Nhưng Lôi Cương còn chư đi được mấy bước thì đột nhiên lại ngừng lại, trầm ngâm chốc lát, sau đó liền quay trở vào trong Vạn Tượng Các, đi tới trước mặt lão giả kia lần nữa, lão giả kia đã ngồi xuống tiếp tục làm việc, thấy Lôi Cương đi tới, khuôn mặt hiện lên nụ cười, nói:

- Đạo hữu, không biết còn có chuyện gì?

Giọng nói trở nên vô cùng ôn hòa, cùng với thái độ lúc trước đúng là khác nhau một trời một vực, lúc nãy Lôi Cương tùy tiện vung tay cũng lấy ra mấy ngàn viên Tiên Thạch Thượng Phẩm, khiến thái độ của lão giả thay đổi hoàn toàn, có thể có được số lượng tiên thạch như thế ở khí tháp tầng năm cũng không phải là nhiều.

Lôi Cương cũng không thèm để ý, vung tay hữu lên, một đạo tinh thạch hiện lên trước mặt lão giả, lạnh nhạt nói:

- Giúp ta treo thưởng những vật phẩm này, mỗi một loại dược phẩm giá tiền đều là một vạn tiên thạch thượng phẩm. Đây là một vạn tiên thạch tiền đặt cọc.

Lôi Cương nói xong tay phải hiện lên một giới chỉ trữ vật trực tiếp ném cho lão giả.

Lão giả sắc mặt run lên, thần thức dò vào trong tinh thạch, tài liệu mà Lôi Cương cần có khoảng mười mấy loại, liếc nhìn Lôi Cương, lão giả trầm ngâm nói:

- Đạo hữu, ở Khí Tháp không giống với ngoại giới, những thứ thảo dược này đoán chừng sẽ không nhiều lắm. Có muốn treo giải thưởng ở các thành trì trong thất giới hay không?

Lão giả vẫn là không biết những tài liệu mà Lôi Cương cần vô cùng trân quý, căn bản vẫn không thèm để ý, dù sao lão chẳng qua cũng chỉ là tuyên bố treo giải thưởng, về phần có người muốn hay không thì cũng chẳng liên quan gì đến lão cả, mười mấy loại thảo dược dùng để luyện chế đan dược tu luyện phân thân này Lôi Cương chỉ bất quá muốn thử một lần, nghe được lời của lão giả, Lôi Cương không khỏi ngẩn người, Thất Giới? Chẳng lẽ Vạn Tượng Các cũng không phải là chỉ có ở Ngũ Hành giới mà còn có ở cả các giới khác nữa sao? Lúc này, Lôi Cương không khỏi kinh ngạc nói:

- Vạn Tượng Các chẳng lẽ trải rộng Thất Giới?

Sắc mặt lão giả trở nên kiêu ngạo, đầu khẽ hất lên khuôn mặt đỏ bừng, nói:

- Đó là dĩ nhiên, Vạn Tượng Các trải rộng Thất Giới, ngươi hẳn là tu luyện giả sinh ra lớn lên ở Khí Tháp chứ gì, hắc hắc, ở bên ngoài, danh khí của Vạn Tượng Các cực kì to lớn. Ngươi muốn treo giải thưởng thứ gì, chỉ cần ra giá tiền thì có thể rao tin ở vô số các phân bộ của Vạn Tượng các ở Thất Giới, nói cách khác, đồ ngươi muốn sẽ có cường giả Thất Giới giúp ngươi tìm kiếm, bất quá, phí dụng cũng là không thấp.

Trong lòng lão giả đã xem Lôi Cương là hậu nhân của các thế lực lớn trong Khí tháp tầng năm, đệ tử như vậy để đạt được mục đích nhất định sẽ dốc hết toàn lực, nói cách khác, lần này nói không chừng có thể kiếm một khoản to rồi, còn đối với Chỉ San mà khi nãy Lôi Cương muốn truyền tin thì lão giả cho rằng người đó là từ trong Khí tháp đi ra ngoài, có chút quan hệ với thanh niên này.

Lôi Cương quét mắt nhìn lão giả này, phảng phất đã nhìn thấu ý nghĩ trong lòng lão rồi vậy, trên khuôn mặt hiện lên vẻ cười mà như không cười nhìn chằm chằm lão giả, nụ cười này rơi vào trong mắt lão giả lại hóa thành vui mừng, kích động. Lúc này, lão giả càng thêm dụ hoặc nói:

- Mặc dù giá tiền thì có chút đắt, nhưng đạo hữu ngươi phải biết rằng đồ ngươi muốn chỉ trong vòng nửa tháng là có thể tìm đủ, điều này không một thương hội nào làm được hết đâu. Chớ nói chi là ở nơi chim không thèm ỉa *** như Khí Tháp tầng năm này.

- Giá tiền là bao nhiêu?

Lôi Cương cười nói.

