Thình thịch--
Trong hỗn loạn, Tử Sương yểm hộ lão giả họ Lục cùng Vô Không Minh lui lại, nhưng hai người cũng thân thụ thương nặng, lúc này đều bị thổ huyết.
- Quá mạnh...Kiếm ý này chung kết hết thảy, nếu để cho nó diễn biến đến mức tận cùng, trong thiên địa chỉ sợ không có lực lượng nào có thể ngăn cản nó.
Vô Không Minh liên tục thổ huyết, sắc mặt tái nhợt, nói xong câu đó liền lâm vào hôn mê.
Dùng phòng ngự vô địch của Thanh Thạch Chí Tôn trên người cũng lưu lại hơn mười đạo vết kiếm, vai bị xuyên thủng, trong kinh sợ mà phải thối lui.
Phía dưới Thiên Hạt Ma Kiếm không người nào có thể ngăn cản.
- Cảnh giới của người này còn cao hơn cả ta, một kiếm đó chưa từng thấy bao giờ, sau khi dung nhập hủy diệt đại đạo thì không ai địch nổi...
Tử Sương có cấp độ Nguyên Thần Đại Đạo đều liên tiếp lui về phía sau.
Cho dù không có giới diện hư không hạn chế, Tử Sương cũng không phải là đối thủ của người này.
Khó trách Thiên Hạt Quân Vương tại Thiên Vũ Cảnh tiến quân thần tốc, thậm chí khoái công đánh tới U Ám Thánh Cảnh.
Cùng lúc đó, Từ Huyền cũng phi tốc hướng bên này chạy đến, nhìn sang Niếp Hàn với thế không thể đỡ cũng vô cùng kinh hãi.
Có thể ngăn trở Niếp Hàn hay không, hắn căn bản không có nắm chắc.
- Kiếm ý của Niếp Hàn dung hợp Thiên Hạt ma tâm, ẩn chứa Thượng Cổ Ma Hạt Vương hủy diệt đại đạo. Dung hợp hai thứ này, tiềm lực tư chất của hắn thậm chí có thể sánh vai với Bất Diệt quân Hoàng. Nếu như tu vi bằng nhau thì Diệt Thế Quân Vương chưa hẳn có thể thắng được hắn.
Tàn hồn kiếp trước trong đầu Từ Huyền phân tích.
Từ Huyền bỗng nhiên minh bạch, công kích của Niếp Hàn không thể ngăn cản chính diện, cho dù Thánh Cảnh Chi Chủ đích thân tới cũng không cách nào cải biến kết quả này, trừ phi địch nhân của hắn là Diệt Thế Hắc Giao Long có bất diệt chi thể.
- Từ Huyền! Đi ra chiến một trận... Hôm nay đem ngươi chém giết, tâm cảnh của bổn vương sẽ không còn sơ hở.
Bộ mặt Niếp Hàn trở nên dữ tợn, đường vân bọ cạp màu đen chuyển động không ngừng, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, hắn xông thẳng đến Thiên Hạt thành cổ.
Toàn bộ Tinh Phong Hoàng Thổ, không có bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn trở Thiên Hạt Quân Vương Niếp Hàn.
Một kiếm đi qua, cơ hồ không có địch thủ.
Mạnh như kiếm tu Vô Không Minh, lão giả họ Lục có Độn thiên thần toa, Thanh Thạch Chí Tôn với phòng ngự chí cường, ba đại tuyệt thế cường giả liên thủ cũng phải sụp đổ dưới một kiếm kia.
Vô Không Minh trọng thương trí mạng đã hôn mê.
Lão giả họ Lục dù là dùng tốc độ nhanh nhất, trốn vào kẽ hở hư không cũng bị kiếm kia gây thương tích, tâm thần thân thể đều bị thương.
Thanh Thạch Chí Tôn có phòng ngự chí cường cũng bị vết thương chồng chất.
Lập tức Thiên Hạt Quân Vương không người nào có thể ngăn cản, như vào chỗ không người thẳng hướng Thiên Cơ thành cổ.
Phía trên Thiên Cơ thành cổ, Từ Huyền sừng sững giữa không trung, quát lạnh một tiếng:
- Toàn bộ thối lui!!
