Thông Thiên Đại Thánh

Chương 242: Ta tên là Hiểu (Hạ)

- Đây là bản đồ địa hình Tần Lăng Quận Thành, còn có cái này là bản đồ Lục phủ.

Vương Xà thoáng cái mở ra hai tấm bản đồ. Tiểu Báo Tử giương mắt nhìn lên, chỉ thấy tám bản đồ Tần Lăng Quận Thành chi chít đủ loại ký hiệu kiến trục, nhai đạo, mỗi nơi đều có đánh dấu. Thậm chí còn có giờ giấc quân đội tuần tra. Thấy vậy, hắn không khỏi sửng sốt. Đây căn bản là một tấm địa đồ quân sự, hơn nữa tuyệt đối không phải địa đồ quân sự của Đại Tấn triều, mà rất có thể là địa đồ quân sự do Bắc Nguyên mật thám vẽ ra.

- Đây là địa đồ chùyên dụng của Bắc Nguyên Ti Nam Viện, ngươi từ đâu mà có được?

Thấy tấm địa đồ này, mấy người khác cũng đồng dạng kinh dị, địa đồ ghi lại thành phòng tường tận như vậy, ngay cả nhược điểm cũng nhất nhất ghi ra, ngoại trừ Bắc Nguyên Ti Nam Viện e là không đâu có thể vẽ ra được.

- Địa đồ thật là Bắc Nguyên Ti Nam Viện vẽ. Ta tốn rất nhiều công phu mới có được!

Vương Xà nói rằng:

- Các ngươi nhìn này. Tần Lăng Quận Thành chiếm diện tích rộng, cửa thành có chín cái, mười tám đường chính, từ đó kéo ra hơn một trăm con đường khác nhau. Ngoài ra còn có những hẻm ngõ nhỏ cũng là nhiều không kể xiết, địa hình như vậy thập phần có lợi cho chúng ta lui lại, bỏ chạy!

- Chưa tính thắng, đã tính bại trước, chí khí của ngươi thật cao a!

Bạch Liên cười nói.

- Coi như là thắng, chúng ta cũng phải chạy, trên thực tế, lúc xuất thủ mới là thời gian nguy hiểm nhất.

Vương Xà thản nhiên nói:

- Bởi vì chúng ta một khi thành công, như vậy, Mã Tổng đốc liền có đầy đủ lý do đem nữ nhi của hắn trở lại Tổng đốc phủ!

- Chuyện này không phải đã nói rồi sao. Để Lôi Hư giải quyết,, chúng ta chỉ phụ trách cướp người?

Đồ Sâm nghe Vương Xà nói, sắc mặt nhất thời biến đổi:

- Không phải nói Lôi Hư đã nói với ta, Mã Thiên Trường sẽ không nhúng tay vào?

- Lúc chúng ta cướp người, hắn đương nhiên sẽ không nhúng tay, bởi vì đó là sự tình của Minh Nghĩa Kinh Viện và triều đình, thế nhưng khi chúng ta thành công. Là phụ thân của Mã đại tiểu thư, hắn nhất định đuổi bắt quy mô. Cho dù Lôi Hư có thể thuyết phục hắn, cũng không phải sự tình trong thời gian ngắn có thể làm được. Bởi vậy, chúng ta phải chuẩn bị đầy đủ, vạn nhất...

- Không có vạn nhất, một khi bị ngăn cản, ta sẽ rời khỏi.

Đồ Sâm cắt đứt Vương Xà nói.

- Có thể, ta sẽ không ngăn, chỉ cần chỉ cần ngươi có thể chạy ra ngoài!

Vương Xà lạnh lùng nói:

- Trên thực tế, chỉ cần chúng ta vừa động thủ, như vậy cả Tần Lăng Quận Thành sẽ lập tức bị phong tỏa. Đến lúc đó, đừng nói là ngươi, coi như là ta cũng không có bản lĩnh trốn thoát. Do đó, chúng ta cần đường lui.

Đồ Sâm không có nói nữa, sắc mặt đã trở nên cực kỳ khó coi. Nguồn: http://truyenfull.vn

Không chỉ có là hắn, Bành Công Lương và Bạch Liên sắc mặt cũng không dễ nhìn.

- Không thể nói là toàn diện, bất quá ta xác thực có biện pháp.

- Mục đích của chúng ta chỉ là phá rối tràng hôn lẽ này, đem nữ nhân của tiểu Lôi không gả cho người khác. Chỉ cần chúng ta đánh bại bọn Lục Thiểu Du, đồng thời thành công dẫn Mã đại tiểu thư đi. Như vậy, tràng hôn nhân này cũng xong đời. Chúng ta căn bản là không cần tiếp tục bắt cóc Mã đại tiểu thư, thả nàng ra, ngươi cũng nói qua, Mã Tổng đốc đối với tràng hôn nhân này thập phần chán ghét. Cứ như vậy, mọi người đều vui vẻ, chẳng phải là tốt sao? Ta nghĩ, Mã Tổng đốc hắn sẽ không tìm quá nghiêm đi?