Lão giả sửng sốt, trù trừ một phen, quan sát Lôi Cương, ánh mắt chớp chớp mấy lần, sau đó khuôn mặt nặn ra nụ cười nói:

- Không đắt, mười vạn một canh giờ thôi. Cũng chính là ở vị trí đó.

Lão giả chỉ chỗ treo giải thưởng ở tầng thấp nhất của Vạn Tượng các

Lôi Cương khóe miệng chợt nhếch lên, nhớ ban đầu Chỉ San có nói, ở tầng dưới cùng bất quá cũng chỉ có một vạn Tiên Thạch một canh giờ, còn trung tầng cũng bất quá mới đến năm vạn, lúc này lão đầu này cũng khá, dù là tầng dưới cùng thế nhưng mở miệng muốn mười vạn, ước chừng so với trung tầng còn nhiều hơn gấp đôi, bất quá, Lôi Cương cũng thầm nghĩ, buôn bán không thể không gian dối, lão giả này có thể với tu vi Đạo Tiên hoàng cấp trở thành chưởng quỹ của Vạn Tượng Các thì đầu óc tất nhiên bất phàm.

Nghĩ đến đây, Lôi Cương nói:

- Không cần, ngươi còn chưa trả lời ta, thất giới là nhữn giới nào?

Lão giả sửng sốt, sắc mặt khẽ có chút thất vọng, bất quá, hắn khuôn mặt trong nháy mắt chất đầy nụ cười nói:

- Thất Giới chính là, Trung Xu Giới, Cửu U giới, Tiên Đạo Giới, Dung Luyện Giới, Thủy Linh Giới, Mộc Thần Giới cùng với Vô Thượng Giới, tiểu ca, ngươi có thể nghe chưa rõ đó, là Thất Giới đó, ngay cả ở Vô Thượng giới cao nhất ở bên ngoài cũng có thể nhìn thấy đó, nếu như ngươi có thành ý, ta giảm giá hai mươi phần trăm, thế nào hả? Tám vạn Tiên Thạch, chỉ cần tám vạn Tiên Thạch thì có thể khiến cho tu luyện giả ở thất giới làm việc cho ngươi rồi.

Lôi Cương lắc đầu, khẽ nhíu mày, trong lòng dâng lên kinh đào hãi lãng, Vạn Tượng Các trải dài Thất Giới? Ngay cả Vô Thượng giới đã tiêu diệt toàn quân của thượng cổ Ngũ Đế kia cũng có phân bộ? Thế lực của Vạn Tượng các này rốt cục là khủng bố cỡ nào chứ? Lôi Cương trầm tư một lúc, chậm rãi đi về phía cửa. Lão giả nóng nảy liền vội vàng kéo Lôi Cương lại nói:

- Tiểu ca, ta giảm giá năm mươi phần trăm cho ngươi, năm mươi phần trăm thế nào hả? Thấp nữa thì không được đâu?

Khuôn mặt đầy thịt của lão giả hiện lên vẻ đau đớn khôn cùng, nếu như không biết chân tướng sợ rằng hoàn toàn có thể bị lão giả lừa rồi.

Lôi Cương lạnh lùng quét mắt nhìn lão giả, nói:

- Lúc nãy ngươi chỉ chính là tầng dưới cùng, giá thực tế chỉ có một vạn thôi.

Nói xong, Lôi Cương hừ lạnh một tiếng liền đi ra Vạn Tượng Các.

Mà lão giả ngây ngô như như tượng gỗ đứng ở tại chỗ, khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng, dáng vẻ như thế hận xung quanh không có lỗ nẻ nào cho lão chui vào vậy.

Đi ra Vạn khỏi Tượng Các, Lôi Cương trầm ngâm một phen, thầm than sự kinh khủng của Vạn Tượng Các, Chỉ San nếu là người của Vạn Tượng Các, hơn nữa xem thân phận nàng cũng thật bất phàm, vì sao nàng không tự nói với hắn chứ? Suy nghĩ một lát Lôi Cương suy đoán Chỉ San cũng có nổi khổ tâm riêng của nàng, bất quá, đã như vậy, Lôi Cương tính toán đợi bổn tôn thoát khỏi Cấm Lục Chi Địa thì sẽ đi tìm Chỉ San hỏi cho rõ.

Lôi Cương đi ra khỏi Vạn Tượng Các không lâu sau thì đột nhiên thoáng thấy một thân ảnh, thân ảnh ấy cho Lôi Cương một cổ cảm giác cực kì quen thuộc, thần thức vô thanh vô tức liền bao phủ người này, suy tư chốc lát sau, Lôi Cương liền nhận ra người này, chính là người mà lúc trước đã giá họa cho hắn là lấy được Hỏa Hùng Đan, mặc dù là không thấy rõ kia hình dáng, nhưng khí tức cùng với hình thể thì Lôi Cương vẫn nhớ rõ. Lúc này nhìn hình dạng người đó có chút gì đó giả thần giả quỷ, thỉnh thoảng lại nhìn sang xung quanh, Lôi Cương trầm ngâm chốc lát, cười lạnh mấy tiếng, nếu ban đầu ngươi đã giá họa cho ta thì Hỏa Hùng Đan kia bất kể là vật gì tất cả đều là của ta.