Đám người cường giả Tuyết Vi, Thải Tước toàn bộ trốn vào Thiên Cơ thành cổ.
Ngay cả Tử Sương đều chỉ ở phía xa đang trông xem thế nào.
Ầm ầm!
Thiên Cơ thành cổ độn nhập hơn phân nửa, chỉ lộ ra bộ vị tường thành.
Từ Huyền thúc dục Ngân Từ Nguyên Châu, bên ngoài thân bỗng nhiên quanh quẩn một tầng ngân từ nguyên mỹ lệ đẹp mắt, Từ Quang Lực Trường cường đại khắc chế thiên địa Ngũ Hành cùng với Kim Duệ chi bảo.
Uy thế kiếm khí cường đại cường đại của Niếp Hàn Niếp Hàn sau khi tiếp cận Ngân Từ Nguyên Châu cũng đã bị suy yếu.
Di Lạc Cửu Bảo cơ hồ cũng đã bị đã bị Ngân Từ Nguyên Châu khắc chế.
Thiên Hạt Ma Kiếm Cường đại nhất Di Lạc Cửu Bảo bởi vì nó bản thân là Kim Duệ lợi bảo loại công kích.
Ngân Từ Nguyên Châu đương nhiên càng khắc chế pháp bảo kích mạnh hơn nhiều. Nhưng mà Từ Huyền vẫn cảm nhận được một cỗ cảm giác nguy cơ, nó tới từ tâm linh cùng thân thể.
Phương diện kiếm đạo của Niếp Hàn quá đáng sợ, Từ Huyền tự nhiên minh bạch. Hắn lập tức chuyển công kích ở bên trên.
Đồng thời thúc dục Ngân Từ Nguyên Châu, Từ Huyền phát động thần thông Phương Ấn Sơn.
Một tầng tinh quang thổ sắc tạo thành hình dáng của ngọn núi che chở toàn thân của Từ Huyền, phảng phất đưa hắn vào một ngọn núi.
Kiếm khí của Niếp Hàn phàm là tiếp cận Từ Huyền đều trở nên vô cùng trầm trọng và trì hoãn không thể tiến tới.
Tu vi càng tăng lên, Từ Huyền càng minh bạch Phương Ấn Sơn hắn ẩn chứa bổn nguyên đại đạo.
Phương Ấn Sơn là tiểu Tiên Thiên Linh Bảo, niên đại của nó sinh ra còn trước cả Di Lạc Cửu Bảo. Kiếm ý của Niếp Hàn như là một mũi đao nhọn, những nơi nó đi qua luôn dùng phương pháp đâm thẳng tiến lại.
Nhưng mà Từ Huyền đứng sừng sững như hóa thành một ngọn núi lớn mấy ngàn vạn cân, bốn phía gợn sóng liên miên hình thành lực cản vô cùng cường đại.
Trong một thoáng hô hấp, lực lượng của Từ Huyền phóng xuất ra đã hình thành một phòng ngự nhất trọng trọng yếu nhất. Bởi như vậy, Từ Huyền có tam trọng phòng ngự.
Đệ nhất trọng, ngân từ lực tràng.
Đệ nhị trọng, Phương Ấn Sơn trọng lực lĩnh vực.
Đệ tam trọng, Kim Phách Vương Thể bản thân có khí lực lực trường.
Toàn lực phòng ngự của Từ Huyền, cho dù là công kích của Nguyên Thần Đại Đạo, muốn tiếp cận Từ Huyền, thập phần cũng muốn đánh mất bảy phần trở lên.
Phá!!!
Niếp Hàn quát lạnh một tiếng, Thiên Hạt Ma Kiếm chém ra, trong thiên địa lần nữa lâm vào cảnh tượng tối tăm. Lại dùng quang cảnh ngày đêm luân chuyển, từ tối thành sáng, nhìn trộm sinh tử, chung kết hết thảy.
Từ Huyền ở đằng kia chờ đợi kiếm ý hủy diệt vạn vật của Niếp Hàn mà tâm thần run sợ, trong đầu hắn sinh ra một cỗ cảm giác cảm giác đau đớn.
Kiếm đạo công kích của Niếp Hàn thực sự không phải là kiếm khí thuần túy, còn ẩn chứa kiếm ý quỷ thần khó lường, cả hai dung hợp tạo nên linh hồn chi kiếm có thể nói như là vật chất.
