Nhìn qua ma vương chi thủ từ trên không trung giáng xuống, đột nhiên Ý Thiên nghĩ đến Cổ Ngũ, nếu như để Cổ Ngũ hòa tan ma vương chi thủ và bàn chân tiên nhân vào với nhau, vậy có kêt quả như thế nào?
Là phát sinh xung đột hay là tiên ma hợp nhất?
Ngón tay của Ý Thiên có một nhúm hao quang màu đỏ bắn ra, hóa thành một hỏa long thiêu đốt hừng hực nghênh tiếp Hồng Thành Sầu công kích.
Ma khí chí âm chí tà gặp gỡ phần thiên chân cương của Ý Thiên phát ra, có thể nói âm dương khác biệt, sinh ra nổ mạnhk, một lần hành động đánh bay Hồng Thành Sầu.
Ý Thiên bởi vì Hồng Vân Tráo cho nên đứng ngạo nghễ bất động.
Xoay người trở ra, Hồng Thành Sầu ánh mắt kinh nghi nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, chất vấn:
- Ngươi trở thành Vũ Đế khi nào?
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Ngươi có lẽ nên hỏi ta vừa rồi dùng bao nhiêu lực lượng, ngươi có thể chống đỡ được bao lâu.
Hồng Thành Sầu giận dữ, mắng:
- Cuồng vọng, ngươi quá xem thường ta rồi.
Lóe lên, thân hình Hồng Thành Sầu tăng vọt, thân thể lập tức biến lớn gấp trăm lần, tay phải ẩn chứa ma khí đen nhánh đập thẳng vào đầu của Ý Thiên.
Nhìn qua thân hình của Hồng Thành Sầu tăng vọt gấp trăm lần, Ý Thiên hơi kinh ngạc, xuất đạo đến nay hắn gặp qua không ít cao thủ, trừ Xích Vân Tử Thần ra, hắn mới gặp được biến thân to lớn như Hồng Thành Sầu, thân thể tăng vọt gấp trăm lần.
Chần chờ một lát, Ý Thiên lựa chọn phòng ngự, hắn rất muốn biết ma vương chỉ thủ này có bao nhiêu lợi hại.
Thúc dục Đại Nhật Phần Thiên Quyết, Ý Thiên có hỏa diễm vờn quanh người, ma khí đen nhánh tới gần là bị thiêu đốt không còn gì cả.
Hồng Thành Sầu hóa thân thành cự linh ma tôn, vung vẩy ma vương chi thủ, bàn tay to lớn che phủ trời xanh, đánh mạnh vào người Ý Thiên nhưng liên tục bắn ngược ra ngoài.
Hồng Thành Sầu giận dữ, Thiên Ưng Chu Trí sắc mặt biến hóa, tuy hắn chỉ có tu vị Thánh Hoàng nhưng kiến thức rộng rãi, đã ý thức được Hồng Thành Sầu rất khó đánh bại Ý Thiên.
Trước mắt Hồng Thành Sầu đã hoảng sợ, Ý Thiên lại bình tĩnh thong dong, từ điểm này có thể nhìn rõ trong tràng giao chiến lúc này, Ý Thiên chiếm cứ thượng phong.
Nhưng mà Liễu Như Nguyệt không rõ, Ý Thiên có thể thắng dễ dàng nhưng vì sao chậm chạp không có hạ thủ?
Rốt cuộc Ý Thiên đang suy nghĩ gì, hắn làm như vậy vì cái gì?
- Đáng giận, nếu hôm nay ta không giết ngươi, ta cũng không phải là Hồng Thành Sầu.
Liên tiếp mấy chiêu nhưng Hồng Thành Sầu không có chiếm được tiện nghi, chuyện này khiến hắn có được tu vị Thánh Đế cũng cảm thấy tình huống không tốt.
Vì phát tiết tức giận trong lòng, vì đánh bại Ý Thiên, Hồng Thành Sầu bắt đầu không hề giữ lại, vô số hắc khí từ trong người của hắn tràn ra ngoài, hóa thành từng đạo ma ảnh hư ảo, quay chung quanh người của hắn, phụ trợ như trang sức, hắn như biến thành ma vương cái thế.
Nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, hai mắt của Hồng Thành Sầu biến thành màu u lam quỷ dị, trong con mắt bắn ra hỏa diễm đen nhanh, thân ảnh quỷ dị khiến cho Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa trong người Ý Thiên sinh ra cảm ứng.
Bay lên trời, Ý Thiên cười to nói:
- Đến đây đi, xuất ra tuyệt chiêu mạnh nhất của ngươi, một chiêu phân thắng bại.
Hồng Thành Sầu điên cuồng hét lên một tiếng, thân thể hoàn toàn ma hóa, trên đầu có cái sừng dài ra, tuấn tú khuôn mặt biến thành hung ác xấu xí, như ác ma địa ngục.
- Ma Thủ Già Tiên, trảm tiên diệt phật.
Ma vương chưởng vô cùng to lớn, trong lòng bàn tay có ma nhãn to lớn hiện ra, phát ra ma quang như tia chớp, đủ để trảm tiên diệt phật.
Giờ khắc này Thiên Thủ Ma Đồng cùng ma vương chi thủ dung hợp làm một thể, phát ra một kích chí cường.
Sắc mặt Ý Thiên nghiêm túc, từ tu vị đơn thuần của Hồng Thành Sầu thì uy lực một chiêu này đã vượt qua cấp bậc Thánh Đế, cao thủ Thánh Đế chắc chắn phải chết dưới chiêu này.
Nhưng mà Hồng Thành Sầu vận khí quá kém, hết lần này tới lần khác gặp được Ý Thiên, Thiên Thủ Ma Đồng cùng ma vương chi thủ là tuyệt học cái thế, nhưng gặp được Ý Thiên thì tuyệt học này chẳng khác gì gà đất chó kiểng.
Ánh sáng tím lóe lên, sấm sét điện giật.
Một khắc này Ý Thiên thi triển Âm Dương Thần Minh Tông Tử Điện Thần Lôi Quyết, đây chính là dẫn phát thiên kiếp chi lực chí cương chí trong thiên hạ, đủ để hủy diệt tất cả âm tà.
Uy lực của pháp quyết liên quan trực tiếp tới tu vị của người thi triển, tuy Ý Thiên có tu vị mạnh hơn, nhưng muốn đả bại Hồng Thành Sầu còn không phải chuyện dễ dàng.
Từ điểm vừa ra, ma khí sụp đổ, ma chưởng to lớn bị thiên lôi xuyên qua, vô số ma khí bị lập tức thúc hóa, Hồng Thành Sầu đau đớn hét thảm thiết.
Ý Thiên một kích đắc thủ cũng không có truy kích, hắn dùng thần sắc đắc ý nhìn qua kẻ địch, một bộ tư thế khiêu khích.
Thiên Ưng Chu Trí đi tới bên cạnh Hồng Thành Sầu, nhắc nhở:
- Tình huống không ổn, chạy là thượng sách.
Hồng Thành Sầu trong lòng không phục, tức giận nói:
- Đi cái gì mà đi, ta hôm nay nếu không giết hắn... Ta...
Thiên Ưng Chu Trí quát:
- Người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết. Nếu ngươi ngay cả cơn tức này cũng không nhịn được, tương lai còn nói gì nhất thống thiên hạ?
Hồng Thành Sầu nghe vậy chấn động, tức giận áp xuống, thần trí dần dần thanh tỉnh, chần chờ một lát cũng tiếp thu đề nghị của Thiên Ưng Chu Trí.
- Nam Cung Phi Vũ, hôm nay ta tha mạng chó của ngươi, lần sau ta nhất định sẽ tự tay giết ngươi.
Thu nhỏ thân hình lại, Hồng Thành Sầu kéo Thiên Ưng Chu Trí định rời đi, trong tai nghe lời trào phúng của Ý Thiên..
- Bát Cực Thần Điện gần đây tự xưng là chính phái, tại sao lại cho tà ma ngoại đạo nhu thế rời đi, cũng không hiện thân giữ lại? Chẳng lẽ nói Bát Cực Thần Điện thông đồng với tà phái làm bậy sao?
