Thể Tôn

Chương 487: Khí tháp tầng thứ hai

Lôi Cương chỉ kịp nhận ra khi hắn mở mắt lần thứ hai, một ngọn núi lớn dựng đứng đã xuất hiện trước mắt. Trên vách núi này có rất nhiều động phủ. Lôi Cương có thể cảm nhận được rất nhiều luồng khí tức mạnh mẽ từ trong động phủ truyền ra. Hắn lúc này đứng ở dưới chân núi tựa như một con kiến, nhìn toàn cảnh hùng vĩ trước mắt.

Lôi Cương nhìn xung quanh, áng chừng ở đây có khoảng gần một vạn động phủ trên vách đá, có điều hắn cũng không ngạc nhiên, cảm thấy con số này cũng là hợp tình hợp lý. Dù sao Khí tông đã tồn tại trong Dung Luyện giới được nhiều năm nhiều tháng lắm rồi.

"Nơi này là Khí tháp tầng thứ hai. Nếu ngươi có thể đạt được đến ngũ tinh, ngươi có thể lên thẳng tới tầng thứ tư." Nam tử đã đưa Lôi Cương vào Khí tháp nói, sau đó, hắn cũng không nhìn Lôi Cương lấy một cái, nói tiếp: "Người càng lên cao, càng tốt cho việc luyện khí. Ở tầng thứ hai này, ngươi có thể chiếm lấy các động phủ khác, không chỉ tốt cho việc luyện khí, mà còn tăng cường sức mạnh của ngươi. Với tu vi của ngươi, ta khuyên người nên ở động phủ cấp thấp là hơn." Giọng nói của người nam tử kia vẫn quanh quẩn bên tai Lôi Cương nhưng người hắn thì đã bay về phía vách núi.

Mắt Lôi Cương sáng rực, cướp động phủ tăng cường sức mạnh? Hắn nhếch miệng cười quỷ dị. Lôi Cương chưa có ý định chiếm lấy động phủ ngay, mà chỉ đứng nguyên tại chỗ, cảm nhận Khí tháp tầng thứ hai. Lôi Cương muốn xem vì sao ở trong Khí tháp lại có tác dụng hỗ trợ cho việc luyện khí như vậy. Hắn chậm rãi nhắm mắt, quyết tâm cảm nhận.

Một luồng áp lực lờ mờ che phủ bầu trời, ý cảnh kỳ diệu lơ lửng trên không.

Một lúc lâu sau, Lôi Cương chợt mở bừng mắt, lẩm bẩm nói: "Thì ra là thế, trong Khí tháp này có ẩn chứa ý cảnh của luyện khí. Lẽ nào Khí tháp này là một không gian ý niệm?" Trong đầu Lôi Cương đột nhiên nghĩ tới cây búa khổng lồ màu đỏ trên Khí tháp, suy nghĩ, lẽ nào ý cảnh ẩn chứa trong Khí tháp được phát ra từ cây búa này?

Nghĩ đến đó, Lôi Cương suy đoán, số tầng của Khí tháp chính là thứ quyết định mức độ cao thấp của ý cảnh. Tầng cao nhất của Khí tháp nhất định sẽ ẩn chứa ý cảnh cao nhất, càng xuống tầng thấp, ý cảnh sẽ càng ít. Không chỉ như vậy, mỗi một tầng đều có ảnh hưởng đến mức độ nhiều ít của ý cảnh luyện khí. Từ đó có thể thấy được, mỗi một đệ tử không chỉ cần luyện khí, mà còn phải gia tăng tu vi bản thân, nếu không chỉ có thể mãi ở tầng thấp nhất rụt đầu rụt cổ tuy luyện mà thôi.