Leng keng!!! Xùy~~ --
Một kiếm chém ngang thiên địa, sau khi tiếp cận Từ Huyền, nó lập tức lấy một tốc độ suy yếu, phân liệt mà mắt thường có thể thấy được. Bốn phía chớp động vô số quang hồ màu bạc không ngừng bạo liệt.
Xét tầng diện vật chất, công kích của Niếp Hàn có thể uy hiếp được Thanh Thạch Chí Tôn, Tử Sương nhưng tuyệt khó làm thương tổn đến Từ Huyền - thân là Viễn Cổ thể tu có được rất nhiều át chủ bài.
Nhưng xét về phương diện linh hồn thì một cỗ nguy cơ đánh úp Từ Huyền càng thêm mạnh mẽ.
Từ Huyền hít sâu một hơi, dung nhập Hỏa Long linh châu Hỏa Chi Tâm gào thét một tiếng, một tầng hỏa Hồng Long ảnh vờn quanh toàn thân, từng tiếng long ngâm còn sinh ra uy hiếp linh hồn nhất định.
Nhưng Hỏa Long linh châu cũng không phải là linh hồn pháp bảo, tác dụng của nó quá nhỏ bé.
Từ Huyền chỉ có thể dựa vào chính mình.
Tại thời khắc này Mộng Hồi Nghịch Mệnh vận chuyển tới cực hạn, một vòng xoáy luân bàn vô hình chớp động những ánh sáng mộng ảo mê li bao phủ toàn thân hắn.
Xùy~~ PHỐC
Từ Huyền hoàn toàn thừa nhận một kiếm chung kết, hắn hừ nhẹ một tiếng, linh hồn cảm thấy đau đớn, nguy cơ đã hàng lâm.
Thời khắc mấu chốt này, hắn dùng Mộng Hồi Hồn Lực thúc dục Nguyệt Quang Bí Châu, một tầng thanh lưu màu bạc bảo vệ linh hồn, một tia điện lưu trong trẻo nhưng lạnh lùng từ thanh kiếm kia bắn ngược trở lại.
A!!!
Niếp Hàn hừ nhẹ một tiếng, đồng tử co lại, sắc mặt hắn hơi có vẻ tái nhợt, hoảng sợ nghi vấn:
- Điều này sao có thể!
Chịu hạn chế của giới diện hư không cho dù linh hồn lực lượng của Nguyên Thần Đại Đạo cũng nhận được hạn chế nhất định.
Nhưng mà kiếm đạo công kích của Niếp Hàn là cấp độ kiếm ý có thể làm cho hạn chế này tới mức thấp nhất. Hơn nữa dùng linh hồn lực lượng nửa bước Hóa Anh của hắn cũng có thể phát huy ra lực lượng khiến Hóa Anh trung kỳ bị tổn thương.
Nguyên nhân ở chỗ hắn là kiếm tu, kiếm tu dung nhập kiếm ý hủy diệt đại đạo khiến cho hắn ngang hàng với Diệt Thế Quân Vương tự nhiên khinh thường đồng giai.
Nhưng mà công kích của hắn cũng không có đả thương được Từ Huyền.
Ngược lại còn bị Nguyệt Quang Bí Châu ngăn cản một kích còn đánh ngược lại.
Một tia điện lưu trong trẻo nhưng lạnh lùng xâm nhập vào kiếm ý của Niếp Hàn.
Ah!!!
Niếp Hàn đột nhiên ôm đầu kêu thảm thiết, bộ mặt vặn vẹo giãy dụa, thoạt nhìn dữ tợn vô cùng.
Đặc biệt là ấn ký hình bò cạp trên trán hắn không ngừng chớp động.
Mà hoa văn hắc bò cạp trên mặt hắn như có vô số nòng nọc vặn vẹo lồi lõm vô cùng quỷ dị.
Tình huống này khiến cho vô số cường giả địch ta song phương kinh ngạc giật mình.
- Ngươi là Niếp Hàn! Tinh Vẫn Kiếm Tông Niếp Hàn!
