Mặc dù biết rõ Thái Ất Môn vẫn không biết Cự Phú giấu ở Bắc Cực Hải, Tô Triệt vẫn không nhịn được âm thầm căng thẳng. Chuyện này nếu bị Thái Ất Môn biết, trên địa bàn bọn chúng, đâu còn cơ hội cho mình...
- Người cáo mật không biết bí mật lớn đó có liên quan đến Cự Phú, nhưng hắn đi theo Hoa Quang chân nhân mấy chục năm nay, ít nhiều cũng biết một chút, Hoa Quang chân nhân vì bí mật đó đã phải nỗ lực cả đời, sự tình khẳng định không nhỏ.
Lão Hắc vừa thẩm vấn hai Kim Đan trưởng lão, đồng thời dùng phương thức kết nối tâm lý hồi báo với Tô Triệt:
- Nửa tháng trước, có người phát hiện hành tung Hoa Quang chân nhân, Thái Ất Môn phái ra một Kim Đan hậu kỳ trưởng lão, đánh Hoa Quang chân nhân trọng thương, nhưng vẫn bị hắn dùng Cực quang lược ảnh chi thuật chạy thoát. Vì vậy, Thái Ất Môn phong tỏa hải vực, phái một lượng lớn nhân thủ, truy lùng Hoa Quang chân nhân khắp nơi.
- Cũng không tệ, còn chưa bị chúng bắt được...
Tô Triệt thầm cảm thấy may mắn, hơn nữa cũng đoán ra, Hoa Quang chân nhân đã không còn sợ cái chết, cho dù bị dồn vào chân tường, cũng không để bị Thái Ất Môn bắt sống, bản thân hắn sẽ lựa chọn tự vẫn.
Trước mắt, bí mật Cự Phú, vẫn là của mình và Quang Hoa chân nhân.
Nguyên nhân tra xong, trong lòng Tô Triệt cũng có đối sách. Biết rõ Thái Ất Môn phái ra không ít người phong tỏa hải vực, sẽ tuần thị khắp nơi trên mặt biển, Tô Triệt không thể nghênh ngang bay trên trời, mặc dù ngụy trang thành Thái Ất Môn Kim Đan trưởng lão thì cũng sẽ rất phiền phức.
Vì vậy, tiểu giao long Kim Đan trung kỳ được thả ra, long về đại hải, tốc độ di chuyển cũng nhanh như điện xẹt.
Trong biển sâu, Tô Triệt giá long mà đi, nhẹ nhàng vui vẻ, đã vô cùng.
Ba năm trước, Hoa Quang chân nhân đưa cho Tô Triệt một bức hải đồ, một phần tư trong đó vẫn chưa từng được thăm dò qua, phạm vi và ký hiệu biên giới đều được ghi chép rõ ràng.
Hoa Quang chân nhân từng nói qua:
- Nếu cho hắn một trăm năm thời gian, nhất định có thể tìm ra manh mối Cự Phú.
Thông qua câu nói này có thể biết, thăm dò phiến hải vực này tuyệt đối không dễ, vận khí không tốt, sẽ phải mất một trăm năm thời gian.
Tô Triệt không có một trăm năm để lãng phí ở đây, lần này đến Bắc Cực Hải, chính là thử vận khí.
- Vận khí mình chưa bao giờ tệ, nói không chừng, hai ba ngày là có thể tìm ra...
Tô Triệt tự giễu mình, kỳ thực, trong lòng rất rõ, hai ba ngày tìm thấy Cự Phú là tuyệt đối không thể, lần thăm dò này, chín phần mười là mất công vô ích.
- Chủ nhân, tạm thời mà nói, tìm không thấy Cự Phú cũng không sao.
Lão Hắc nhắc nhở nói:
- Nhưng, nhất định phải tìm được Hoa Quang chân nhân, quyết không để hắn rơi vào tay Thái Ất Môn. Chỉ cần bí mật Cự Phú chưa bị bạo lộ, thêm mười hai mươi năm thời gian, đợi người tấn thăng Nguyên Anh kỳ, lại đến tìm cũng không có vấn đề gì.
Tô Triệt cũng là nghĩ như vậy, liền hỏi nói:
- Năm xưa cùng Hoa Quang chân nhân chia tay, từng cùng hắn trốn trong một động huyệt dưới đáy biển, có nên đến đó xem thử không nhỉ?
Động huyệt mà Tô Triệt nói, cách Cực Quang Đảo chưa đến hai ngàn dặm, về lý mà nói, cự ly quá gần, vô cùng nguy hiểm, Quang Hoa chân nhân không thể trốn trong đó trị thương.
Bắc Cực Hải lớn như vậy, động huyệt dưới đáy biển nhiều vô số, cho dù không có động huyệt tự nhiên thích hợp, tu tiên giả tự mình cũng có thể đào ra chỗ ẩn náo kín đáo hơn. Cho nên, đến động huyệt cũ tìm Hoa Quang chân nhân, Tô Triệt đương nhiên không ôm hi vọng quá lớn.
