Thiên Thánh

Quyển 7 - Chương 123: Hứa hẹn nhân duyên

Hạ Hầu Hàm Yên hơi chần chờ, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

- Âm Dương Hòa Hợp Phái tu luyện là thuật song tu, nặng nhất cảm tình nam nữ, chỉ có lưỡng tình tương duyệt mới có thể được lợi với nhau, cùng đồng tiến. Hứa Hồng Ảnh và Trường Không Vô Kỵ có tình rất sâu, mà Trường Không Vô Kỵ với ngươi cũng có tình rát sâu, loại gút mắc này có thể hủy diệt ba người, bởi vậy cùng ở chung chính là lựa chọn tốt nhất.

Hạ Hầu Hàm Yên nghe vậy trầm mặc, đối với cảm tình, đối với tương lai, nàng bao nhiêu còn có chút thất lạc.

Ý Thiên thả Liễu Như Nguyệt cùng Long Dao Châu ra, lưu không gian cho Hạ Hầu Hàm Yên cùng Liễu Như Nguyệt, bản thân hắn mang theo Long Dao Châu đi đi lại lại trong Thánh Cầm Các.

Lần chia tay trước đó chính là ở Phi Vân thành.

Hôm nay Ý Thiên cùng Long Dao Châu trở lại chốn cũ, tâm tình đã khác với lúc trước.

Đi vào một chỗ trong hoa viên, Ý Thiên dừng bước lại, quay đầu lại nhìn qua Long Dao Châu.

- Vì trước kia từng có một phần chấp nhất, lựa chọn cùng đồng hành nguy hiểm, ngươi không hối hận sao?

Long Dao Châu nghênh tiếp ánh mắt của Ý Thiên, nói:

- Ngươi đã biết rõ nguy hiểm, vì cái gì lúc trước còn lưu cảm tình trong lòng của ta?

Ý Thiên cười khổ nói:

- Khi đó ta vẫn chỉ là thế thân của Nam Cung Phi Vũ, cũng chưa từng nghĩ qua quá nhiều. Ta đã từng cho rằng, chỉ cần hoàn thành hứa hẹn thì ta có thể rời đi, rời khỏi thế giới kia, không lo lắng mà quay về sinh hoạt của ta. Thế nhưng mà kết quả ta sai, quỹ tích của nhân sinh không thể nào nắm bắt được.

Long Dao Châu nói:

- Đã sai thì vì cái gì lại hỏi ta? Là ghét bỏ ta?

Ý Thiên khẽ thở dài:

- Là hy vọng ngươi hiểu rõ ràng, nữ nhân bên cạnh ta quá nhiều, ta một hơi cũng không thể đọc hết tên của các nàng ra.

Long Dao Châu hỏi:

- Nhiều nữ nhân như thế, ngươi định tương lai giải quyết thế nào?

Ý Thiên lắc đầu nói:

- Vấn đề này ta không nói rõ ra được. Đã từng có người nói với ta, hoa đào có vận cũng có kiếp, có lẽ có một ngày ta sẽ chết trong tay của nữ nhân.

Long Dao Châu nói:

- Nữ nhân kia tuyệt đối không là ta.

Ý Thiên sóng mắt khẽ nhúc nhích, nhìn qua ánh mắt kiên định của nàng, thở dài nói:

- Có lẽ, thực đến ngày đó, ta hy vọng chết trong tay của ngươi nhất.

Long Dao Châu nghi vấn nói:

- Vì cái gì?

Ý Thiên cười khổ lắc đầu, không có nhiều lời.

Một lát sau Ý Thiên rời khỏi hoa viên, thò tay cầm bàn tay nhỏ nhắn của Long Dao Châu, không nói thêm gì nữa, chỉ lặng lẽ đi cùng với nàng.

Nửa giờ sau Trường Không Vô Kỵ, Dịch Thiên Quân, Hứa Hồng Ảnh thu thập xong, chạy tới hội hợp với Ý Thiên.

Nhìn qua bốn người, Ý Thiên nhìn thấy con đường vận mệnh của bọn họ, đây là thứ mắt thường không thể nhìn ra được.

Hứa Hồng Ảnh cùng Hạ Hầu Hàm Yên và Trường Không Vô Kỵ có gút mắc, mà Dịch Thiên Quân âm thầm ưa thích Hứa Hồng Ảnh, nhưng dây dưa cũng không sâu.

