Tiên Hồng Lộ

Chương 670: Đối kháng (trung)

- Ma Thẩn Phụ Thẻ!

Truyền đến thanh âm hùng mạnh, lạnh như băng, khiến người ta sờn tóc gáy.

Chua từng gặp phải địch nhân như vậy, khiến cho Thạch Thiên Hàn vừa hiện thân đã phải thi triển bí thuật Ma Thần Phụ Thể.

- Cửu u Ma Công? Ma Thần Phụ Thể?

Lục Tương lạnh nhạt cười, nhưng lại một chút cùng không gắp, ngược lại là bộ dáng ung dung tươi cười.

Dương Phàm sau khi đến Đại Tần, từ lâu đã biết được nơi này cũng có một số người tu luyện Cửu u Ma Công.

"Ầm!"

Thản thể Ma Thần của Thạch Thiên Hàn cao tới ba trượng, đứng sừng sững trên viễn cổ Cự Thạch Tinh, phát ra ma uy cuôn cuộn hướng thăng lên trời cao.

Toàn thản xung quanh hắn vòn quanh hắc viêm hừng hực. bên ngoài thân bao trùm giáp trụ quang ánh màu đen, bổn phía nhộn nhạo một đám ký hiệu hình con nòng nọc cổ xưa.

Cùng lúc đó, một bóng ánh Ma Thần viễn cổ cao tới ba mươi trượng, gia tăng thêm uy lực tinh thán cực lớn trên thán này.

Cho dù lực lượng linh hồn của Thạch Thiên Hàn có chênh lệch cùng cường giả cấp Thông Huyển, nhưng giờ phút này ớ dưới gia tăng của bóng ảnh Ma Thẩn viễn cổ, đã vượt qua khoảng cách của cảnh giớii Hóa Thần Kỳ trong đó.

Lục Tương khẽ nhíu mày, uy lực của Thạch Thiên Hàn này sau khi Ma Thần Phụ Thể, còn cường đại hơn rất nhiêu so với dự đoán của hắn, bất luận về cảnh giới, hay nói riêng về gia tăng uy lực tinh thần này. đểu cao vượt hơn cấp Thông Huyền bình thường, thậm chí tiếp cận đại tu sĩ Hóa Thản hắn.

Lúc này, hắn không chi có chút hơi hối hận, chính mình dường như có điểm xem thường đổi phương, không nên cấp thòi gian cho Thạch Thiên Hàn hoàn thành Ma Thản Phụ Thể.

Sau khi Thạch Thiên Hàn Ma Thẩn Phụ Thể xong, lòng tin của Dương Phàm tăng nhiều, thảm suy tính trong khoảng thời gian ngắn hăn là đủ đê địch nôi cùng Lục Tương.

- Động thủ!

Dương Phàm vừa động ý niệm, thản thể Ma Thẩn kinh khiếp lòng người của Thạch Thiên Hàn, mang theo bóng àrih Ma Thân thật lớn. cùng nâng bản tay lên. hung hăng đánh ra một quyền.

Sau khi trải qua Ma Thẩn Phụ Thể. chẳng những pháp lực lực lượng khí lực của Thạch Thiên Hàn tăng nhiêu, mà trong bản tay không lồ đó, ân chứa uy lực tinh thân gia tăng của Ma đầu thượng giới, lúc này đã tương đương với phần thần lực của Lục Tương.

Lục Tương có cảm giác uy lực của một chưởng kia, ẩn chứa một loại thần lực đè ép hư không, tuyệt đổi không thê xem thường.

Nhưng mà, hắn lại lạnh lùng cười:

- Lục mỗ đã nói qua, bọn họ cũng chi trờ thành gánh nặng của ngươi mà thôi!

"Vèo!"

Thân hình nhoáng lên một cái, Lục Tương trực tiếp từ hư không biến mất trước tẩm mắt của mọi người.

Ngay sau đó. một phần thẩn lực mành liệt từ không trung buông xuống, oanh kích về hướng viễn cô Cự Thạch Tinh và Hàn Lưu Ly.

"Không xong!" Dương Phàm thầm la không ổn. vội vàng vận chuyển Thái Hư Thẩn Mâu dẫn đường lực lượng thiên địa, bảo vệ Hàn Lưu Ly.

"Ầm!"

Viễn cổ Cự Thạch Tinh hơi loạng choạng một cái, bình vên vô sự. hắn là một bộ phận của Dương Phàm dung hợp thiên địa. hoàn toàn có thê cùng nhau gánh chịu lực lượng. Hon nữa. hắn không có nguyên thẩn chân chính, phần thẩn công kích đối với hắn tác dụng không lớn lắm.

"Phù!"

