Tiên Ma Biến

Chương 623: Hóa thân Thanh Loan

Những hạt mưa bụi đang bay khắp phố Trùng Minh.

Con phố này ở lăng Đông Cảnh có tên Trùng Minh, là do được đặt theo tên một người, Sư Trùng Minh.

Sư Trùng Minh vốn là một kẻ bần hàn trong thành. Khi còn trẻ, hắn ta cũng như những người khác, thường trộm khoai lang, chọi trứng chim. Có một ngày tình cờ vào trong trường học, nghe các lão sư giảng bài, thật không ngờ hắn ta vừa nghe đã si, nên sau đấy thường xuyên leo qua các trường cây, lẻn vào trong trường nghe giảng. Cứ như vậy qua nhiều năm, hắn ta học vấn tinh thông, tầm mắt rộng rãi, sau cùng trở thành một thành viên trong hiệu buôn. Được cất nhắc lên làm thủ quỹ, hắn ta thường xuyên theo hiệu buôn đi khắp nơi, kiến thức ngày một nhiều hơn, số sách được hắn ta đọc qua cũng nhiều hơn, cuối cùng trở thành hạc trong bầy gà, tài hoa xuất chúng hơn người. Có câu hồ nhỏ không nuôi được cá lớn, nên cuối cùng hắn ta đến thành Trung Châu, trở thành một trong những mưu sĩ quan trọng nhất cho tiên hoàng Vân Tần. Sau khi Vân Tần lập quốc, Sư Trùng Minh trở thành Ti thủ đầu tiên của Lại ti.

Mặc dù chỉ chấp chưởng vài năm, cuối cùng bệnh nặng qua đời, nhưng sự tích truyền kỳ và vinh quang của hắn ta lại không bị người đời lãng quên.

Lăng Đông Cảnh vốn là quê nhà của Sư Trùng Minh, sau khi hắn ta mất, vì muốn tưởng nhớ đại thần lập quốc này nên đã đặt tên Trùng Minh cho một con phố rộng lớn, đồng thời tiên hoàng còn đặc biệt sai thuộc hạ xây dựng một đền thờ trong phố, trên đấy có ba chữ "Sư, Chí, Hiền".

Chữ "Sư" ở đây thật một chữ nhưng hai nghĩa, đền thờ này vừa đại biểu cho việc thánh thượng nhớ ơn mà lập đền cho Sư Trùng Minh, ngoài ra còn có nghĩa nói rằng Sư Trùng Minh thật xứng đáng làm sư trưởng tiên hoàng. Chữ "Chí" là khen tặng cho chí khí của Sư Trùng Minh, tuy nhà nghèo, nhưng nhờ thường xuyên leo tường học lén, cuối cùng thành bậc đại tài. Chữ "Hiền" tất nhiên khen ngợi Sư Trùng Minh là người hiền đức.

Hiện giờ có một tướng lãnh Đại Mãng mặc trọng khải Thiên Ma, đang dẫn theo hơn hai mươi quân nhân Đại Mãng mặc trọng khải Dạ Ma, cùng bước đi trên phố Trùng Minh, nhắm thẳng tới đền thờ Sư Trùng Minh cao lớn, tuy đã được lập hơn mấy chục năm nhưng vẫn không lộ vẻ tang thương.

Bởi vì trong tầm mắt không có bất kỳ quân nhân Vân Tần nào, nên những người tu hành Đại Mãng này không hề sử dụng hồn lực, hoàn toàn dựa vào sức mạnh thân thể cũng như sự trợ giúp của các cơ quan trong bộ giáp mà di chuyển. Hiện giờ các phù văn trên áo giáp những người này đang mặc không phát ra ánh sáng, toàn thân toát lên vẻ lạnh như băng, mà mỗi khi chuyển động, các cơ quan bởi vì vận chuyển phát ra âm thanh răng rắc, tựa như có rất nhiều sợi xích lăn trên mặt đất, nên khiến cho người ta cảm thấy thứ đang đi trên mặt đất không phải là người tu hành mặc những bộ giáp kim loại cao lớn, mà chính là những cỗ máy thép lạnh không có sinh mạng.

Những giọt nước mưa rất nhỏ chảy xuôi trên bề mặt kim loại, cuối cùng hội tụ lại trên những phù văn được khắc sâu vào, bị sức mạnh trên bộ giáp chấn động, biến thành vô số hạt nước rất nhỏ bay ra ngoài.

Đằng sau tướng lãnh Đại Mãng mặc trọng khải Thiên Ma dẫn đầu là một tấm áo choàng kim loại kéo lê trên mặt đất, chia mặt nước trên nền đất thành hai làn rõ ràng.

