Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Lý Dương lăng không mà đứng, kình phong vu vút, hắc y bay phần phật, một khí thế mênh mông lẫm liệt tỏa ra, Lý Dương cứ như vậy chờ người lên khiêu chiến.
- Lý Dịch, ngươi đừng nóng nảy như vậy chứ. Công lực ngươi cao như vậy, ngươi lại nhảy lên đầu tiên, không phải làm cho những người khác không còn có cơ hội biểu hiện nữa sao?
Tần Nghiễm Vương nói đùa với Lý Dương. Những người khác đứng một bên là Phong Đô Đại Đế, Sở Giang Vương, Tống Đế Vương Diêm La Vương đều cười nhìn Lý Dương.
Phong Đô Đại Đế một phương thế lực có quan hệ rất tốt với Lý Dương, vô luận là bọn người Tần Nghiễm Vương Diêm La Vương, cho đến bản thân Phong Đô Đại Đế, tất cả đều đối với Lý Dương cực kỳ hữu lễ.
- Tần Nghiễm đạo huynh, ngài nói không đúng rồi, cao thủ Quỷ giới nhiều như mây, tỷ như hai vị trưởng lão Giang gia, sao lại nói ta không để cho những người khác có cơ hội biểu hiện chứ?
Lý Dương lăng không đứng trong vòng quang quyển, cười nhạt nói.
Tần Nghiễm Vương nghiêm mặt nói:
- Lý Dịch huynh đệ, từ từ hãy khiêu chiến, ta còn chưa có nói xong quy tắc mà!
Lý Dương rùng mình.
Quy tắc trận đấu còn chưa nói xong? Nhất thời trên mặt Lý Dương cảm thấy nóng lên, quy tắc trận đấu chưa nói xong, mình đã vọt lên, phỏng chừng sau này thế nào cũng bị người ta cười.
- Ha ha… kỳ thật cũng chỉ một câu, tiêu chuẩn để xác định thắng thua trong trận đấu, một là đương trường cao giọng nhận thua, hai là đương trường tử vong, ba là bị đánh bay ra khỏi phạm vi quang quyển. Ba điểm này là đủ để xác định thắng thua, một khi xác định thắng thua, người thắng không được tiếp tục đánh chết đối phương, nếu không… xem như vi phạm quy củ, sẽ bị Đại Đế trừng phạt.
Tần Nghiễm Vương nói xong, quay sang Lý Dương nháy mắt.
- Lý Dịch huynh đệ, xong rồi, ta đã tuyên bố quy tắc xong rồi, bây giờ ngươi cũng có thể bắt đầu trận đấu.
Lý Dương không khỏi cười khổ.
Tần Nghiễm Vương đứng giữa bao người đùa giỡn với mình, bất quá Lý Dương cũng hiểu, đây là chuuyện đùa giỡn của bằng hữu nên Lý Dương cũng không để bụng.
Lý Dương hướng ánh mắt quét về phía Nhị trưởng lão Giang gia.
- Giang gia. Hai đại trưởng lão các ngươi là đỉnh lương trụ của Giang gia, hôm nay không phải đến đây vì hai danh ngạch sao? Chẳng lẽ ta vừa lên tràng, các ngươi lại sợ rồi?
Lý Dương dùng ngữ khí chế nhạo nói, trong mắt hàm chứa vẻ trào phúng.
Khuôn mặt Đại trưởng lão không thay đổi, nhưng Nhị trưởng lão đứng một bên cười lạnh nói:
- Lý Dịch, đừng vội càn rỡ. Đừng tưởng ngươi có thể làm cho Giang gia chúng ta sợ ngươi.
Nói rồi, Nhị trưởng lão nhảy chồm chồm lên muốn phóng lên tràng.
- Lão Nhị.
Đại trưởng lão quát lạnh một tiếng, thông qua thần thức truyền âm vào tai Nhị trưởng lão, Nhị trưởng lão vừa nghe Đại trưởng lão nói xong, lần trước vì không nghe Đại trưởng lão nói mà thiếu chút nữa bị Lý Dương giết chết. Lần này cũng rút kinh nghiệm không dám vọng động nữa.
- Hừ!