Từ Huyền tiếng hét lớn như sấm mùa xuân, tiếp tục dùng Mộng Hồi Hồn Lực thúc dục Nguyệt Quang Bí Châu, một tia luân hoàn thanh lưu theo thanh âm nhộn nhạo mà ra rồi bao phủ trên người Niếp Hàn.
- Câm miệng!!!
Thiên Hạt Quân Vương gào thét kinh sợ, tay cầm Thiên Hạt Ma Kiếm chém mạnh tới.
Leng keng...
Tam trọng phòng ngự trước người Từ Huyền cộng thêm Nguyệt Quang Bí Châu đã ở vào thế bất bại.
Giờ khắc này, cho dù mạnh như Thánh Cảnh Chi Chủ hàng lâm, chưa hẳn có thể làm được gì Từ Huyền.
Tại giới diện hư không chế ngự, trong thiên địa này chỉ có Diệt Thế Hắc Giao Long có thể chân chánh uy hiếp tánh mạng của Từ Huyền.
Bởi vì chỉ có Diệt Thế Hắc Giao Long có thể thừa nhận không gian cấm kỵ chi lực thôn phệ, vì thế không cần giữ lại lực lượng để phát động công kích.
- Niếp sư huynh Năm đó Tinh Vũ Sơn diệt môn, ước định lần đó, ngươi có còn nhớ rõ hay không?
Từ Huyền tiếp tục thúc dục Nguyệt Quang Bí Châu. Hắn biết rõ sử dụng Nguyệt Quang Bí Châu sẽ đưa tới hậu quả xấu như thế nào, nhưng tràng đại nạn này nhất định không thể tránh né, bản thân Từ Huyền đã chuẩn bị hết thảy hậu sự. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Việc cấp bách là phải cứu được Niếp Hàn. Nếu như có thể có thêm Niếp Hàn trợ giúp thì hai người liên thủ, tin tưởng ngày sau cho dù là Diệt Thế Quân Hoàng hiện thân cũng có hi vọng chiến một trận.
Đột nhiên.
- Từ... Từ sư đệ!
Niếp Hàn thất khiếu chảy máu, trong đôi mắt lăng lệ ác liệt lộ ra vài tia ánh mắt quen thuộc.
Hắc vân hình bọ cạp càng vặn vẹo nhiều hơn, toàn thân bị dính đầy máu tươi.
Nguyên bản một tràng xích hắc trước mặt hắn đã thối lui một nửa.
Niếp Hàn lại khôi phục hình dáng ban đầu khi còn ở Thiên Hạt thành cổ, một khuôn mặt giao thoa âm dương.
Từ Huyền đại hỉ, có thể thấy nghịch chuyển, Niếp Hàn một lần nữa cùng Thiên Hạt ma tâm tranh phong.
Chém giết trong ý thức vô cùng mạo hiểm. Từ nay về sau tranh phong thắng bại Từ Huyền khó có thể ảnh hưởng.
Có thể làm được một bước này đã là một kì tích không nhỏ, chính là nhờ sự giúp đỡ của nghịch thiên chi lực Nguyệt Quang Bí Châu cùng Mộng Hồi.
Dù sao trước đó Niếp Hàn đã cùng Thiên Hạt ma tâm triệt để dung hợp, ý thức chủ đạo bị đối phương thôn phệ, hắn ngoại trừ một cổ kiếm ý cường đại bất khuất thì đã không còn tồn tại trên đời nữa.
- Từ sư đệ, ngươi lại cho ta một lần cơ hội xoay chuyển trời đất. Kế tiếp, ta thề sống chết cùng Ma Quân, triển khai một hồi sinh tử tranh đoạt, chờ ta thắng lại phản hồi Tinh Phong Vương Triều. Cùng ngươi sóng vai chiến một trận...
Niếp Hàn ở bên trong sự đau đớn khó khăn nói ra mấy chữ.
Hắn hít sâu một hơi, nhìn Từ Huyền một lần cuối cùng, hóa thành một đạo hắc sắc điện hồ, trong chớp mắt lướt ngang phía chân trờ rồi biến mất không thấy gì nữa.
- Ta sẽ chờ ngươi!
Từ Huyền đưa mắt nhìn Niếp Hàn rời đi.
Có thể lường trước, Niếp Hàn cùng Thiên Hạt Quân Vương tranh đoạt, tất nhiên là hung hiểm vạn phần.