Lôi Cương ngẩng đầu nhìn phía trước, vách núi này cao đến cả cây số. Hắn suy tính, rồi chậm rãi bay lên. Đến khi đến đỉnh vách núi, quả nhiên Lôi Cương cảm nhận được ý cảnh càng lúc càng sâu sắc, hơn nữa luồng áp lực cũng biến đổi rất nhiều. Lôi Cương nhìn động phủ ở phía trước, cảm nhận tất cả những người ở trên vách đá này đều có tu đạo tiên hoàng giai.

"Tiểu tử không biết phép tắc kia, xuống ngay cho lão phu." Lôi Cương đang định cảm nhận luồng áp lực này, đột nhiên từ trong một động phủ trên vách đá trước mặt vang lên một tiếng quát. Một luồng chân khí màu đỏ từ trong động phủ cuộn trào ra, mạnh mẽ ập xuống người Lôi Cương.

Lôi Cương ngưng thần, nếu như đây là bản tôn thì hắn vốn không cần chống đỡ luồng chân khí này. Nhưng hiện tại phân thân này tu vi chỉ là đạo hoàng hoàng giai, chỉ cần một đòn tấn công của đạo tiên hoàng giai, kết quả như thế nào hoàn toàn có thể đoán được. Lúc này, Lôi Cương liền tập trung chân khí bảo vệ cơ thể, chân phải tiến lên một bước, đôi tay nhanh chóng giơ lên, nháy mắt đỡ lấy luồng chân khí đang ập xuống.

"Vù vù…" Không gian thoáng rung chuyển, đôi tay Lôi Cương phát ra sức công phá mạnh mẽ, đánh tới luồng chân khí.

"Ầm!!" Một tiếng chấn động vang lên, luồng chân khí bị song quyền của Lôi Cương đánh bay, mà song quyền của hắn vẫn chưa dừng lại, bắn về phía trong động thủ, phát ra tiếng rít chói tai.

Lão già ngồi trong động phủ trừng mặt, vẻ mặt kinh hãi, không kịp suy nghĩ đã bay ra bên ngoài động phủ. Khi lão xuất hiện tại cửa động, liền nhíu mày, cảm nhận được sự nguy hiểm đang bao phủ toàn thân. Lão nhìn song quyền như hai con thần long ầm ầm lao về phía lão.

"A!!" Lão già hét thảm một tiếng, người bắn vào trong động thủ. Cả ngọn núi ầm ầm chấn động, không ít người bay ra khỏi động phủ, sắc mặt tái nhợt, trừng mắt nhìn Lôi Cương.

Lôi Cương ngẩn ra, không ngờ một quyền của hắn lại mạnh đến như vậy. Hắn chưa từng thử kiểm tra sức mạnh của phân thân này. Dù sao, đây cũng là thân thể của tiên thú cửu giai đỉnh Hoả Giao Vương, sức mạnh tương đương với đạo thánh, cương thánh thiên giai a. Mà lúc này, bởi tu vi của Lôi Cương mà phân thân không thể phát huy toàn bộ sức mạnh, nếu không thì song quyền ấy đủ để đánh nát toàn bộ ngọn núi này.

Lôi Cương thản nhiên nhìn chằm chằm các đệ tử Khí tông đang soi mói nhìn hắn. Hắn bay đến động phủ của lão già, các cao thủ xung quanh đều nhao nhao lùi lại, song quyền của Lôi Cương đã khiến bọn họ phải kiêng dè. Bay vào trong động phủ, Lôi Cương nhìn thấy lão già kia cả người đầy máu, nằm sâu trong động phủ. Hắn liền nhấc lấy lão già, ném lão xuống mặt đất bên ngoài.

Mọi người chỉ thấy lão già từ trong động phủ bị ném ra ngoài, rơi xuống đất, bụi bay mù mịt. Các đệ tử Khí tông đứng ở xung qunah nhìn lão, biến sắc, ngượng nghịu. Bọn họ sợ hãi nhìn về phía Lôi Cương đang đứng ở động phủ, lão già này ở Khí tháp tầng thứ hai có tiếng là ương ngạnh, thường cũng có rất ít người muốn giao lưu với lão. Hôm nay, bọn họ không ngờ rằng lão lại bị một tiểu tử đạo hoàng hoàng giai đánh trọng thương.