Ý Thiên nói lời này khiến Liễu Như Nguyệt, Thiên Ưng Chu Trí, Hồng Thành Sầu sững sờ, vô ý thức quay đầu nhìn chung quanh, đã thấy trong hư không có cao thủ hiện ra, hình thành vòng vây, vừa vặn ngăn cản bốn người vào trong.
Thì ra Ý Thiên sớm có phát giác, biết rõ cao thủ Bát Cực Thần Điện đã chạy đến, cố ý ẩn dấu thực lực, cũng thừa cơ trào phúng Bát Cực Thần Điện, làm cho bọn họ đối phó Hồng Thành Sầu.
Thấy cao thủ Bát Cực Thần Điện hiện thân, Hồng Thành Sầu thầm nghĩ không ổn, lôi kéo Thiên Ưng Chu Trí định chạy trốn, lại phát hiện khu vực này bị phong tỏa.
Dùng tu vị Thánh Đế của Hồng Thành Sầu xuyên qua cấm chế bị bắn ngược trở về, có thể thấy người thiết lập cấm chế tu vị ít nhất cũng là Nguyên Đế, thậm chí là Huyễn Đế, Ảnh Đế.
Nghĩ vậy sắc mặt Hồng Thành Sầu đại biến, trong ánh mắt mang theo kinh hoàng và bất an, lo lắng làm sao rời đi.
Ý Thiên không thèm quan tâm, khoan thai tự đắc đánh giá cao thủ thần điện bốn phía, nhân số nhiều tới mức khiến người ta kinh ngạc.
Ánh mắt Liễu Như Nguyệt âm trầm, thoáng cái xuất hiện mười cao thủ thần điện, muốn nói không thèm quan tâm đó là gạt người.
Lần trước bên ngoài Phi Vân thành, Ý Thiên độc chiến thiên hạ, một người nghênh chiến cao thủ Liệt Dương Thần Điện, Hư Không Thần Điện cùng Phượng Hoàng Thần Điện, nhưng nhân số cũng không nhiều.
Nhưng lúc này cao thủ Bát Cực Thần Điện tề tụ nơi đây, một lần nhìn thấy năm mươi sáu người, tất cả là cường giả Vũ Đế.
Ngày bình thường muốn gặp đến một cường giả Vũ Đế đều không dễ dàng, hôm nay Vũ Đế tụ tập, tràng diện này khiến người ta khiếp sợ.
Bát Cực Thần Điện có hơn mười cao thủ là Ý Thiên nhận ra, nhưng đa số là không nhận ra.
Trong đó có một ít gương mặt quen thuộc, Ý Thiên nhìn thấy Tử Hoa, Duyến Nhược Thủy, Mai Nhược Tuyết, Cổ Nhược Vân, U Mộng Điệp, Long Dao Châu, Hoa Thiên Vũ, Dực Giao Long, Tư Không Thiên Túng, Hồng Sam Khách, Khổng Tước phu nhân...
Lúc này cao thủ chạy tới đây không chỉ có Bát Cực Thần Điện, trong đó có một số nhỏ là cao thủ không quan hệ gì tới Bát Cực Thần Điện.
Nhìn qua Ý Thiên, sắc mặt các cao thủ khác nhau, đối với Ý Thiên tuấn mỹ tuyệt thế, phong thái mê người thì vô cùng khiếp sợ.
Cho dù là nam nhân hay nữ nhân, hâm mộ hoặc là ghen ghét Ý Thiên tuấn mỹ, hoặc là bị hắn hấp dẫn, hoặc là muốn giết hắn.
Đặc biệt là nữ nhân, tất cả đều cực kỳ xuất sắc, đều bị Ý Thiên tuấn mỹ hấp dẫn thật sâu.
Mai Nhược Tuyết nhìn qua Ý Thiên, nói khẽ:
- Quả nhiên là ngươi.
Lời này người ngoài không hiểu, nhưng Ý Thiên hiểu hàm nghĩa trong đó, biết rõ Mai Nhược Tuyết đã nhìn thấu mình chính là giả mạo Vân Hạo Dương.
Ánh mắt U Mộng Điệp quái dị nhìn qua Ý Thiên, nàng cũng từ trong lời của Mai Nhược Tuyết hiểu tất cả, trong lòng có cảm giác không nói nên lời.
