sảnh.

Ầm ầm ầm...

Không qua bao lâu, không gian rung chuyện tựa hồ đạt đỉnh điểm, đã không thể lại tăng lên, tựa hồ khoảng cách triệt để sụp xuống, chỉ kém một bước cuối cùng.

Khai thiên tích địa!

Tiểu Hắc thế không thể đỡ, một kích cực mạnh lại hiện ra, một cái bổ nghiêng xuống, sắc bén đến cực điểm!

Phanh!

Thủ hộ quang tráo trên tế đàn hóa thành từ mảnh vụn nhỏ, nghiền nát ra.

Ầm!

Tế đàn cao hơn ba trượng cũng theo đó sụp xuống tan ra, triệt đổ nổ vỡ.

Ầm ầm!

Đám người Tô Triệt chỉ cảm thấy cổ vô hình áp lực cổ vô hình thật lớn chợt áp lên người, nhất thời ý thức được, không gian nơi này cũng là theo đó sụp xuống, Không Gian Chi Lực kinh khủng sẽ đem tất cả bên trong kéo thành phấn toái.

- Cầu Sinh Lệnh!

Một thời khắc này, Tô Triệt cái gì cũng không để ý, trong mắt chỉ có khối Cầu Sinh Lệnh kia.

Tế đàn đặt Cầu Sinh Lệnh nổ thành nát bấy, vô số đá vụn bay loạn xung quanh, khối xích hồng sắc Cầu Sinh Lệnh kia cũng là lẫn ở bên trong.

Lẽ ra, Tiểu Hắc cách Cầu Sinh Lệnh gần nhất, thế nhưng hắn linh trí dù sao cũng có hạn trừ bản năng ăn uống và chiến đấu ra, phương diện khác năng lực phản ứng còn là có chút chậm chạp, hắn cũng thật không ngờ thủ hộ quang tráo sau khi bị nghiền nát tòa tế đàn cũng sẽ nổ tung theo.

Bởi vậy, Tiểu Hắc thất thần một chút, lúc này mới vươn bàn tay to, hướng phía giữa không trung, trong loạn thạch bay tán loạn chộp tới Cầu Sinh Lệnh.

Thế nhưng, khi bạo tạc sản sinh động năng quá lớn, tốc độ bay vụt của Cầu Sinh Lệnh quá nhanh, hơn nữa vô số đá bay trở ngại, chỉ kém một đường, khối Cầu Sinh Lệnh kia lọt qua bàn tay lớn của Tiểu Hắc, dĩ nhiên bay đi.

Không bắt được!

Vào thời khắc này, Tô Triệt khẳng định sẽ không đứng nhìn, lập tức hướng phía khối Cầu Sinh Lệnh bay nhanh tới. Thế nhưng ở trước mặt này, Tô Triệt cũng không dám quên quy tắc trò chơi hai chân không thể cách mặt đất, mặc dù không gian bạo nổ, khái niệm mặt đất cực kỳ không rõ ràng, vậy cũng phải dẫm lên khối đá thể tích đủ lớn, tạm cho là chân chưa cách mặt đất đi sao.

Chỉ tiếc, phương hướng Cầu Sinh Lệnh bay vụt đi cũng không phải bên phía Tô Triệt, muốn trong nháy mắt đuổi theo, chỉ bằng tốc độ đi bộ khẳng định là không được, chỉ có thể cầu khẩn nó đừng rơi vào trong khe hở không gian tốt nhất là đánh lên một khối cự thạch nào đó, rơi xuống...

Ầm ầm ầm...

Cả tòa đại sảnh đã sụp đổ thành hơn mười khối, loại cảm giác này, tựa như một tòa tinh cầu trong tinh không bị người một chưởng đánh thành hơn mười khối, sẽ ở trong hư không vô tận phân khai, trong đó càng lúc càng xa.