Trong cái nón sắt che kín đầu, khuôn mặt của tên tướng lãnh Đại Mãng hiện giờ thật khẩn trương và lạnh lùng. Mặc dù thế giới trước mắt hiện giờ thật an tĩnh, cửa hàng dày đặc và tường cao trên phố tựa như đã che giấu những tiếng chém giết reo hò ở những nơi khác, thứ rõ ràng duy nhất hiện giờ trên con phố này chính là tiếng mưa phùn rơi trên áo giáp, tiếng nước mưa tích tụ lại trên mái hiên rồi nhỏ xuống, cùng với tiếng bước chân của họ, nhưng hắn ta biết rõ rằng đây là một khu vực giao tranh quan trọng trong lăng Đông Cảnh, nên bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra quyết chiến.

Âm thanh kim loại chuyển động đồng điệu trên phố Trùng Minh chợt dừng lại ngay trước cổng chào to lớn bằng đá.

Tên tướng lãnh Đại Mãng mặc trọng khải Thiên Ma cúi đầu. Thông qua hai miếng kính màu trắng mỏng và trong suốt chỉ có những bậc tượng sư ở Đại Mãng mới có thể chế tạo được, cảnh vật trong mắt hắn hiện giờ thậm chí còn lớn hơn, rõ ràng hơn so với lúc bình thường, cho nên, hắn nhạy cảm nhìn thấy dưới chân mình có một sợi dây kim loại sáng bóng.

Có những giọt mưa rơi xuống tích tụ lại trên sợi dây kim loại sáng bóng này, tạo thành một giọt mưa lớn hơn rồi rơi xuống.

Thông qua những giọt nước mưa đấy, hắn ta có thể nhìn thấy rõ đấy là một sợi dây thép màu đen rất nhỏ, nhưng vô cùng chắc chắn.

Chỉ là một sợi dây thép màu đen thật nhỏ, nhưng hắn ta có thể dựa vào đó mà thấy được thực lực của đế quốc Vân Tần cũng như kỹ thuật chế kim, tạo vũ khí của đất nước này mạnh mẽ tới đâu. Bởi vì tên tướng lãnh Đại Mãng này biết rằng với độ chắc chắn và sắc bén của sợi dây thép bách luyện cương này, nó có thể dễ dàng cắt đứt bắp chân của một binh sĩ đang chạy nhanh, thậm chí là làm bị thương những chiến mã được bọc giáp của Khinh khải quân.

Các tượng sư của đế quốc Đại Mãng cũng có thể làm ra những sợi dây thép nhỏ mà sắc bén như vậy, nhưng lại không có cách chế tạo với số lượng lớn. Vì thế, mặc dù biết trong quá trình cố thủ hay mai phục, vật này có thể giúp ích rất nhiều, nhưng bọn họ lại không thể áp dụng được.

Trong mắt tên tướng lãnh Đại Mãng bây giờ, trong khu vực khoảng mười mấy bước trước mặt hắn, có mấy chục sợi dây thép được giăng đầy khắp nơi. Cho dù là một người tu hành, nhưng nếu đang đi nhanh và không cẩn thận, vẫn có thể sẽ bị những sợi dây thép này cắt thành những miếng thịt vụn.

Mang theo sự kính sợ nhất định, tên tướng lãnh Đại Mãng này tung chân đá tới, trọng khải Thiên Ma lưới đi trong gió, cắt đứt những sợi dây thép trước mặt.

Trọng khải Thiên Ma chính là hồn binh trọng khải mạnh nhất của núi Luyện Ngục ở Đại Mãng, bất kỳ linh kiện nào bên ngoài của bộ giáp này hiển nhiên cũng sắc bén và chắc chắn hơn những sợi dây thép bên quân đội Vân Tần.

"Rắc!".

Mặc dù động tác của tên tướng lãnh Đại Mãng này hơi trì trệ vì phản lực, nhưng những sợi dây thép đấy vẫn dễ dàng bị chặt đứt.

Hắn ta có thể nhìn thấy rõ ngay nháy mắt sợi dây thép kéo căng bị chặt đứt, phóng ra hai bên tựa như những sợi roi quật trong nước mưa, chấn nát những giọt mưa đang rơi xuống.

Cũng trong khoảnh khắc đó, đền thờ to lớn trước mặt họ bỗng nhiên vang lên vô số âm thanh vỡ vụn.