Một lần nữa dọn dẹp động phủ xong, Lôi Cương bố trí một kết giới ở cửa động, kiểm tra trong động phủ. Trên tường động phủ, có hớn mười khối tinh thạch màu đỏ, phát ra ánh sáng nhàn nhạt, chiếu sáng cả động. Trên vách động còn có năm giới chỉ, pháp quyết luyện khí cao cấp, không ít tiên khí lục giai đã qua luyện chế nằm rải rác trên mặt đất. Thần thức Lôi Cương đi vào trong giới chỉ, hắn mừng rỡ phát hiện ở đó có không ít nguyên liệu luyện khí trung cấp. Bên ngoài Khí tháp, Lôi Cương không thể luyện chế tiên khí lục giai, nguyên nhân chủ yếu bởi nguyên liệu của hắn thuộc cấp quá thấp, mà trong năm giới chỉ này có rất nhiều nguyên liệu tốt. Hơn nữa, hắn phát hiện tu vi chân hoả của hắn đã tăng lên tiên hoả, nhờ thế hắn có thể tiến sâu hơn nữa vào luyện chế tiên khí lục giai.

Lúc này, Lôi Cương mở pháp quyết luyện khí, bắt đầu kiểm tra, luyện chế tiên khí phải có những nguyên liệu cơ bản nhất định.

Lão già bị trọng thương ở dưới chân vách đá dần tỉnh lại. Song quyền của Lôi Cương tuy rằng mạnh nhưng chỉ làm lão bị trọng thương, chưa đến mức hồn phi phách tán. Lão già hít một hơi thật sâu, ánh mắt oán hận nhìn lên phía trên. Lão lấy ra một viên đan dược từ trong giới chỉ trên ngón trỏ tay phải, bỏ vào miệng, khoanh chân ngồi, bắt đầu khôi phục công lực.

Pháp quyết luyện khí cao cấp này rất hữu ích với Lôi Cương, chúng không chỉ giới thiệu nguyên liệu luyện khí thường dùng và những nguyên liệu quý hiếm mà trong đó còn vẽ lại rất nhiều hình ảnh. Thần thức Lôi Cương khẽ động, lấy ra toàn bộ nguyên liệu trong giới chỉ, đặt ra trước mặt, so sánh nguyên liệu luyện khí miêu tả trong pháp quyết với tất cả một phen.

"Thiên tinh thạch, địa hoả sa, tường lân mộc" Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Lôi Cương đối chiếu cẩn thận từng món một, kinh ngạc, nguyên liệu trong giới chỉ này gần như tất cả đều là nguyên liệu dùng để luyện chế tiên khí. Nhưng điều khiến hắn khiếp sợ chính là tiềm năng dồi dào của Khí tông. Nếu như mỗi một động phủ đều có nhiều nguyên liệu luyện khí như vậy, thì toàn bộ số nguyên liệu các đệ tử trong Khí tháp sử dụng là bao nhiêu a?

Thực ra, Lôi Cương nghĩ như vậy là không đúng. Khí tông tuy rằng quả có tiềm năng dồi dào, nhưng không phải trong động phủ nào cũng có nhiều nguyên liệu luyện khí như vậy. Mỗi một tầng đều chỉ có số nguyên liệu luyện khí nhất định, đại bộ phận đệ tử đều không có nguyên liệu. Nếu như muốn có, bọn họ chỉ có cách là chém giết, cướp đoạt lẫn nhau, đây đã là truyền thống từ vô số năm qua của Khí tông. Khí tông làm như vậy chính là để các đệ tử dù dốc sức luyện khí cũng không được coi thường tu vi, do đó, mỗi một đệ tử của Khí tông không chỉ có tài luyện khí cao cường mà thực lực cũng không hề yếu.