Cổ Nhược Vân biểu lộ quái dị, nàng trước đó còn chưa nhìn thấy dung mạo Ý Thiên cho nên không rõ, không hiểu vì sao Liễu Như Nguyệt lại để ý hắn như vậy.
Hiện tại tận mắt nhìn thấy, Cổ Nhược Vân mới hiểu được vì sao Liễu Như Nguyệt hãm vào sâu như vậy.
Ánh mắt Tử Hoa yên tĩnh, nhưng mà trong đáy mắt của nàng mang theo than thở khó thấy được.
Long Dao Châu sững sờ nhìn qua Ý Thiên, tâm tình vô cùng phức tạp, dường như không thể ngờ Nam Cung Phi Vũ mà mình ưa thích thì ra còn tuấn tú hơn tưởng tượng của mình, nhưng lại nhiều ra một phần lạ lẫm.
Những người còn lại như Khổng Tước phu nhân, Dực Giao Long, Lâm Vân Đình, Trình Xuân Hoa, Mộc Thanh Y không ai không có tư sắc xuất chúng, thực sự thật sâu cũng bị Ý Thiên hấp dẫn.
Còn lại Vạn Kiếm Cung Hoa Thiên Vũ, Tuyết Dạ Hàn, Vạn Kiếm Thần Điện Tư Không Thiên Túng, ba người là thế hệ tuấn tú bất phàm, thế nhưng mà so sánh với Ý Thiên lại ảm đạm thất sắc, trong nội tâm có đố kỵ khó nói nên lời.
Ý Thiên lần lượt nhìn qua người ở đây, phát hiện cao thủ Vạn Phật Thần Điện ít nhất, trừ Quy Nghiệp Tôn Giả ra, cũng chỉ có thánh nữ Tử Hoa cùng và một đại sư áo bào màu vàng.
Cao thủ Vạn Kiếm Thần Điện, Liệt Dương Thần Điện, Tam Thanh Thần Điện, Huyền Âm Thần Điện, Hư Không Thần Điện cao nhiều nhất, Phượng Hoàng Thần Điện, Thiên Long Thần Điện thứ hai.
Cười nhạt một tiếng, Ý Thiên nói:
- Mọi người nhìn ta làm gì, tà mạ ngoại đạo bên kia, các ngươi sẽ làm như không thấy sao?
Liệt Dương Thần Điện Hồng Sam Khách khẽ nói:
- Đừng vội cuồng vọng, hôm nay hắn chạy không thoát, ngươi cũng đừng còn mạng.
Ý Thiên cười nói:
- Ta thiếu chút nữa quên, Hồng Thành Sầu chính là hoàng tử Hồng Vân đế quốc, Hồng Vân đế quốc chính là cấu kết với Liệt Dương Thần Điện làm việc xấu, khó trách ngươi ra mặt nói chuyện cho hắn. Không biết cao thủ thần điện khác sẽ đối đãi việc này thế nào?
Hồng Sam Khách tức giận nói:
- Ngươi câm miệng, ngươi còn dám châm ngòi ly gián, xem ta thu thập ngươi thế nào!
Ý Thiên nhíu mày, khiêu khích nói:
- Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc. Ngươi kích động như vậy làm gì? Chẳng lẽ ngươi và Hồng Thành Sầu đúng là có hoạt động không muốn người ta nhận ra sao?
Tu vị của Hồng Sam Khách không kém, thế nhưng mà luận mưu trí không phải đối thủ Ý Thiên, ba hai câu đã khiến hắn toàn thân phát run.
Liệt Dương Thần Điện Từ Yến Hồng động thân mà ra, nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, quát:
- Làm càn, ngươi dám hoài nghi Liệt Dương Thần Điện, quả thực to gan lớn mật. Ngươi nói những lời này không có gì hơn là muốn chúng ta giết Hồng Thành Sầu, hắn là một Thánh Đế, Bát Cực Thần Điện tùy tiện phái một cao thủ ra cũng có thể bắt giữ, ngươi đừng mơ tưởng có thể bỏ chạy.
Ý Thiên ngắm nhìn bốn phía, ngạo nghễ nói:
- Nếu ta thật muốn trốn, các ngươi có thể tìm được ta sao?
