Coong…..
Tiếng chuông từ trên Thiên Chúc Phong vang lên du dương, quanh quẩn khắp không gian. Sau đó, một âm thanh già nua vang lên bên tai mỗi đệ tử ngoại môn.
“Toàn bộ đệ tử được tham gia thí luyện tông môn, hai canh giờ sau tập hợp tại Diễn Võ Điện cùng đi tới ngọn núi bên trong Thiên Chúc Phong.”
Vị quản sự Thiên Chúc Phong này chính là Lan trưởng lão, có địa vị gần với Thuần Vu Diễn trưởng lão, bình thường việc điều hành đám đệ tử là do lão làm.
Đám đệ tử nghe được thanh âm này đa phần đều biến sắc.
Thí luyện tông môn cuối cùng đã bắt đầu rồi sao?
Diệp Vân ngửa mặt nhìn bầu trời, hít sâu một hơi. Trên mặt hắn không có nét khẩn trương mà vô cùng bình tĩnh. Hắn từ tốn bước ra sân nhỏ, sau đó đi về hướng Diễn Võ Điện.
Trên đường đi hắn gặp rất nhiều đệ tử áo vàng, những người này thấy Diệp Vân thong thả bước đi thì không khỏi liếc mắt nhìn hắn. Trong ánh mắt của bọn họ là những thần sắc khác nhau, có ao ước, có đố kỵ, có nghi hoặc không biết vì sao đám đệ tử mới lên cấp này lại có thực lực cường đại như vậy. Như Diệp Vân hắn mới đạt tới tầng năm Luyện Thể Cảnh lại có thể đánh ra một quyền tương đương với tu vi Luyện Thể Cảnh đỉnh phong. Thật khó tin!
“Diệp Vân sư đệ.”
Diệp Vân đang thong thả bước đi thì một giọng nói vang lên bên tai. Hắn quay đầu nhìn lại, sau đó mỉm cười. “Nam sư huynh, hôm nay không phải đi trấn thủ Thí Luyện Điện sao?”
Nam Thành bước tới, mỉm cười đáp. “Đệ tử chúng ta cũng cần tu luyện chứ, sao có thể ngày nào cũng tới đó trông coi được.”
“Cũng phải, không biết Nam sư huynh tìm ta có việc gì không? Hay là có nhiệm vụ gì tốt giúp ta kiếm chút linh thạch?” Diệp Vân gật đầu nói.
Ánh mắt Nam Thanh đảo qua xung quanh một lượt, sau đó lắc đầu đáp. “Ngày hôm nay ta không phải đi trông coi, tình cờ gặp Diệp Vân sư đệ thôi. Sư đệ chắc là đang tới Diễn Võ Điện phải không, chúng ta cùng nhau đi nào.”
“À, Nam sư huynh là đệ tử áo đen, lần này không phải tham gia tỷ thí, chẳng lẽ huynh cũng muốn tham gia thí luyện tông môn?” Diệp Vân hơi ngẩn người hỏi Nam Thành.
Nam Thành cười đáp. “Không phải, vì ta có chút việc riêng muốn tìm một vị sư huynh ở Diễn Võ Điện, tình cờ gặp đệ mà thôi.”
“Vậy thì cùng đi thôi, tiện đường lại có thể thỉnh giáo sư huynh về những điều cần lưu ý khi tham gia thí luyện lần này.”
Nam Thành cùng Diệp Vân sóng vai mà đi, ánh mắt đảo qua người Diệp Vân thì sửng sốt.
“Diệp sư đệ, ngươi đã đạt tới Thông Khiếu Cảnh rồi sao?”
“Đệ vừa mới đột phá không lâu. Nam sư huynh quả là người có thể ngưng luyện chân khí thành công, nhìn qua là biết việc này rồi.” Diệp Vân gật đầu thừa nhận.
Trong mắt Nam Thành đầy ánh kinh ngạc. Diệp Vân có linh lực hùng hồn cỡ nào hắn đã được biết. Tại Nội Tức Cảnh đã không tầm thường, không phải đệ tử Thông Khiếu Cảnh nào cũng có khả năng đấu lại. Nếu hắn dốc toàn lực, ngay cả Nam Thành hắn cũng không dám khi dễ.