- Đừng nghĩ đơn giản như vậy, coi như là Mã Đại Tổng Đốc và Vương gia ngươi tâm hữu linh tê, hợp tác làm song hoàng. Nhưng muốn làm được, chuyện này quá lớn. Cho dù chúng ta thả Mã đại tiểu thư ra, Mã tổng đốc cũng sẽ không khinh địch như vậy, buông tha chúng ta, vô luận ra sao, Vân Châu này chính là nơi hắn chủ trì, hắn cũng cần hướng triều đình, hướng thiên hạ giao phó.

- Vậy ngươi nói nên làm cái gì bây giờ? Tuy rằng ta đối với tu vi võ công của bản thân rất tự tin, nhưng nếu Mã tổng đốc xuất thủ, ta căn bản là không có bất cứ cơ hội gì. Không chỉ có ta, mà các ngươi cũng thế!

Đồ Sâm thần sắc có chút sợ hãi:

- Chết tiệt, sớm biết rằng Mã tổng đốc nhúng tay vào. Ta sẽ không đến!

- Ngươi sợ Mã Thiên Trường như vậy?

Ánh mắt Niệm Vô Song chợt lóe, Vân Châu Tổng đốc Mã Thiên Trường thật là uy danh hiển hách, bất quá, mười mấy năm qua Vân Châu đại trị, Mã Thiên Trường đã rất ít xuất đầu lộ diện, trừ hàng năm đi kinh thành báo cáo công tác. Đại đa số thời gian đều ở trong Tổng đốc phủ, rất ít xuất môn, bởi vậy, hiện tại người chân chính hiểu hắn không nhiều lắm.

- Sợ, sợ muốn chết, ngươi còn cười nữa. Không chỉ có ta, ngươi hỏi Bành công, Bạch Liên một chút. hai người bọn họ có sợ không?

Đồ Sâm hắc hắc cười nói, bất quá Tiểu Báo Tử lại từ trong tiếng cười của hắn nghe được tiếng cọ sát nhè nhẹ. Đây không thể là hắn hận người khác đến nghiến răng nghiến lợi, mà là sợ người khác nghiến răng nghiến lợi.

- Coi như là sợ, cũng đành đâm lao phải theo lao, bất quá các ngươi yên tâm, Mã Thiên Trường tuy rằng lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể khốn thủ Vân Châu, chỉ cần chúng ta qua được một cửa này. Ra khỏi Vân Châu thành, hắn có thiên đại bản lĩnh, cũng không có thể làm gì chúng ta.

Vương Xà nói.

- Ai, bỏ đi, hiện tại cũng chỉ có thể như vậy. Vương tọa, nói một chút kế hoạch của ngươi đi!

Bành Công Lương vẫn trầm mặc không nói rốt cục thở dài một tiếng, nói với Vương Xà.

Tần Lăng Quận Thành tuy rằng rất nhiều con đường, thế nhưng vì vụ phá hoại đám thành thân của Lục Thiểu Du nên phải chuẩn bị sẵn một đường thoát.

Ngón tay Vương Xà chỉ vào địa đồ trên mặt bàn, từ cửa chính Tần Lăng Quận Thành, Ngọ Dương Môn, dọc theo con đường dài nhất, cũng là rộng nhất, đi thẳng tới một đầu khác chính là thông tới Tổng đốc phủ.

- Lục Thiểu Du đón dâu khẳng định sẽ đi trên đường cái từ Ngọ Dương Môn này. Mà lúc quay về thì khẳng định là con đường tới Chính Dương Môn. Bởi vì cả hai đều là hai con đường rộng nhất Tần Lăng Quận Thành. Đồng thời Ngọ Dương Môn và Chính Dương Môn cũng là quan đạo chân chính của Tần Lăng Quận Thành, các ngươi nhìn vào Lục phủ chỗ này, ngay gần đường lớn, hai con đường này cách nhau cũng không xa. Do đó, vô luận là tới hay đi, đều rất thuận tiện, lộ trình cũng không quá dài.

- Xác thực Lục phủ cách Tổng đốc phủ cũng không xa, một chút gió thổi cỏ lay, Tổng đốc phủ liền có thể rất nhanh phản ứng kịp. Đây còn chơi cái rắm a, ta không muốn chết tại địa phương quỷ quái này!

Đồ Sâm ở bên cạnh lầm bầm oán giận, từ lúc biết Tổng đốc phủ khẳng định sẽ nhúng tay, gia hỏa này liền phảng phất như muốn phá đám. Một hồi oán giận Lôi Hư không nói nghĩa khí, đem huynh để đẩy vào hố lửa. Một hồi nghĩ bản thân có nên bỏ mặc, trực tiếp trở về Diêm Vương Trại, một hồi lại hỏi Mã Thiên Trường có phải là thực sẽ nhúng tay không?