- Đã đi bốn ngày, bên Linh Dược Sơn không biết đã phát hiện ra việc linh bảo khố bị mất hay không?
Trong lúc phi hành, Tô Triệt thầm nghĩ.
Linh Dược Sơn linh đan bảo khố, không phải mỗi ngày đều mở, theo quy luật, đều là nửa tháng mở một lần, đem cao cấp linh đan thành phẩm mới luyện chế ra phong tồn trong kho. Theo Tiêu Linh Nhi suy đoán, phải qua bốn ngày nữa, mới đến lần mở kho tiếp theo.
Nhưng, trong lúc Tô Triệt đang suy đoán, bên trong Linh Dược Sơn chưởng môn đại điện, sớm đã không khí nặng nề, cực kỳ kìm nén.
Ba ngày trước, Linh Dược Sơn hộ sơn đại trận giải trừ trạng thái phong tỏa, bởi vì, linh thạch tiêu hao khó có thể chịu đựng, nên phải chuyển đại trận về trạng thái bán khởi động.
Không thể bắt được tên đó thì thôi, đến hành tung và lai lịch cũng đều không có thu hoạch, cho nên, bốn vị lão tổ đã phiền muộn suốt hai ngày hai đêm nay.
Sáng hôm nay, bốn vị lão tổ hội tụ trong chưởng môn đại điện, một lần nữa thương thảo chuyện này, tìm đủ mọi cách làm rõ thân phận lai lịch người đó, sau đó đi tìm tông môn hắn đòi giải thích, hoặc báo thù.
Tóm lại, phiền muộn này, Linh Dược Sơn quyết không thể nuốt không xuống, trở thành trò cười cho cả tu chân giới...
Đang nói, chưởng môn nhân Hạo Thiên đột nhiên nhớ ra:
- Mấy ngày gần đây, ta cứ cảm thấy tâm thần bất ninh, giống như có chuyện lớn gì đã phát sinh, mà chúng ta không biết. Cảm giác này, tương đối khó chịu.
Tu tiên giả phương diện trực giác vượt trội người thường, huống hồ, họ còn là Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, có những việc không thể biết trước, nhưng mờ mịt bên trong thì vẫn có chút tâm linh cảm ứng.
- Không giấu sư huynh, ta cũng có cảm giác đó.
Hồng Vân đại trưởng lão lên tiếng phụ họa.
Thần Húc và Nguyên Nguyệt thì không có ảm ứng tương tự, chỉ là bởi vì sự kiện người thần bí, mấy ngày gần đây có chút tinh thần mệt mỏi.
- Các đệ giúp ta nghĩ đi.
Hạo Thiên lão tổ trầm giọng nói.
- Chuyện gì, có thể khiến ta tâm sinh cảnh giác, khiến ta lo lắng như vậy?
Ba vị Nguyên Anh trưởng lão cũng gật đầu, đều bắt đầu suy đoán.
Một lúc sau, Thần Húc lão tổ bắt đầu phân tích:
- Chưởng môn sư huynh gánh vác trọng trách tông môn, chuyện có thể khiến huynh vô hình trung lo lắng như vậy, ắt phải là căn bản tông môn. Nhân vật thần bí đó bản lĩnh dù lớn đến mấy, cũng không thể ảnh hưởng đến truyền thừa phái ta. Gạt bỏ một số chuyện liên quan đến hắn, cũng chỉ còn...
Phương pháp loại trừ của Thần Húc lão tổ vừa được đưa ra, ba vị lão tổ còn lại đều đột nhiên bừng tỉnh, trăm miệng một lời:
- Bảo khố tông môn.
Linh Dược Sơn có ba tông môn bảo khố, chia thành đan dược, pháp bảo và công pháp. Thân là đan đạo tông môn, quan trọng chính là linh đan bảo khố.
Một khắc sau, linh đan bảo khố được mở sớm bốn ngày, bốn vị Nguyên Anh lão tổ đi vào chưa được bao lâu, đã nghe thấy Hạo Thiên lão tổ ây ya một tiếng kinh hô, sau đó khí cấp công tâm, toàn thân run rẩy...
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLLà Nguyên Anh lão tổ, tu vi và tu dưỡng đều là trình độ đỉnh cấp tu chân giới, không thể vì bất cứ chuyện gì bị tức đến thổ huyết. Nhưng, tai nạn như vậy bày trước mắt, đối với bốn vị lão tổ mà nói, đã gần là đả kích quá lớn không thể chịu đựng.
Cho nên, một canh giờ sau, bốn vị lão tổ thở hổn hển quay trở về chưởng môn đại điện, không khí bên trong đại điện tự nhiên vô cùng áp lực, vô cùng trầm trọng.
Hàng trăm Kim Đan trưởng lão và chưởng sơn tôn chủ bên ngoài đại điện, đều nín thở, thu liễm linh lực, không dám phát ra âm thanh nào, hận không thể làm một người vô hình không ai có thể nhìn thấy được.
