Edit: YKi

darkorange;Beta: Quảng Hằng

Sau khi hôn lễ náo nhiệt kết thúc, Đỗ Phi Hồng vẫn chưa có cơ hội nhìn thấy cha mẹ chồng của nàng, vốn dĩ ngày hôm sau rời giường muốn lên sảnh dâng trà, sao biết mẹ chồng sớm lôi kéo cha chồng đi nhìn hội chùa.

Chính thức trở thành người của Sở gia, đối với Đỗ Phi Hồng mà nói cũng không có cái thay đổi gì quá lớn, à...... Thay đổi duy nhất là tên của nàng, gọi là Sở Đỗ Phi Hồng, thật không quen lắm.

Vết thương trên người toàn bộ đã hồi phục tốt lắm, Đỗ Phi Hồng đợi không được nữa, thật vất vả bỏ một đống tỳ nữ, chạy đến hậu viện Sở phủ bên bờ hồ nhỏ, “Wow...... Đẹp quá nha!” Nàng đến Sở phủ lâu như vậy, cũng còn chưa từng tới nơi này đâu!

Đương nhiên là bởi vì Sở Bạch Ngọc không cho phép nàng, sợ nàng nguy hiểm, nói cái gì cũng không chịu cho phép nàng.

đã lâu không có tự tại nhẹ nhàng như vậy rồi, Đỗ Phi Hồng ngâm nga ca hát, sung sướng đi ở trên đường mòn bên bờ hồ, nhìn đến đóa hoa nhỏ ven đường, thuận tay hái được một đóa ở trong tay thưởng thức.

Tên khủng bố cai ngục kia, mỗi ngày đều phái một đống người đi theo nàng, ai...... Nên làm như thế nào mới có thể thoát khỏi a?

đi tới đi tới, nàng đột nhiên phát hiện phía trước có một bong người, cô nương kia có mái tóc thật dài rối tung ở sau đầu, ngồi xổm dưới một thân cây không biết đang bận cái gì, nàng tò mò kích động chạy tới, nghĩ sẽ có trò gì vui. Nàng thật sự bị giam lâu lắm, hiện tại tựa như chim nhỏ ra khỏi lồng sắt, thầm muốn bay về phía chân trời xa.

Nữ tử ngồi xổm dưới tàng cây đang cố gắng đem lá cây gom lại, bên chân có vài củ khoai lang, vừa nghĩ tới cảm giác hương vị ngọt ngào của khoai lang nướng, nước miếng của bà sắp chảy xuống, bỗng dưng, nàng nghe được tiếng bước chân nhỏ từ phía sau truyền đến, phủi bùn trên tay, tò mò xoay người nhìn về phía người đi tới ——

Mà Đỗ Phi Hồng vừa nhìn thấy cô gái kia, cả người đều choáng váng......

Bà có một đôi mắt đẹp nhất mà Đỗ Phi Hồng từng gặp qua, giống như ánh sao trên bầu trời đều rơi vào đáy mắt bà, lóe ra động lòng người, gương mặt đầy đặn khéo léo, cái mũi thanh tú xinh đẹp, môi hồng nộn như hoa, mặc trên người một bộ quần áo màu ánh trăng, khí chất phiêu nhiên xuất trần, giống như tiên nữ tái thế, hơn nữa...... Trừ bỏ ánh mắt không giống, người nữ tử trước mắt này, cùng Sở Bạch Ngọc tựa như khắc ra từ một khuôn mẫu.

Chúc Dung buồn bực nhìn tiểu cô nương phía sau, không rõ nàng tại sao vừa nhìn thấy mặt mình liền choáng váng. trên mặt nàng dính gì sao? Bà mới cử động chân còn muốn chạy đến bên hồ nhìn một chút, chợt nghe đến cô nương ngây ngốc nói ——

“Tiên nữ......” Đỗ Phi Hồng lại nhớ về ánh nhìn đầu tiên khi nàng thấy Sở Bạch Ngọc liền rung động.

Chúc Dung sửng sốt, lập tức nhếch miệng cười vui vẻ, tiên nữ nha! “Ngươi......”

Vừa mới muốn nói chuyện, không nghĩ tới đối phương đột nhiên vươn tay hướng tới phía trước ngực nàng sờ soạng, lần này đổi thành nàng bị choáng váng!

Bên kia đường mòn, Sở Bạch Ngọc cùng cha vừa vặn đi tới, bọn họ là đến tìm Chúc Dung, không nghĩ tới vừa mới đến gần, liền thấy một màn như vậy, phụ tử cùng kinh ngạc trừng mắt nhìn con dâu trước mắt.

Đỗ Phi Hồng hưng phấn mà đỏ mặt, còn muốn xác nhận nhéo hai cái ở trên bầu ngực rất tròn của Chúc Dung, Chúc Dung trong lúc nhất thời sửng sốt, cũng đã quên lời muốn hỏi mà dừng lại.

Đỗ Phi Hồng vừa quay đầu mạnh mẽ, vừa vặn nhìn thấy trượng phu đứng ở không xa, vô cùng vui vẻ hướng về phía hắn, một bên lớn tiếng nói: “Bạch Ngọc, Bạch Ngọc! Tiên nữ nha! Tiên nữ có bộ ngực nha!”

Sở Bạch Ngọc lập tức trở về nhớ tới tình hình hai người gặp mặt lúc trước, lập tức biết thê tử lại ngẩn người rồi, nhịn không được cất tiếng cười to, nàng làm sao có thể ngây thơ như bảo vật vậy? Nha! Trời ạ!

“Ha ha ha......” hắn cười hải tựa vào phụ thân, mới chống đỡ được thân thể của mình. Đỗ Phi Hồng không biết hắn đang cười cái gì, thật cao hứng nắm lấy cánh tay hắn “Tiên nữ có bộ ngực nha!”

“Ha ha ha......” Sở Bạch Ngọc cười đến nước mắt đều muốn rơi xuống.

Sở Hòa Kỳ cố nén cười, phỏng chừng đoán được là chuyện gì xảy ra rồi, bước nhanh đi đến trước mặt thê tử vẻ mặt còn ngu ngơ.

Chúc Dung ngơ ngác nhìn trượng phu, chậm rãi nói: “Ta bị nữ nhân khinh bạc......”

Sở Hòa Kỳ cười xoa xoa đầu thê tử “Nàng là con dâu chúng ta”

“Cái gì?” Chúc Dung kinh ngạc trừng to mắt “Ta bị con dâu khinh bạc?”

Đằng kia Sở Bạch Ngọc thật vất vả đè nén ý cười điên cuồng, hai tay khoát lên trên vai Đỗ Phi Hồng, chậm rãi đem mặt nàng chuyển về hướng cha mẹ, chỉ vào Chúc Dung nói : “Tiên nữ này—— Chính là, Nương, Ta!”

Đỗ Phi Hồng nghẹn họng nhìn Chúc Dung trân trối, nghĩ đến hành động mới vừa rồi của chính mình, khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại, nha! không ——

một người sững sờ, một người ngẩn người, phụ tử Sở Hòa Kỳ đối mắt liếc nhìn, nhịn không được cất tiếng cười to.

【 toàn bộ thư hoàn 】

HOÀN VỚI sự HỢP TÁC CỦA:

Doanh Doanh, Quảng Hằng, Yki, Và Mặc Dao