Nếu như thực sự giống với không gian Tiên Ngục, chỉ cần tâm niệm vừa động, toàn bộ bảo vật vù vù bay đến trước mặt, một kiện cũng không thiếu, vậy thì thực không có ý nghĩa.
Cứ như thế trôi qua hơn ba tháng, Viêm Cốt rốt cục cũng xuất quan.
Sau khi nhìn thấy Tô Triệt, vị người hầu trung thực này quỳ trên mặt đất, cung kính bẩm báo:
- Thuộc hạ may mắn, cuối cùng cũng không cô phụ kỳ vọng của chủ nhân, thành công tấn chức Nguyên Anh hậu kỳ.
Hắn vốn tính cách táo bạo, vậy mà hiện tại lại mang tới cho người khác cảm giác vô cùng trầm ổn, khí thế toàn thân đã có vài phần xấp xỉ cùng với sư tôn Huyền Chung của Tô Triệt.
Đương nhiên, mặc dù Huyền Chung vẫn chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, tu vi thực lực kém xa không bằng Viêm Cốt, tuổi tác thực sự so với Viêm Cốt cũng không lớn lắm, thế nhưng ở trong lòng Tô Triệt, Viêm Cốt cùng với mình vẫn là tiểu bối, sư tôn vĩnh viễn là trưởng bối.
- Không tệ, thành công thăng cấp, đáng giá ăn mừng, hai kiện pháp bảo kia liền thưởng cho đi!
Tô Triệt từ trong Tiên Ngục lấy ra hai kiện linh bảo công kích cực phẩm hình trảo, đương nhiên đều là gần đây thu hoạch được ở bên trong Di Tiên Cảnh.
Tuy rằng còn không tìm được một kiện đạo khí nào, thế nhưng linh bảo các loại phẩm cấp khác cũng đã có mấy trăm kiện, chất đống ở trong Tiên Ngục chờ đợi chủ nhân mới của nó.
- Cả hai đều là linh bảo cực phẩm?
Tâm linh cảnh giới của Viêm Cốt bây giờ tuy rằng bị linh hồn xiềng xích mạnh mẽ cải tạo thành "vô dục vô cầu", bỗng nhiên thu được hai kiện linh bảo cực phẩm làm lễ vật, không có khả năng không cảm thấy giật mình.
- Lúc trước ở trong bảo khố của tông môn cầm đi hai kiện linh bảo thượng phẩm, thời gian rồi trả lại cho chưởng giáo sư huynh đi!
Tô Triệt trầm giọng nói:
- Từ nay về sau, chỉ cần là người một nhà, sẽ có pháp bảo cao cấp dùng bất tận.
- Vâng, chủ nhân, thuộc hạ lập tức đi làm!
Viêm Cốt cung kính lĩnh mệnh.
Lúc trước Tô Triệt Ngưng Anh, từng cùng với Viêm Cốt tiến vào bảo khố pháp bảo của Thiên Huyền tông chọn một ít linh bảo, Viêm Cốt chọn hai kiện linh bảo thượng phẩm công kích hình trảo, không ngờ rằng căn bản không có cơ hội đối chiến cùng người khác, sau khi xuất quan, vậy mà lại thu thêm được hai kiện linh bảo cực phẩm.
Đây là bởi vì hai năm trước, cho dù là Tô Triệt cũng không hề ngờ rằng, một lần nữa tiến vào Di Tiên Cảnh, lại có được thu hoạch lớn quá sức tưởng tượng như vậy.
Đương nhiên, Tô Triệt cũng vẫn có thể tỉnh táo để nhận ra rằng, những thu hoạch này đều là muốn tăng lên chỉnh thể thực lực của Thiên Huyền tông. Thiên Huyền tông càng mạnh, khí vận của bản thân cũng sẽ càng tràn đầy. Thế nhưng dù linh bảo có nhiều hơn nữa, cũng không mang lại sự đề thăng có tính thực chất nào đối với thực lực của mình. Bởi vì tu sĩ đại năng của linh giới này điều khiển đạo khí cực phẩm tiện tay đánh ra một kích, cho dù có nhiều linh bảo hơn nữa cũng vô dụng.
Dê có nhiều, cũng chỉ là đồ ăn, vĩnh viễn không thể đánh lại được răng nhọn vuốt sắc của lang hổ.
Mạc Lam Tinh.
Tô Triệt cùng Viêm Cốt dùng truyền tống môn đi tới một khối tinh cầu hoang vắng khoảng cách gần Mạc Lam Tinh nhất, ở bên này truyền tống trận ẩn sâu dưới lòng đất cho nên vẫn hoàn hảo không có tổn hại gì, tiếp theo chính là ba ngày phi hành trong tinh không liên tục.
Viêm Cốt đã có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, khống chế Tinh Đế La Bàn hầu như không gặp phải trở lực trong tinh không. Tốc độ phi hành cũng có thể đạt tới năm trăm vạn dặm trên một canh giờ, thời gian ba ngày có thể bay ra được hơn một ức dặm.