Không nghi ngờ gì, thời khắc này, ai bị gọi vào đại điện, kẻ đó sẽ xui xẻo lớn.
- Sao có thể.
Oanh!
Đột nhiên, chưởng môn nhân Hạo Thiên lão tổ giận dữ gầm lên một tiếng, mấy Kim Đan trưởng lão nhát gan ngoài điện sợ đến run lẩy bẩy.
- Sao có thể.
Hạo Thiên lão tổ sắc mặt tái nhợt, chòm râu bạc dưới cằm không ngừng run lên:
- Bảo khố đại môn và rất nhiều cấm chế không hề có dấu hiệu tổn hại, sao có thể bị người khác xâm nhập vào trong.
Không có chìa khóa bảo khố, cho dù là bốn vị Nguyên Anh lão tổ Linh Dược Sơn, cũng không có năng lực phá tầng tầng trận pháp và kết giới bảo khố, vô thanh vô tức xâm nhập vào trong.
Chuyện này căn bản không thể phát sinh, cho dù phát sinh, cũng không thể sửng sốt, quỷ dị và khó tin như vậy.
- Chưởng môn sư huynh tạm thời bớt giận, chuyện này không phải trách nhiệm của một mình huynh, ba người bọn đệ cũng có phần trong đó, tai nạn tông môn, bốn người chúng ta phải cùng nhau đối mặt, cùng nhau gánh vác.
Hồng Vân lão tổ dịu dàng an ủi.
- Đa tạ sư đệ.
Hạo Thiên lão tổ từ từ gật đầu, những lời Hồng Vân nói, thực sự khiến hắn dễ chịu hơn rất nhiều, cũng yên tâm rất nhiều.
Linh đan bảo khố bị trộm, trách nhiệm này, cho dù hắn là chưởng môn chí tôn, cũng không thể gánh được một mình. Nếu cả ba bị sư đệ sư muội đều không muốn giúp mình gánh vác, chưởng môn chi vị có khả năng không giữ được.
Dù sao, môn quy Linh Dược Sơn truyền thừa hơn ba vạn năm, cũng không phải chỉ để đó cho đẹp.
Thần Húc và Nguyên Nguyệt cũng bày tỏ thái độ tương tự, đều cho rằng tông môn chi nạn này, trách nhiệm không nên do một ai đó đơn độc gánh vác, nguyện cùng các sư huynh tề tâm hiệp lực, cố gắng bù đắp tổn thất, lấy lại thể diện tông môn.
Tiếp theo, Hồng Vân lão tổ lại nói:
- Trừ năng lực quỷ di xâm nhập bảo khố, còn có một chuyện, khiến ta nghĩ mãi không ra.
- Kẻ thần bí đó rõ ràng đã xâm nhập vào linh đan bảo khố, hoàn toàn có năng lực cuỗm hết toàn bộ đan dược, tại sao chỉ lấy đi ba ngàn bình?
Hồng Vân lão tổ tiếp tục nói:
- Phải nói trong mắt hắn chỉ có linh đan đỉnh cấp. Như vậy, tại sao lại chỉ lấy đi một ngàn bình linh đan cấp chín, để lại nguyên xi bảy ngàn bình linh đan cấp chín còn lại?
- Đúng vậy, cách làm này của hắn, đúng là quá quái dị.
Nguyên Nguyệt lão tổ phân tích:
- Ta cảm thấy, hình như hắn có đặt ra cho mình một nguyên tắc, chỉ lấy đúng ba ngàn bình, không thể lấy hơn. Với hạn chế trước mắt, chỉ có thể lựa chọn những bình đan dược có phẩm cấp cao nhất.
- Nguyên tắc?
Hạo Thiên lão tổ lắc đầu cười khổ:
- Người này đối với phái ta rõ ràng oán niệm cực nặng, sao có thể giảng nguyên tắc gì với chúng ta.
- Nhưng, hắn chỉ lấy ba ngàn bình, đúng là khó có thể lý giải.
Nguyên Nguyệt lão tổ nhíu mày.
- Đúng, nói thế nào, cũng không giải thích được.
Thần Húc lão tổ cũng liên tục lắc đầu.
Bốn vị lão tổ nghĩ đi nghĩ lại, đều không liên tưởng đến Linh Thảo Oa. Bởi vì những con Linh Thảo Oa đó, thuộc nhóm tại thế công thần tư cách lớn nhất trong tông môn, chúng không quyền thế, tâm linh trong sáng, trừ chăm sóc dược viên linh thảo, không có bất cứ yêu cầu hoặc đòi hỏi nào khác. Nếu nói chúng cấu kết với ngoại địch, lấy trộm linh đan bổn tông, khẳng định không ai tin.
- Được rồi, tạm thời liệt hắn vào loại quái nhân, tư tưởng khác người, hành vi quái đản.
Hạo Thiên lão tổ đưa ra quyết sách cuối cùng: