Chín giờ sáng, huyện Tây Bình bắt đầu hợp, xe con của Hầu phó bí thư chạy vào trong huyện ủy, Hầu phó bí thư xuống xe thì câu đầu tiên là:
- Huyện Tây Bình đất rộng, nhân tài đông, tài nguyên nhiều, bước chân cải cách phải nhanh hơn mới được.
Một câu làm cho toàn bộ thường ủy của huyện Tây Bình biến sắc khó coi, chỉ có huyện ủy phó bí thư Hầu Cửu Châu trên mặt đắc ý, khom người mời Hầu phó bí thư đi vào phòng hợp. Hai người đều họ Hầu, quan hệ trong đó ai cũng phỏng đoán. Kỳ thật Quý Thu cùng Bạch Quang Lượng đều biết rõ ràng, Hầu Cửu Châu chính là con của Hầu phó bí thư.
Tần Mục cũng đứng trong đám người tham gia nghênh đón, Hầu phó bí thư hơn năm mươi tuổi, tóc chải vuốt cẩn thận tỉ mỉ, trên người mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, trên chân mang theo giày da láng cóng. Trong lòng Tần Mục cũng thở dài một hơi, căn cứ Tần Mục phỏng đoán, tính tình của Hầu phó bí thư thuộc loại có thù tất báo, thích làm náo đống, tuy mặt ngoài là bộ dáng khoan hậu, nhưng mà từ khẩu khí hắn nói chuyện, có thể nghe ra hương vị chanh chua.
Tần Mục yên lặng cùng đám người đi vào trong phòng hợp, tâm tư lại nhớ tới Lưu Đan liều chết đêm qua. Sáng sớm hôm nay Lưu Đan trở về Miếu Trấn, muốn cáo biệt với lão nhân. Nhìn qua bộ dnags Lưu Đan miễn cưỡng cười vui thì Tần Mục thở thật dài.
Trong phòng hợp nhỏ của huyện, quy cách vẫn rất cao. Trong phòng thuần trắng, hội nghị có hình bầu dục. Đối diện bàn hội nghị là một ti vi 22 inch. Vách tường chung quanh treo ảnh các vị vĩ nhân cách mạng Trung Quốc, Hầu phó bí thư sau khi đi vào thì khích lệ huyện Tây Bình có con mắt cải cách, biết rõ quán triệt chỉ thị, sau đó chỉ điểm lấy phòng họp cần thêm mấy thiết bị, mới có thể so sánh với thành phố lớn.
Trong nội tâm Tần Mục lạnh lẽo, gia tăng thêm ít đồ, huyện Tây Bình không phải là không có, nhưng mà đây chính là nói có ý khác, thực sự trọng yếu như vậy? Dân chúng không giàu, cách ăn mặc của chính phủ huyện còn làm cho đẹp, truyền đi sẽ là ảnh hưởng gì? Xem ra Hầu phó bí thư chỉ là người ngồi trong phòng làm việc nhiều, không hiểu dân tình cơ sở a.
Quý Thu cùng Bạch Quang Lượng cười làm lành, mời Hầu phó bí thư lên chủ vị. Dựa theo cấp bậc, có lẽ Quý bí thư ngồi ở bên trái Hầu phó bí thư, bên phải là Hầu phó bí thư (thằng Hầu con) làm thư kỳ ghi chép nội dung, nhưng mà Hầu Cửu Châu châu lại ngồi bên phải Hầu phó bí thư, mà Bạch Quang Lượng trực tiếp đội lên vị trí thứ tư.
Tìn hiệu này quá rõ ràng, Hầu Cửu Châu chỉ làm cử động đó, trực tiếp mang đầu mâu chỉ vào Bạch Quang Lượng cùng Tần Mục, Hầu phó bí thư tới đây mục đích rõ ràng- chính là tới xuất đầu cho Hầu Cửu Châu.