Tên tướng lãnh Đại Mãng này nhìn thấy có rất nhiều bột đá bỗng nhiên rơi xuống, trong lúc nước mưa chưa kịp thấm vào vô số bột đá đấy, hắn ta đã thấy đền thờ cao lớn trước mặt đột nhiên xuất hiện thêm nhiều tia sáng di động, hiển nhiên đó cũng là những sợi dây thép bách luyện cương, không hiểu từ đâu bay ra nhưng vừa đã cắt sâu vào đền thờ to lớn.

Trong nháy mắt này, cái cổng chào to lớn vốn có ý nghĩa chào mừng mọi người tới này bỗng nhiên ầm ầm sụp đổ, biến thành những tảng đá nặng nề, mạnh mẽ rơi xuống đầu các quân sĩ Đại Mãng mặc trọng khải.

Bên ngoài bề mặt kim loại lạnh lẽo của những bộ trọng khải đấy lập tức phát ra vô số hào quang, hồn lực được bộc phát lập tức đánh bay toàn bộ nước mưa bên trong những khe hở hoa văn được khắc sâu vào trọng khải. Âm thanh kim loại chấn động và tiếng quát chói tai của quân sĩ tựa như ma vương đang rống giận. Nhưng bởi vì sự việc xảy ra quá đột ngột, nên những quân sĩ mặc trọng khải này mới chỉ quán chú hồn lực, còn chưa kịp giơ cao hai tay lên, các hòn đá nặng nề đã ầm ầm rớt xuống, tạo nên âm thanh chấn động vang vọng.

Thứ âm thanh khiến da đầu người ta tê dại này chỉ kéo dài trong khoảng một hai tức.

Đền thờ bằng đá cao lớn không còn nữa, chỉ có đống đất đá hỗn loạn và các thi thể dưới mặt đất.

Hiện giờ còn khoảng sáu bảy quân sĩ mặc trọng khải đứng vững.

Tướng lãnh Đại Mãng mặc trọng khải Thiên Ma mạnh mẽ đánh bay hai tảng đá lớn cùng lúc bay tới, căn bản không bị thương chút nào, nhưng sắc mặt vốn lạnh lùng và khẩn trương sau chiếc nón sắt lại thêm phần hoảng sợ, run rẩy.

Đối với cả đại quân Đại Mãng, tổn thương nhỏ như vậy thật không đáng nhắc đến, nhưng quan trọng chính là ý chí chiến đấu và quyết tâm của người Vân Tần, thật không ngờ bọn họ lại lấy cả một đền thờ như vậy làm vũ khí. Ngoài ra, mai phục âm hiểm như vậy lại cho chính hắn phát động, hoặc có thể nói những thuộc hạ vừa bị vô số đất đá đè chết chính là do hắn hành động sai lầm, điều này càng khiến hắn cảm thấy rất đau đớn.

Nhưng ngay lúc này, trong bóng đêm trước mặt hắn, bỗng nhiên có một bóng người màu đen xuất hiện đằng sau cánh cổng chào vừa sụp đổ không xa.

Đây là một tướng lãnh Vân Tần trẻ tuổi, tay cầm trường thương màu đen.

Hắn là Khương Tiếu Y.

Hơn hai năm trước, hắn chỉ là một thiếu niên Vân Tần ngây thơ, nhưng hiện giờ, bởi vì cả thiên hạ đang biến đổi to lớn, bởi vì liên quan đến sinh tử nhiều người, hắn đã trở thành một tướng lãnh trẻ tuổi thành thục.

- Ta nghĩ nếu như Sư lão tiền bối có thể biết được, ngài ấy nhất định sẽ rất cao hứng bởi vì cánh cổng chào này có thể giết chết nhiều quân sĩ Đại Mãng mặc trọng khải như vậy.

Khương Tiếu Y đứng trên con đường ướt nhẹp, nhìn tên tướng lãnh Đại Mãng này, bình tĩnh lên tiếng.

- Cứu các huynh đệ!

Tên tướng lãnh Đại Mãng mặc trọng khải Thiên Ma quát to, lệnh cho các quân sĩ còn đứng vững trên mặt đất mau chóng cứu những người khác vừa bị đất đá đè lên người, nhưng vẫn chưa mất mạng.

Cùng một thời gian, tất cả các phù văn trên bộ giáp hắn đang mặc lại tỏa sáng chói mắt, tấm áo choàng thật dài sau lưng được hồn lực quán chú vào lập tức tung bay trong mưa gió, giúp cho cả người hắn tựa như một chiếc thuyền buồm đang lướt đi trong gió, phóng thẳng tới chỗ Khương Tiếu Y.

