- Cái đó xin Vương tọa chỉ điểm!
Chu Báo nhẹ nhàng hít một hơi, đối với bí mật bên trong Thiên Long đạo, hắn không có tâm tư đi tìm tòi nghiên cứu, chỉ nhếch miệng mỉm cười.
- Nếu ngươi có thể mang lực lượng Thiên Long đạo tới đây làm một hồi với Côn Lôn sơn, ta cũng không có ý kiến gì!
Hắn đương nhiên không có ý kiến gì rồi, nếu như Vương Xà có thể làm Thiên Long đạo đối nghịch với Côn Lôn sơn thì không lâu sau, toàn bộ võ lâm đều phỏng đoán hắn có quan hệ minh bạch với Thiên Long đạo, phỏng đoán và đồn đãi càng nhiều, đối với hắn chỗ tốt càng lớn.
- Ta đương nhiên có thể!
Vương Xà nói.
- Hiện tại ta trở về, cho nên chuyện này ngươi không cần lo lắng, ba ngày, chỉ cần ba ngày, ta có thể tung tin tức ra, đúng rồi, ngươi cũng có thể thả mấy tên gia hỏa này ra, bọn hắn đã không còn giá trị gì, nếu bỏ qua bọn hắn, không đến mức lập tức sẽ trở thành tử địch với Côn Lôn sơn!
- Tốt, ngươi nói không thì bọn hắn đã không có bất kỳ tác dụng nào rồi!
Chu Báo nhẹ gật đầu, tay áo nhẹ run lên, không gian chung quanh vô tức thoáng đãng một phát, chín mặt tiểu kỳ màu xanh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, khẽ đảo tay, không thấy chín mặt tiểu kỳ nữa rồi, hết thảy như bình thường, phảng phất như sự tình gì cũng chưa từng xảy ra, chỉ là trên mặt đất nhiều hơn năm gã gia hỏa đang hôn mê mà thôi.
- Sau khi ta đi, ngươi cứ yên tâm trở về, lúc này lão tử đã xuất huyết nhiều rồi!
Sắc mặt Vương Xà càng lúc càng khó coi, trùng trùng điệp điệp dậm chân một cái, hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh, biến mất trước mặt Chu Báo.
- Con mẹ nó, không cần phương pháp đơn giản như vậy, lão thiên đùa nghịch khiến lão tử đánh sinh đánh tử a!
Chu Báo thầm mắng trong nội tâm một câu, bất quá hắn ngược lại có thể hiểu được Vương Xà, vô duyên vô cớ bán mạng cho Thiên Long đạo hai mươi năm, thì dù hắn là đệ tử Thiên Long đạo, nếu như không có chỗ tốt thiên đại, hắn cũng sẽ không làm.
- Ha ha, phụ thuộc thế lực Thiên Long đạo, lúc này trở về sau, chỉ sợ Tây Bắc này sẽ yên tĩnh trong một thời gian a! Tên Ninh Vương kia, muốn toàn tâm toàn ý mượn lực lượng của Côn Lôn sơn để thực hiện dã tâm của mình, lúc này ta lại đoạn đi một nửa thực lực Côn Lôn sơn, lại mượn Thiên Long đạo chấn nhiếp Côn Lôn sơn, đồng thời cũng chấn nhiếp thoáng một phát những tên gia hỏa có ý đồ với Tây bắc chi địa này, đã có Thiên Long đạo trong truyền thuyết làm chỗ dựa, ta liền có thể yên tâm mà giương cờ tại lãnh địa này, đã thông thương đạo Hắc vĩ nguyên rồi.
Hắc vĩ nguyên là một đường tắt thông thiên, hiện tại đã hàng phục Hắc Ma tra mã, lại có Kim hi cách diễm kính trong tay, chỉ cần hắn nguyện ý, tùy thời đều có thể mở một thương đạo tại hắc vĩ nguyên này mà không cần lo lắng cái gì.
Hắn biết rõ, Hắc vĩ nguyên chính thức khiến hắn cảm thấy sợ hãi không phải là Hắc ma tra mã, mà là cái đầm lầy kia tùy thời có thể thôn phệ tính mạng con người, khiến không ai dám đi qua, sợ lâm vào vũng bùn đầm lầy tử vong, dù sao Tra mã cường thịnh trở lại, cũng không quá đáng chỉ là một yêu thú cường đại mà thôi, Hắc vĩ nguyên lại lớn như vậy, không thể chỗ nào cũng có thể xuất hiện, tùy thời có thể gây ra uy hiếp tính mạng nhân loại.