Hiện tại , tu vi của hắn đã đạt tới Thông Khiếu Cảnh, dù chỉ là sự khác biệt nhỏ nhưng linh lực lại có sự biến đổi khá lớn. Đạt tới Thông Khiếu làm mấy trăm khiếu huyệt đều được đả thông, bên trong mỗi khiếu huyệt đều có thể hội tụ linh lực, so sánh với Nội Tức Cảnh thì số lượng Linh lực có thể tăng lên gấp năm lần, thậm chí là mười lần.
Như vậy, linh lực trong cơ thể Diệp Vân hiện tại còn hùng hậu cỡ nào đây!
“Không biết lần này Diệp sư đệ đả thông được bao nhiêu khiếu huyệt?” Nam Thành hiếu kỳ hỏi.
“Đả thông được bao nhiêu khiếu huyệt? Chuyện này đệ cũng không chú ý tới.” DIệp Vân sửng sốt, hắn mơ hồ nhớ lại, dưới sự trợ giúp của Tiểu Hấp Tinh Quyết, Linh lực trào leen rất mạnh mẽ khiến hắn có cảm giác như toàn bộ khiếu huyệt trên cơ thể đều được đả thông, Linh lực cũng không biết tăng lên gấp mấy lần.
“Sao có thể như vậy?” Nam Thành nhíu mày rồi nói tiếp. “Từ tu vi Nội Tức Cảnh đột phá tới Thông Khiếu Cảnh, từ trên xuống dưới toàn thân sẽ có ba bốn mươi khiếu huyệt được đả thông, sau đó theo linh lực tăng lên, các khiếu huyệt khác sẽ tiếp tục được mở ra. Toàn thân có ba trăm năm mươi khiếu huyệt, nếu có thể mở ra toàn bộ là đã đạt tới Thông Khiếu đỉnh phong rồi.”
Diệp Vân giật mình hỏi lại. “Đệ không nắm được những điều này, cũng không nhớ kỹ. Nới như vậy là chỉ có ba bốn mươi cái thôi sao?”
“Chuyện đó còn tùy. Có đệ tử thiên tài, có tích góp hùng hậu thì thời điểm trùng kích Thông Khiếu Cảnh sẽ phá vỡ năm mươi, sáu mươi thậm chí bảy tám mươi khiếu huyệt. Có người nói, có một vị đệ tử kiệt xuất nhất của Thiên Kiếm Tông ta một lần phá tan chín mươi khiếu huyệt, là đệ nhất nhân vật trong cả ngàn năm qua của Thiên Kiếm Tông ta.”
“Chín mươi cái sao?” Diệp Vân hướng ánh mắt về nơi xa, tâm thần chìm vào trong cơ thể. Hắn muốn nhìn xem rốt cuộc hắn đã đả thông bao nhiêu khiếu huyệt.
Linh lực trong cơ thể hắn trào lên, trong nháy mắt hướng về những khiếu huyệt đã được đả thông. Hắn mơ hồ có cảm giác giống như toàn thân từ trên xuống dưới toàn bộ khiếu huyệt đã được đả thông vậy. Quang ảnh đen trắng bồi dưỡng ra linh khí tinh thuần tiến vào các khiếu huyệt, ước chừng phải có mấy trăm cái.
Nếu như đó quả thực là đả thông khiếu huyệt thì số lượng hắn đã đả thông vượt rất xa nhân vật truyền kỳ cả ngàn năm kia rồi.
Tâm thần chìm vào trong cơ thể, chỉ một lát sau, hắn kinh ngạc phát hiện toàn bộ ba trăm năm mươi khiếu huyệt trên cơ thể thực sự đã được đả thông, không sót cái nào.
Chuyện này là sao? Nếu vị đệ tử thiên tài kia mới khai mở được chín mươi khiếu huyệt đã được xưng tụng là kiệt xuất nhất cả ngàn năm qua, hắn có thể khai mở toàn bộ khiếu huyệt tại thời điểm trùng kích Thông Khiếu Cảnh thì sẽ gọi là gì? Là yêu nghiệt, hay quái vật?