Trong nội tâm Tần Mục cười lạnh, Hầu Cửu Châu tuổi trẻ, nói kinh nghiệm chính trị không phong phú còn qua được, nhưng mà Hầu phó bí thư không lẽ ngay cả chút quy tắc quan trường còn không hiểu, xem ra hội nghị lần này là hội nghị phê phán, đã không phải là hội nghị thường.
Quả nhiên sau khi Quý Thu tuyên bố họp thì Hầu phó bí thư đã tỏ vẻ hoan nghênh lớn, mọi người vỗ tay xong, Hầu phó bí thư liền ho khan một tiếng, chậm rãi nói ra:
- Huyện Tây Bình muốn phát triển thì phải lấy cái mũ huyện nghèo xuống, cán bộ có tác dụng rất lớn. Vì cái gì nói như vậy, cán bộ là dầu đàn của quần chúng, chỉ có các vị làm tốt, bọn họ mới đi vững vàng, mới có thể ăn được. Nhưng mà một mặt né tránh, một mặt sợ hãi, vậy thì thành đại sự gì chứ?
Hầu phó bí thư nói lời này khiến cho mọi người vỗ tay, sắc mặt của Bạch Quang Lượng lại trầm xuống. Tần Mục cầm lấy chén trà trước mặt, nhẹ nhàng thổi lá trà, uống một ngụm. Vốn Tần Mục ở hội nghị này sẽ thành thật nghe nói mà thôi, không thể vọng động, uống trà cũng có học vấn nhất định, nhưng mà hắn thăm dò mạch của Hầu phó bí thư, biết rõ mục đích hắn làm việc này liền không cần sợ hãi, bởi vì sợ hãi cũng chẳng được gì.
Quả nhiên Hầu phó bí thư tiếp tục nói:
- Vài ngày trước tôi nghe được một ít ngôn luận bất lợi chi cải cách phát triển, bí thư tìm tôi nói qua vài lời, bảo các đồng chí ở huyện Tây Bình tư tưởng quá bảo thủ nên đau lòng. Đây là cán bộ của chúng ta sao? Năm đó thời kỳ kháng chiến, nếu như mang theo tâm tư này, có thể lấy được thắng lợi cuối cùng không?
Nói đến đây, ánh mắt của hắn nhìn quaBạch Quang Lượng, nâng chung trà lên chậm rãi uống một ngụm.
Phòng họp yên tĩnh như sáng sớm, chợt nghe tiếng ho khan truyền tới. Đằng sau phê phán chỉ sợ càng nghiêm khắc, nhưng mà thời điểm này không ai nói chen vào, tất cả mọi người xem như hiểu đầu mâu của Hầu phó bí thư chỉ vào ai, có tâm tư gì.
- Quý bí thư, tôi nghe nói trong huyện của các vị có trưởng thôn Tần Mục đúng không?
Hầu phó bí thư chậm rãi buông ly, nhìn Quý Thu nói ra.
Trong nội tâm Tần Mục bất đắc dĩ, gọi điện thoại thông tri hắn tới, rõ ràng nói là chủ tịch trấn, nhưng bây giờ bị đánh về nguyên hình thành trưởng thôn. Hầu phó bí thư nói lời này chính là muốn đè hắn xuống.
Quý Thu nghiêng đầu nhìn qua Tần Mục, nói:
- Hiện tại đồng chí Tần Mục bởi vì chiến tích xuất sắc, đã điều nhiệm thành chủ tịch trấn Miếu Trấn.
- Ah?
Hầu phó bí thư làm bộ ngạc nhiên phát ra tiếng nghi hoặc, sau đó chậm rãi nói ra:
- Quản lý tốt một thôn và quản lý tốt một trấn, khác biệt còn rất lớn, không biết Tần Mục chủ tịch trấn tại Miếu Trấn có tác phong gì?
Những lời này hỏi rất có hương vị. Nếu như Quý Thu nói tốt, vậy rõ ràng làm trái ý với Hầu phó bí thưlại, nếu như nói không tốt thì Hầu phó bí thư lập tức nói ra, cán bộ không có tài năng làm sao quản lý một trấn, Tần Mục bị giáng chức ngồi chơi là sự thật.
Thường ủy đều nhìn qua Quý Thu, Bạch Quang Lượng cũng nâng chung trà lên, nhẹ nhàng thổi lá trà xanh.
Khóe môi Hầu Cửu Châu lúc này tươi cười mỉa mai, trừng Tần Mục. Tần Mục vô cùng bình tĩnh, chăm chú móc bút ra viết chữ lên đó.
Quý Thu giật mình nhìn qua, hắn thật không ngờ Hầu phó bí thư lại ở trước mặt mọi người làm khó mình, trong nội tâm sinh ra căm hận với Hầu Cửu Châu, trên quan trường không thể vì tâm lý nhỏ mẹn sinh ra ác cảm như thế, mỉm cười trả lời:
- Hôm nay Tần chủ tịch trấn cũng đến hội trường, không bằng bảo anh ta nói hiện trạng của Miếu Trấn đi.
Trong lòng Hầu Cửu Châu mắng một câu lão hồ ly, chen miệng nói:
- Hầu phó bí thư, theo tôi được biết, Tần chủ tịch trấn bản thân hay có một ít suy nghĩ, nghe nói Miếu Trấn có một lão bản trẻ tuổi tên là Lưu Đan, chính là được Tần chủ tịch trấn chỉ điểm, bây giờ mở phòng ca múa trong huyện thành đấy.
Hắn vừa nói câu này không đơn thuần là Tần Mục, còn nói cho các thành viên thường ủy huyện biết Tần Mục có chuyện trai gái, mọi người mắng Hầu Cửu Châu vô sỉ. Mang sinh hoạt cá nhân củ người ta ra nói trên hội nghị, thủ đoạn vụng về như vậy hắn vẫn nhìn ra được. Trước đừng nói Tần Mục không có kết hôn, cho dù có tình cảm tư nhân với Lưu lão bản cũng nói qua được, cho dù Tần Mục kết hôn, chỉ bằng tin đồn mà phán đoán một cán bộ, Hầu Cửu Châu đúng là đi sai quân cờ.
Thời điểm này Bạch Quang Lượng nhất định phải nói chuyện, nếu hắn thật sự không tỏ thái độ, làm cho đầu mâu Hầu phó bí thư chỉ vào Tần Mục, chẳng những làm thương tâm Tần Mục, thường ủy ủng hộ hắn cũng thất vọng đau khổ. Hắn nhìn qua Hầu Cửu Châu lại nói:
- Hầu Cửu Châu phó bí thư nói rất đúng, không đơn thuần là Lưu lão bản, Chu lão bản nhà máy rượu ở Miếu Trấn cũng phát triển rất tốt, bây giờ kinh doanh có danh tiếng ở các huyện và thành phố đấy.
Nói xong Bạch Quang Lượng nhìn qua Tần Mục thật sâu. Tần Mục từ trong đó nhìn ra ánh mắt cỗ vũ, liền nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Hầu phó bí thư quét nhìn qua Hầu Cửu Châu, ho khan một cái, hắn gật đầu với thư ký, thư ký liền mang một chồng báo chí và tài liệu ra, đưa cho Hầu phó bí thư.
Hầu phó bí thư lấy tới, trầm mặc nhìn qua nội dung trên báo chí, hào khí của phòng họp bắt đầu áp lực. Đột nhiên Tần Mục sinh ra suy nghĩ vớ vẩn, Hầu phó bí thư là phó bí thư tỉnh ủy, Hầu Cửu Châu cũng là phó bí thư, nếu có người hô một tiếng "Hầu phó bí thư ", rốt cuộc là ai trả lời đây?
Hầu phó bí thư xem trong chốc lát, giống như không kiềm hãm được đọc một câu, nhưng mà giọng lại không nhỏ:
- Trong tiến trình chủ nghĩa xã hội khoa học, trong Liên Bang Xô Viết sinh ra mâu thuẫn thật lớn, mâu thuẫn như vậy có tính nhắm vào tính giai cấp, tất nhiên đối với cục diện chính trị của Liên Bang Xô Viết sinh ra ảnh hưởng sâu đậm và sâu xa, thậm chí làm cho hệ thống chủ nghĩ xã hội khoa học của Liên Bang Xô Viết sụp đổ.