Hắn cũng không biết Khương Tiếu Y là ai, nhưng những lời Khương Tiếu Y vừa nói lại khiến tinh thần hắn ta hơi chấn động. Càng giao chiến với các quân nhân Vân Tần này, càng nhìn thấy hành động của các quân nhân Vân Tần, hắn càng cảm thấy không thể nào chiến thắng được đế quốc Vân Tần. Mà biện pháp duy nhất để tiêu trừ cảm giác này chính là mau chóng giết chết đối thủ trước mặt.

Hắn có thể cảm giác được tu vi hồn lực của Khương Tiếu Y không thua kém hắn bao nhiêu, nhưng trên người hắn có cả Đại Mãng, có được hồn binh trọng khải mạnh nhất Đại Mãng, chiến lực như được tăng thêm một cấp, nên hắn cho rằng mình có thể dễ dàng giết chết Khương Tiếu Y.

Đối mặt với việc nguyên khí trời đất trước mặt bỗng nhiên trở nên cuồng bạo, Khương Tiếu Y chậm rãi nắm chặt trường thương màu đen lại.

Ngay trong nháy mắt tấm áo choàng sau lưng tên tướng lãnh Đại Mãng này tung bay, hai chân thoát ly khỏi mặt đất mà trượt tới chỗ mình, bộ giáp đen trên người hắn bỗng nhiên rung lên, cả người toát lên sát khí khổng lồ, tựa như đã biến thành một người khác. Những giọt nước mưa đang rơi tựa như quá sợ hãi mà nghiêng tránh ra, không có một hạt nào dính trên người Khương Tiếu Y.

Khoảng cách giữa hắn và tên tướng lãnh Đại Mãng mặc trọng khải Thiên Ma chỉ còn khoảng mười bước.

Ngay lúc này, từ trên bộ giáp màu đen Khương Tiếu Y đang mặc, bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều lá kim loại màu xanh lá đâm ra ngoài. Những miếng lá kim loại màu xanh lá này trải dài khắp bộ giáp, tựa như thủy triều đột ngột tràn lên bờ. Khi Khương Tiếu Y chuyển động, cả người trượt tới trước, những miếng lá đó tự động hội tụ lại theo một cách thức vô cùng huyền ảo, tạo thành một bộ giáp màu xanh lá đầy mạnh mẽ.

Tên tướng lãnh Đại Mãng mặc trọng khải Thiên Ma hơi sửng sốt.

Trong lúc hắn ta sửng sốt, đôi ngươi co lại vào trong, tên tướng lãnh Vân Tần trẻ tuổi mặc giáp đen tựa như đã biến thành một con Thanh Loan uy nghiêm.

- Thanh Loan chiến thần giáp!

Mấy chữ này nhất thời xuất hiện trong đầu hắn!

Trường thương màu đen trong tay Khương Tiếu Y tựa như gắn bó thành một thể với chiến giáp hắn đang mặc, lay động và đâm thẳng tới tên tướng lãnh Đại Mãng.

Xung quanh cây trường thương màu đen này bỗng nhiên có ánh sáng màu xanh nhạt bao phủ. Bề ngoài của cây trường thương này có màu đen là vì được nhuộm màu cho giống với hồn binh thường thấy của quân đội Vân Tần, giúp che đậy đi màu sắc thật sự và phù văn của nó.

Bởi vì quá sợ hãi và rung động, nên động tác của tên tướng lãnh Đại Mãng chậm đi thấy rõ, hai tay thậm chí không thể chạm vào thanh trường thương của Khương Tiếu Y.

Mũi thương mang theo sức mạnh cường đại đụng vào ngực hắn.

Có chút ánh lửa tóe lên rồi dập tắt.

Sau đấy, phần ngực bộ giáp trọng khải Thiên Ma vốn được chế tạo từ hợp kim chắc chắn gần như không thể bị phá hủy, đã bị mũi thương sắc bén trực tiếp xuyên thủng.

Một thương của Khương Tiếu Y đã khiến tên tướng lãnh Đại Mãng đang xông tới phải ngừng lại, một thương đấy khiến cả người tên tướng lãnh Đại Mãng bị đóng đinh ngay giữa cơn mưa phùn.

Những dòng máu tươi màu đỏ từ lồng ngực tên tướng lãnh Đại Mãng này chảy xuôi xuống bộ giáp hắn ta đang mặc, trôi đi theo cơn mưa.

Trọng khải Thiên Ma thật sự là một bộ giáp mạnh mẽ ở thời đại này, nhưng ai ai ở trên thế gian cũng biết rằng, chiến giáp thật sự mạnh nhất lại đang ở học viện Thanh Loan.