Đối với Bắc Cực hải vực, Tô Triệt không thể thông thuộc được bằng Hoa Quang chân nhân, để tìm được động huyệt đó, hắn đã phải mất hơn nửa ngày thời gian.
- Cuối cùng cũng tìm ra.
Sâu dưới đáy biển, thần thức khó tránh sẽ bị ảnh hưởng, phạm vi bao phủ của thần thức Tô Triệt bị giảm đi năm trăm trượng, lúc này, đã phát hiện ra động phủ đó.
Không cần đi vào, cũng đã thăm dò được, bên trong không có người. Nhưng, Tô Triệt vẫn đi vào.
Người không có, nhưng có để một chút dấu vết.
Trên vách đá, rõ ràng có khắc một hình ảnh giống như văn tự, vừa mũi tên, vừa hình tròn, còn có đường thẳng dọc ngang giao nhau.
Giống như quỷ họa phù, căn bản nhìn không hiểu.
Nhìn không hiểu không sao, Tô Triệt có thể lĩnh hội được dụng ý của việc để lại một số dấu vết. Vì vậy, lập tức lấy ra bức hải đồ, trải nó lên vách đá.
Quả nhiên, những ký hiệu trên vách đá có thể kết hợp với tấm hải đồ, căn cứ vào quan hệ sản sinh giữa những mũi tên, hình tròn, gạch thẳng, Tô Triệt cuối cùng vẽ ra ba ký hiệu trên tấm hải đồ.
- Ba ký hiệu này, rất khả năng là ba địa điểm ẩn nấu hắn lưu cho mình.
Tô Triệt thầm đoán:
- Chứng minh, Hoa Quang chân nhân đã nghe nói đến thành tựu của mình, đoán ra, mấy năm gần đây mình sẽ đến đây, không phải tìm hắn, thì là tìm Cự Phú, nên hắn mới để lại những ký hiệu này làm hướng dẫn...
Bây giờ, đại danh Tô Triệt sớm đã truyền khắp tu chân giới, hai năm trước tấn thăng Kim Đan kỳ, được vinh thành thiên tài số một tu chân giới. Hoa Quang chân nhân khẳng định đã nghe nói, không khó nghĩ ra, trước khi hắn chết, vẫn có thể gặp lại Tô Triệt một lần.
Bởi vì, Tô Triệt từng bày tỏ với hắn, sau khi tấn cấp Kim Đan, sẽ đến Bắc Cực Hải tìm kiếm Cự Phú.
Căn cứ ba ký hiệu trên tấm hải đồ, Tô Triệt lần lượt tìm đến ba địa điểm, ba canh giờ sau, tìm thấy địa điểm thứ nhất, không có người.
Trên đường đến địa điểm thứ hai, đột nhiên gặp phải hai Kim Đan sơ kỳ trưởng lão đang tuần tra đáy biển.
Phóng ngược lại, bắt giữ, tiếp tục lên đường.
Qua hai canh giờ, đến địa điểm thứ hai...
Tìm thấy hắn. Nguồn: http://truyenfull.vn
Động huyệt này, trên dưới trùng điệp với động huyệt của một con nhị cấp cao giai thực lực bạch tuộc yêu thú, yêu khí nồng đậm hoàn toàn có thể che kín Hoa Quang chân nhân, trốn ở đây, đúng là cực kỳ kín đáo. Tô Triệt nếu không phải cố ý tìm tòi, thật đúng là sẽ bỏ qua nó.
Cảm nhận được khí tức của nhân loại tu sĩ này, bạch tuộc yêu thú không dám lộ diện, Tô Triệt biến trở về hình dạng thật, độn nhập xuống tầng dưới động huyệt, đến trước mặt Hoa Quang chân nhân.
Hắn bị thương rất nặng, khí sắc cực kém, mặc dù đả tọa trị thương, nhưng cảm giác nguy kịch vẫn tương đối rõ ràng. Một lão giả dương thọ sắp hết ở phiến hải vực này, cùng Thái Ất Môn du đấu hơn ba năm, sớm đã lương cạn đạn hết, đèn sắp cạn dầu.
- Thiên Vũ Thiên Huyền Tông, ha ha tốt lắm.
Hoa Quang chân nhân mở mắt, đồng tử đục ngầu lộ rõ vẻ mừng rỡ. Bởi vì hắn biết, lời hứa xây dựng lại Cực Quang Đảo của Tô Triệt, nhất định có thể thực hiện. Chỉ có điều, mình có còn để nhìn thấy ngày ấy mà thôi.
- Lão nhân cũng giỏi lắm.
Tô Triệt nói tự đáy lòng, tiến lên phía trước, cẩn thận xem xét vết thương cho hắn.
- Không cần xem, ta biết rõ hơn ai hết.
Hoa Quang chân nhân khoát tay, cười nói:
- Cố gắng chịu đựng, còn có thể chịu được mấy năm nữa. Nhưng, bây giờ nhìn thấy ngươi, ta có thể sớm nhắm mắt một chút, cũng có thể bớt chịu chút tội.
- Không cần bi quan như vậy.