Trong khi Hậu Thiên không hề hay biết gì thì đã bị thần thức của Lôi Cương khóa chặt, Hậu Thiên quẹo trái quẹo phải cuối cùng tiến đến dưới một ngôi Bảo Tháp, phía trước hắn đã có gần trăm tu luyện giả, bọn họ không một ai mà không ăn mặc hoa lệ, diện mục kích động nhìn Bảo Tháp. Thân hình Lôi Cương chậm rãi hiện lên ở phía sau Hậu Thiên, cuối cùng xếp hàng phía sau Hậu Thiên, Hậu Thiên cảnh giác quay đầu liếc nhìn Lôi Cương, trong mắt khẽ có chút nghi ngờ, chẳng biết tại sao Hậu Thiên đối với Lôi Cương có cảm giác quen thuộc cực vi diệu, bất quá, sau khi quét mắt nhìn dung mạo của Lôi Cương thì Hậu Thiên thu hồi ánh mắt, một lần nữa ngước mắt nhìn về phía trước.

Lôi Cương cũng không có lập tức đoạt lấy Hỏa Hùng Đan, mà lại nổi lên hứng thú đối với Bảo Tháp này, nhìn dáng vẻ kích động của những người ở phía trước, Lôi Cương suy đoán Bảo Tháp này hẳn là thánh địa tu luyện, dựa vào linh khí tán ra từ Bảo Tháp liền biết được.

Không tới nửa khắc đồng hồ, liền đến phiên Hậu Thiên, Hậu Thiên giao cho hai gã trung niên nam tửcanh giữ ở hai bên Bảo Tháp một giới chỉ trữ vật rồi liền tiến vào trong đó, Lôi Cương suy đoán trong giới chỉ trữ vật hẳn là Tiên Thạch. Làm Lôi Cương kinh ngạc chính là, tu vi của hai gã giữ cửa kia lại đạt đến đạo thánh hoàng cấp rồi, có thể thấy được, Bảo Tháp này không đơn giản chút nào, Lôi Cương đi về phía trước một bước, nói:

- Hai vị sư huynh, tại hạ lần đầu tiên tới, không biết cần đóng bao nhiêu Tiên Thạch?

Hai gã thủ vệ trừng mắt nhìn Lôi Cương một cái, trong đó một gã không nhịn được nói:

- Một vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch, một năm, nhanh lên một chút.

Lôi Cương gật đầu một cái, lấy ra một cái giới chỉ trữ vật giao cho tên thủ vệ bên phải, tên thủ vệ này cho thần thức dò vào trong giới chỉ trữ vật xong thì nạt nhỏ:

- Còn đứng ở chỗ này làm gì? Đi vào đi.

Lôi Cương cũng không tức giận, tiến vào trong, nội tâm đối với Bảo Tháp này còn có phân tò mò, nếu như suy đoán không sai thì hẳn là đối với tu luyện có chỗ tốt, bất quá, giá tiền này cũng là quá đắt đi, một năm một vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch? Hơn nữa còn là ở trong Khí Tháp? Phải biết một vạn Tiên Thạch ở trong Khí Tháp so với ngoại giới thì phải bằng mười vạn a. Dù sao, Khí Tháp tuy lớn, nhưng so với ngoại giới thì vẫn là không thể bì kịp.

Sau khi tiến vào Bảo Tháp, Lôi Cương chỉ cảm thấy một làn gió mát ve vuốt qua mặt, khiên từng lỗ chân lông trên người hắn trong nháy mắt mở ra, một cổ thoải mái cảm giác lưu chuyển toàn thân, Lôi Cương âm thầm kinh ngạc, Bảo Tháp này sợ rằng không chỉ đơn giản là có thể đề cao tốc độ tu luyện không thôi. Đang khi Lôi Cương còn hưởng thụ thì một âm thanh vang lên.

- Còn đứng nơi đó làm gì? Cầm lấy.

Một lão giả bận hắc bào đứng bên phải Lôi Cương đạm mạc liếc nhìn hắn, nói.

Lôi Cương tỉnh táo lại, mặt không đổi sắc quét mắt nhìn lão giả, một đạo quang mang xạ về phía Lôi Cương, Lôi Cương tay phải vừa nhấc lên thì quang mang kia trong nháy mắt liền biến mất, trong tay Lôi Cương hiện lên một khối mộc bài. Nguồn: http://truyenfull.vn

- Số tám trăm bảy mươi.

Lôi Cương liếc nhìn tấm bảng rồi lại liếc nhìn đạo nước xoáy phía trước, sửng sốt chốc lát rồi đi vào trong dòng nước xoáy, biến mất không thấy. Lão giả ở vào lúc Lôi Cương biến mất thì liếc mắt Lôi Cương, nội tâm lẩm bẩm nói:

- Tiểu tử này, không đơn giản.