Gương mặt xinh đẹp của Hàn Lưu Ly trắng bệch, khóe miệng trừo ra một vệt máu, mặc dù Dương Phàm kịp thời ra tay tương trợ, nàng vẫn bị thương dưới công kích của phản thân cường đại của đại tu sĩ Hóa Thần.

- Đẻ xem ngươi có thể giúp nàng chống đỡ bao lâu!

Trong mắt Lục Tương phụt ra thẩn quang kinh người, hư không trong thiên địa lại ngưng tụ lại phần thản lực cường đại, dung hợp pháp tắc thòng huyên cùng lực lượng hư không, chuẩn bị một kích giết chết Hàn Lưu Ly.

Bởi vì ỡ giờ phút này. Dương Phàm cùng viễn cổ Cự Thạch Tinh dung hợp thiên địa. không sợ phán thần lực của hắn.

Mà Thạch Thiên Hàn có Ma Thần Phụ Thể. gia tăng uy lực tinh thần cường đại của Ma đẩu thượng giới, cùng giống nhau có thể chống lại cùng hắn.

Duy chi có Hàn Lưu Ly. không thể dung nhập vào thiên địa dưới khống chế của Dương Phàm, cũng không thể có được lực lượng linh hổn đáng sợ như vậy.

"Ầm!"

Uy lực phần thẩn cuồn cuộn khắp phía chân trời lại oanh kích xuống.

Mắt thấy Hàn Lưu Ly rơi vào cảnh thậm nguy chí nguy.

"Vèo!"

Rồi đột nhiên, thán hình Hàn Lưu Ly nhoáng lên một cái biển mất ớ tại chỗ. tiến vào Tiên Hồng Không Gian, tránh thoát một kích đủ có thể giây sát cường giả ThôngHuyển kia.

- Ha ha! Phản ứng rất nhanh!

Lục Tương thấy vậy cũng không kinh ngạc, ý cười nơi khóe miệng càng đậm. hoi hơi đánh giá Dương Phàm, viễn cổ Cự Thạch Tinh, Thạch Thiên Hàn, dường như đang tìm chỗ sơ hờ cùa ba người.

Hiện nay, Dương Phàm cùng viễn cổ Cự Thạch Tinh cùng nhau dung nhập thiên địa. nếu muốn đơn thuần lấy phản thẩn lực thương tổn bọn họ. hiển nhiên không có khả năng, đây cũng là thành lũy phòng ngự khó công phá nhất.

- Một khi đã như vậy, thì bổn tọa cứ vui đùa với ngươi một phen!

Lục Tương tươi cười ấm áp. nhìn chẳm chẳm vào Thạch Thiên Hàn, vân quang quanh thân rung lên. "vèo" một tiếng, biến mất tại chỗ.

Tốc độ thật nhanh.

Đồng tử trong mắt Thạch Thiên Hàn co rụt lại, Ngay sau đó liền cảm giác sau lưng phát lạnh.

"Vù!"

Một luồng đao sáng dài cà trượng, từ phia sau cắt tới, bóng ảnh Ma Thần sau lung Thạch Thiên Hàn rít gào một tiếng, dưới khống chế của người phía trước tung một chưởng hung hăng chụp tới.

Hai người giao kích, truyền đến một tiếng nổ vang, Thạch Thiên Hàn cùng bóng ảnh Ma Thẩn hộ tống sau lung cùng nhau bay ra mấy chục trượng.

Đồng thời, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, sau lung xuất hiện một đường vết máu, giáp trụ hắc viêm quanh thân, không ngờ bị xé mờ ra một vết nứt.

Lục Tương kia chẳng những tốc độ mau đến khó tin. luồng đao sáng ẩn chứa lực lượng của phán thán Thòng Huyên, nhung lại phá vỡ tầng phòng ngự của bóng ảnh Ma Thán, trực tiềp đảmbị thươngbản thể Thạch Thiên Hàn.

"Phù! Vù! Vù!"

Hắc viêm vòn quanh thân Thạch Thiên Hàn. ký hiệu hình nòng nọc nhấp nháy lúc sáng lúc tối, lân lượt t hay đôi. hư ánh giáp trụ lại khép lại như cũ.

Dương Phàm thẳm cả kinh trong lòng, từ khi Thạch Thiên Hàn Ma Thẩn Phụ Thể tới nay, còn không có bị người nào trực tiêp đột phá tâng phòng ngự của hư ảnh giáp trụ.

Lực công kích của Vân tướngLục Tương này, cũng khôngkhói quá cường đại đi?

Mà từ đầu đến giờ, bộ dáng của đối phương đều thật ung dung thoải mái.

- Ma Thần Phụ Thể của ngươi, một thản thẩn lực cường đại. nhưng không thuộc về chinh mình, càng không thể khống chế như ý, nếu không thật đúng là có cơ hội chống lại cùng ta thêm chút nữa.