Thần thức của Lôi Cương cầm lấy mười loại nguyên liệu cần thiết để luyện chế tiên khí, chân khí trong cơ thể ngưng tụ trong hai tay, một ngọn tiên hoả đỏ rực hiện lên. Ngọn tiên hoả này ẩn chứa lĩnh ngộ hành hoả của Lôi Cương, độ nóng so với biển nham thạch còn hơn mấy lần. Đám nguyên liệu thiên tinh thạch, địa hoả sa dưới sức nóng của tiên hoả dần tan ra thành nước.

Lôi Cương luyện mất một năm, so với luyện chế linh khí, tiên khí càng mất nhiều thời gian hơn. Hơn nữa yêu cầu đối với người luyện chế càng cao hơn. Muốn luyện khí, người luyện khí phải giữ được tâm tĩnh lặng, không vội vàng hấp tấp mới có thể luyện thành tiên khí chân chính.

Một năm này, Huyên Ương cùng với người thanh niên của Luyện Hoả tông cũng tiến vào tầng thứ hai của Khí tháp.

Lúc này, trong một động phủ nào đó, tập trung hơn mười vị cao thủ, tu vi bọn họ đều là đạo tiên hoàng giai.

"Tu vi tên tiểu bối đó chỉ là đạo hoàng hoàng giai, thế nhưng tấn công lại vô cùng mạnh mẽ, có thể đánh bạt chân khí của lão phu đã đành, đằng này hắn lại khiến lão phu bị trọng thương. Có thù không báo, lão phu làm sao có thể đặt chân ở Khí tháp tầng thứ hai?" Lão già lạnh lùng liếc nhìn mấy lão già khác, nói.

"Hoàng lão ca, tiểu tử kia chẳng nhẽ đang giấu tu vi thực? Nếu không đạo hoàng hoàng giai làm sao có thể làm ngươi bị thương được?" Một lão già khác cất tiếng nói.

"Mặc kệ thế nào, tu vi của hắn cũng chỉ là đạo tiên thôi. Lão phu tin rằng chỉ cần chúng ta hợp sức lại là có thể bắt hắn vào chỗ chết!" Lão già họ Hoàng kia trầm giọng nói.

Mấy lão già còn lại nghe đến đó, ánh mắt sáng quắc, không nói gì. Lão già họ Hoàng kia lạnh mặt, thấp giọng nói: "Những năm gần đây, lão phu tuy rằng không giúp được gì các người, thế nhưng lần này nhờ các ngươi, lần đầu lão phu phải hạ giọng nói chuyện với các ngươi. Các ngươi còn do dự cái gì?"

Những lão già này đều ngượng ngùng cười, một lão già trong đó ho khan vài tiếng, nói: "Hoàng lão ca, không phải vậy, chúng ta đều không biết tu vi của gã tiểu bối đó là đạo tiên địa giai hay thiên giai. Như vậy, chẳng phải chúng ta lấy trứng chọi đá sao?"

"Hừ, nếu thực sự hắn đạt đến trình độ như vậy sẽ không dừng lại ở tầng thứ hai này. Một câu nói, các ngươi có giúp hay không? Trong động phủ của lão phu còn có giới chỉ lưu giữ các nguyên liệu mà mấy năm nay lão phu cướp đoạt được. Các ngươi muốn cả đời này ở Khí tháp tầng thứ hai sao, sao không đột phá tứ tinh, lên thẳng tầng thứ tư hả?" Lão già họ Hoàng thâm trầm nói, quét mắt, lạnh lẽo nhìn một lược những người kia.

Những lão già này nghe thấy vậy, hai mắt ngời sáng, khuôn mặt khẽ động. Một lát sau, một lão già áo trắng ngượng ngùng cười nói: "Đã như vậy, Hoàng lão ca đã có lời, Lý lão đầu ta sẽ trợ giúp."

Các lão già khác liền ứng tiếng đồng ý.

"Hừ" Lão già họ Hoàng thầm hừ lạnh một tiếng.