- Linh Lung...
Nghe được nguyên nhân là vậy, Tô Triệt thoáng yên tâm một ít. Không có đoán sai hẳn là gốc Lưu Vân Kim Trản kia xuất hiện dị trạng nào đó, trừ chuyện này ra, sẽ không còn có duyên cớ khác, sẽ làm cho nàng bởi vì tìm không thấy mình mà sốt ruột.
Ở bên trong trụ sở của Linh Lung, Tô Triệt nhìn chằm chằm vào gốc Lưu Vân Kim Trản kia, yên lặng im ắng; Linh Lung đứng ở một bên lo lắng chờ đợi, vừa rồi cũng không có hỏi hắn chạy đi nơi nào.
Ở bên trong chậu hoa rơi lả tả xuống hơn mười phiến lá dài nhỏ màu vàng kim nhạt, tuy nói gốc Lưu Vân Kim Trản này có hơn trăm phiến lá, nhưng rơi xuống nhiều lá như vậy cũng là chuyện rất đáng lo a!
Trong lòng thảo luận cùng lão Hắc trong chốc lát, lúc này Tô Triệt mới nhìn Linh Lung nói ra:
- Không cần quá lo lắng, ta cho rằng, đây là một loại phản ứng bản năng của nó, tự động diệt trừ đi những phiến lá héo rũ nghiêm trọng nhất, cũng là một phương pháp hữu hiệu để nó bảo hộ mình.
- Thật sự không có chuyện gì sao?
Linh Lung vẫn là có chút không yên lòng.
- Hẳn là không có gì đáng ngại.
Tô Triệt mỉm cười gật đầu, lại đề nghị nói:
- Bất quá, mấy ngày nay nó đang ở trong giai đoạn mấu chốt. Sống hay chết phải xem quá trình chăm sóc như thế nào. Tốt nhất là đưa nó đến chỗ của ta, ta tùy thời chiếu khán nó.
- Cũng tốt.
Linh Lung nghĩ nghĩ thoáng một chút, cuối cùng cũng đáp ứng xuống, lúc này mới hỏi:
- Vừa rồi ngươi đi nơi nào, vì sao tất cả mọi người không tìm thấy ngươi?
- Không phải cuối cùng cũng tìm được sao!
Tô Triệt vừa cười vừa nói.
Linh Lung không có lên tiếng, ánh mắt vẫn lộ ra ý tứ, hỏi thăm thân là quan tuần tra toàn bộ dược viên, không phải dễ hồ lộng như vậy.
Tô Triệt biết rõ, không lấy ra một giải thích hợp lý, từ nay về sau sẽ làm cho nàng sinh ra ngờ vực vô căn cứ, không tất yếu đối với mình, liền giải thích nói:
- Vừa rồi luyện công ở một chỗ hơi bí ẩn, vị trí kia có tinh hoa thảo mộc hơi nồng đậm, rất thích hợp cho công pháp của ta... Nói thật a, quan hệ của ta cùng linh thảo, so với các ngươi tưởng tượng còn muốn thân mật, phức tạp hơn, chính là vì những duyên cớ này, ta mới có năng lực cứu chữa gốc Lưu Vân Kim Trản này của nàng.
Cái giải thích này nghe rất huyền bí, nhưng Linh Lung lại im ắng gật đầu, biểu thị ra tán thành. Bởi vì, chỉ có hắn mới có thể cứu chữa linh thảo của mình, cơ bản đã nói lên hắn rất đặc thù. Nếu là người đặc thù, có một chút cảm giác thần bí cũng là có thể tiếp nhận.
Giờ khắc này, lão Hắc cũng thấp giọng mắng ở trong Tiên Ngục:
- Cái gốc cỏ nát này thật là biết chọn thời gian gây phiền, lần thứ nhất chúng ta tiến vào động phủ che giấu, nó lại gây ra chuyện phá đám như vậy.
- Ngươi nói như vậy, rõ ràng cho thấy qua sông đoạn cầu ah.
Trong nội tâm Tô Triệt cười nói:
- Nếu như không phải có nó, làm sao chúng ta có thể thuận lợi đi vào tầng hai Dược viên như vậy, càng đừng đề cập tới tìm được động phủ che giấu...
Kế tiếp, Tô Triệt ôm Lưu Vân Kim Trản trở lại gian phòng cỏ của mình, nói là vì tùy thời có thể chiếu khán nó, nhưng thật ra là bởi vì, đã có mười lăm gốc linh thảo đến tay, tạm thời không cần nhiều lần tiến vào tầng hai Dược viên nữa rồi.
Vào lúc ban đêm, lại cho Lưu Vân Kim Trản một ít dòng nước ấm của Tiên Ngục, lão Hắc rất xác định, cái gốc linh thảo này đang bắt đầu phát triển bình thường trở lại, không cần lo lắng cái gì nữa. Vì vậy, sáng sớm ngày thứ hai, Tô Triệt kiếm cớ chạy ra khỏi dược viên linh thảo, trở lại khu vực cư trú của đệ tử ngoại môn, đã tìm được Lôi Tiếu.