Lục Tương thản nhiên cười, thản hình lại lướt vèo trên hư không, liên tục công kích mấy lân muốn đánh cho Thạch Thiên Hàn bị thương.

Tuy 1"ẳng tạm thời không có tạo thành nguy cơ trí mạng đối vói Thạch Thiên Hàn Ma Thần Phụ Thể. nhưng áp chế trên tâm lý. cũng không để đối phương lạc quan.

về công kích, về tốc độ. lực lượng linh hồn, cành giới huyền ào. Lục Tương đều chiếm giữ ưu thế tuyệt đối.

Mặc dù Thạch Thiên Hàn có Ma Thẩn Phụ Thể. dưới sự trợ giúp của bóng ảnh Ma Thẩn, cũng chi có thê ờ phập lực cùng lực lượng linh hồn tiếp cận đối phương mà thôi.

"
Phù phù!"

Thân ảrih Lục Tương liên tục nhoáng động, đánh cho Thạch Thiên Hàn bị thương khắp chỗ. mà bản thân hắn giống như đám mâv mơ hỗ không chừng, thung dung tiến thối trong hư không.

- Cùng tiến lên!

Dương Phàm sắc mặt nghiêm lại, cùng viễn cổ Cự Thạch Tinh hóa thành một bóng đen nhưngọn núi nhỏ, bay đến phía sau Vân tướng, bàn tay nhưbóng ma, hung hăng chụp tới.

Một kích đó nhìn như chậm rãi, nhưng lại ngưng tụ lực lượng của thiên địa gắt gao tập trung vào Lục Tương.

Lục Tương lộ ra một chút ngưng trọng, viễn cổ Cự Thạch Tinh kia cao tới bổn năm mươi trượng giống như ngọn núi nhỏ. ở dưới tình huông ngưng tụ lực của thiên địa, lực công kích đáng sợ biết bao.

Càng vi diệu là, Dương Phàm phán đoán chính xác lộ tuyến của hắn, rồi bất ngờ tập kích.

Đồng thời, Thạch Thiên Hàn ỡ bên kia, cũng phát động công kích mãnh liệt nhất, bóng ảnh Ma Thân theo đó rít gào rống giận mà đến.

Lục Tương lộ thần sắc thận trọng, cũng không kinh hoảng, chi thấy hắn đứng giữa không trang, lực lượng mãnh liệt của phần thần thông huyền, ngưng tụ ra hai tay, trong hư không quanh mình hắn cũng vọt tới một cổ lực lượng rót vào trong đó.

Khi hai mặt công kích áp bách mà đến. Lục Tương quát lớn một tiếng nổ vang như sấm

rền.

"
Đùng! Dùng!"

Hắn cùng một lúc tung hai tay, chấn động vòm trời, hai tay đổng thời nghênh đón viễn cổ Cự Thạch Tinh và Thạch Thiên Hàn.

"
Ầm Ầm!..."

Viễn cổ Cự Thạch Tinh như một ngọn núi nhỏ bị đẩy lui, Thạch Thiên Hàn tức thì bị

đánh bay ra xa, ở giữa không trung phun ra một búng máu.

Chi bẳng một thán pháp lực thòng huyển, cứng rắn chổng lại hai cổ lực lượng không phải con người có thê đổi kháng.

Tả hữu cùng đánh, đổng thời đẩy lui viễn cồ Cự Thạch Tinh và Thạch Thiên Hàn.

Tiểu Hân ớ xa xa đang xem cuộc chiến, kinh hãi nan sợ. trái tim như muốn nhảv vọt ra ngoài. Thực lực của đại tu sĩ Hóa Thần còn cường đại hơn nhiều, so với trong tường tượng của nàng.

- Quá nhiên không hổ là đại tu sĩ Hóa Thẩn, chẳng những phát huy uy lực phần thẩn, lại lấy phập tắc Thông Huyền dẫn đường lực lượng của hư không.

Từ sau lung hắn truyền đến một thanh âm tán thưởng.

- Cái gì?

Lục Tương chi thấy Dương Phàm trên viễn cô Cự Thạch Tinh nhoáng lên một cái, lưu lại một cái bóng mờ.

Ngay sau đó. sau lưng hắn một cái thân ánh cao ngất dường như được phóng đại gấp mười gâp trăm lần. lấy thiên địa làm hậu thuẫn, hung hăng tung một quyền đánh thăng tới.

Lục Tương chi cám thấy sau lưng phát lạnh, muốn tránh cũng không được. Cùng Dương Phàm giao chiến tới giờ. đây là lẩn đẩu tiên hắn biến sắc kinh sợ.