Bởi vậy kết luận Trường Không Vô Kỵ cùng Hứa Hồng Ảnh, Hạ Hầu Hàm Yên giữa hai người xác thực có dây dưa tình cảm không rõ.

Liễu Như Nguyệt chú ý tới Ý Thiên khác thường, hỏi:

- Như thế nào?

Ý Thiên thản nhiên nói:

- Vô Kỵ huynh và hai nàng có gút mắc tình cảm, nếu không xử lý thỏa đáng sẽ hủy cả ba người các ngươi.

Trường Không Vô Kỵ nghe vậy cười khổ, Hứa Hồng Ảnh cùng Hạ Hầu Hàm Yên cũng trầm mặc không nói.

Dịch Thiên Quân đáy mắt hiện lên một đám thất vọng, hỏi:

- Vậy phải làm thế nào cho phải?

Ý Thiên trầm giọng nói:

- Ta muốn trở thành giải quyết nhân duyên của các nàng, không biết Vô Kỵ huynh có ý kiến gì không?

Trường Không Vô Kỵ lúng túng nói:

- Cái này... Ta...

Ý Thiên cười nói:

- Không cần khó xử, ta là chưởng môn Âm Dương Hòa Hợp Phái, Âm Dương Hòa Hợp Phái dùng Âm Dương song tu làm chủ. Trọng nhất cảm tình trụ cột. Các ngươi có gút mắc tình cảm như vậy, nếu cứ dây dưa không rõ thì cả ba sẽ thống khổ, còn không bằng nga hoàng nữ anh, cùng chung một chồng. Ta dùng thân phận chưởng môn hứa hẹn với các ngươi, cam đoan các ngươi một tháng sẽ tấn chức Vũ Đế, trong ba năm sẽ phi thăng Bát Cực Thần Châu, từ nay về sau tiêu dao khoái hoạt.

Vũ Đế chính là hấp dẫn cực lớn, phi thăng càng không cần phải nói rồi.

Trường Không Vô Kỵ cùng Hứa Hồng Ảnh, Hạ Hầu Hàm Yên trao ánh mắt với nhau, tuy hai nữ còn có chút khúc mắc. Nhưng cũng hiểu được đại sự làm trọng, song song gật đầu đồng ý.

Như thế được Ý Thiên ra mặt, Hứa Hồng Ảnh cùng Hạ Hầu Hàm Yên nguyện ý nga hoàng nữ anh, gả cho Trường Không Vô Kỵ.

Dịch Thiên Quân hâm mộ, hỏi:

- Ý Thiên, ta thì sao?

Ý Thiên cười nói:

- Băng Tâm Phái mỹ nữ như mây. Cũng sẽ gia nhập ta Âm Dương Hòa Hợp Phái, ngươi lúc đó còn sợ không tìm được người hợp ý sao?

Dịch Thiên Quân hiển nhiên nghe nói qua chuyện của Băng Tâm Phái, trên mặt lập tức cười tươi như nở hoa.

Long Dao Châu nói khẽ:

- Đi, chúng ta nên trở về Vân Châu.

Ý Thiên gật đầu, lúc này mang theo mọi người rời khỏi Phi Vân thành, thẳng đến Vân Châu.

Trên đường đi Ý Thiên thu Trường Không Vô Kỵ cùng Dịch Thiên Quân vào trong Hồng Vân Tráo, mang Hứa Hồng Ảnh cùng Hạ Hầu Hàm Yên vẫn còn nguyên âm đưa vào Âm Dương tuyền, giúp các nàng tu luyện nhanh chóng.

Nắm bàn tay nhỏ nhắn của Liễu Như Nguyệt cùng Long Dao Châu, Ý Thiên vừa chạy đi, vừa lưu ý tình huống Vô Cực Đan Đỉnh trong người.

Trước mắt Ý Thiên tu luyện Vô Cực Cửu Trọng Thiên đã tới đệ tam trọng, trên Vân Hoang đại lục đây chính là cực hạn, muốn muốn tu luyện đến đệ tứ trọng thì hắn phải tiến vào Bát Cực Thần Châu mới được.

Đương nhiên nếu có tình huống đặc biệt cũng có hi vọng tấn chức tứ trọng.