“Sao có thể như vậy?” Diệp Vân vô cùng kinh hãi trong lòng. Hắn không nghĩ hắn tiến vào Thông Khiếu Cảnh lại có thể khai mở toàn bộ khiếu huyệt trên cơ thể như vậy. Từ trước tới giờ, hắn vẫn chỉ tu luyện công pháp căn bản mà thôi, còn chưa được tiếp xúc với bất kỳ thư tịch nào nên với các cảnh giới của Luyện Thể Cảnh hắn cũng chỉ biết qua loa.
Tâm tư Diệp Vân thay đổi, hắn nghĩ Nam Thành có thể nhìn thấy tu vi Thông Khiếu Cảnh của hắn nhưng lại hỏi hắn đả thông được bao nhiêu khiếu huyệt, nghĩa là vị sư huynh này không cách nào dò xét việc đó được.
“Nam sư huynh, đệ hình như đả thông không ít khiếu huyệt.”
“A, là bao nhiêu? Năm mươi sao? Năm ngoái tại thời điểm huynh Thông Khiếu, có thể dả thông năm mươi ba cái, được trưởng lão thí luyện điện nhìn trúng nên ban tặng hắc bào đó.” Nam Thành vui mừng nói.
Diệp Vân nháy mắt rồi thấp giọng đáp. “Giống như có sáu mươi cái.”
Nam Thành lập tức ngẩn người, hắn vỗ vỗ lên vai Diệp Vân mấy cái. “Diệp sư đệ, lần thí luyện tông môn này nhất định phải sống sót. Với thiên phú của đệ, nếu còn sống trở về, ngày sau nhất định có thể trở thành đệ tử áo đen, thậm chí có thể trở thành đệ tử nội môn đó.”
Diệp Vân lơ đễnh gật đầu, ánh mắt hướng về Diễn Võ Điện.
Đệ cũng chỉ hy vọng thế.”
Trên quảng trường Diễn Võ Điện, một trăm đệ tử được tham gia thí luyện tông môn đã có mặt đông đủ.
“Tốt lắm, mọi người đều có mặt rồi. Xem ra các ngươi đã muốn vì tông muôn hiệu lực, là tấm gương cho đệ tử ngoại môn Thiên Chúc Phong ta. Đã vậy, chúng ta liền xuất phát đi bên trong núi.”
Lan trưởng lão hài lòng gật đầu, đảo ánh mắt qua một lượt rồi nói.
Bên trong Thiên Chúc Phong, bắt đầu từ Diễn Võ Điện đi lên bị một tầng mấy mù bao phủ. Trên kia là nơi ở của đệ tử nội môn và tầng lớp cao cấp, đại bộ phận tài nguyên và lực lượng của Thiên Chúc Phong đều tập trung ở đó. Nơi đó được bố trí trận pháp thần kỳ nên linh khí so với những nơi khác thì cao hơn rất nhiều.
Tu vi đạt tới Luyện Khí Cảnh là có thẻ trực tiếp mang linh khí trong thiên địa hấp thu, luyện hóa. Điều này khác hoàn toàn so với việc đệ tử ngoại môn chỉ có thể dựa vào việc hấp thu từ linh thạch để tu luyện.
Linh thạch chính là tài nguyên, cũng có hạn, nhưng thiên địa linh khí thì vô hạn. Mỗi lần hô hấp là sẽ có linh khí tràn vào cơ thể, chỉ cần không ngừng tu luyện là có thể hấp thu mọi lúc.
Chình vì vậy, chỉ có đạt tới Luyện Khí Cảnh, có thể ngưng luyện chân khí mới chính thức bước lên con đường tu tiên.
Bên trong ngọn núi Thiên Chúc Phong, trận pháp dùng vô số thượng phẩm linh thạch làm trận nhãn không ngừng đem phạm vi hàng trăm, hàng ngàn dặm xung quanh hội tụ linh khí tới nơi này, nồng độ linh khí ở đây có thể tưởng tượng được sẽ nhiều như thế nào.
Thật đúng là làm chơi ăn thật!