ở thời điểm viễn cổ Cự Thạch Tinh cùng Thạch Thiên Hàn bị đẩv lui, Vân tướng Lục Tương lực cũ vừa cạn kiệt, lực mới chưa sinh ra, Dương Phàm phát động Thiên nhân một kích, dùng phương thức quy thẩn khó lường hiện ra tại phía sau hắn đánh tới.

"Ầm!"

Lực lượng một quyển kia là một kích kèm theo uy lực của thiên địa tự nhiên cùng sức bật cường đại, mạnh mẽ đánh vào sau lưng Lục Tương.

Lục Tương đã không còn cơ hội nẻ tránh, trong khoành khắc chóp nhoáng đó. hắn vận chuyên lực lượng phán thản cùng thông huyên, pháp lực bàng bạc tập trung ở sau lưng.

Đồng thời lúc một quyển kia tận lực đánh tới, hắn nâng hai tay lên, lưng hắn đột ngột ngã về phía sau. nhưng lại giống như theo trong khe hở thiên địa. chủ động nghênh đón một quyền kia.

Không hổ là Vân tướngLục Tương, ớ cục diện bất lợi như thế. còn có thể nghĩ ra phương pháp lấy công t hay thủ.

"Ầm! Ẳm!"

Lung Lục Tương cong lại. cứng rắn chống cự cùng Thiên nhân một kích của Dương Phàm đánh tới.

Khoárứi khắc đó. vân quang bùng nổ trong thiên địa bị nhiễm hồng, thòi gian dường như ngưng lại.

Chi thấy quyền của Dương Phàm đánh trên lưng cong vòng của Vân tướng Lục Tương, nhìn như là Dương Phàm tập kích thành công, mà lại giống như Lục Tương đưa lưng chủ động đón nhận đê hắn bị đánh.

"Ầm!"

Vân tướng Lục Tương kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình lảo đảo một cái, khí huyết bốc lên, không nhịn được phun ào ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch, bay vụt ra ngoài mấy dặm, khó khăn lắm mới ổn định thân hình.

Khuôn mặt tuấn lãng của hắn, không ngừng biển đổi. nhìn về phía Dương Phàm với vẻ kinh hãi khó có thê tin.

Thiên nhân một kích vừa rồi kia bộc phát ra lực lượng quả thực đáng sợ. giết chết Thòng Huyển giả cũng không thành vấn để.

Nhưng khiển cho Lục Tương khiếp sợ nhất chính là, một kích như thẩn đến kia, biến bình thường thành thân kỳ, ân chứa cảnh giới cực cao. cộng thêm thòi cơ ra tay cực kỳ xảo diệu, gần như khiến hắn không còn mảy may lực phòngbị. muốn né tránh cũng không được.

Dương Phàm thì lại thẩm than trong lòng, ớ vào cục diện bất lọi như thế. đối phương còn có thê lấy công t hay thủ, dùng cái giá phải trừ ít nhất tiẻp được Thiên nhản một kích của mình.

- Thật không nghĩ tới, ngươi lại có thể làm cho ta cảm nhận được cảm giác bị thương...

Lục Tương khẽ hít một hơi. nhắm mắt lại. dường như đang thưởng thức điểu gì.

Đối vói Vân tướng Lục Tương mà nói. ỡ Thiên Vân Châu hắn cao cao tại thượng, trừ Lục Vân Hâu, hắn chính là người mạnh nhất.

ở trong năm tháng dài dằng dặc, người có thể đánh cho hắn bị thương, có thể đếm được trên đẩu ngón tay, nói không ngại phóng đại cho dù chi là vết thương nhẹ.

Lục Tương mở mắt. nhìn thẳng vào Dương Phàm, trong ánh mắt có vài tia phúc tạp: mấy trăm năm đến nay người đâu tiên đánh cho hắn bị thương, nhưng lại chi là một gã tu sĩ Hóa Thẩn sơ kỳ.

Hắn mơ hỗ cảm thấy được, tiềm lực của người này đạt tới một mức độ khiến cho người ta sợ hãi, Ngay cả Vu Tôn trong truyển thuyết sau lưng Thiên Võng, cũng muốn đưa hắn vào chỗ chết.

- Vốn đang muốn chậm rãi vui đùa cùng ngươi, hiện tại xem ra. cần phái tổc chiến tốc thắng rồi!

Lục Tương hít sâu một hơi. khí tức trên người đột nhiên biến hóa. khuôn mặt ôn hòa bỗng chốc lạnh lùng hẳn.

Cùng một lúc Dương Phàm cảm ứng được một mối nguy cơ: xem ra trong chiến đấu vừa rồi, đổi phương còn lưu tình, lân này đánh cho hắn bị thương, hiên nhiên dẫn phát lên sát khí của hắn, phải động thực sự rồi.