Nhị trưởng lão nhìn chằm chằm vào Lý Dương, cơn giận trong ngực làm cả người Nhị trưởng lão bộc phát ra từng cơn sóng nhiệt, những cơn sóng nhiệt này hướng chung quanh tràn ra. Đám đệ tử Giang gia chung quanh liên tiếp bị bức lui ra phía sau.
Lý Dương âm thầm đánh giá
"Nhị trưởng lão này tính tình hơi nóng nảy, dễ bị chọc giận, đối phó với hắn rất đơn giản. Nhưng Đại trưởng lão lại âm trầm hơn rất nhiều, muốn chọc giận hắn cũng khó, hơn nữa ngân châm trong cơ thể hắn hôm nay khôi phục lại thành mười tám cây."Lần trước trong trận đấu giữa Lý Dương và Nhị trưởng lão Giang gia, Đại trưởng lão Giang Phàm vì cứu Nhị trưởng lão, đã tổn thất một cây ngân châm. Nhưng chỉ trong mấy ngày mà hắn lại luyện chế xong một cây ngân châm, mười tám cây ngân châm này cứ xoay tròn trong cơ thể Giang Phàm theo một trận pháp huyền ảo.
Thần thức Lý Dương mặc dù nhìn thấu mọi chi tiết trong người Đại trưởng lão nhưng cũng không biết mười tám cây ngân châm của Đại trưởng lão rốt cuộc là sử dụng ra làm sao, chẳng lẽ là cứ công kích hết cây này đến cây khác? Nếu như vậy, cũng không có gì là khó lường cả.
- Lý Dịch, Giang gia ta lần này tới đây, bất quá là muốn vào Kính Nguyệt Hồ tham quan mà thôi, nên cũng không cần phải có hai người cùng vào, chỉ cần một người vào là được rồi, Lý Dịch đạo hữu coi trọng danh ngạch này như thế, ta nhường cho người có được không?
Đại trưởng lão một thân chính khí, nói tựa hồ rất khảng khái.
- Nhường? Có thực lực chiến thắng được Lý Dịch lại không dám ra ứng chiến, đó là nhường hả! Không có thực lực thì không ra ứng chiến, đó là biết mình biết người. Nhưng đã không có thực lực mà còn dám chường mặt ra nói là mình
"nhường" thì quả là dối trá!
Một tiếng nói âm lãnh vang vọng cả bình nguyên, làm cho hàng vạn người đang xem cuộc chiến chung quanh cảm thấy trong lòng run lên.
- Dối trá! Dám nói ta dối trá!
Sắc mặt Đại trưởng lão đột nhiên trầm xuống, hắn dù sao cũng là Đại trưởng lão Giang gia, há có thể để người khác vũ nhục như thế, hơn nữa lên tiếng ủng hộ cho Lý Dịch. Đại trưởng lão quyết định phải hiển thị chút thủ đoạn, lập tức nhìn về phía nơi phát âm thanh kia.
Băng Hồn!
Trên mặt Đại trưởng lão nhất thời như mưa mùa xuân, thần tình tràn ngập nụ cười:
- Băng Hồn đạo hữu, xin chỉ giáo cho?
Giang Phàm mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng vẫn có thể khống chế được tâm tình, tạm thời hắn còn chưa muốn đối phó với Băng Hồn.
Dù sao một Lý Dịch cũng đã khó giải quyết rồi, nếu có cả Băng Hồn thì cho dù hai đại trưởng lão của Giang gia liên thủ cũng không thắng nổi. Do đó Đại trưởng lão chỉ có thể tạm thời nhẫn nhục, đại trưởng lão ánh mắt đầy hữu hảo, thái độ niềm nở.
- Hừ!
Băng Hồn áo đen, cả người tràn đầy âm lãnh chỉ hừ lạnh một tiếng, không nói lấy một câu nào. Giống như cả người hắn đều bị hắc y thôn phệ, nhưng lại làm cho mọi người ở đây đều cảm thấy Băng Hồn rất đáng sợ và yêu dị, tất cả mọi người đều không ai muốn đắc tội với người này.