Theo Ý Thiên biết, Vô Cực Cửu Trọng Thiên chia làm cửu trọng, mà Vô Cực Thần Đỉnh đời trước chính là Vô Cực Khí Đỉnh, Vô Cực Đan Đỉnh, Vô Cực Tiên Đỉnh, cuối cùng mới là Vô Cực Thần Đỉnh.

Vô Cực Cửu Trọng Thiên đệ nhất trọng là thuộc về Vô Cực Khí Đỉnh, đệ nhị trọng cùng đệ tam trọng thuộc về Vô Cực Đan Đỉnh.

Đệ tứ trọng, đệ ngũ trọng, đệ lục trọng thuộc về Vô Cực Tiên Đỉnh, thất trọng về sau chính là Vô Cực Thần Đỉnh, mỗi một giai đoạn có tác dụng khác nhau.

Vô Cực Cửu Trọng Thiên đệ nhất trọng, nguyên lực trong người ngưng tụ lại thành khí đỉnh, có thể vận chuyển nhanh, biến ảo hình dạng, đạt tới một loại trình độ hư thật kết hợp.

Chuyện này cũng tăng cao phẩm chất nguyên lực trong người của Ý Thiên, giúp cho tu vị của hắn càng tinh tiến hơn.

Vô Cực Cửu Trọng Thiên đệ nhị trọng chính là Vô Cực Đan Đỉnh, do khí đỉnh chuyển hóa mà thành, có thần hiệu tinh nguyên luyện đan, có thể luyện chế ra rất nhiều đan dược thần kỳ.

Loại đan dược này thuộc về khí đan, là do nguyên lực tinh thuần nhất luyện chế mà thành, không có bất kỳ tác dụng phụ.

Vô Cực Cửu Trọng Thiên đệ tam trọng, dung hợp Huyết Dục Linh Giới, trong người mở ra một thế giới mới, Vô Cực Đan Đỉnh cũng nằm ở trong thế giới đó, nó chuyển động chậm rãi, tinh luyện tinh nguyên trong người của Ý Thiên.

Cảnh giới này là tốt nhất trong Vô Cực Đan Đỉnh, chỉ cần Ý Thiên nguyện ý, có thể trực tiếp âầu nhập một Vũ Đế vào trong Vô Cực Đan Đỉnh sau đó luyện hóa thành tinh nguyên, hành phách tồn tinh, chuyển hóa làm Tinh Nguyên Đan, dùng tăng cường tu vị thực lực của người khác.

Đồng thời Vô Cực Đan Đỉnh cũng có thể luyện người, chỉ cần bỏ một Thánh Hoàng vào trong đó, lợi dụng khí đỉnh nồng đậm tăng tiến tu vị lên, do đó đột phá hạn chế, tiến vào Vũ Đế.

Đây là thần kỳ của Vô Cực Đan Đỉnh, Ý Thiên giờ phút này cẩn thận cân nhắc, dần dần hiểu rõ huyền bí trong đó.

Trước đây bởi vì vội vàng tu luyện, Ý Thiên cũng không có thời gian cẩn thận nghiên cứu Vô Cực Đan Đỉnh.

Hôm nay Ý Thiên tĩnh tâm phân tích, chuyên tâm lĩnh hội, rất nhanh đã nắm rõ huyền diệu trong lòng bàn tay, trên gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười mê người.

Phát hiện này có ý nghĩa trọng đại với Ý Thiên, hắn có thể vận dụng Vô Cực Đan Đỉnh, rất nhanh tăng cường tu vị của người khác lên, giúp bọn họ trong thời gian ngắn tấn chức Vũ Đế, do đó tăng thực lực chỉnh thể của Âm Dương Hòa Hợp Phái.

Đồng thời Ý Thiên còn nghĩ đến một việc. Năm đó Âm Dương Thần Minh Tông được xưng là đệ nhất tiên phái tại Bát Cực Thần Châu, tông chủ đã từng tu luyện Vô Cực Cửu Trọng Thiên, còn tu luyện tới lục trọng, đạt tới Vô Cực Tiên Đỉnh.

Chuyện này có quan hệ tới cõỗ cường đại của Âm Dương Thần Minh Tông hay không?