Từ Yến Hồng cười lạnh nói:
- Đúng là ngươi có cơ hội bỏ trốn, đáng tiếc ngươi quá mức tự phụ, cho rằng chúng ta không đuổi kịp ngươi, cho nên vẫn dắt mũi chúng ta đi. Nhưng mà ngươi quá coi thường chúng ta, ngươi cho rằng mình đi vào Nam Dương, chúng ta không rõ ý đồ của ngươi sao?
Ý Thiên cười nói:
- Vậy sao, vậy ngươi nói xem ta tới Nam Dương có ý đồ gì?
Từ Yến Hồng tự phụ cười cười, lớn tiếng nói:
- Ngươi tới đây vì Xích Vân Tử Thần, ta nói có sai không?
Ý Thiên cười cười, thản nhiên nói:
- Nói đúng vậy, ta đúng là tới đây vì Xích Vân Tử Thần, đó chỉ là một mục đích của ta mà thôi, không phải toàn bộ.
Hư Không Thần Điện Thái Vô Tôn Giả cười lạnh nói:
- Hôm nay ngươi đừng mơ tưởng nhìn thấy Xích Vân Tử Thần.
Vạn Kiếm Thần Điện Tư Không Thiên Túng lạnh lùng nói:
- Tử thần ngươi sẽ gặp, nhưng mà cũng không phải là Xích Vân Tử Thần a.
Long Dao Châu lưu ý tình huống bốn phía, trong nội tâm thập phần lo lắng, tuy nàng lãnh ngạo tự phụ, cũng hiểu tình thế trước mắt cực kỳ bất lợi cho Ý Thiên.
Cho dù Long Dao Châu chịu ra tay hiệp trợ Ý Thiên, hắn cũng không có chút cơ hội đào thoát.
Liễu Như Nguyệt trước mắt vô cùng lo lắng, nàng mặc dù biết Ý Thiên lợi hại, nhưng lúc này Bát Cực Thần Điện liên thủ, Ý Thiên còn muốn phá vòng vây chỉ sợ không dễ dàng.
Đối mặt ánh mắt căm thù của nhiều người, Ý Thiên cười quái dị, nói:
- Ai nói ta không thấy được Xích Vân Tử Thần? Các ngươi không thấy đây là Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên sao?
Tư Không Thiên Túng cười to nói:
- Chúng ta sớm đã phong tỏa không gian. Ngươi cho rằng ngươi còn có thể chạy thoát sao?
Ý Thiên nghiêng mắt nhìn Tư Không Thiên Túng, cười lạnh nói:
- Xem ra ngươi còn lợi hại hơn cao thủ Ảnh Đế của Liệt Dương Thần Điện, đã đạt tới Vũ Thánh sao?
Tư Không Thiên Túng khẽ nói:
- Châm chọc ta, ngươi cho rằng ta mắc lừa sao? Tuy ta không phải Ảnh Đế, nhưng lại mạnh hơn ngươi.
Ý Thiên mỉa mai nói:
- Vậy cũng không không biết, Hàn Phong cùng Yến Phi Hoa đều phải trốn chết trong tay của ta, ngươi mạnh hơn bọn họ sao?
Tư Không Thiên Túng khinh thường nói:
- Bọn họ tính toán cái gì, cho dù bọn họ liên thủ cũng không đánh lại ta.
Ý Thiên khẽ nói:
- Vậy sao? Vậy không bằng chúng ta giao thủ hai chiêu, xem ai có thể còn sống sót.
Tư Không Thiên Túng chần chờ một chút, lén thương nghị với cao thủ Vạn Kiếm Thần Điện một phen, đáp:
- So thì so, bổn công tử chẳng lẽ còn sợ ngươi?
Một bước đi ra, Tư Không Thiên Túng xuất hiện trước mặt Ý Thiên trước ngoài ba trượng.
Liễu Như Nguyệt lóe lên, nhìn Ý Thiên nói:
- Giao hắn cho ta.
Ý Thiên cười nói:
- Không cần, ngươi đúng một bên xem cuộc chiến là được rồi, hôm nay không cần ngươi động thủ.