- Các vị, Lý Dịch đạo hữu đã tiến vào quang quyển khá lâu rồi, nếu vẫn không có ai khiêu chiến, danh ngạch thứ nhất sẽ thuộc về Lý Dịch đạo hữu!
Ánh mắt Phong Đô Đại Đế đảo qua mọi người ở đây, mỉm cười nói, lúc này trong đám người xôn xao.
Lý Dương đứng trong quang quyển, cũng cười thầm.
Mình là người thứ nhất lên đài, lại không có ai dám lên, lúc nãy mình còn chuẩn bị sử dụng tâm thần công kích đối phó với những cao thủ này nữa. Xem ra tất cả đều lo hão.
Đột nhiên, Lý Dương biến sắc.
Hắn nghĩ tới một khả năng.
"Hừm, hai lão hồ ly Giang gia." Lý Dương nhìn chằm chằm Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão.
"Hai lão gia nầy này tới giờ vẫn không lên, khẳng định là muốn đợi khi thái gia gia thượng tràng (cán bạn có thể hiểu là đấu trường cũng được – vandai79) mới khiêu chiến, mục đích là giết thái gia gia." Lý Dương thoáng giật mình.
Nhưng Lý Dương đột nhiên nở nụ cười.
Nhị trưởng lão Giang gia mặc dù lợi hại, nhưng muốn giết Lý Tầm Hoan cũng còn chưa đủ.
- Giang Phàm, nhị vị có thật bỏ qua không? Ta thực sự rất muốn cùng nhị vị đại chiến một phen, lần trước nhị vị sử dụng Thủy Hỏa Không Gian làm cho ta bị thương, nhưng lần đó chúng ta chưa phân thắng bại. Hôm nay, ta rất muốn cùng nhị vị so tài một phen.
Lý Dương có vẻ thập phần thành tâm.
Đám người đến xem càng ngày càng nhiều, dù sao mọi người ở Quỷ giới ai cũng muốn quan khán cuộc đại chiến giữa các cao thủ.
Cao Thủ Cấp Bậc Quỷ Đế chiến đấu. Bình thường không thể thấy được những cuộc chiến đấu cấp bậc như thế. Người xem cuộc chiến càng ngày càng nhiều, những người này đều hướng ánh mắt chờ mong về Nhị trưởng lão Giang gia.
Bọn họ rất kỳ vọng Nhị trưởng lão Giang gia đi lên đại chiến với Lý Dịch!
Đại chiến giữa Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ, bình thường muốn xem không thể được.
- Giang Phàm, mọi người ở đây đều đang kỳ vọng các ngươi thượng tràng đó!
Phong Đô Đại Đế mỉm cười nói, trong lòng cũng hí hửng nhìn Giang gia bị nhục nhã. Phong Đô Đại Đế cũng cho rằng Lý Dương nếu phải so tài với một trong hai Giang gia nhị trưởng lão đều sẽ thắng thế.
Ánh mắt mấy vạn mọi người đang vây xung quanh dừng lại trên người hai trưởng lão của Giang gia.
Đối mặt với lời thách thức của Lý Dương trước sự chứng kiến của những người ở đây, cho dù là Đại trưởng lão cũng cảm thấy rất tức giận chứ đừng nói Nhị trưởng lão nóng nảy kia. Nhị trưởng lão biết mình không bằng Lý Dương, chỉ có thể đứng dưới phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Lý Dương.
- Đại Đế, chẳng lẽ ta không muốn thượng tràng, còn bức bách ta thượng tràng? Giang Phàm ta là thân phận gì chứ, tưởng lúc nào cũng có thể kêu réo tên ta sao.
Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng ngạo nghễ đáp.
Phong Đô Đại Đế cười khẩy:
- Ta tự nhiên không thể bắt buộc ngươi. Tốt lắm, các vị, không ai đáp ứng lời khiêu chiến của Lý Dịch đạo hữu sao?
Phong Đô Đại Đế nhìn lướt qua xung quanh, rồi cười lớn.
- Được, ta tuyên bố, danh ngạch thứ nhất là Lý Dịch đạo hữu.