Lúc trước sở dĩ Âm Dương Thần Minh Tông có thể trở thành đệ nhất tiên phái trên cả Bát Cực Thần Điện, cũng là bởi vì tông chủ dùng Vô Cực Tiên Đỉnh tạo ra rất nhiều cao thủ, do đó lớn mạnh thực lực chỉnh thể của Âm Dương Thần Minh Tông, lúc này mới vượt qua các tiên phái khác, cũng lọt vào bát đại tiên phái đố kỵ, cuối cùng liên thủ tiêu diệt?

Đây là chuyện vô cùng có khả năng, Ý Thiên cơ hồ có thể khẳng định.

Đổi lại chính mình là tông chủ Âm Dương Thần Minh Tông, cũng nhất định sẽ chọn dùng phương thức mưu lợi này, đại lực nuôi trồng cao thủ, do đó chấn nhiếp Chư Thiên, nhất thống Tiên giới.

Nghĩ tới những thứ này, Ý Thiên không nhịn đươic cười ra tiếng, lúc này khiến Liễu Như Nguyệt cùng Long Dao Châu đều không hiểu ra sao.

- Ngươi như thế nào, làm gì đột nhiên cười to như thế?

Ý Thiên hưng phấn nói:

- Ta nắm giữ một loại phương pháp tăng tiến tu vị của mọi người lên, kết hợp Tam Tuyệt thần binh, không qua nửa năm ta có thể dẫm nát Bát Cực Thần Điện dưới chân.

Liễu Như Nguyệt kinh nghi nói:

- Thiệt giả? Có biện pháp này sao?

Ý Thiên cười nói:

- Rất nhanh ngươi sẽ biết rõ, đi, chúng ta nhanh trở về.

Lóe lên rồi biến mất, sau một khắc ba người trở về đến Bàn Long sơn mạch, nhìn thấy mọi người đang lio lắng nhiều ngày.

Giờ phút này sáu mươi bốn tòa cung điện đã tu kiến xong, Tào Băng Oánh đang chỉ huy công tượng hoàn thành trồng những cây nhỏ, tiến thêm một bước hoàn thiện năng lực phòng ngự chỉnh thể của Âm Dương Hòa Hợp Phái.

Thiên Hương tiên tử Chu Tuyết Cầm vẫn còn ở trong Thiên Vân thành, mà Mộc Thanh, Trần Ngọc Lan, Ngọc Linh Lung, Ngô Nhã Cầm cùng Triệu Phi Loan lại đi vào Âm Dương Hòa Hợp Phái.

Mặt khác Xích Huyết Phong Bất Bại Chư Cát cũng bị Lý Nhược Nhiên thu vào Âm Dương Hòa Hợp Phái.

Kể từ đó Ý Thiên cũng dẫn theo một đám cao thủ tới, chỉ còn lại Trương Tuyết cùng Đạo Châu Lạc Ngọc Kiều còn không có tới đây.

Thấy Ý Thiên trở về, mọi người vui mừng quá đỗi, đặc biệt là biết chuyện Ý Thiên làm trong xích vân sa mạc, vô cùng lo lắng và khiếp sợ.

Ý Thiên dùng một người nghênh chiến bốn mươi sáu cao thủ Vũ Đế của Bát Cực Thần Điện, đây là hành động vĩ đại bực nào?

Hôm nay Ý Thiên bình yên trở về, điều này nói rõ Bát Cực Thần Điện bại tâận, chuyện này có tác dụng ủng hộ sĩ khí sâu sắc.

- Hảo tiểu tử, đúng là có ngươi. Đi ra ngoài một chuyến, tu vị tăng lên vượt bậc.

Hoang Đường đạo nhân hắc hắc mắng, ngữ khí vô cùng thân thiết.

Nạp Lan Tú Quyên sợ hãi than nói:

- Tốc độ tu luyện của ngươi quả thật nhanh tới mức khiến người ta không tiếp nhận được.

Nam Cung Uyển Nghi ngâm khẻ nói:

- Chúng ta đã không nhìn thấu hắn, các ngươi nên lộ ra một chút, trước mắt Ý Thiên đã đạt tới cảnh giới nào?

Nạp Lan Tú Quyên nói:

- Trước khi đi ra ngoài đã là Nguyên Đế hậu kỳ, hôm nay lại đạt tới Huyễn Đế đỉnh phong, trước sau chỉ mới bảy ngày mà thôi.