Đây là văn vẻ của Tần Mục, Hầu phó bí thư lúc này đọc lên làm cho nội tâm đám thưởng ủy run rẩy. Quý Thu nhìn qua Bạch Quang Lượng thật sâu, bên trong bao hàm ý tứ hàm xúc chỉ hắn biết.
Hầu phó bí thư đang mượn lời của Tần Mục tấn công, làm cho Hầu Cửu Châu đạt được thực quyền lớn hơn.
- Hệ thống xã hội của Liên Bang Xô Viết tan rã? Thật sự người không biết không sợ a.
Hầu phó bí thư thở dài một hơi, nói:
- Kiên trì lộ tuyến chủ nghĩa xã hội khoa học, Liên Bang Xô Viết phát triển đã cho chúng ta ví dụ tốt. Hệ thống xã hội của Liên Bang Xô Viết gần như hoàn thiện, đây là nhận thức chung của toàn thế giới. Tôi muốn biết, rốt cuộc xuất phát gì mà đưa ra suy đoán này, mới có thể khiến đồng chí đánh giá mất khách quan như vậy, không có một chút kiến thức suy luận cơ bản?
Hào khí trong hội nghị đầy áp lực, ánh mắt mọi người nhìn qua Bạch Quang Lượng cùng Tần Mục. Hầu phó bí thư lúc này gật đầu nói:
- Tần chủ tịch trấn, tôi muốn nghe anh giải thích!
Tần Mục sớm đã chuẩn bị tốt sẽ bị chất vấn, bút lực của hắn rất mạnh, tư duy cũng rất linh mẫn, với tình huống này xuất hiện, từ lúc hắn viết ra những câu này đã nghĩ tới rồi. Hắn không chút hoang mang mở cuốn sách trước mặt ra, trong sáng nói ra:
- Trong một xã hội đều có các loại hình thái xã hội tồn tại. Chúng ta không thể nói trong chủ nghĩa xã hội khoa học thì không có chũ nghĩa tư bản tồn tại, cũng không thể nói xã hội phong kiến không có bóng dáng của chủ nghĩa xã hội khoa học. Chúng ta gặp phải vấn đề chính là trong xã hội này, lấy tư tưởng của xã hội này làm chủ đạo.
Hầu phó bí thư lập tức chặn đứng câu chuyện của Tần Mục, chất vấn:
- Ý của anh là hoài nghi lộ tuyến của chúng ta sai lầm?
Những lời này vô cùng nghiêm trọng, nghiêm trọng đến mức những lời của Tần Mục bị đánh thủng, cũng bị đánh vào trạng thái vạn kiếp bất phục. Hầu phó bí thư nói câu này có ý xuyên tạc, lập tức làm mọi người chấn động.
- Đông đông đông!
Thời điểm này cửa phòng hợp có tiếng đập cửa.
Hầu phó bí thư nhíu mày, liếc mắt nhìn Quý Thu.
Trong lòng Quý Thu ngược lại rất cao hưng, tiếng đập cửa này đúng là rất kịp thời, tối thiểu nhất có thể đánh gãy ý đồ tiếp tục hỏi của Hầu phó bí thư với Tần Mục. Những ngày này hắn cùng Bạch Quang Lượng đạt thành một chút nhận thức chung, ngược lại không muốn xem Tần Mục bị đánh trở lại nguyên hình. Nhưng mà cao hứng thì cao hứng, trên mặt vẫn phủ một tầng sương lạnh, bình tĩnh âm hô:
- Tiến đến.