Lý Dương hướng về phía Phong Đô Đại Đế khẽ gật đầu, rồi sau đó liền nhanh như chớp, trực tiếp từ không trung bay xuống, lưu lại một chuỗi tàn ảnh. Lý Dương vừa lên tràng, không một ai dám khiêu chiến, Nhị trưởng lão Giang gia cũng từ chối không lên.
Việc này làm cho những người ở đây đều động lòng, những người vây xem này đều không phải người ngu. Bọn họ có đầu óc, tự nhiên có thể thấy Giang gia hai trưởng lão thập phần kiêng kị Lý Dịch. Đến khi nghe Lý Dịch nói
"lần trước nhị vị sử dụng Thủy Hỏa Không Gian làm cho ta bị thương, cũng chưa phân thắng bại", mấy lời này cũng đủ để làm những người phía dưới liên tưởng rất nhiều chuyện…
- Ha ha… Lý Dịch đạo hữu, để ta bố trí
"Lục Đạo Không Gian", xin chờ một lát.
Phong Đô Đại Đế cười to, đồng thời trong tay xuất hiện một thần khí ngọc tỉ. Ngọc tỉ đó phát ra hào quang sáng chói rồi bắn thẳng lên cao, lơ lửng vài trăm thước trên trời, cũng chính là luân hồi huyết tráo.
Phạm vi bao phủ của ngọc tỉ lớn phi thường, hoàn toàn bao vây cả luân hồi huyết tráo lẫn Kính Nguyệt Hồ.
- Lý Dịch đạo hữu, mời theo ta tới đây.
Phong Đô Đại Đế chỉ vào Kính Nguyệt Hồ, quay về Lý Dương cười nói.
- Đại Đế, đây là cái gì?
Lý Dương hiển nhiên hoàn toàn không hiểu Phong Đô Đại Đế rốt cuộc muốn làm gì, làm như vậy là có ý gì.
Phong Đô Đại Đế cười nói:
- Đây là do đệ nhất thần khí
"Lục Đạo Luân Hồi" của ta hình thành ra
"Lục Đạo Không Gian", trước giờ vẫn thế, ta trước tiên dùng Lục Đạo Không Gian bao trùm cả Kính Nguyệt Hồ, cho dù mở ra luân hồi huyết tráo, nhờ có Lục Đạo Không Gian ngăn cách nên ngoại nhân dù muốn xông vào cũng không có khả năng.
Lý Dương hiểu ngay.
- Trong Lục Đạo Không Gian này, ngoại trừ ta và Thập Điện Diêm Vương, chỉ có hai người vừa đoạt được danh ngạch trong cuộc chiến đấu tranh đoạt mới có thể đi vào. Tự nhiên, Lý Dịch đạo hữu cũng có thể đi vào. Đi, có ta ở đây, Lục Đạo Không Gian sẽ không ngăn trở ngươi đâu.
Phong Đô Đại Đế cười nói.
Lý Dương gật đầu, sau đó chuẩn bị vào trong Lục Đạo Không Gian. Đột nhiên...
- Đại Đế, xin chờ một lát.
Lý Dương nói rồi, liền trực tiếp xoay người đi tới bên cạnh Lý Tầm Hoan, tay phải vung lên, hình thành một cấm chế từ Thủy thuộc tính năng lượng, cho dù thần thức của Phong Đô Đại Đế cũng không có cách nào xuyên thấu Thủy thuộc tính cấm chế này để thấy được những sự tình xảy ra bên trong
Vô luận là Phong Đô Đại Đế, Thập Điện Diêm Vương, hoặc là Giang gia nhị trưởng lão, mọi người đều tò mò không hiểu Lý Dương và Lý Tầm Hoan rốt cuộc đang làm gì.
Thủy thuộc tính không gian cấm chế.
Lý Dương và Lý Tầm Hoan đứng đối diện nhau
- Thái gia gia, ta biết không thể khuyên người được, nhưng công lực người bây giờ còn chưa hoàn toàn đột phá giới hạn, đạt tới Tiên Đế tiền kì, Đao Phách cũng chưa lột xác, căn bản không có hy vọng đối phó với Giang gia nhị trưởng lão, hai người bọn họ lần này tới đây, nhất định muốn đối với người.
