Tam Thiên Lưu Hành

Chương 17: Thị trường tập thi cao cấp

Tác Giả: Tà Lão Ma

Võ kĩ thân pháp cũng đã chọn xong, tiếp theo Đoạn Tam dự định sẽ chọn một võ kỹ công kích dùng vũ khí, và vũ khí mà hắn dự định sẽ chọn là ô (Tán)

Như đã nói, ngay từ khi còn sống ở kiếp trước hắn đã cảm thấy dị ứng với nhiều kẻ dùng kiếm lắm rồi. anh hùng hảo hán thì dùng kiếm thì không nói nhưng ngay cả tiểu nhân, hoạn quan, thổ phỉ,…cũng dùng kiếm. Vả lại hắn vốn thích những thứ mà hơi dị dị, độc độc, lạ thường một chút nên chọn Ô (Tán) cũng không có gì là lạ.

Mà võ kĩ dung tán thì không nhiều, ở kiếp trước Đoạn Tam có tham khảo vài bộ phim có dùng Ô để chiến đấu, nhưng võ kỹ thì lại dùng của thương.

Sở dĩ dùng như vậy là vì ở chóp đầu của mỗi chiếc ô mấy nhà sản xuất hay gắn thêm một mũi thương để tăng thêm sát thương và có thể sử dụng võ kỹ thiên biến vạn hóa

Ngoài võ kỹ ra thì còn có công pháp nội công bí tịch. Tên như ý nghĩa, võ công nội công cần phải võ giả phải ở cấp bậc Nội Cảnh mới có thể tu luyện được.

Chưa nói đến ở trong Thanh Sơn Thành này sợ còn chưa có quá ba người đạt được trình độ Nội Cảnh. Ba người này lần lượt là: Thanh gia Phủ chủ - Thanh La Bằng, Cửu Kim Bang Chủ - Cửu Đoạn Tiền và Đinh Gia Chủ - Đinh Vạn Bằng.

Nghĩ đến thời gian từ từ trôi, lòng hắn lại bồn chộn hẳn lên, đứng lựa nảy đến giờ mà vẫn chưa có cuốn nào khiến hắn vừa mắt cho được cả. Mà trễ giờ thì lại bị Lão cáo già kia ăn bớt nữa nên Đoạn Tam mới vội vàng như thế.

Hạn chót cuối cùng cũng đến, Đoạn Tam đành vớ đại một cuốn.

Sau này, khi lấy ra chép lại văn tự trong hai môn võ kỹ để đem về nhà thì Đoạn Tam mới biết thương pháp mình vừa lấy tên là:

“Bán Nguyệt Thương Pháp”

……….

Rời khỏi Tàng Thư Các điểm đến tiếp theo của Đoạn Tam chính là lão bằng hữu Bao Tài của Bao Tài Quầy.

“Bao Lão có nhà không?”

Bước vào Quán mà chẳng thấy ai, ngẩn ngơ một hồi hắn hét lên.

“suỵt…im lặng lão phu đang tắm nắng…đừng la to quá!”

Chẳng biết từ lúc nào Bao Lão lại nằm ở một góc gần cửa sổ. mắt nhắm nghiền, đầu đặt trên hai bàn tay đang chéo nhau.

“mụ nội nó…”

Nhìn Bao Lão cứ như tên điên, Đoạn Tam bật cười.

“hà hà… nói đi hôm nay đến làm gì?..chắc lại giao dịch xác yêu thú cho ta nữa quá!...nhưng mà hôm nay lão phu đổi ý chỉ lấy đồ ngon, đồ tệ ngươi tự xử lý!”

Lão ngồi dậy, mắt nhìn Đoạn Tam, cười nói.

“Không cần phải lo…Ngoại Trừ Yêu Tinh ta đem đổi công pháp ra thì những thứ còn lại chắc chắn khiến lão trố mắt mà nhìn…”

Đoạn Tam buông một câu như chém đinh chặt sắt.

“Hhaha…lấy ra thử lão phu xem gần tháng qua ngươi thu hoạch được gì mà lại tự tin làm lão phu phải trố mắt nhìn đây?”

Bao Lão vuốt vuốt chòm râu cười phá lên.

“được rồi, ta bắt đầu lấy đồ đây”

“Ầm”

Vừa mới nói lấy ra xong thì một âm thanh vang lên, một đống xác yêu thú từ trong Thủ Trạc của Đoạn Tam ào ào rớt ra.

“Ối!... Thảo Nguyên Địa lang…. những 5 con luôn cơ đấy”

vị chưởng quầy tỏ vẻ ngạc nhiên lấy cả hai con ra khỏi bao.

“khoan đã! hình như một con là Lang Vương thì phải”

“còn chưa hết đâu xem nữa đi…”

“Xích Thiết Cẩu..cái loại chó hoang này ngươi đem đến cho ta làm gì…lão phu không nhận…còn con khỉ đột này hình như là Đại Lực Ma Viên, Nhất Tinh cao cấp thì phải nhỉ?”

“Hắc hắc..coi như lão rành nghề…”

Đoạn Tam hích đầu vừa cười vừa tỏ vẻ ta đây.

“Ra là thế, hóa ta tiểu tử ngươi đã đột phá lên Ngoại Cảnh Luyện Tàng…làm lão phu cứ tưởng ngươi còn vượt cấp giết yêu thú cơ đấy!”

Bao lão vừa tính toán vừa liếc Chu Dã vừa trêu.

“Hahaha…lão mơ xa quá rồi…cơ mà ta cũng muốn vượt cấp giết người lắm đấy!”

Đoạn Tam cười cười to rồi nhìn xa xăm.

“Thôi thôi, bớt mơ, bớt mơ giùm ta cái….:Đại Lực Ma viên tính tổng toàn con là 50 viên giới thạch hạ phẩm, 4 con Thảo Nguyên Địa Lang là mỗi con 10 viên hạ phẩm, Trừ Lang Vương ra, nó đạt cỡ 20 viên đi. Mười bảy con Xích Thiết Lang tương đương 17 viên tất cả tổng hết là 127 viên hạ phẩm”

“Khoan đã…bao lão, Giới thạch hiện ta vẫn chưa cần thiết lắm…lão có đan được nào dùng để tôi luyện thân thể không?”

Vốn hắn định đổi xác yêu thú lấy Giới thạch nhưng mà nghĩ lại giới thạch hiên hắn có cả rương rương, chỉ thêm dăm ba viên nữa cũng chẳng có ích lợi gì. Vì thế nên hắn mới quyết định lấy tôi luyện bồi bổ thân thể làm ưu tiên hàng đầu.

“Đan được….đan dược thì chổ lão phu không có nhưng mà ngươi có thể thử đến Tụ Bảo Trai thử xem”

Bao Lão trầm ngâm suy nghĩ rồi nhìn lên Đoạn Tam vừa đưa túi giới thạch vừa nói.

“Tụ Bảo Trai?...ý lão là cửu hàng ở khu thị trường tập thi cao cấp?”

Hắn giật mình hỏi lại

“Ngươi phóng nhãn ra khắp toàn thành thử, có mất nơi dám đặt là Tụ Bảo Trai”

Hiểu ý của lão xong Đoạn Tam chẳng nói năng gì, nhận lấy túi linh thạch rồi, ung dung đi về phía Khu thị trường tập thi cao cấp.