Viêm Cốt vốn là dân sống trên Mạc Lam Tinh, đối với tinh cầu kia đương nhiên là quen thuộc không gì sánh được, thế nhưng ở trong mắt Tô Triệt. Hoàn cảnh tự nhiên của Mạc Lam Tinh rất khác biệt so với Khải Nguyên Tinh, chỉ nói đại bộ phận thực vật phổ thông đều lấy màu xanh lam làm chủ đạo, đã đủ để khiến cho người khác cảm thấy vô cùng mới mẻ, đồng thời cũng có chút không thích ứng.
Đương nhiên, hoàn cảnh thế nào cũng không trọng yếu, Tô Triệt chẳng qua cũng chỉ tới đây để làm việc, cũng không có ý muốn ở lại trường kỳ, tùy ý bắt lấy một con Thử Yêu Yêu Anh kỳ, rồi tìm cơ hội bắt vài tu sĩ Nguyên Anh của Mạc Lam Tinh, liền lập tức quay ra, đi tới Vu Hoàng Tinh.
Vì sao còn muốn bắt tu sĩ Nguyên Anh kỳ?
Tiên Ngục tầng bốn một khi mở ra, nếu như dự đoán không sai, hẳn là có thể linh hồn nô dịch nhiều tôi tớ hơn, nhưng cũng chỉ có tu vi Nguyên Anh mới có tư cách để trợ giúp Tô Triệt chiến đấu cùng với địch nhân. Kim Đan kỳ ở trong Tiên Ngục chẳng qua chỉ dùng để lao động mà thôi.
Cho nên tốt nhất là ở Mạc Lam Tinh bắt lấy vài tên Nguyên Anh tội ác tày trời, cải tạo thành nô bộc mang về Khải Nguyên Tinh, không chỉ có thể tăng lên sức chiến đấu tổng hợp của bản thân, cũng có thể đề thăng thực lực của tông môn Thiên Huyền tông.
Giả thiết một chút, Thiên Huyền tông nếu như có hơn hai mươi Nguyên Anh tọa trấn một phái, sẽ có được cục diện hưng thịnh ra sao, đồng thời sẽ mang đến cho tu chân giới Khải Nguyên Tinh sự trùng kích cỡ nào?
- Chủ nhân, theo như hiểu biết của ta, Mạc Lam Tinh tổng cộng có bốn con Thử Yêu ác danh vang dội, có thể liệt vào mục tiêu săn bắt.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLViêm Cốt đưa ra kiến nghị:
- Bất quá, trong đó con Thử Yêu thực lực Nguyên Anh sơ kỳ, quanh năm quần cư cùng với yêu tộc của hắn, không dễ hạ thủ, chỉ có một con Thương Lân Thử thực lực Nguyên Anh trung kỳ, thích độc lai độc vãng, không thích hợp quần. Ta cho rằng nên đi tới sào huyệt của hắn nhìn một chút, tương đối thích hợp!
- Cũng được!
Tô Triệt gật đầu nói:
- Cứ theo lời ngươi mà xử lý đi!
- Vâng, chủ nhân!
Viêm Cốt chỉ tay về phía đông bắc:
- Rất gần, sào huyệt của hắn là trên một hòn đảo ở giữa hồ cách đây vài ngàn dặm.
Bởi vậy có thể thấy được, Viêm Cốt lựa chọn bay vào tầng khí quyển của Mạc Lam Tinh từ vị trí này, cũng là trong lòng đã sớm có suy nghĩ này, chẳng qua không nói rõ mà thôi.
Đây cũng là chỗ thần kỳ của linh hồn xiềng xích, tuy rằng nô dịch linh hồn thủ hạ, nhưng lại không hề biến bọn họ trở thành đám đầu gỗ trong đầu không có ý kiến gì. Tô Triệt vui vẻ nhìn thấy, đám thủ hạ có chủ kiến, có tư tưởng, chỉ cần bọn họ đặc biệt trung thành đối với mình là được.
Phương hướng đông bắc, phi hành chưa đến nghìn dặm, trước mặt bay tới một đạo độn quang, xem tốc độ chẳng qua chỉ là tu vi Kim Đan. Tô Triệt cùng Viêm Cốt cũng không mấy để ý.
Dựa theo lẽ thường, một vãn bối Kim Đan kỳ, nếu từ xa đã nhìn thấy độn quang cực nhanh hư hư thực thực của đại tu sĩ Nguyên Anh kỳ, hẳn là đều phải sớm tránh né mới đúng. Nhưng đạo độn quang trước mặt này dĩ nhiên lại gia tốc, xông thẳng về phía trước.
Tô Triệt cùng Viêm Cốt trong lòng đều thấy nghi hoặc, khoảng cách tiếp cận trong vòng ba nghìn trượng, Tô Triệt thông qua thần thức liền thấy rõ, tu sĩ nhân loại này trạng thái tương đối không đúng, hai mắt màu đỏ tươi, biểu tình dữ tợn, toàn thân tràn đầy một loại khí tức hủy diệt gần như điên cuồng.