Từ Huyền hiện giờ chỉ có đặt lòng tin vào hắn.
Thiên Hạt Quân Vương tạm thời rút đi tự nhiên ảnh hưởng khổng lồ tới cuộc chiến trước mắt.
Từ Huyền sau đó cũng gia nhập chiến tranh, Ma Hạt Cung cùng Ám Ma đại điện, liên tiếp bại lui.
Một trận chiến này, so với trận trước đó còn đại thắng hơn.
Vô số tu giả Tam Dương Cảnh hét to đuổi giết quân địch, tích lũy tích chiến công. Nhất cổ tác khí đem Ám Ma quân đoàn giết tới tận Thần Hoang Cảnh.
Từ Huyền cùng Sở Đông đứng ở trên cổng thành Tinh Phong Thánh Đô nhìn nhau cười.
- Tinh Phong Vương Triều, luân phiên đại chiến, tất nhiên sẽ đưa tới càng nhiều nữa mạo hiểm tu giả. Hôm nay Thiên Hạt Quân Vương đã bại, Thần Hoang Cảnh nguyên khí đại thương, thế cục đã định. Duy nhất một chuyện xấu đó là chỉ còn lại có Diệt Thế Hắc Giao Long.
Sở Đông phân tích. Từ Huyền nghe vậy, cũng liên tục gật đầu.
Tinh Phong Vương Triều, tập kết lực lượng khổng lồ của Tam Dương Cảnh lại có khí vận đại trận gia trì khiến cho bọn họ cường thịnh chưa từng có.
Từ nay về sau, trừ phi Diệt Thế Quân Hoàng xuất thủ, nếu không thì khó mà rung chuyển đạo phòng tuyến cường đại của Tinh Phong Vương Triều.
Tinh Phong Hoàng Thổ chiến một trận đại thắng cơ hồ chấn động thế giới.
Từ Huyền ở Tinh Phong Thánh Đô ẩn ẩn có thể cảm giác lửa giận của Diệt Thế Hắc Giao Long đã từ Thần Hoang đại địa bay đến đây, cỗ khí tức hủy diệt bay thẳng chín tầng trời.
Từ Huyền cùng Sở Đông nắm chặt thời gian, củng cố bố cục Khí Vận Đại Trận, đem lực lượng của giới nguyên châu dung nhập hạch tâm đại trận.
Khi Giới Nguyên Châu chính thức dung nhập đại trận, dung nhập một phương thế giới này thì khí tức của nó sẽ càng ngày càng yếu, cuối cùng thậm chí triệt để tan rã.
Đó là ngày mà đám người Từ Huyền chờ mong. Thời gian Thất Bảo hợp nhất sẽ không còn xa nữa.
Vô số tu giả Tinh Phong Hoàng Thổ đều phát hiện linh khí tại đây nồng đậm viễn siêu hơn các nơi khác. Hơn nữa tu luyện tại Tinh Phong Hoàng Thổ có hiệu quả rất tốt, tỷ lệ đột phá.cũng càng cao hơn.
Dung nhập Giới Nguyên Thạch, một lần nữa củng cố bố cục đại trận mất ba bốn năm, loại cảm giác này càng ngày càng rõ ràng.
Cường giả tu giả đến từ các nơi Tam Dương Cảnh đối với điều này thập phần lưu luyến, cũng không chịu đơn giản rời đi.
Sở Đông quyết định tại Tinh Phong Hoàng Thổ dùng Thánh Đô làm trung tâm, tổng cộng quy hoạch bốn tòa trọng thành cỡ lớn, hắn ẩn ẩn dự liệu được, một khi gắng gượng qua kiếp nạn, tương lai Tinh Phong Hoàng Thổ có lẽ sẽ trở thành Thánh Địa tu luyện lớn nhất trừ Tứ đại Thánh Cảnh trong thế giới.
Tử Sương cũng phát giác được Khí Vận Đại Trận của Tinh Phong Vương Triều vượt qua Phong Thủy Khí Vận Đại Trận hiện nay.
Đối với cái này, hắn vốn định đưa ra tham khảo một hai thử xem ý của Từ Huyền, Sở Đông, nhưng đành thất vọng tay không mà về.