Lý Dương mới nói được một nửa, Lý Tầm Hoan ngắt lời:
- Lý Dương, không cần nói nữa. Việc này ta tâm ý đã quyết.
Lý Dương lắc đầu cười, hắn vẫn biết Lý Tầm Hoan luôn có tính này.
- Thái gia gia, ta không khuyên thái gia gia không tranh danh ngạch, ta tới là để đưa cho thái gia gia phục dụng khỏa tinh thể này.
Nói rồi, trong tay Lý Dương đã xuất hiện một tinh thể kim sắc có hình một viên ngọc trai, đạo đạo hào quang liên tục vận chuyển bên trong.
Tinh thể này chính là một trong hai viên tinh thể lúc trước Côn Bằng Yêu Đế dùng
"Côn Bằng Thôn Phệ" giết chết vợ chồng Dương Thạch và Âm Khiết, viên đầu tiên đã bị Lý Dương sử dụng từ trước, đây là viên thứ hai Lý Dương vẫn mang theo bên người.
Thần thức Lý Tầm Hoan đảo qua, phát hiện tinh thể này vô cùng trân quý.
- Không được, tuyệt đối không được, tinh thể này thật sự quá trân quý. Ngươi tự mình phục dụng đi, ngươi cũng cần phải tăng thêm công lực cho mình. Ta chỉ cần tìm được Thi Âm là được rồi.
Lý Tầm Hoan căn bản không tiếp nhận hảo ý của Lý Dương.
Lý Dương cười.
Tinh thể này còn có tác dụng lớn gì với mình nữa?
Nói về thực lực, Lý Dương lúc này có thần khí
"Ám Kim" công kích, hơn nữa còn có tâm thần công kích, đã có thể đấu với bất kỳ Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ nào. Hơn nữa Lý Dương có thể vận dụng một phần mười tứ đại bổn nguyên năng lượng. Một khi vận dụng bổn nguyên năng lượng, lực công kích Lý Dương lại càng thêm kinh khủng.
Thực lực lúc này đủ để làm cho Lý Dương hoành hành cả Quỷ giới.
Mục tiêu của Lý Dương là tìm được Tuyết, sau khi tìm được Tuyết, Lý Dương sẽ cảm ngộ được Thái Cực vô thượng đại viên mãn, trở thành Đại Tôn, công lực bản thân chỉ trong nháy mắt là đạt tới Đại Tôn cảnh giới, căn bản không cần tinh thể.
- Thái gia gia, ngươi cứ phục dụng đi. Tinh thể này không có tác dụng lớn gì với ta. Người nhìn cấm chế chung quanh mà xem, người nghĩ ta có năng lượng như thế, bọn họ ai có thể làm ta bị thương?
Lý Dương nói rất tự nhiên, cũng tự nhiên sinh ra một cổ ngạo khí.
Thần thức Lý Tầm Hoan đảo qua, cũng cảm thấy năng lượng Thủy thuộc tính không ngừng dao động.
- Hôm nay công lực ta đã tới cánh cửa Tiên Đế, chỉ còn cách giới hạn một bước, ta chỉ cần hấp thu năng lượng một bộ phận cực nhỏ của tinh thể này là có thể đột phá rồi.
Nói rồi Lý Tầm Hoan tiếp nhận tinh thể, lão không nuốt vào, mà là áp vào lòng bàn tay.
Một cổ năng lượng hùng hậu tràn ra.
Lý Tầm Hoan có phi đạo nhập đạo, tu luyện Đao Phách, căn bản không quan tâm đến tu luyện năng lượng. Nhất thời, một cổ năng lượng mênh mông bắt đầu dung nhập vào trong tinh cực. Nhìn Lý Tầm Hoan hấp thu tinh thể năng lượng, lúc này Lý Dương mới yên lòng, trên mặt có vẻ tươi cười.
Bắt đầu từ hôm nay tớ sẽ vừa biên vừa đăng... Chương nào bị dịch ẩu thì biên sẽ lâu. Anh em chịu khó chờ nhé... Chiều nay phải đi mua xe cho vợ, chỉ có tý chút buổi trư làm việc thôi, cố được Chương nào hay Chương đó, bà con thông cảm - vandai79
Tập 11: Ngũ Đức Chi Thân