Mà có được Kim hi cách diễm kính, Chu Báo có thể đơn giản mở ra một thông đạo cứng rắn ở Hắc Vĩ nguyên, bất luận vũng bùn tồn tại gì, ưu thế này, dù ai cũng không thể bằng được.
Đương nhiên, Chu Báo chưa từng nghĩ sẽ độc chiếm thông đạo này, Tây Bắc chi địa này, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, phân đất phong hầu ra cũng được hơn một trăm lãnh chúa lớn nhỏ, địa bàn của hắn không sai biệt cũng có hơn mười người, bên trong chừng một trăm lãnh chúa này, hơn phân nửa đều không phái người đến tiếp thu lãnh địa của mình, mà bên trong hơn mười lãnh chúa này, cũng có một phần nhỏ đã bị Ninh Vương thu phục, đây cũng là nguyên nhân mà Ninh Vương nắm chắc như vậy, thực lực của hắn tại đó, lãnh chúa bình thường, coi như có lãnh địa tương đương với lãnh địa của Chu Báo, cũng không có thực lực lớn như vậy, hơn nữa vùng đất phương bắc này cũng chỉ vừa mới khai mở, căn bản không có lãnh địa nào lớn, cũng không có thực lực cường đại, hiện tại đúng là thời điểm Tây Bắc yếu kém nhất, như vậy, vô luận là hợp lý hay không hợp lý, hợp pháp hay không hợp pháp, hắn vẫn là thế lực mạnh nhất Tây Bắc, coi như tương lai có người muốn khua chiêng gióng trống tại Tây Bắc này, cho dù Ninh Vương không ra mặt, chỉ cần hạ một chút độc thủ sau lưng, tất cả những lãnh chúa lớn nhỏ kia đều không thể làm được gì. Nguồn: http://truyenfull.vn
Đây cũng là nguyên nhân Chu Báo cố kỵ Ninh Vương như vậy.
Những thế lực lãnh chúa khác, thời gian qua đều muốn kinh doanh, chính hắn cũng không ngoại lệ, mà Ninh Vương, bản thân hắn có thế lực cường đại, vốn hắn dùng thế lực này đoạt mục đích, có hệ thống nhân mạch mà nhân tài dự trữ đầy đủ hoàn mỹ, cho dù đặt tại Trung Nguyên cũng không có người nào dám khinh thường, mà hắn lại hạ quyết tâm mang tất cả thực lực của mình rời khỏi Trung Nguyên, đi tới vùng Tây Bắc chim không ỉa phân này tìm chỗ tốt, ưu thế này, người khác tự nhiên không thể so sánh.
Chu Báo tự nhiên cũng không thể bằng được, Chu Báo tinh tường, đối với Ninh Vương, ưu thế lớn nhất của chính mình chính là chiến lực cá nhân cường đại, cũng chính chiến lực cá nhân cường đại này, khiến thế lực cường đại của Ninh Vương không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể mượn nhờ lực lượng Côn Lôn sơn để đối phó.
Nhưng hiện tại, kết cục thất bại của Côn Lôn sơn đã định, tiếp theo Ninh Vương sẽ có hành động gì?
Đây chính là điều Chu Báo quan tâm nhất, một khi Côn Lôn sơn rút lui, như vậy lợi ích giữa Chu Báo và Ninh Vương tất sẽ xảy ra xung đột kịch liệt, cho dù Chu Báo muốn yên ổn thủ lãnh địa của mình, nhưng dã tâm của Ninh Vương lớn như vậy, cũng sẽ không nguyện ý để một nhân tố cường đại không ổn định như vậy bên cạnh mình, tương lai sẽ có xuất nhiều thủ đoạn đối phó với hắn.
Đối với Chu Báo mà nói, đó không phải là chuyện tốt lành gì.
Hơn nữa, bảo hắn một mình đối phó với Ninh Vương, hắn không có tâm tư này, ta cũng không phải Lôi Phong, không cần phải làm việc tốt, cho nên, hắn phải lôi kéo tất cả lãnh chúa lớn nhỏ tại Tây Bắc này về phía mình, nhưng dùng cái gì để lôi kéo?
Thương lộ! Đúng vậy, chỉ có thương lộ!
Những lãnh chúa được thụ phong sỡ dĩ không muốn đến nơi này, đơn giản là vì Tây Bắc nghèo nàn, đường xá xa xôi gian nan, nhưng những nguyên nhân khách quan này cũng có thể cho qua, ai lại không muốn một vương quốc độc lập toàn toàn thuộc về mình chứ, ai không muốn xưng vương xưng bá trên đất của mình, không muốn lưu lại cho mình một đường lui chứ?