Lôi Tiếu vừa thấy Tô Triệt liền hỏi:
- Những ngày này đi làm gì vậy, tìm ngươi nhiều lần, ngươi đều không có ở đây.
- Một mực ở bên trong dược viên linh thảo chăm sóc hoa cỏ đây này.
Tô Triệt nhẹ giọng trả lời.
- Ngươi làm đệ tử quản sự dược viên?
Lôi Tiếu rất là giật mình, chức vị đệ tử quản sự dược viên, chính mình và Đường tỷ đều không xông được một chân đây này!
Nhìn thấy Tô Triệt gật đầu, Lôi Tiếu đối với thân thế bối cảnh của hắn càng thêm hiếu kỳ, rất có thể hậu trường của hắn còn muốn lợi hại hơn Lôi gia rất nhiều.
- Có chuyện cần ngươi hỗ trợ.
Tô Triệt nhẹ giọng nói.
- Ngươi cứ nói.
Lôi Tiếu gật đầu nói:
- Ta có thể làm được, khẳng định toàn lực ứng phó.
- Ta muốn dùng linh thảo Trung phẩm năm trăm năm dược linh đổi lấy Linh đan, ngươi có biện pháp tốt gì không?
Tô Triệt hỏi.
- Muốn đổi bao nhiêu?
- Càng nhiều càng tốt!
Lôi Tiếu đè thấp tiếng nói hỏi:
- Nói như vậy, ngươi không chỉ xuất ra một gốc linh thảo?
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu.
- Ngươi thật đúng là có tiền ah!
Lôi Tiếu trừng lớn hai mắt, ngữ khí khoa trương nói:
- Linh thảo trung phẩm năm trăm năm dược linh, ít nhất có thể bán ra năm ngàn Linh thạch. Huynh đệ, ta xem như đã minh bạch, ngươi mới thật sự là đại tài chủ ah!
Tô Triệt cười lắc đầu:
- Ta chỉ là một cái chân chạy, những linh thảo kia, chủ nhân chân chính là một vị trưởng bối ở bên trong dược viên. Bất quá chuyện này không thể tuyên truyền, phải giữ nghiêm bí mật, cho nên, ta mới tới tìm ngươi nghĩ biện pháp.
- Minh bạch, minh bạch, loại sự tình này rất bình thường.
Lôi Tiếu đưa tới một ánh mắt mà tất cả mọi người đều là lòng dạ biết rõ, hắn thật sự nghĩ lầm rồi, nhất định trưởng bối của Tô Triệt là một nhân vật trọng yếu trong dược viên linh thảo, lợi dụng chức vụ làm ra một ít sự tình trung gian kiếm tiền lời bỏ túi riêng.
Linh đan mà Tô Triệt nói, là một loại đan dược cao cấp, nói như vậy, tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không có thể tùy tiện sử dụng ở thời điểm tu luyện bình thường, chỉ ở một ít thời khắc mấu chốt mới dám phục dụng.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLLoại đan dược này không chỉ có hiệu quả tăng công lực lên cực kỳ rõ rệt, nó còn có một ưu điểm khác, là dược lực tinh khiết, tác dụng phụ rất nhỏ, trường kỳ phục dụng cũng sẽ không sinh ra ảnh hưởng đối với Trúc Cơ tương lai. Cho nên, Tô Triệt mới có thể hạ quyết tâm, dùng loại đan dược này phụ trợ tu luyện. Cho dù đây là một hành vi siêu cấp xa xỉ, coi như là Đệ tử chân truyền của Thiên Huyền Tông cũng không có khả năng trường kỳ hưởng thụ loại đãi ngộ này.
Dĩ nhiên Lôi Tiếu không nghĩ đến, linh đan là Tô Triệt chuẩn bị cho chính hắn phục dụng, nếu nói là vị đại nhân trong Dược viên linh thảo kia có nhu cầu này còn không sai biệt lắm.
Thoáng suy nghĩ trong một giây lát, Lôi Tiếu nói:
- Giá cả một quả linh đan ước chừng là hai trăm linh thạch, ta cho rằng, một cây linh thảo Trung phẩm năm trăm năm dược linh, ít nhất có thể đổi được 30 viên linh đan, ít hơn so với số này, ngươi sẽ có hại chịu thiệt rồi.
- Một đổi ba mươi, có thể tiếp nhận.
Tô Triệt gật đầu nói.
- Cái tỷ lệ này nếu là có thể tiếp thụ, ta nghĩ, Lôi gia chúng ta có năng lực xuất ra hơn mười khỏa linh đan, nhiều hơn nữa thì cần phải có thời gian gom góp bốn phía rồi.
Lôi Tiếu nói:
- Ngươi cũng biết, loại vật linh đan này, tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng là ở thời điểm vượt qua bình cảnh mới có thể phục dụng, vì tình hình kinh tế sẽ không cất giữ quá nhiều.