Tiên Ngục

Chương 132: Lơ là bị sét đánh

Tô Triệt suy đoán:

- Không lẽ, Chân Chân muốn nghiền nát ngọn núi này, đuổi ta ra ngoài?

- Không giống.

Lão Hắc âm thầm cảm nhận, trả lời:

- Không giống như đập phá sơn thạch, mà giống như chiến đấu kịch liệt hơn.

Tô Triệt tinh thần phấn chấn, lập tức nói:

- Đi, ra đó xem.

Lại nuốt một viên Độn địa đan, Tô Triệt cẩn thận di chuyển đến khi thân núi chỉ còn dày chưa đầy hai mươi trượng, để lão Hắc có thể nhìn ra bên ngoài.

Lợi dụng hình ảnh tinh thần, lão Hắc đem tình hình bên ngoài chuyển cho Tô Triệt xem, quả nhiên, Chân Chân đang cùng một đại hán đầu trọc giao chiến kịch liệt, hơn nữa, tình hình đã bước vào giai đoạn gay cấn, mỗi một chiêu mỗi một thức đều hung hiểm vô cùng, có thể phân ra thắng bại bất cứ lúc nào.

Tô Triệt đương nhiên không hi vọng Chân Chân giành chiến thắng, hận không thể mượn tay đại hán đầu trọc, dạy cho nàng một bài học. Nhưng cũng nhìn ra, đại hán đầu trọc này không phải người hiền lành, tám chín phần là một ma tu, bản thân nếu rơi vào tay loại người này, cũng không có kết cục tốt đẹp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Hai bên cùng trọng thương, hai bên cùng trọng thương, tốt nhất là hai bên cùng trọng thương...

Tô Triệt thầm cầu nguyện.

Ầm ầm...

Chân Chân đã thi triển tất cả khả năng của mình, không chỉ linh khí phi kiếm, các loại linh phù cũng là hết tấm này đến tấm khác xuất ra.

Sườn núi, nham nham nhở nhở, chi chít lỗ thủng, trong phạm vi một trăm trượng vuông, sớm đã không có một gốc thực vật nào may mắn tồn tại.

Một thanh huyết sắc trường đao tạo hình uy mãnh múa lượn trong không trung, đinh đinh đang đang, không ngừng chặn đứng linh khí phi kiếm và bạch sắc ngọc hoàn của Chân Chân, đồng thời, đại hán đầu trọ tay cầm một cán vạn quỷ phan, không ngừng múa về phía Chân Chân, miệng lầm bầm đọc chú ngữ cổ quái.

Vù...

Âm phong gào thét, quỷ kêu liên hồi, vô số ác quỷ âm hồn từ trong vạn quỷ phan bay ra, vây quanh Chân Chân và Phi Vân, giơ nanh múa vuốt, há miệng cắn xé, không ngừng nuốt chửng pháp bảo phòng ngự của họ.

Chân Chân sắc mặt tái nhợt, đã dốc hết toàn lực, đại hán đầu trọc này khó đối phó hơn nàng tưởng tượng, mặc dù hắn vì một nguyên nhân nào đó trọng thương, tầng thứ tu vi tụt xuống một cảnh giới, nhưng thực lực tổng thể, vẫn mạnh hơn Trúc Cơ hậu kỳ bình thường rất nhiều.

Phi Vân trốn phía sau sớm đã như hoa mất sắc, chỉ có thể đóng vai khán giả và gánh nặng, không giúp được bất cứ điều gì cho Chân Chân. Nhưng, trong thời khắc nguy hiểm này, nàng vẫn không ngừng quay đầu, nhìn về phía vị trí "người trong lòng" mà mình cảm ứng được, hơn nữa còn không ngừng cầu nguyện:

- Đồ ngốc, trốn bên trong được rồi, đừng có ra đây.

Kỳ thực, trước đó nàng có lừa Chân Chân một lần, vì đặc tính "Chủng tình ti", nàng đúng là có thể cảm ứng được vị trí chính xác của Tô Triệt, lúc này quan sát thấy "người trong lòng" cách mình rất gần, sắp chui ra từ trong lòng núi...

Gầm gừ...

Vạn quỷ phan của đại hán đầu trọc uy lực đáng sợ, vô số ác quỷ điên cuồng cắn xé, đã khiến pháp bảo phòng ngự của Chân Chân nguy cơ hiểm nghèo, dải lụa màu quấn quanh người phát ra tiếng kêu xé tai, rõ ràng đã bị thương tương đối nghiêm trọng.

Đại hán đầu trọc đối diện gào thét liên tục, đôi lúc còn cười to mấy tiếng, bề ngoài nhìn có vẻ như đang chiếm thượng phong, kỳ thực, hắn đã dùng hết thủ đoạn, cũng có chút sơn cùng thủy tận.

- Đệ tử chân truyền Thiên Huyền Tông quả nhiên là không dễ đối phó, may mà nàng ta vẫn chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, nếu mạnh thêm chút nữa, thật chẳng biết phải làm thế nào.