Lời vừa nói ra, toàn trường khiếp sợ, ngay cả Liễu Như Nguyệt cùng Long Dao Châu cũng kinh ngạc tới ngây người.

Ý Thiên cười mà không nói, ánh mắt nhìn qua mọi người, đây là lực lượng trung kiên của Âm Dương Hòa Hợp Phái, Vũ Đế có hơn mười người.

Tâm niệm khẽ động, Ý Thiên thả Trường Không Vô Kỵ, Dịch Thiên Quân, Hứa Hồng Ảnh, Hạ Hầu Hàm Yên bốn người ra, tuyên bố:

- Bọn họ về sau chính là đệ tử của Âm Dương Hòa Hợp Phái, cùng tiến thoái với chúng ta.

Lý Nhược Nhiên tiến lên, hỏi:

- Ngươi nói nhanh lên, lúc ở trong xích vân sa mạc, ngươi đã giết bao nhiêu người của Bát Cực Thần Điện rồi?

Ý Thiên cười nói:

- Không nhiều lắm, chỉ một nửa mà thôi, nếu không có thánh nữ Tử Hoa thì ta cũng không thả bọn họ đi, bọn chúng chí ít có tám thành người phải chết trong tay của ta.

Lý Nhược Nhiên trừng Ý Thiên, bộ dáng xinh đẹp mà vũ mị, khẽ nói:

- Cuồng vọng, ngươi cũng đã biết, hôm nay Bát Cực Thần Điện đã quyết định vứt bỏ hiềm khích lúc trước, cộng đồng liên thủ lên án công khai ngươi.

Ý Thiên ngạo nghễ nói:

- Không sao, ta có đối sách, ta cũng không sợ. Lập tức tuyển ngày hoàng đạo, ta muốn Âm Dương Hòa Hợp Phái nhanh chóng tái hiện Vân Hoang đại lục, quyết cao thấp với Bát Cực Thần Điện.

Đây là đại sự của Âm Dương Hòa Hợp Phái, vì đạt mục đích, Nam Cung Uyển Nghi hạ lệnh triệu tập hội nghị, cũng không nhiều người.

Hội nghị này cử hành trong Càn Nguyên điện, tham dự hội nghị chỉ có mười người, theo thứ tự là Ý Thiên, Hoang Đường đạo nhân, Lý Nhược Nhiên, Nam Cung Uyển Nghi, Nạp Lan Tú Quyên, Từ Nhược Hoa, Tô Nhã Ngọc, Tào Băng Oánh, Lan Hinh, Liễu Như Nguyệt, hai nam tám nữ, âm khí cực thịnh.

- Hai ngày sau chính là ngày hoàng đạo, chúng ta phải chuẩn bị tất cả.

Đầu tiên mở miệng là Tào Băng Oánh, đơn giản trả lời vấn đề lúc trước của Ý Thiên.

Tô Nhã Ngọc nói:

- Âm Dương Hòa Hợp Phái một khi tái hiện chắc chắn sẽ khiến cao thủ hai phái chính tà chú ý, chúng ta phải làm thật nhiều chuẩn bị, phòng ngừa ngoài ý muốn phát sinh.

Lan Hinh nói:

- Thiếu gia muốn Âm Dương Hòa Hợp Phái tái hiện nhân gian, chính là khiến Bát Cực Thần Điện và các thế lực các nơi chú ý, đến lúc đó đánh nhau là chuyện không tránh khỏi rồi.

Từ Nhược Hoa nói:

- Trước mắt chúng ta có thực lực chỉnh thể không tệ lắm. Nhưng cao thủ lại ít, một khi hiện thế chuyện lo lắng đầu tiên chính là cao thủ đột kích, chúng ta làm sao chống cự đây?

Nam Cung Uyển Nghi nói:

- Chuyện này không cần lo lắng, bốn phía của Âm Dương Hòa Hợp Phái có trận pháp phòng ngự thần kỳ, cũng không phải là nhiều người có thể phá giải. Tào Băng Oánh đã mở chín long mạch nơi đây, tiên trận đã tự động vận hành, không những được chống cự cường địch, còn cung cấp hoàn cảnh tu luyện hài lòng cho chúng ta.