Tiểu Vương tiến vào trong hội nghị, hắn là người chuyên môn ra chỉ thị của cấp trên, sau khi hắn vào cửa thấy Hầu phó bí thư cùng các lão đại trong huyện nhìn qua, cũng có chút bực mình hít một hơi, mới nơm nớp lo sợ nói ra:
- Hầu phó bí thư, Quý bí thư, trong thành phố điện thoại tới muốn đúng mười giờ mở kênh tin tức xem tin khẩn cấp.
Hầu phó bí thư giơ giơ đồng hồ trên cổ tay lên, nói:
- Còn mấy phút nữa, xem có tin tức trọng đại gì.
Quý Thu gật gật đầu, tự mở ti vi lên. Hầu phó bí thư cười nói:
- Đây là biến hóa do tư tưởng cải cách mang tới, bằng không mọi người còn phải chạy về nhà xem ti vi đấy.
Mọi người toàn bộ gật đầu đồng ý, Hầu Cửu Châu đắc ý nhìn qua Bạch Quang Lượng. Bạch Quang Lượng trên trán nhíu lại, nâng chung trà lên chậm rãi uống trà.
Hình ảnh chuyển tiếp đài truyền hình thành phố, trên hình ảnh hiện ra gương mặt thanh tú của người dẫn chương trình, trên mặt mang theo vẻ tri thức nồng đậm, chỉ nghe nàng dùng giọng nói dễ nghe nói:
- Hiện tại truyền bá tin tức khẩn cấp.
Nàng chỉ nói một câu như thế thì hình ảnh truyền về, một tòa kiến trúc hình tròn đỉnh nhọn mang phong cách Châu Âu hiện ra trước mặt mọi người, Hầu phó bí thư cười nói:
- Không biết là chuyện quốc gia Châu Âu nào, mọi người cũng nên hiểu nhiều tình huống ở bên ngoài, miễn cho lại nói cái gì Liên Bang Xô Viết chính biến các loại ngôn luận vớ vẩn.
Hắn vừa nói ra lời này, giọng của phóng viên trong ti vi truyền ra rõ ràng:
- Vị trí của tôi là điện Kremli của Liên Bang Xô Viết, buổi tuối ngày 1 tháng 8 hôm qua, phái đảo chính ý đồ chặt đứt liên hệ của điện Kremli Liên Bang Xô Viết với bên ngoài, mưu toan dùng vũ lực khống chế...
Màn hình đằng sau là hình ảnh cửa lớn điện Kremli, phóng viên thao thao bất tuyệt giới thiệu chuyện xảy ra ngày hôm qua. Tất cả người trong phòng hợp há to miệng, sắc mặt cổ quái nhìn qua ti vi, chỉ có Tần Mục mặt không đổi sắc, nâng chung trà lên uống một ngụm, âm thanh uống nước phối hợp với phóng viên trên ti vi, vang lên âm thanh không cân xứng trong phòng hợp.
Sắc mặt Hầu phó bí thư tái nhợt, vừa rồi hắn còn phê bình Tần Mục "Liên Bang Xô Viết nhất định chính biến", trong nháy mắt thời sự trên ti vi đã tát vào mặt của hắn rồi. Một cái tát này khiến Hầu phó bí thư liền tránh né cũng không được, lạnh lùng hừ một tiếng, đứng người lên đi ra ngoài.
Quý Thu và đám thường ủy đứng lên đư tiễn, trên mặt Hầu Cửu Châu mang theo nét không dám tin, đi theo mọi người ra bên ngoài. Tần Mục nghiêng đầu nhìn qua ngoài cửa sổ, ánh mặt trời chiếu xuống, xua tán mây đen bao phủ trên đầu của hắn.
- Không ngờ phát động sớm như vậy!
Tần Mục uống miếng nước, nhàn nhạt cười nói.
Hắn cũng không ngờ chính bản thảo hắn đưa ra làm nội bộ phái cải cách và bảo thủ khẩu chiến với nhau, khiến cho quốc tế chú ý, như vậy mới đưa đến Liên Bang Xô Viết bên kia phát động sớm, đây cũng là hiệu ứng domino mà Tần Mục xuất hiện.