Đại hán đầu trọc trừng mắt hung dữ, nhắm chuẩn cơ hội, ngón giữa tay trái cong lên, bắn ra một viên đạn đỏ rực, đây là một loại kỹ thuật đánh lén mà hắn tinh thông, viên đạn nhỏ đó không bắt mắt, nhưng hiệu quả thì tương đối âm độc.

Phụt một tiếng, viên đạn đỏ trúng ngay vào dải lụa hộ thể của Chân Chân, nổ thành một phiến huyết quang, xì xì phát ra âm thanh ăn mòn.

- Không ổn!

Chân Chân nhất thời hoảng hốt, vội vàng thôi động chân nguyên, định hất dịch thể huyết sắc ra khỏi người.

- Vạn quỷ xuất động, che thiên tế nhật!

Đại hán đầu trọc thét lên một tiếng, vô số ác quỷ đồng thanh kêu gào, giống như cổ vũ cho nhau, phát động một đòn mạnh nhất lên pháp bảo phòng ngự của Chân Chân.

Xoạt!

Dải lụa màu vốn đã bị tổn hại nghiêm trọng, lại bị dịch thể huyết sắc ăn mòn khiến cho màu sắc xỉn lại, đùng một tiếng vỡ tan, phòng ngự hộ thể của Chân Chân sụp đổ triệt để.

- Ha ha!

Đại hán đầu trọc thừa cơ, một chưởng đánh ra.

Một bàn tay huyết hồng ầm ầm đánh tới, Chân Chân chẳng còn tâm trí nào điều khiển phi kiếm và ngọc hoàn, hai tay hợp lại, nhanh chóng động thủ quyết, huyễn hóa ra một pháp thuẫn huỳnh quanh chặn trước người.

Thịch!

Cự chưởng đánh vỡ pháp thuẫn, hung hãn đập trúng Chân Chân, lại là năm ngón khép lại, dùng lực siết...

- A!

Chân Chân kêu lên một tiếng thảm thiết, thanh âm vừa mềm mại vừa thê lương.

Bị huyết hồng cự chưởng vừa đập vừa siết, nàng không những bị nội thương, toàn thân trên dưới, cũng có rất nhiều chỗ xương cốt gãy triệt để, đợi năng lượng của huyết hồng cự chưởng tiêu tan hết, Chân Chân đã không thể đứng vững, chỉ có thể mềm nhũn ngã nhào trên mặt đất.

- Ha ha ha ha, nha đầu thối, lãng phí khí lực lão tử. Đợi lát nữa, ta phải phát tiết cẩn thận trên người ngươi mới được...

Đại hán đầu trọc lắc lư vạn quỷ phan, thu hồi vô số ác quỷ, giai nhân trước mặt, còn chưa được hưởng thụ, đâu có nỡ mang ra nuôi đám ác quỷ này.

- Sư tỷ.

Phi Vân mặt đầy sợ hãi quỳ xuống, ôm Chân Chân vào lòng.

Chát, chát!

Hán tử đầu trọc điều khiển huyết sắc ma đao, đánh rơi phi kiếm và ngọc hoàn xuống đất, lúc này, hắn chẳng bận tâm thu thập chiến lợi phẩm, mà là bịch bịch, bước những bước nặng nề, mặt treo một nụ cười âm hiểm, tiến về phía hai cô gái.

Chân Chân nhắm mắt, vờ như hôn mê, nhưng lại bí mật truyền âm nói:

- Phi Vân, chân khí trợ ta...

Phi Vân có thể trở thành đệ tử nội môn, đương nhiên không phải đồ ngốc, lập tức hiểu ra vấn đề, âm thầm ấn tay lên lưng Chân Chân, lập tức truyền chân khí cho nàng.

Nhờ có một luồng chân khí này, Chân Chân khai thông kinh mạch vì bị thương mà tắc nghẽn, chân nguyên mới có thể lưu chuyển trở lại, chí ít, cánh tay phải bị thương nhẹ nhất vẫn có thể nhịn đau dùng lực.

Đợi đến khi đại hán đầu trọc chỉ còn cách chừng bảy trượng, Chân Chân lấy ra một hạt châu màu tím, to như trứng ngan, ánh lên hào quang rất nhỏ.

Sưu!

Chân nguyên trên tay thoáng động, hạt châu tím bắn ra.

- Là thứ gì vậy?

Đại hán đầu trọc phản ứng cực nhanh, bay lên tránh hạt châu kia.

Nhưng, hạt châu này có công hiệu lần theo dấu vết, bám sát hán tử đầu trọc, vẽ ra một hình vòng cung, sau đó, không đợi đánh trúng hắn, đã bành một tiếng nổ tung.

Ầm!

Một tiếng sấm nổ, kinh thiên động địa!

Năm đường lôi điện màu tím hiện lên giữa không trung, đại hán đầu trọc hoảng hốt vạn phần tránh trái né phải, dùng hết chút lực khí cuối cùng, cả người vặn vẹo như bị chuột rút, may mắn tránh được bốn đường, nhưng vẫn bị một đường lôi điện đánh trúng vào lưng.

Bành!

Ma đạo tráng hán lúc nãy còn vô cùng huênh hoang, lúc này, biến thành một tảng than cháy đen rơi xuống đất.